Nhất Kiếp Tiên Phàm
Thiên Vân chằm chằm nhìn vào khu vực màn sáng có chút mỏng manh, đôi đồng tử chuyển từ màu làm sang xám trắng, bắt đầu xoay tròn không ngừng thôi diễn. Đối với một người đam mê trận pháp như hắn, có cơ hội tìm hiểu một đại trận như thế này thực không còn gì quý giá hơn. Nếu đại trận này còn nguyên vẹn, tất nhiên tìm hiểu sẽ không thu được quá nhiều ích lợi. Thế nhưng hiện tại nó đã không trọn vẹn, tìm hiểu lúc này chính là một trận đại cơ duyên.
Keva Susan cũng không bỏ lỡ cơ hội, chằm chằm nhìn vào nơi màn sáng mỏng manh nhất, hai tay không ngừng kết thủ ấn. Có lẽ những thủ ấn này sẽ giúp nàng ghi nhớ càng tốt một chút..
Darryl Smith thấy hai người Thiên Vân đang thôi diễn tính toán, cũng không tiện quấy rầy. Hắn đứng sang một bên, cẩn thận nhìn xung quanh, coi như hộ pháp cho hai người.
Thiên Vân cùng Keva Susan cũng tốn không quá nhiều thời gian trì hoãn. Khoảng chừng hai canh giờ qua đi, bọn họ cuối cùng cũng ngừng thôi diễn. Cũng không phải bọn họ đã hoàn toàn hiểu thấu trận pháp, mà bởi vì đúng lúc này bất ngờ xuất hiện một cơn dư chấn thật lớn. Đất đá cùng cây cối bắt đầu ngã trái ngã phải, khoảng cách không xa phía sau ba người, vậy mà xuất hiện một vết nứt thật dài. Nhìn xuyên qua cái khe, có thể thấy rõ nham tương nóng chảy đang không ngừng sôi sục.
"Chúng ta cũng nên rời khỏi nơi ngày đi thôi. Hi vọng đây sẽ là cơn dư chấn cuối cùng, nếu chuyện này còn tiếp diễn, chỉ e một trận chiến quy mô lớn sẽ phải nổ ra". Thiên Vân nhíu mày, nhìn dòng nham tương, nói với hai người còn lại.
Keva Susan gật đầu, cũng không nói cái gì.
Gã tu luyện giả bản thổ cũng gật đầu, xem như đồng ý với cách nói của Thiên Vân.
"Tốt rồi! Không biết các ngươi dùng biện pháp gì xuyên qua trận pháp này?" Thiên Vân mỉm cười, hướng Darryl hỏi thăm.
Gã tu sĩ bản thổ nghe vậy, lập tức lấy từ chiếc túi bên hông ra một hạt châu màu đen. Hạt châu này nhìn thì rất bình thường, thế nhưng Thiên Vân có thể cảm nhận được, bên trong nó ẩn chứa một luồng khủng bố lực lượng. Nếu nó đột ngột bộc phát, có lẽ đủ để sánh ngang với tu sĩ cảnh giới thứ tư một kích toàn lực.
"Viên châu này là?" Thiên Vân tò mò hỏi.
"Đây là Bạo Lôi Châu, bên trong ẩn chứa lực lượng lôi điện. Bởi vì con đường của chúng ta không thể đột phá cảnh giới thứ tư, lại chịu áp bức từ nhiều phía. Chính vì thế, các vị trưởng lão đã sáng tạo ra loại Lôi Châu này. Các vị trưởng lão đã lợi dụng lúc trời giông bão, thu nạp rồi phong ấn thiên lôi lại. Tuy rằng loại Bao Lôi Châu này không ổn định, nhưng sức sát thương là rất lớn, nói không ngoa, chúng có thể sánh ngang với tu sĩ cảnh giới thứ tư một kích toàn lực". Darryl Smith vội vàng giải thích.
