Những con yêu xà kia vốn không có tu vi, nhưng do hấp thụ yêu khí nồng đậm trong không gian nên mới mang theo yêu tính. Một hai con thì không đáng ngại, nhưng chưa đầy ba nhịp thở, số lượng đã tăng vọt. Dù chỉ là từ từ cắn xé, chúng cũng có thể tiêu hao linh lực của bốn người đến cạn kiệt, sau đó dễ dàng phân thây nuốt trọn.
Bốn người rơi vào tình thế bị bao vây. Tô Kỳ Mộc nhìn thế trận phía trước và sau, liền hạ quyết định:
“Cung đạo hữu, Nam đạo hữu, hai người ở lại nơi này tìm đường thoát. Ta cùng Sở Lạc ngăn cản mười hai tượng Tà Phật kia!”
Không nghi ngờ gì, mười hai tượng Tà Phật mới là mối đe dọa lớn nhất. Hắn tuy không hiểu rõ về Sở Lạc, nhưng bản năng mách bảo nàng rất mạnh.
Nói xong rồi hắn mới sực nhớ—thực ra mình chưa từng thấy Sở Lạc ra tay thật sự bao giờ.
Vừa định mở lời hỏi ý nàng, đã thấy Sở Lạc thân hình như lửa, một luồng sáng b.ắ.n thẳng vào giữa vòng vây mười hai tượng Phật. Mũi thương trong tay nàng chuẩn xác đánh vào những khe hở giữa tượng và phần thân rắn, chỉ một chiêu đã chặt đứt cánh tay một tôn tượng, xà huyết văng tung toé.
Tượng Phật kia vừa ngã xuống, mười một tượng còn lại lập tức vây kín lấy nàng. Do yêu khí áp chế mạnh mẽ, Sở Lạc ứng phó khá vất vả, nhưng trong phạm vi cây thương có thể vươn tới, không một con yêu xà nào có thể tiếp cận nàng.
Chỉ một mình nàng, liền cầm chân được mười hai tượng Tà Phật!
Ba người còn lại chưa kịp kinh ngạc, Cung Văn và Nam Vụ đã xông lên giao đấu với mười một t.h.i t.h.ể hòa thượng bị yêu xà điều khiển. Đồng thời, Tô Kỳ Mộc cũng lao về phía Sở Lạc.
Trường kiếm xuất hiện trong tay, hắn nhập trận, chia sẻ áp lực cho nàng.
Tô Kỳ Mộc tuy lấy trận pháp làm chính, nhưng ở các mặt khác cũng không hề kém cỏi—điểm này tương tự như Sở Lạc.
Theo phương pháp mà Bạch Thanh Ngô truyền dạy, ngoài việc lấy thương làm vũ khí chủ tu, Sở Lạc học kiếm để đối phó kiếm tu, học quyền để khắc chế thể tu.
Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.
Thế nhưng, sau một thời gian giao chiến dài với tượng Phật, Tô Kỳ Mộc dần cảm thấy bắt đầu kiệt sức.
Phía bên kia, dù yêu xà không nhiều, nhưng t.h.i t.h.ể của mười một hòa thượng lại vô cùng cứng, nhất thời không thể công phá.
“Là pháp thể!” – tiếng của Sở Lạc vang lên – “Khi còn sống họ đã luyện pháp thể, nên dù đã chết, thân thể cũng không giống t.h.i t.h.ể bình thường. Hiện tại, những xác c.h.ế.t này chẳng khác gì linh khí hóa hình, thậm chí còn lợi hại hơn nhiều!”
Nói rồi, Sở Lạc trong lòng thoáng tiếc nuối. Đáng tiếc không thể sờ thử một chút... Dứt lời, nàng tập trung toàn bộ tinh thần, tiếp tục đối kháng với Tà Phật.
Được Sở Lạc nhắc nhở, Cung Văn và Nam Vụ lập tức thay đổi chiến lược.
“Pháp thể không thể phá, nhắm vào đám yêu xà kia trước!”
“Quét sạch hết bọn yêu xà này!”
Bên kia, Tô Kỳ Mộc tiêu hao thể lực nghiêm trọng, động tác chậm lại, sơ ý trúng một chưởng của Tà Phật, sắc mặt tái nhợt. Đám Tà Phật còn lại thừa cơ xông lên.
Ngay khi Tô Kỳ Mộc không kịp xoay sở, một Tà Phật phía sau giơ cao cây chùy lớn trong tay, hung hăng giáng xuống, ý đồ muốn đập hắn thành thịt vụn!
Nhận ra nguy hiểm phía sau, Tô Kỳ Mộc bất đắc dĩ nhắm mắt lại. Nhưng khi mở mắt ra lần nữa, trong đáy mắt lóe lên một tia kim quang.
“Sắc lệnh, thiên…”
Chưa kịp nói hết câu, sau lưng hắn đã vang lên tiếng lửa bùng cháy dữ dội.
Sở Lạc không biết đã xuất hiện từ khi nào, cây trường thương chắn ngang trước người, cưỡng ép đỡ lấy cú bổ từ cây chùy lớn.
Tô Kỳ Mộc sững sờ tại chỗ.
— Thần thông?!
