Nhất Kiếp Tiên Phàm

Chương 271: Tiến về Rừng Thì Thầm




Thái Dương Quả Thụ thường mọc gần nơi phong ấn bàn tay Thái Dương Thần. Quả này có tác dụng rất lớn, đối với con đường thành thần. Nghe nói khi đột phá cảnh giới Thánh Kỵ Sĩ, Thánh Pháp Sư, ăn vào quả này có thể tăng lên ba thành tỷ lệ thành công.
Quỷ Vụ Lan, một trong những loại thiên tài địa bảo cực kỳ trân quý. Ngoài việc tăng cao ma lực, nó còn có thể giúp tu luyện giả nâng cao kháng tính với tà khí. Chỉ có điều loại hoa này bắt buộc phải luyện chế thành thuốc, nếu không thông qua giả kim thuật mà ăn nó, vậy đợi tu luyện giả sẽ là biến thành quỷ vật một phần tử. Dù thế nào đi nữa, hoa này quanh năm hấp thu tà tính, không thông qua luyện chế mà ăn nó, cho dù là Thánh Kỵ Sĩ cũng phải ngã ngựa.
Về Phần Quỷ Tuyết Tằm. Nơi đây xuất hiện một loại dâu tằm khá kì lạ. Loại dâu này lá có hai màu, mặt lá có màu xám như tro, gân lá lại có màu vàng, chẳng khác gì những sợi chỉ thêu. Cư ngụ trên những cây dâu tằm này chính là Quỷ Tuyết Tằm. Loài tằm này ăn lá dâu, một khí kết kén hóa bướm, sẽ nhả ra một loại tơ có màu vàng óng, pha một chút màu xám. Tơ này về mặt thẩm mĩ không cần bàn cãi, chỉ nói tới độ bền, nếu được chế tác thành nội giáp, có thể ngăn cản cả công kích của Thánh Pháp Sư, Thánh Kỵ Sĩ mà không tổn thương. Càng khiếp sợ hơn chính là, loại tơ này khả năng hồi phục cực tốt. Nếu không thể trực tiếp phá nát, nó sẽ từ từ chữa trị, khả năng phục hồi này so với vật sống không khác biệt bao nhiêu.
Thiên Vân có thể không cần Thái Dương Quả Thu, cũng chẳng cần Quỷ Vụ Lan, bởi lẽ hắn không cần những thứ này đề cao thực lực. Thế nhưng nếu lấy được Quỷ Tuyết Tằm, vậy lợi ích đem lại cũng không phải là nhỏ.
Thế nhưng hiện tại tình hình không được tốt cho lắm, hắn đang bị người nhìn chằm chằm. Lại muốn dành thời gian tu luyện Liễm Khí Thuật, hắn không muốn cùng mấy người Merlin đồng hành chút nào.
Thiên Vân ngẫm nghĩ một hồi, lúc này mới truyền âm hỏi Alma Jones. "Thống lĩnh, theo ta được biết, hai cánh tay của Thái Dương Thần được chia làm sáu đoạn, mỗi đoạn lại được phong ấn ở một nơi khác nhau. Hiện tại đoàn người chúng ta chỉ có năm đội ngũ, không biết mảnh tàn chi tiếp theo, thống lĩnh định tự mình đi tìm, hay là đợi chúng ta hoàn thành nhiệm vụ, lại cùng nhau theo tới lấy?"
Alma Jones nghe Thiên Vân truyền âm hỏi vậy, lông mày không khỏi hơi cau lại một chút, thế nhưng rất nhanh liền giãn ra, miệng nói. "Ta cũng đang phân vân vấn đề này. Ta không thể rời đi nơi đây, bọn ta cần phải bố trí một ít phong ấn trận pháp, bảo đảm không để xảy ra tình trạng thân xác cổ thần một khi đưa đến, tự hành dung hợp lại với nhau. Nghe ngươi nói vậy, hiển nhiên là ngươi muốn đơn độc đi tìm mảnh tàn chi còn lại?"
Thiên Vân lập tức gật đầu, miệng nói. "Ta đúng là có ý này, thời gian hiện tại quá mức cấp bách, nếu không thể lập tức thu gom toàn bộ các mảnh tàn chi lại, chỉ sợ tới khi núi lửa phun trào, cả bọn sẽ chết hết. Chúng ta chết thì cũng thôi, nhưng chết mà chẳng thể phát huy được chút công dụng nào, vậy cũng quá không chấp nhận được"
Thiên Vân một bộ nghĩa chính ngôn từ, có điều trong bụng hắn hiện tại đang không ngừng tính toán. Hắn không muốn phải bỏ mạng tại nơi này, nói như vậy chỉ là muốn tạo lòng tin mà thôi. Hắn muốn tìm đường thoát ra khỏi nơi đây, hắn còn cơ hội. Hiểm cảnh hắn đã gặp nhiều, chỉ cần hắn chịu bỏ ra thọ mệnh, cơ hội vẫn còn.
