Nhất Thống Thiên Hạ

Chương 200: Phát Hiện Của Mật Thám Đại Tống




Song hành với những cải cách về giáo dục, kinh tế thì quốc phòng chính là mặt trọng điểm của triều đình. Triều đình Đại Việt thống nhất thực hiện theo phương châm “Kinh tế phải vững, Quốc phòng phải mạnh”. Sau ngày Hội Triều Chúng Tinh kết thúc, bốn vị chủ tướng của bốn quân đoàn nhanh chóng trở về các quân khu của mình để chỉnh đốn đội ngũ, thành lập phân chia ra các cánh quân phân bố ở các khu vực hiểm yếu.
Đối với thủy quân, Đại Việt thành lập trại thủy quân bên bờ sông Hồng, Đại Đô đốc Trần An Bang thao luyện sĩ tốt bất kể ngày đêm. Các xưởng đóng tàu thuyền kiểu mới nhanh chóng đưa vào hoạt động. Cảng Vân Đồn, Cảng Thần Phù tấp nập ngược xuôi các bè gỗ chuyên chở các vật liệu để đóng đủ loại tàu chiến cho hải quân Đại Việt. Bên cạnh đó, Lý Việt vẽ xong bản thiết kế chiếc chiến hạm khổng lồ, lớn nhất từ trước đến nay, rồi giao cho bộ Công đưa người đến cảng Vân Đồn tiến hành đóng chiến hạm khổng lồ. Tuy chiến hạm chưa hoàn thành nhưng Hoàng đế đã công khai đặt tên cho chiến hạm khồng lồ là tàu Định Hải.
Quân đoàn Long Hổ, quân đoàn trung tâm, có quân khu trú đóng sau núi Long Đỗ do đích thân Hoàng đế Kiến Gia làm chủ tướng. Mặc dù Hoàng đế mang danh là chủ tướng quân đoàn, nhưng bởi thường xuyên ở trong triều điều hành chính sự nên Hoàng đế giao lại toàn quyền cho Phó Tướng quân đoàn là lão tướng Phan Hải Đăng chỉ huy.
Trong quân đoàn Long Hổ, thành lập một đội quân gồm 3000 người được tuyển lựa từ những quân lính ưu tú, trong đó phần lớn được chọn từ Túc Vệ quân khi xưa. Đội quân này được đặt tên là Thanh Long quân, là đội thân binh của Hoàng đế, được huấn luyện với mục đích duy nhất là đội quân quyết tử theo sát Hoàng đế, bảo vệ Hoàng đế, mỗi khi Hoàng đế thân chinh xuất trận. Đội quân này có cái tên Thanh Long quân bởi vì trang phục của đội quân đều là màu xanh rằn ri có dạng như con rồng uốn khúc.
Chương trình huấn luyện quân đội được huấn luyện theo kiểu cách quân sự hiện đại và quân lính được dạy bộ võ công mới mang tính chất nhanh, chuẩn, độc chuyên dụng để chiến đấu sa trường. Mỗi quân lính sử dụng khí giới khác nhau sẽ được huấn luyện các bài tập thích hợp nhất đối với khí giới đó.
Khu mật viện ngoài việc tăng cường thu thập tin tức tình báo còn phát triển mạnh hai nhánh quân phản gián và lính đặc công. Hai nhánh quân này thành lập ngay từ khi Lý Lợi được phân công vào làm việc trong Khu mật viện, sau thời gian rèn luyện và thực chiến thì hai nhánh quân càng thêm sắc bén. Quân phản gián thực hiện nhiệm vụ cực kỳ khó khăn là truy lùng, tìm diệt những gian tế của các nước đang sinh sống trong nước Đại Việt và bảo vệ những người có quyền lực trong triều đình, bảo vệ những nhân tài kỹ thuật của nước Việt thoát khỏi sự ám sát hoặc lôi kéo của các nước thù địch.
Đội lính đặc công được huấn luyện vô cùng tàn khốc, người huấn luyện trực tiếp của họ đương nhiên là Lý Lợi. Phải công nhận một điều rằng những người được thông qua trong quá trình huấn luyện đều là những con người tài năng, họ có thể thực hiện được mọi nhiệm vụ của mọi binh chủng, có thể thu thập tình báo, có thể đánh như bộ binh, đi biển như thủy binh, thậm chí có kỹ năng ám sát nhân vật đầu não của phe địch. Các đội lính đặc công sau một thời gian rèn luyện, thì một số sẽ đi làm nhiệm vụ do Khu mật viện giao phó, còn một số sẽ được sung quân vào các quân đoàn, khiến cho sức chiến đấu của các quân đoàn như hổ thêm cánh.
Công xưởng chế tạo vũ khí bí mật trước kia nằm trong kinh thành Thăng Long, mà Lý Hạo dùng để cho người trong gia tộc trú ngụ và làm việc thì nay mở rộng diện tích và công khai thành lập nhà xưởng, đặt tên là Trung Tâm Khoa Học Công Nghệ Đại Việt.
