Nổi Tiếng Sau Khi Cùng Với Em Trai Ruột Bị Anti Khắp Internet Phá Game Trong Show Giải Trí

Chương 29: Chương 29




Tạ Ngôn Chiêu bị chọc tức nên liên tiếp hạ gục ba người.

 

Đầu tiên là Mã Trác, theo Tạ Ngôn Chiêu thấy thì nghệ sĩ có cái đức hạnh kia một phần cũng là do người đại diện, nói không chừng còn là cá mè một lứa.

 

Tiếp theo là Quan Thắng Thắng và Thẩm Liên Chi.

 

Tạ Ngôn Chiêu không biết hai người này gặp nhau như thế nào, trong lúc bọn họ đang giằng co thì cô đến nhặt món hời. 

 

Quan Thắng Thắng nhìn thuốc nhuộm màu đỏ trước người, mặt cũng đỏ theo, chỉ ngón tay về phía Tạ Ngôn Chiêu: “Tôi chưa làm gì cô, vậy mà cô bắn tôi??”

 

Theo mạch suy nghĩ của Quan Thắng Thắng, cô ta và Thẩm Liên Chi đang giải quyết ân oán cá nhân, Tạ Ngôn Chiêu là người không liên quan nên không được nhúng tay vào. Hơn nữa chính mình không muốn xảy ra xung đột với cô, cho nên Tạ Ngôn Chiêu cũng không được bắn mình.

 

Tạ Ngôn Chiêu không quan tâm mấy chuyện đó, nếu thua thì phải ở trong phòng có điều kiện kém, cô không nghĩ sẽ ở.

 

Thẩm Liên Chi và Quan Thắng Thắng bị loại cùng một lúc, nhưng so ra thì Thẩm Liên Chi bình tĩnh hơn nhiều, còn có tâm tư âm dương quái khí Quan Thắng Thắng. “Chị Thắng Thắng đặc biệt săn sóc em lâu như vậy, không ngờ lại bị người khác giải quyết chỉ trong một lần, haiz, em đều vì chị mà chịu khổ.”

 

Quan Thắng Thắng ngay lập tức bùng nổ, “Cô gọi ai là chị? Ai là chị cô? Cô nghĩ tôi không dám đánh cô sao? Thẩm Liên Chi!”

 

“Chị đánh đi.” Thẩm Liên Chi không chút sợ hãi: “Dù sao phía trên chúng ta đều là máy quay. À, đúng rồi, lại nhắc cho chị một chút, gopro trên đỉnh đầu của chúng ta cũng đang hoạt động đấy.”

 

Câu sau đúng là có sức uy hiếp, lửa giận của Quan Thắng Thắng gần như sắp phun trào thì bị một câu của Thẩm Liên Chi đè xu.ống.

 

Những gì mà gopro quay được có thể bị tổ tiết mục của chương trình nhìn thấy, chuyện gấp gáp nhất của Quan Thắng Thắng bây giờ là kêu Âu Dương Lam đi đánh tiếng với bọn họ, để bọn họ cắt đoạn này đi.

 

*

 

Tạ Ngôn Chiêu đi ra không bao xa thì thấy Lãnh Xu. Lãnh Xu ngồi ở phía sau một chiếc ô tô, có vẻ như muốn trốn cho đến khi trò chơi kết thúc.

 

Tạ Ngôn Chiêu “giải quyết” xong cô ta, sau đó đi thẳng tới điểm tập hợp.

 

Trên đường trở về thì đụng phải Hạ Thừa Dục, ừm, lần này cô chắc chắn hai người họ là thay phiên nhau đến quay.

 

Cô đang định giơ súng lên thì bỗng nghe được có tiếng động ở gần đó, quay đầu lại thì phát hiện đó là người đại diện của anh ta. Người kia to con như vậy cô đấu không lại, hơn nữa bọn họ còn có hai người, nếu biết cô ở đây chắc chắn sẽ hợp sức lại vây bắn cô. 

 

Vì thế Tạ Ngôn Chiêu xoay người đi vòng qua hướng khác.

 

Bên này địa hình phức tạp, có nhiều vật che chắn, Tạ Ngôn Chiêu đi vòng qua mấy bức tường là hoàn toàn tách ra khỏi bọn họ.

 

Mười lăm phút sau, cô trở lại điểm tập hợp thì thấy Tần Y.

 

Nhìn thấy hắn là Tạ Ngôn Chiêu lại tức giận. Đã bảo cô không muốn chơi, cứ bắt cô phải chơi, không biết sao mà xui xẻo còn khiến cho cô gặp phải tên Cao Phùng Hạc bị tâm thần đó.

 

Vẻ mặt Tần Y nôn nóng đi về phía cô, lại thấy Tạ Ngôn Chiêu giơ súng lên. Tốc độ quá nhanh, hắn vừa mở miệng, nhưng còn chưa kịp phát ra âm thanh gì thì đạn màu đã “Bang bang” hai tiếng bắn vào vai hắn.

 

Bởi vì hai người cách nhau một khoảng ngoài 8 mét, là khoảng cách an toàn nên không đau lắm.

 

Tạ Ngôn Chiêu quăng súng sang một bên, hùng hổ đi về phía phòng nghỉ.

 

Tần Y nhìn máy theo dõi nên đã biết chuyện xảy ra trong sân, tự nhiên cũng biết vì sao Tạ Ngôn Chiêu lại nổi giận với hắn.

 

Hắn đi theo sau lưng cô, hơi hé miệng, nhưng không biết nên nói gì cho tốt.