"Ý của ngươi là muốn đem màn sáng này phá ra một lỗ hổng, từ đó thoát ra ngoài? Chỉ với một viên Bạo Lôi Châu như vậy, liêu có thể phá được màn sáng này sao?" Thiên Vân lập tức hiểu ra vấn đề, cười hỏi.
"Đương nhiên không thể, muốn đem màn sáng trận pháp này phá ra một lỗ hổng, ít nhất cũng phải có ba viên Bạo Lôi Châu mới được". Darryl Smith nói hết câu, lại lấy ra ba khỏa Bạo Lôi Châu nữa, y bước lui về sau hai bước, làm ra tư thế chuẩn bị ném lôi châu.
Thiên Vân thấy vậy, vẻ mặt không khỏi hơi đổi, vội vàng nói. "Chậm đã! Nếu dẫn nổ Bạo Lôi Châu, liệu có vấn đề gì xảy ra hay không a?"
"Cái này! Thật ra là có, nếu vụ nổ quá lớn, rất có thể sẽ đem cả phiến khu vực đánh ra một cái hố sâu. Trường hợp xấu nhất, chính là đụng vào địa mạch, để lộ nham tầng. Nếu là bình thường thì còn đỡ, nhưng hiện tại núi lửa đang hoạt động. Rất có thể phía dưới chân chúng ta cũng là nham tương". Darryl Smith hơi chầm tư một lát, mở miệng đáp.
Thiên Vân cùng Keva Susan nghe y trả lời như vậy, sắc mặt không khỏi đại biến, vội vàng ngăn y lại, miệng nói. "Ngươi cũng đừng dẫn bạo đại trận. Hiện tại đang là thời điểm nhạy cảm, nếu tạo ra động tĩnh lớn như vậy, rất có thể sẽ khiến người để ý"
"Vậy ngài bảo chúng ta phải làm sao? Nếu không, ngài thử vận dụng thần lực, đánh ra một cái lỗ xem sao?" Darryl Smith ngẩn ra, không biết phải làm cách nào, mới quay sang hỏi Thiên Vân.
"Không cần phiền phức như vậy, đã là trận ắt sẽ có yếu điểm. Nếu không tìm được yếu điểm thì thôi, nhưng nếu đã tìm được, vậy phá nó không quá khó". Thiên Vân phất phất tay, từ bên trong nhẫn trữ vật lấy ra một ít trận cụ, đem chúng bố trí ra một cỡ trung trận pháp.
Tốc độ bày trận của Thiên Vân cực nhanh, chỉ hơn nửa canh giờ trận pháp đã thành hình. Tuy thời gian kéo dài một chút, thế nhưng thắng ở chỗ ẩn núp, khó có thể bị phát hiện.
Keva Susan cũng biết Thiên Vân tạo nghệ trận pháp cực cường, thế nhưng khi nhìn thấy hắn bày trận, mí mắt không khỏi nhảy lên, tò mò nhìn thật kĩ.
Bày xong trận pháp, lúc này Thiên Vân mới thở ra một hơi, lùi vài bước, hướng Keva Susan truyền âm nói. "Trận này có tên Lục Đạo Phệ Linh Trận, một trong tám trận pháp dùng để phá trận vô cùng hữu hiệu. Mắt trận này dựa theo lục hợp mà bày. Một khi kích hoạt, nó sẽ đem linh khí xung quanh hút vào. Sau khi hấp thu một số lượng nhất định, nó sẽ hình thành sáu cái thông đạo. Trong sáu cái thông đạo, chỉ có một thông đạo là sinh lộ, những thông đạo khác chính là tử lộ. Nếu người hiểu rõ trận pháp này, sẽ rất dễ để thoát ly, nhưng người không hiểu, vậy bước vào gần như là đi chịu chết"
"Cái này! Ngươi dám chắc sẽ không xảy ra vấn đề gì chứ?" Keva Susan nghe Thiên Vân lý giải về trận pháp, vẻ mặt không khỏi tái đi, kinh hãi hỏi.