Trung Tâm Khoa Học Công Nghệ Đại Việt được phân thành nhiều khu riêng biệt, khu thứ nhất là khu ngoài cùng dùng để chế tác các vật dụng phát minh mới dùng cho đời sống hàng ngày, chẳng hạn như xe kéo, tiền giấy, sách, báo... Khu thứ hai là khu kế tiếp, thì chế tạo các vũ khí đã sử dụng trong các trận đánh trước đây. Các khẩu súng thần công, nỏ thần liên châu, máy bắn đá, hỏa diêm, được nhân rộng và cải tiến. Phát triển các loại vũ khí sát thương diện rộng loại nhỏ như nỏ liên châu cầm tay trang bị cho quân lính khi chiến đấu ngoài sa trường. Khu thứ ba là khu bên trong dùng để nghiên cứu và phát minh các vũ khí mới hoặc các ứng dụng khoa học, công nghệ. Khu thứ tư là khu trong cùng, được mệnh danh là khu tối mật, dùng để nghiên cứu những phát minh quan trọng nhất, có ý nghĩa lớn lao nhất đối với đất nước Đại Việt.
* * * * * * * * * *
Kinh thành Thăng Long. Căn nhà bí mật của mật thám Đại Tống.
Thủ lĩnh đội mật thám Đại Tống Triệu Ngạc Đằng cất tiếng hỏi: “Như vậy là các ngươi đã nhìn thấy người Đại Việt tìm ra rất nhiều mỏ vàng bạc đồng phải không?”
Ông chủ tiệm thuốc Bắc Vĩnh Hòa Đường Hoàng Mậu chắp tay thưa: “Bẩm đại nhân, hoàn toàn chính xác. Để cho chắc chắn không sơ suất việc lớn của đại nhân, nên tiểu nhân đã cho người thẩm tra lại những địa điểm được đánh dấu trên địa đồ.”
Triệu Ngạc Đằng tròn xoe mắt nhìn lên địa đồ: “Nhiều mỏ như vậy? Triều đình Đại Việt sao có thể tìm được nhiều đến vậy cơ chứ?”
Triệu Ngạc Đằng chỉ vào một tên mật thám mặt rỗ, nói: “Ngươi làm như thế nào phát hiện ra mỏ vàng này ở châu Lạng? Theo như báo cáo thì các mỏ đều có trọng binh triều đình đóng giữ cơ mà.”
Tên mật thám mặt rỗ đáp: “Có lần tiểu nhân đi lầu xanh, nghe lén được mấy tên lính ở đó khoác lác về chuyện trong mỏ. Thế là tiểu nhân tìm cách mua chuộc được một tên, nhờ đó mà biết được tin tức về mỏ vàng.”
Triệu Ngạc Đằng lại chỉ tới tên mật thám tai to, bảo: “Còn ngươi, tại sao ngươi có thể nắm được tin tức về mỏ đồng ở lộ Bắc Giang.”
Gã mật thám tai to, trả lời: “Trong một lần tình cờ tiểu nhân thấy ở khu vực đó có nhiều quân triều đình Đại Việt, tiểu nhân liền tiềm phục ở gần khu vực đó. Rồi tiểu nhân theo dõi xe ngựa chở hàng từ trong khu vực đó đi ra, tiểu nhân theo dõi đến điểm cuối của các thùng hàng là các xưởng đúc đồng.”
Triệu Ngạc Đằng gật gù, hỏi tiếp những tên mật thám khác, mỗi tên đều nói ra lý do khác nhau thỏa đáng về tin tức mà chúng biết được.
Triệu Ngạc Đằng cau mày, cuốn lại bức địa đồ, quay sang nhìn Hoàng Mậu, lên tiếng: “Tin tức lần này cực kỳ hệ trọng, bổn quan sẽ đích thân về Đại Tống báo cáo mọi chuyện. Ngươi ở lại đây, tiếp tục cho người theo dõi các khu mỏ, đồng thời truy lùng xem còn thêm khu mỏ nào khác hay không. Nhiệm vụ lần trước thì suýt nữa quân lính Đại Việt đã giết sạch quân Đại Tống chúng ta. Toán quân mật thám khi ấy về tới Đại Tống chỉ còn lại gần ba phần sống sót, chật vật vô cùng. Có lẽ mật thám Đại Việt đã phát hiện ra điều gì đó. Phải rồi, tiệm thuốc bắc của ngươi chắc là không an toàn nữa, ngươi hãy rút dần người của mình ra khỏi đó đi.”
Hoàng Mậu cung kính nói: “Tuân mệnh đại nhân, tiểu nhân sẽ thực hiện theo chỉ thị của đại nhân.”