“Ngươi chuyên tu trận pháp, lại không dùng trận để chiến đấu, chẳng phải quá lãng phí rồi sao?” Giọng nói của Sở Lạc vang lên từ phía sau hắn. “Kết trận giao cho ngươi, ta sẽ cầm chân bọn chúng!”
Nghe vậy, Tô Kỳ Mộc không do dự, lập tức lui lại giữ khoảng cách, bắt đầu bố trí trận pháp.
Trước kia chưa từng chứng kiến Sở Lạc ra tay, Tô Kỳ Mộc cũng chưa bao giờ tưởng tượng được nàng chiến đấu như thế nào.
Giờ phút này, hắn chỉ có thể nghĩ:đúng là siêu mạnh mẽ mà!
Phía bên kia, Nam Vụ dùng hỏa phù, Cung Văn sử dụng pháp thuật, nhanh chóng tiêu diệt hơn phân nửa yêu xà quấn quanh các t.h.i t.h.ể hòa thượng. Nhưng niềm vui chưa kịp nhen nhóm, trên không lại bắt đầu không ngừng rơi xuống yêu xà.
Ngẩng đầu nhìn lên, cả hai đồng loạt biến sắc.
Trên mái nhà, chẳng biết từ bao giờ đã bị yêu xà bò kín.
“Thật đúng là ổ rắn!”
Giữa lúc Tô Kỳ Mộc đang kết trận, đám yêu xà dường như nhận ra điều gì, lập tức điều khiển Tà Phật lao về phía hắn. Nhưng Sở Lạc chắn phía trước, đám Tà Phật căn bản không thể lại gần!
Trận pháp rất nhanh đã thành hình. Từng ký tự phát sáng từ dưới đất hiện lên, xoay quanh chiến trường, tầng tầng lớp lớp kết thành tường chắn, phong tỏa toàn bộ mười hai tượng Tà Phật bên trong.
Không khí xung quanh thay đổi. Từ sự hung tàn loạn dục ban đầu chuyển thành sát khí thuần túy, tựa như thiên địa sụp đổ. Lũ yêu xà cũng cảm thấy uy hiếp, định lao ra ngoài, nhưng khi vừa chạm vào các ký tự phát sáng, lập tức bị sát khí cắn nuốt tan thành tro bụi.
“Trận pháp hoàn tất,” Sở Lạc nhìn cảnh tượng trước mắt, nhẹ giọng nói.
Để kéo dài thời gian cho Tô Kỳ Mộc, linh lực trong cơ thể nàng đã tiêu hao gần hết. Giờ phút này, nàng từ thức hải lấy ra một chiếc bàn tính cổ nhuốm màu thời gian.
Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
Hắc châu – tăng cường công kích.
Kim châu – hồi phục thể lực và linh lực.
Khi trận pháp đã phong tỏa hoàn toàn không gian, Sở Lạc cũng rút lui về phía bên cạnh Tô Kỳ Mộc.
“Hồng Diệp Trận, khởi!”
Chỉ trong chớp mắt, hai đạo sát trận đan xen, từng dòng khí thanh sắc xoay quanh không gian phong bế, yêu xà chạm vào liền lập tức mất mạng. Giữa làn thanh khí lẫn vào những chiếc lá phong đỏ đậm, chúng đi đến đâu yêu xà liền bốc cháy dữ dội tới đó.
Tô Kỳ Mộc vận trận pháp như gió cuốn mây tan, quét sạch một vùng yêu xà. Sở Lạc điều khiển những chiếc lá đỏ ngưng tụ thành từ linh lực, xuyên qua sát trận, chuyên tấn công những con yêu xà còn sót lại.
Chưa đầy mười nhịp thở, trong trận chỉ còn lại hai người bọn họ, t.h.i t.h.ể yêu xà chất đống, những pho tượng Phật đã bị nghiền nát thành tro bụi.
Do phối hợp ăn ý, hai người vẫn còn giữ lại chút linh lực. Giải quyết xong bên này, phía Cung Văn và Nam Vụ nhìn mà mồ hôi đầm đìa.
Bọn họ được giao nhiệm vụ cầm chân địch, kết quả lại g.i.ế.c sạch đối phương.
Cứ như vậy chẳng phải quá giống… nói một làm mười sao?!
Trong khoảnh khắc, cả hai liền nổi tính hơn thua, liều mạng mở ra một lối đi giữa mười một t.h.i t.h.ể hòa thượng.
“Có lối ra! Mau tới đây!”
Cùng lúc đó, trong Phật đường không chỉ mái nhà mà cả tường và mặt đất cũng bắt đầu tuôn ra yêu xà, từng đợt lớn tràn về phía lối thoát.
Chúng muốn nhốt hết mọi người trong Phật đường này, ép c.h.ế.t tất cả!
“Mau lên!”
Nam Vụ và Cung Văn liều mạng ngăn cản đám yêu xà tràn vào từ hai phía, đồng thời hét lớn gọi hai người bên trong.
Đám yêu xà vì muốn giữ chân Sở Lạc và Tô Kỳ Mộc, một lần nữa ùn ùn kéo đến như thủy triều.
Sở Lạc khẽ nhíu mày, vừa định thi triển thương pháp để mở đường m.á.u thì bất ngờ bị Tô Kỳ Mộc bên cạnh nắm lấy cổ tay.