Người Anh Em, Cậu Thơm Quá!

Chương 26: Hiện tượng sinh lý




Thẩm Ngung không nghi ngờ gì, trực tiếp lấy son dưỡng từ túi ra đưa qua.

Từ sau lần làm mất thỏi son dưỡng trước, cậu đặc biệt cẩn thận với thỏi mới mà Trình Mặc Phỉ tặng, sợ lại làm mất nữa.

Trình Mặc Phỉ nhận lấy thỏi son, cứ như vừa được ban thánh chỉ, tâm trạng vui vẻ đến mức đi đường cũng như đang bay.

Nếu thực sự có một đạo thánh chỉ, trên đó chắc chắn sẽ viết, "Sắc phong Trình Mặc Phỉ và Thẩm Ngung thành huynh đệ tốt nhất".

Anh chưa từng dùng son dưỡng, nhưng cũng biết là cần thoa trực tiếp lên môi. Động tác có chút vụng về, bôi lên một lớp dày, vừa bôi vừa lén quan sát phản ứng của Thẩm Ngung.

Trên mặt Thẩm Ngung ngoài sự quan tâm thì không có biểu cảm gì khác.

Anh biết ngay mà, tình bạn giữa anh và Thẩm Ngung là sự gắn kết từ hai phía.

Trình Mặc Phỉ mãn nguyện đóng nắp son, trả lại cho Thẩm Ngung.

Thẩm Ngung cất son vào túi, kéo khóa lại, rồi hỏi: "Thấy sao rồi?"

Trình Mặc Phỉ mím môi, cảm nhận độ ẩm trên môi, đáp: "Dễ chịu hơn nhiều rồi."

Thẩm Ngung: "Vậy mấy ngày này nhớ bôi đều đặn nhé."

"Ừ." Trình Mặc Phỉ trong lòng như nở hoa.

Thẩm Ngung đã nói vậy, mấy ngày tiếp theo, Trình Mặc Phỉ chẳng khách sáo mà thường xuyên mượn son dưỡng của cậu để dùng.

Chẳng mấy chốc, tình trạng nóng trong của anh hoàn toàn khỏi hẳn. Nhưng rồi lại không nhớ bài học cũ, không nhịn được mà mua thêm ít quýt đường.

Khi bị Thẩm Ngung phát hiện, cậu lập tức tịch thu hết, mỗi ngày chỉ phát cho anh năm quả, không cho ăn quá nhiều.

Trình Mặc Phỉ không dám phản kháng.

May mắn là những món đồ đặt mua cho hamster đã lần lượt đến, căn biệt thự riêng của bé chuột cũng đã lắp ráp xong, chỉ còn chờ đón em ấy về.

Sau khi liên hệ xong, Trình Mặc Phỉ và Thẩm Ngung cùng nhau đi chọn hamster tại nhà.

Ổ hamster này được nuôi trong một căn phòng thuộc tòa nhà thí nghiệm. Những chú hamster lông xù chen chúc nhau, trông cực kỳ đáng yêu.

Cuối cùng, Trình Mặc Phỉ chọn một chú hamster màu xám nhạt.

Chú hamster này bị các con khác đè dưới cùng, nhỏ nhắn, gầy gò, vừa ngoan vừa đáng thương, không sợ người lắm, được bế lên cũng ngoan ngoãn đờ đẫn.

Nghe nói trong thế giới hamster, hành vi "bắt nạt" rất phổ biến, những con thường xuyên bị đè ép thế này thường là những con bị bắt nạt.

Thế là hai người đem chú hamster đáng thương này về ký túc xá.

Trình Mặc Phỉ đặt nó vào căn biệt thự xa hoa. Chú hamster nhỏ có chút sợ hãi, trốn vào góc.

Để nó làm quen với môi trường nên anh không làm phiền nữa.

Giờ vẫn còn một việc quan trọng chưa giải quyết là đặt tên.

Bốn chàng trai vây quanh, suy nghĩ mãi mà vẫn chưa nghĩ ra cái tên nào hay.

Thẩm Ngung biết rõ khả năng đặt tên của mình, từ cái tên Ma Đậu Sảng đã đủ chứng minh, nên vẫn giữ im lặng.

Tiêu Hùng nói: "Gọi là Tiểu Khôi Khôi đi, vì nó có màu xám."

Tôn Tinh Hà không nhịn được cười: "Anh Phỉ đâu có phải Khôi Thái Lang đâu."

Thẩm Ngung cũng bật cười.