Gương mặt Triệu Ngạc Đằng giãn ra, gật đầu: “Hoàng Mậu ngươi làm việc rất tốt, ta sẽ ghi nhận công lao của ngươi báo lên bệ hạ. Ngươi cứ an tâm mà công tác, sẽ không thiếu chỗ tốt cho ngươi.”
Triệu Ngạc Đằng ban thêm vài mệnh lệnh, liền mang theo bức địa đồ vội vã rời khỏi căn nhà. Hắn không hề hay biết có một bóng đen núp ở vị trí không xa căn nhà, đợi cho hắn rời đi, mới dần dần biến mất.
* * * * * * * * * *
Kinh thành Thăng Long. Lầu Mộng Xuân.
Khách làng chơi đến lầu Mộng Xuân từ trước đến nay chưa từng giảm bớt, hiện tại lại càng đông khách hơn. Tú bà Khổng Kim Nhã lúc nào cũng cười tít mắt không mở ra được. Tú bà Khổng Kim Nhã cười là phải rồi, thu nhập của lầu xanh Mộng Xuân càng lúc càng tăng cơ mà, đến nằm ngủ tú bà cũng cười không ngậm miệng lại được. nqk0l Kinh thành Thăng Long thay da đổi thịt, trật tự trị an được bảo đảm, dân chúng chí thú làm ăn, cuộc sống mọi người ngày càng sung túc hơn, nên túi tiền càng rủng rỉnh hơn, no cơm ấm cật lại dậm dật suốt ngày, vì vậy mà các tụ điểm lầu xanh tấp nập hơn trước kia rất nhiều. Lầu Mộng Xuân lại là lầu xanh hàng đầu ở kinh thành Thăng Long nên tài tử mặc khách nườm nượp lui tới không nguôi.
Đứng trên tầng lầu cao nhất ở lầu Mộng Xuân, Chỉ huy sứ Vạn Văn Tâm của Khu mật viện phụ trách các hoạt động liên quan đến Đại Tống trong nước Đại Việt, nhìn dòng người tấp nập bên dưới, nhẹ nhàng lên tiếng: “Tình hình của Triệu Ngạc Đằng như thế nào rồi?”
Một gã trung niên mặc áo tài tử ở phía sau, hồi đáp: “Bẩm chỉ huy sứ Vạn Văn Tâm, Triệu Ngạc Đằng đã biết được tin tức về các mỏ khoáng sản của triều đình Đại Việt.”
Gương mặt Vạn Văn Tâm bình thản như nước hồ thu, nhìn hắn từ xa giống như một văn nhân mặc khách đang thưởng thức cảnh vờn hoa ong bướm ở chốn lầu xanh, hắn chậm rãi nói: “Tiếp tục theo dõi Triệu Ngạc Đằng thật chặt, không thể để hắn rời khỏi tầm mắt của chúng ta nửa bước. Hắn chính là điểm mấu chốt của kế hoạch Gom Cá Vào Ao lần này, đây là đại sự của triều đình Đại Việt, nếu để mất dấu hắn thì ta sẽ lấy đầu của ngươi.”
Gã trung niên chắp tay, giọng nói ẩn chứa đầy sự sắt đá: “Chỉ huy sứ Vạn Văn Tâm hãy yên tâm, thuộc hạ sẽ không phụ lòng tin tưởng của ngài.”
Vạn Văn Tâm hài lòng, quay sang một người râu dài có bộ dáng như sĩ phu, cất tiếng hỏi: “Bên phía tiệm thuốc Bắc Vĩnh Hòa Đường như thế nào rồi?”
Người sĩ phu râu dài, trả lời: “Bẩm chỉ huy sứ Vạn Văn Tâm, những thầy thuốc ở tiệm thuốc Bắc vẫn làm việc bình thường, có Hoàng Mậu thì không còn tới nữa, nghe người ở tiệm thuốc Bắc nói là đi về quê thăm họ hàng.”
Vạn Văn Tâm nhướng mày: “Chắc là hắn đã đánh hơi được điều gì rồi. Bất quá không quan trọng lắm, mọi chuyện vẫn trong tầm kiểm soát, thầy chùa chạy được, nhưng miếu không chạy được. Chúng ta vẫn nắm được hành tung của hắn thì dù cho hắn có mưu ma chước quỷ gì cũng không thể thoát khỏi bàn tay của chúng ta. Ngươi phải đeo bám hắn cho thật tốt, có tình huống gì mới thì lập tức báo cho ta biết.”
Ánh mắt người sĩ phu râu dài đầy ắp lòng cương quyết: “Vâng, thưa chỉ huy sứ Vạn Văn Tâm, thuộc hạ chắc chắn sẽ hoàn thành trọng trách mà triều đình giao phó.”
Võng du , bổ trợ huyền huyễn , lưu ý đây là truyện hậu cung ai dị ứng né luôn hộ mình

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.