"An tâm! Ta là người bày trận, đương nhiên nắm chắc sinh lộ". Thiên Vân mỉm cười, gật đầu tự tin mà nói.
Keva tuy rằng sắc mặt vẫn hơi tái, có điều vẫn rất tin tưởng Thiên Vân, nàng gật đầu đáp. "Vậy thì tốt! Ta tin ngươi sẽ không gạt ta".
Thiên Vân cùng Keva Susan trước sau đều dùng truyền âm nhập mật, Darryl Smith căn bản không nghe được gì. Lúc này thấy Thiên Vân bày xong trận, mới tò mò nhìn một lượt. Y tuy rằng rất hiếu kỳ, chỉ tiếc y lại không hiểu gì về trận pháp, nhìn một lúc cũng chẳng hiểu đầu đuôi thế nào, đánh đứng sang một bên, đợi chờ Thiên Vân phát động.
Thiên Vân cũng không tiếp tục nói chuyện, tay trái bắt đầu bắt ấn, tay phải liên tiếp ném ra một ít linh thạch, dựa theo phương vị mà làm.
Chỉ trong chốc lát, ba mươi sáu viên thượng phẩm linh thạch đã được ném ra. Đúng lúc này, Thiên Vân mở miệng quát nhẹ một tiếng "Khởi"
Hắn vừa quát, vừa điểm về trận pháp một chỉ. Nơi đầu ngón tay bắn ra một tia pháp lực. Pháp lực tựa như một ngọn đuốc mồi, lập tức đem trận pháp khởi động. Trận pháp vừa rồi còn nằm im bất động, lúc này bỗng dưng dịch chuyển. Ba mươi sáu viên linh thạch tỏa ra hào quang, linh khí từ bên trong thoát ra, tạo thành vô số sợi dây, kết nối từng lá trận kì, từng miếng ngọc thạch.
Mỗi sáu viên linh thạch xếp thành một cánh cửa sáng, tiếp theo đó là những lá phù chú lối liền tạo thành một liên kết chặt chẽ.
Nhìn một màn này, Keva Susan cho dù đã biết trận pháp không đơn giản, cũng phải hít vào một ngụm khí lạnh.
Gã tu luyện giả bản thổ càng là kinh hãi, nhìn về phía Thiên Vân vẻ mặt sùng bái cực kỳ. Dù sao trong tiềm thức của hắn, chỉ có thần linh mới biết bày trận. Mà Thiên Vân bày ra loại trận pháp này, chứng tỏ hắn chính là thần linh.
Không thể không nói, suy nghĩ của hắn quá ngây thơ. Cũng vì ngây thơ như vậy, mới khiến bọn họ bị những tu luyện giả khác coi thường.
Thiên Vân 0BAgZ không để ý tới hai người đang nghĩ cái gì, ánh mắt vẫn một mực nghiêm nghị. Hắn lấy ra một chiếc phù bút, một ít giấy vàng. Bắt đầu họa lên trên giấy một ít phù văn. Điểm kì lạ ở chỗ, rõ ràng phù bút không dính mực, vậy mà mỗi khi vẽ lên giấy, lại xuất hiện vô số hình thù ngoằn ngoèo.
Thiên Vân họa xong sáu lá phù, lúc này mới há miệng thổi vào một chút pháp lực, sau đó hắn liền phất tay, đem sáu lá phù ném vào sáu cánh cửa. Sáu lá phù vừa nhập vào sáu cánh cửa, lập tức bốc cháy, hòa vào rồi tan biến.
Trận vừa thành, lập tức tỏa ra từng chùm ánh sáng đủ loại màu sắc. Ngọc thạch giống như những chiếc miệng lớn, ra sức hấp nuốt thiên địa linh khí xung quanh. Mà nơi nhiều linh khí nhất, đúng là màn sáng màu xám kia.
Láo nháo ăn một pháo :lenlut
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để lùi/sang chương.