Cậu nhớ con trai của Khôi Thái Lang trong phim hoạt hình cũng tên là Tiểu Khôi Khôi. Chú hamster này lại là giống đực, cũng coi như là "con trai" của Trình Mặc Phỉ.

Tiêu Hùng: "Khôi Thái Lang tốt mà, yêu thương vợ con, hình mẫu đàn ông tốt."

Tôn Tinh Hà: "Anh Phỉ của chúng ta vẫn chưa có vợ nữa, không biết bao giờ mới có biến chuyển."

Thẩm Ngung cúi mắt, khẽ gõ móng tay.

Dạo này quá bận, nhiều kế hoạch đều bị hoãn lại. Không biết bao giờ mới theo đuổi được Trình Mặc Phỉ đây...

Nhưng dù chưa theo đuổi được, khoảng thời gian này ở bên Trình Mặc Phỉ vẫn rất vui vẻ.

Trình Mặc Phỉ liếc hai người một cái: "Đừng luyên thuyên nữa, nghĩ nhanh cái tên đi. Tên được chọn sẽ được thưởng một cốc trà sữa."

Trà sữa hấp dẫn khiến hai người lại tiếp tục vắt óc suy nghĩ.

"Ô Vân thì sao? Màu xám, nhưng nghe không thuận miệng lắm."

"Hay đặt tên Tây đi, Cinderella, tên của Lọ Lem."

"Người ta là chuột đực mà."

"Không thể làm bẫy à?"

"Người anh em, cậu vô địch đấy."

...

Trình Mặc Phỉ nghe mà đau đầu, ánh mắt rơi vào Thẩm Ngung, người từ nãy đến giờ vẫn im lặng. Anh khẽ chạm vào cánh tay cậu, hỏi: "Sao em không nói gì?"

Thẩm Ngung chạm mắt anh, suy nghĩ một lúc rồi mở miệng: "Wuwu, Mumu, Nini... Anh thích cái nào?"

Trình Mặc Phỉ hỏi: "Mumu nghe cũng hay đấy, là chữ mộc (木) trong cây à? Có ý nghĩa gì không?"

Thẩm Ngung: "Không phải, là chữ kim (金) thêm một chữ mục (目) trong ánh mắt, là một kim loại màu xám bạc. Ký hiệu hóa học là Mo, thuộc nhóm VI B chu kỳ 5 của bảng tuần hoàn, là nguyên tố kim loại chuyển tiếp thuộc nhóm Crôm."

Trình Mặc Phỉ: "..."

Tiêu Hùng: "Anh bạn này mới thực sự là vô địch."

Trình Mặc Phỉ: "Quyết định chọn cái này đi."

Tiêu Hùng: "?"

Trình Mặc Phỉ mở ứng dụng đặt đồ ăn trên điện thoại, đưa cho Thẩm Ngung: "Chọn xem em muốn uống trà sữa gì."

Tiêu Hùng: "..."

Thế là cái tên của chú hamster cứ vậy mà được quyết định.

Mấy ngày nay, Yến Thành có một trận mưa, nhiệt độ lại giảm xuống. Trong lồng hamster đã được lót sẵn đệm giữ ấm từ trước, chú nhóc con đã tự làm một cái tổ nhỏ trên đó, cuộn tròn ngủ thành một cục bông xù.

Dần dần quen với môi trường mới, nó cũng bạo dạn hơn nhiều, còn học được cách chơi bánh xe chạy, chỉ là vẫn gầy gò, không biết bao giờ mới nuôi cho béo lên được.

Hamster là loài hoạt động về đêm, ban ngày ngủ, ban đêm mới chạy nhảy. Mỗi tối, Trình Mặc Phỉ đều đẩy lồng nó vào phòng tắm, sợ nó chạy nhảy trong lồng quá ồn, ảnh hưởng đến mọi người nghỉ ngơi.

Ban đêm, ai đi vệ sinh cũng sẽ có cơ hội chạm mắt với nó, coi như có thêm một "người bạn đồng hành" đáng yêu trong những đêm thức giấc.

Sau khi trận mưa ở Yến Thành ngừng, Thẩm Ngung bất ngờ nhận được một cuộc gọi từ mẹ.

Mẹ nói nhiệt độ sắp giảm sâu, muốn mang cho cậu một chiếc chăn dày.

Thẩm Ngung vốn cũng định tự mua một bộ chăn ấm, nhưng nghĩ ngợi một chút, vẫn đồng ý nhận quà của mẹ qua điện thoại.

Đã lâu rồi cậu không gặp mẹ.

Cậu nhớ mẹ.

