Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Mệnh Nữ Chủ Cũng Không Cứng Bằng Ta

Chương 205: Chương 205




“Thân thể khỏe mạnh, ăn ngon ngủ yên.”

“…Thế thì tốt.”

Kim Tịch Ninh đứng tại chỗ suy nghĩ rất lâu, rồi mới nói:

“Vết nứt không gian này có thể duy trì trong nửa tháng, tu vi của người kia ắt hẳn đã đạt đến Động Hư hoặc Đại Thừa, à… có khi sắp độ kiếp phi thăng rồi.”

“Sư tôn, người này chính là tên đạo tu từng lừa chúng ta vào động phủ của tiên nhân kia đấy, không ngờ hắn lại lợi hại đến vậy. Thế tại sao lại đi bắt cá ở Nam Hải?” Sở Lạc càng thêm nghi hoặc.

Kim Tịch Ninh lại mở miệng: “Vi sư sẽ đến Nam Hải một chuyến.”

“Ơ?” Sở Lạc thoáng ngẩn người.

Rồi lại thấy Kim Tịch Ninh xoay người bước vào Hoàng Tuyền điện, từ đó không còn động tĩnh gì nữa.

Sở Lạc đứng ở cửa một lúc lâu mới phản ứng lại — sư tôn lại quên mất lời vừa nói rồi.

Rất nhanh sau đó, Hà Nghiễn Sơ đã quay lại, mang theo pháp khí dùng để bảo quản yêu đan, đi cùng hắn còn có cả người hiện đang chấp chưởng Ám Bộ — Hà Bất Quần.

“Tiểu Sở, ngươi có biết đạo tu ấy tên gì không?” Trên đường đến đây, Hà Bất Quần đã được thông báo tình hình.

“Hắn chưa từng nói.”

Lần đến chùa Viên Tịnh , nhóm Sở Lạc tiếp xúc chỉ là một ngọc giản có ghi lời nhắn, vị đạo tu kia chưa từng tiết lộ tên, chắc là không muốn mang tiếng xấu…

“Thời gian trôi qua quá lâu, trong tu chân giới khắp nơi đều có thể tồn tại những người cực kỳ cường đại, bọn họ thường không dễ lộ diện. Lần này nhờ Phong Hành Cục chuyển yêu thú tới, hẳn là để bù đắp cho chuyện xảy ra ở chùa Viên Tịnh .”

Hà Bất Quần nói tiếp: “Xem ra người này không có ác ý, cũng không muốn can dự sâu vào sự vụ trong tu chân giới.”

“Để ta giúp ngươi lấy yêu đan từ con yêu thú này ra, đây là một loại tài liệu luyện khí cực kỳ hiếm có.”

“ Hà Tiền bối , vậy ngài có biết luyện khí sư nào lợi hại không?” Sở Lạc hỏi: “Linh thạch không thành vấn đề, quan trọng là kỹ thuật và danh tiếng.”

“Nếu muốn luyện khí thì có thể tìm đến Linh Bảo Tông ở phương Nam, nhưng dạo gần đây các tiên môn phía Nam có phần căng thẳng với chúng ta. Ngoài ra còn có gia tộc Dịch gia ở Tinh Vân Thành, danh tiếng ngang hàng với Linh Bảo Tông. Chỉ cần đưa đủ linh thạch và tài liệu, không hỏi lai lịch, không truy nguồn gốc, cái gì cũng luyện được.”

“Tinh Vân Thành, Dịch gia.” Sở Lạc gật đầu, lại hỏi: “Có cho ghi nợ không?”

Hà Bất Vong nhướng mày: “Không phải ngươi nói linh thạch không thành vấn đề à?”

“Ờ… ta sợ không đủ…”

Trong lòng Sở Lạc đã có kế hoạch luyện khí, nhưng hiện tại chưa tính rời tông môn. Sau khi lấy được yêu đan, nhìn con yêu thú Nam Hải nằm trước điện, to lớn như một ngọn núi, nàng lại rơi vào trầm tư.

Yêu thú này toàn thân đều là bảo vật, nhưng bản thân nàng dùng cũng không xuể. Thế là bàn bạc cùng sư tôn, quyết định chia sẻ chiến lợi phẩm này với ba người đã cùng nàng vào sinh ra tử ở chùa Viên Tịnh .

Nam Vụ và Cung Văn đều cho rằng Sở Lạc và Tô Kỳ Mộc nên được phần lớn.

Yêu đan thuộc về Sở Lạc, còn “ngư mục” thì giao cho Tô Kỳ Mộc.

Những phần còn lại có thể chế thành pháp y, vừa hay Thất Trận Tông và Linh Bảo Tông xưa nay vốn có giao tình. Hiện tại có một vị tiền bối của Linh Bảo Tông đang tạm trú tại Thất Trận Tông để luyện một kiện linh khí thượng phẩm, Tô Kỳ Mộc bèn bảo sẽ giúp Sở Lạc nhờ vị đó luyện chế pháp y.

Sau khi đưa đầy đủ tài liệu và linh thạch cho Tô Kỳ Mộc, Sở Lạc quay về Lăng Vân Tông, lập tức bế quan trong phòng tu luyện.

Hai tháng sau, thấy cảnh giới đã có dấu hiệu muốn đột phá, Sở Lạc nhân cơ hội ấy mà nhất cử phá vỡ bình cảnh.