Thấy Alma Jones thần sắc nghiêm nghị, dường như muốn từ chối lời đề nghị của mình, Thiên Vân liền nói tiếp. "Núi lửa sắp phun trào, ta dù có lòng mang hai mặt, cũng không có khả năng đơn độc thoát ly nơi này. Nếu làm được, các vị tiền bối khi xưa đã sớm làm. Thống lĩnh nếu tin tưởng, vậy hãy để ta đi, nếu không tin tưởng cứ nói thẳng là được"
Thiên Vân lời nói rất chu tâm, cổ nhân có câu. "Dùng người thì không nghi ngờ, đã nghi ngờ thì không dùng". Alma Jones là chỉ huy của hắn, nếu nàng công khai nói "ta không tin được ngươi", chứng tỏ nàng cùng cao tầng Anh Quốc không tin hắn. Đưa hắn tới nơi này, chỉ vì mưu đồ gì đó mà thôi. Alma Jones không biết Ciara viện chủ vì sao muốn chỉ đích danh Bellamy tiến vào di tích, nhưng theo ý của nàng, viện chủ làm như vậy chắc cũng có phần tin tưởng thực lực người này.
Alma Jones tự cho rằng mình đã hiểu ý định của Ciara viện chủ, lúc này mới thở ra, miệng nói. "Thôi được! Năm tiểu đội khác đã lần lượt nhận nhiệm vụ của mình. Hiện tại chỉ còn một đoạn bắp tay phải chưa có người nhận. Ngươi nhìn một chút địa đồ, nếu cảm thấy có thể một mình hoàn thành, ta sẽ không ngăn cản ngươi. Có điều nơi đây nguy cơ trùng trùng, ngươi cũng nên cẩn thận suy nghĩ thật tốt, tránh đến lúc chết lại trách ta không quản ngươi"
Thiên Vân nghe Alma thống lĩnh nói vậy, trong lòng không khỏi mỉm cười, lập tức nhìn địa đồ một chút. "Rừng Thì Thầm..."
Thiên Vân vừa nhìn tới nơi phong ấn đoạn tàn chi cuối cùng, đồng tử trực tiếp co rút, sắc mặt cũng là khó coi không ít.
"Thế nào? Ngươi có dám tiếp nhiệm vụ này hay không?" Alma Jones nãy giờ vẫn luôn quan sát nhất cử nhất động của Thiên Vân, thấy hắn lộ vẻ kinh hãi liền cười hỏi.
Rừng Thì Thầm có lẽ chính là nơi nguy hiểm nhất phiến di tích này. Vì sao lại nói như vậy? Bởi lẽ nơi này thường xuyên truyền tới những tiếng lẩm bẩm. Những tiếng lẩm bẩm này so với thanh âm quỷ thần còn muốn kinh khủng. Nghe nói năm xưa, Thái Dương Thần bởi vì bị một Tà thần làm tổn thương cánh tay phải. Lúc đầu Thái Dương Thần cũng chỉ nghĩ nó là một vết thương bình thường. Thế nhưng sau khi trận chiến ấy qua đi, người mới biết bản thân đã bị tà tính nhập vào xương tủy. Càng khủng bố hơn nữa, tà tính này đang không ngừng ăn mòn thần trí của người.
Thái Dương Thần tìm đủ mọi cách, cuối cùng mới ép cỗ tà tính kia tới vị trí vết thương, lại cắn răng chém đi cánh tay phải. Ngài đem nó chia làm ba đoạn, sau đó tự mình phong ấn cánh tay không cho nó có cơ hội làm phiền tới mình. Thế nhưng cỗ tà tính này qua dai dẳng, ngài chỉ trị ngọn mà không trị nổi gốc. Một ít tà tính còn sót lại, tiếp tục ăn mòn, tiếp tục làm mục rữa lí trí của Thái Dương Thần. Cũng bởi vì thế, sau này Thái Dương Thần mới bị những vị thần khác phân thây, phong ấn tại nơi này.
Đối mặt với cỗ tà tính khủng bố ngang cấp với tà thần, đừng nói là Thiên Vân, ngay cả một thánh cấp cường giả cũng chịu không nổi. Bất chấp việc ngươi có phong bế lỗ tai, hay đem thần thức thu lại, cuối cùng ngươi vẫn không thể ngăn nó xâm nhập vào thần trí, đem lí trí ngươi ăn mòn, hóa thành một tà vật.