Cậu cũng đã nghĩ sẵn món quà dành tặng mẹ và đang cố gắng tiết kiệm tiền để mua nó.

Hai mẹ con hẹn nhau vào chiều Chủ nhật để mẹ mang chăn qua.

Cũng chính nhờ cuộc điện thoại này, Thẩm Ngung chợt có một ý tưởng.

Trời lạnh thế này, chăn của cậu mỏng quá, buổi tối lạnh đến không ngủ được cũng là điều dễ hiểu, đúng không?

Sắp đến đêm hội chào tân sinh viên rồi, cậu không thể bị ốm hay xảy ra sự cố gì được.

Mẹ Chủ nhật mới mang chăn đến, mấy ngày này phải nghĩ cách thôi.

Đây là thời điểm thích hợp để rút ngắn khoảng cách với Trình Mặc Phỉ.

Từ sau lần mộng du đầu năm học, bọn họ chưa từng ngủ chung giường lần nào nữa.

Tối hôm đó, gần đến 12 giờ, mọi người lần lượt lên giường đi ngủ, Thẩm Ngung và Trình Mặc Phỉ cũng vậy.

Đèn vẫn chưa tắt, Thẩm Ngung ôm gối trườn xuống cuối giường, gọi Trình Mặc Phỉ đang nằm trên giường đối diện.

"Anh Phỉ."

Trình Mặc Phỉ vốn đang nằm, nghe tiếng gọi liền ngồi dậy ngay, nhìn cậu hỏi: "Sao thế?"

Thẩm Ngung chậm rãi nói: "Chăn của em mỏng quá, lạnh. Chủ nhật mẹ em mới mang chăn dày đến, có thể cho em chen chung với anh trước được không?"

Trình Mặc Phỉ chẳng cần nghĩ đã đồng ý ngay, vỗ vỗ giường mình, ra hiệu cho cậu qua.

Anh em tốt ngủ chung giường cũng là chuyện bình thường.

Thẩm Ngung lập tức bò qua.

Chăn đã được Trình Mặc Phỉ ủ ấm từ trước, nằm vào vô cùng dễ chịu.

Trình Mặc Phỉ thể chất tốt, người lúc nào cũng ấm, không khác gì một cái lò sưởi di động.

Giường không lớn, Thẩm Ngung đương nhiên dán sát vào người anh dưới lớp chăn.

"Em định ngủ luôn chưa? Hay muốn xem điện thoại thêm chút nữa?" Trình Mặc Phỉ hỏi.

"Em xem anh lướt điện thoại." Thẩm Ngung đáp.

"Ok" Trình Mặc Phỉ đưa cho cậu một bên tai nghe, hai người tựa đầu vào nhau cùng xem video ngắn.

Đề xuất của Trình Mặc Phỉ toàn là video về chó mèo lông xù, bóng rổ, hoặc là trò chơi thể thao, "thẳng" đến mức khó tin.

Dạo này, video ngắn chủ yếu là những nội dung ghi lại khoảnh khắc đẹp của cuộc sống, không có quá nhiều kịch bản, AI hay cãi vã, trông khá dễ chịu.

Sau này, có nhiều người trên mạng hoài niệm về năm 2018, cũng không phải không có lý do.

Năm 2018, với kiếp trước của cậu mà nói, không có gì quá đáng nhớ. Nhưng ở kiếp này, chắc chắn cậu sẽ không bao giờ quên.

Đang lướt xem, đột nhiên một video khoa học phổ thông về cơ thể nam giới xuất hiện, mở đầu với dòng chữ to đùng: "Hiện tượng c.ươ.ng c.ứng buổi sáng là một hiện tượng si.nh lý hoàn toàn bình thường ở nam giới..."

Thẩm Ngung giật mình.

Liếc mắt sang, Trình Mặc Phỉ lại tỏ ra vô cùng bình thản, cứ thế xem hết video cùng cậu.

Thẩm Ngung: "..."

Cảm xúc rối bời.

May mà chỉ có đúng một video đó, những cái khác vẫn rất bình thường.

Sau khi đèn tắt, Thẩm Ngung nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Giấc ngủ này còn ngon hơn lần ngủ mộng du trước, ít nhất lần này cậu có mang theo gối, không cần tranh gối với Trình Mặc Phỉ.

Sáng hôm sau tỉnh dậy, trong cơn mơ màng, Thẩm Ngung cảm giác đùi mình đang bị thứ gì đó đè lên.

Hình như là của Trình Mặc Phỉ...

Thẩm Ngung lập tức tỉnh táo.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.