【Chúc mừng ký chủ tiến vào  Trúc Cơ hậu kỳ, nhận thưởng 60 điểm khí vận.】

【Chúc mừng ký chủ thể tu tiến vào  Trúc Cơ hậu kỳ, nhận thưởng 60 điểm khí vận.】

【Giá trị khí vận hiện tại: -5459.】

Ra khỏi tĩnh thất, Sở Lạc theo thói quen bước về phía đại điện Phủ Vân gần nhất.

 

Trong điện, Tống Minh Việt đang xem xét một chồng công văn, lông mày nhíu chặt.

“Chuyện trước đây của Hàn Trần, Chưởng môn Hàn Nguyệt tuy ngoài mặt không nói gì, nhưng trong lòng vẫn còn hờn giận, buông lỏng để đệ tử trong môn âm thầm giở trò với LăngVân tông ta. Chúng ta cũng nhắm mắt cho qua. Thế nhưng giờ bọn họ dám công khai phá hủy hai đạo quán của ta, chuyện này không thể không quản.”

Lộc Hàn Tinh cũng đang ngồi bên bàn, giơ móng lật sách, nói:

“Phái đệ tử ra ngoài đi. Tinh Châu gần đây đang chuẩn bị khảo hạch tiến vào Ám Bộ, cứ để hắn chuyên tâm lo chuyện đó. Tiểu Nghiễn sau khi kết đan thì quá nhàn nhã, không thể để hắn rảnh rỗi mãi được.”

“Vậy để hắn đi chuyến này đi.”

Tống Minh Việt lại nhìn sang quyển công văn tiếp theo, xoa xoa mi tâm.

“Gần đây quả thật có nhiều yêu tộc xâm nhập vào Đông Vực, khắp nơi quấy nhiễu, khiến bách tính chẳng được yên ổn. Tân yêu đế này đúng là quá mức cuồng vọng.”

“Hừ, chuyện này ta biết.”  Lộc Hàn Tinh vỗ mấy bản ‘Nguyệt Báo’ lên bàn.

“Hồi trước Hàn Trần còn chưa bị phế, ngày nào cũng đấu khẩu với Hổ Quân. Giờ Hàn Trần yên tĩnh rồi, Hổ Quân không rõ tình hình của hắn, liền tưởng rằng tám đại tiên môn của ta sợ hãi lui bước, nên mới càng thêm ngang ngược.”

“Không thể để tiếp tục thế này được.” Tống Minh Việt cau mày nói: “Chuyện rắc rối do mấy người phía nam gây ra, cũng nên để bọn họ tự đi giải quyết.”

Lúc này chợt thấy Sở Lạc từ ngoài điện bước vào, Tống Minh Việt ngẩng đầu lên.

“Tiểu Lạc, có việc gì sao?”

“Ta đột phá rồi, ghé qua ngồi một lát.”

“Vừa hay, đã đến Trúc Cơ hậu kỳ thì có thể tự mình ra ngoài rèn luyện rồi.” Lộc Hàn Tinh mắt sáng lên, “Dạo này tông môn thiếu người, ở đây có mấy nhiệm vụ trừ yêu...”

“Có tiền không?”

“Hửm?”  Lộc Hàn Tinh ngẩng đầu: “Ngươi không cần điểm cống hiến sao?”

Dùng điểm cống hiến đổi lấy bảo vật trong Tàng Bảo Các Lăng Vân tông tiết kiệm hơn nhiều so với việc dùng linh thạch mua bên ngoài, Lăng Vân tông đối xử với đệ tử nội môn rất rộng rãi.

“Dạo này ta hơi thiếu linh thạch.”

“Ngươi có thể bán điểm cống hiến để đổi lấy linh thạch, tự mình tính toán là được. Lại đây xem mấy nhiệm vụ trừ yêu này...”

Sở Lạc bước đến bên Lộc Hàn Tinh, nhìn đống giấy tờ dày cộp,  không khỏi nhíu mày.

“Sao gần đây lại có nhiều yêu tộc làm loạn đến vậy?!”

“Chuyện này cần phải điều tra kỹ càng. Ngươi cứ chọn vài nhiệm vụ làm trước, đám này lát nữa cũng phải niêm yết tại Chấp Sự điện.”

Sở Lạc lật xem toàn bộ nhiệm vụ, cuối cùng rút ra mấy tờ giấy.

“Ở trong Quyết Quốc cũng có lũ yêu quái hoành hành, ta sẽ đến đó.”

 Lộc Hàn Tinh gật đầu: “Đi đi.”

 

“Phải rồi, Lộc tiền bối, nghe nói hơn hai tháng trước trong Quyết Quốc có xuất hiện một quỷ cảnh mới, Lăng Vân tông ta đã phái người đi dò xét chưa?”

“Có, quỷ cảnh đó đã cử người đi từ sớm rồi. Không có gì nguy hiểm, chắc cũng sắp trở về rồi. Ngươi hỏi làm gì?”

【Chúc mừng ký chủ kích hoạt nhiệm vụ ẩn giới hạn thời gian – Hỗ trợ đội Lôi Đình. Thời hạn: hai tháng.】

Bắt gặp ánh mắt của  Lộc Hàn Tinh, Sở Lạc cười hì hì: “Ta chỉ nghĩ là dạo này yêu tộc hoành hành, người lại thiếu, nên hỏi vậy thôi.”

“Ngươi đúng là nhắc nhở ta rồi. Đợi bọn họ dò xong quỷ cảnh cũng không thể cho họ về ngay, phải phái mấy nhiệm vụ tới cho họ...”

Sở Lạc vẫn còn đang xem xét những thông tin yêu quái vừa nhận được thì truyền âm phù trong ngọc bài bỗng vang lên.

Tô Kỳ Mộc: “Rảnh không?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.