Thiên Vân tuy rằng xoắn xuýt, có điều hắn cũng không từ bỏ ý đồ. Những tiền bối trước kia từng tiến vào Rừng Thì Thầm có thể đi trở ra, hắn cũng không tin mình so với họ còn muốn yếu. Không nói thần thức của hắn rất mạnh mẽ, chỉ nói tới ý chí của hắn, đã đủ để miệt thị quần hùng thiên hạ rồi.
Nghĩ như vậy, Thiên Vân không có do dự nữa, miệng nói. "Được! Ta chấp nhận tiến vào Rừng Thì Thầm. Nếu sau sáu tháng thống lĩnh không thấy ta trở ra, vậy phiền ngài cử một đội khác tiến vào là được"
Alma Jones híp mắt nhìn Thiên Vân một hồi, lúc này mới gật đầu, hướng năm người khác nói. "Bellamy đã lựa chọn tiến vào Rừng Thì Thầm, mấy người các ngươi không có ý kiến gì đi?"
Bọn người Merlin, Tham Lang vốn không biết Thiên Vân cùng Alma Jones truyền âm trao đổi cái gì, lúc này nghe thống lĩnh đại nhân nói như vậy, vẻ mặt không khỏi ngẩn ra. Tham Lang vội vàng khuyên bảo. "Người anh em Bellamy, bên trong Rừng Thì Thầm rất nguy hiểm, ngươi có tự tin an toàn rút lui sao?"
"Đúng vậy, Rừng Thì Thầm từ trước tới nay luôn được xem là mồ chôn tu luyện giả, ngươi nên suy nghĩ kĩ một chút". Mấy người Ô Tước cũng nên tiếng.
Merlin Edwards lại không nói cái gì, đối với hắn, Thiên Vân chọn con đường nào cùng mình không quan hệ. Dù sao cả bọn chỉ là bèo nước mà thôi, quan tâm cũng chẳng được lợi lộc gì. Người như hắn, ngoài việc có lợi cho bản thân, những việc vô nghĩa khác, hắn sẽ không tham gia. Ngay cả chuyến đi vào Di Tích này cũng vậy, nếu không phải do cao tầng Nottingham đưa ra đủ lớn tài nguyên, lại thêm việc trục xuất hắn khỏi hàng ngũ tu luyện giả bình thường, hắn sẽ không điên mà tiến vào nơi này.
Thiên Vân thu hết nét mặt mấy người vào mắt, cũng không có suy nghĩ lại, mà mở miệng cười nói. "Các vị cứ an tâm, ta có nắm chắc an toàn trở ra. Dù sao thời gian cũng rất cấp bách, nếu cứ đi đi về về, chỉ sợ tới lúc núi lửa phun trào, chúng ta cũng chưa thể tập hợp xong thi thể của Thái Dương Thần"
"Vậy người anh em Bellamy phải cẩn thận rồi. Thống lĩnh! Nếu đã phân chia nhiệm vụ không sai, chúng ta cũng nên xuất phát đi thôi". Tham Lang nghe Thiên Vân nói có lý, lập tức gật đầu, lại quay sang Alma Jones xin chỉ thị.
Alma Jones thấy sáu người đã chuẩn bị không sai, lập tức phất tay nói. "Được rồi! Các ngươi đi đi thôi, cố gắng đừng để bị thương, trên đường cẩn thận có quỷ tu tấn công"
Sáu người không ai nói thêm gì, chỉ gật đầu một cái, riêng phần mình hướng về đội ngũ mà đi. Chỉ có Thiên Vân một người đơn độc, Vô ngân Ảnh vận chuyển INrfAD tới tối đa, thẳng hướng phương Nam mà đi.
Thiên Vân vừa lao đi không được bao lâu, bên phía đội ngũ đế quốc Frank liền có một tên tu sĩ khuôn mặt thường thường rời khỏi đội ngũ. Kì lạ là, hắn rời khỏi đội ngũ mà không một người nào chú ý đến hắn. Dường như người như hắn, có hay không ở trong đội ngũ, cũng chẳng ai thèm để ý vậy.
Chỉ thoáng chốc nơi này đã không còn một mống người, ngay cả các vị thống lĩnh cũng riêng phần mình đi làm việc.
Ngụy Quân: “Ta chỉ là muốn chết, như thế nào liền như vậy khó đâu?” Thấy Chết Không Sờn Ngụy Quân Tử

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.