 

Tạ Ngôn Chiêu đã ném kính bảo vệ mắt, tháo áo bảo hộ, cởi mũ giáp……

 

Mũ giáp cởi không được vì cô không biết tháo bao cằm làm sao.

 

Tần Y nhìn cô mặt mày sưng sỉa, mũ giáp bị lệch sang một bên, trông giống như một con thú nhỏ đang điên cuồng phẫn nộ.

 

Hắn dừng lại cười, duỗi tay đến chỗ cằm cô, nói: “Để tôi giúp cô.”

 

Sau khi mũ giáp được cởi ra, Tạ Ngôn Chiêu liền xòe tay về phía hắn: “Điện thoại, chứng minh thư.”

 

Tần Y kinh ngạc nói: “Vẫn chưa thông báo kết quả thi đấu mà đã đi rồi sao?”

 

“Dù sao tôi cũng là hạng nhất, người nào xếp sau tôi cũng không liên quan gì đến tôi cả.” Tạ Ngôn Chiêu lại lay tay lên xuống thúc giục hắn: “Nhanh lên!”

 

Tần Y chỉ có thể đưa điện thoại và chứng minh thư cho cô.

 

“Nói với Đường Tô tôi ở bãi đỗ xe chờ em ấy, sau khi kết thúc bảo em ấy tới tìm tôi.”

 

Tạ Ngôn Chiêu lấy được đồ, để lại vài câu như vậy rồi đi luôn mà không quay đầu lại.

 

Lần thi đấu này Tạ Ngôn Chiêu đứng nhất, tổng cộng có mười người, một mình cô ‘giết’ được năm người. Còn lại bốn người, Đường Tô và Hạ Thừa Dục đồng hạng nhì, những người khác thành tích là “0” —— đều là bị một người “gi.ết ch.ết”. 

 

Ngoài Tạ Ngôn Chiêu, Cao Phùng Hạc và Tần Y thì những người khác không ai biết chuyện gì đã xảy ra bên trong.

 

Đường Tô đi tới bãi đỗ xe, lúc nhìn thấy Tạ Ngôn Chiêu ở trong xe còn có chút ngạc nhiên, “Chị, sao chị lại ra trước vậy?”

 

Tạ Ngôn Chiêu thuận miệng đáp: “Trong đó có quá nhiều người đáng ghét, không muốn nhìn thấy bọn họ. Được rồi, em lái xe nhanh lên, chị muốn về nhà.”

 

Ban đầu Đường Tô không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng cô không hài lòng với trò chơi lần này, vì ngay từ đầu cô đã nói không muốn chơi.

 

Sau đó dần dần lại cảm giác được tâm trạng của Tạ Ngôn Chiêu không ổn —— gần đây cô thường ngồi ghế phụ, lâu lắm rồi không ngồi ghế sau, nhưng bây giờ cô lại ngồi ở ghế sau.

 

Khi đang lái xe, Đường Tô nhìn biểu cảm của Tạ Ngôn Chiêu thông qua gương chiếu hậu, thử hỏi: “Trong lúc chơi, bị ai khi dễ sao?”

 

Thật ra cậu không cảm thấy Tạ Ngôn Chiêu sẽ bị ai khi dễ, bởi vì cậu đã biết kết quả thi đấu, biết Tạ Ngôn Chiêu là người “giết” được nhiều nhất, hơn nữa cô cũng không bị ai “giết”.

 

Ai có thể khi dễ cô chứ?

 

Nhưng Tạ Ngôn Chiêu lại trầm mặt nói với cậu: “Về rồi nói cho em.”

 

Xem ra là đã xảy ra chuyện gì đó mà cậu không biết.

 

Tạ Ngôn Chiêu không dám nói trên đường, sợ cảm xúc cậu bị kích động, lái xe dễ xảy ra nguy hiểm.

 

Sau khi về đến nhà, Tạ Ngôn Chiêu liền đem chuyện đó nói cho cậu, Đường Tô quả nhiên nổi trận lôi đình, muốn đi tìm Cao Phùng Hạc tính sổ.

 

Cậu không biết hành tung của Cao Phùng Hạc nên liền quyết định khi quay kỳ sau sẽ xử lý hắn, đem hắn đánh một trận.

 

Nhưng Đường Tô không có cơ hội đó, trò chơi vừa kết thúc, ngày hôm sau tài khoản《 Hoa Lộ 》liền đăng một cái Weibo tuyên bố rằng Cao Phùng Hạc sẽ rời khỏi chương trình, từ kỳ sau trở đi không tham gia ghi hình nữa.

 

Không nói lý do cụ thể làm dấy lên lòng hiếu kỳ của cư dân mạng.

 

Có người đào lại phát sóng trực tiếp ngày hôm đó, cắt đoạn ngắn lúc Cao Phùng Hạc và Tạ Ngôn Chiêu đang “giằng co”. Là khi Tạ Ngôn Chiêu dựa lưng vào tường, Cao Phùng Hạc tay cầm họng súng chĩa vào tim, khiến cho một đám cư dân mạng phải trợn mắt há mồm.

 

【 Thật sự không phải quay phim truyền hình sao……】

 

【 Tư thế thật ái muội, tôi phát hiện mỗi lần Cao Phùng Hạc và Tạ Ngôn Chiêu ở cạnh nhau thì đều có loại không khí quỷ dị này. 】

 

【 Hai người bọn họ thật sự chưa từng ở bên nhau sao? Lúc quay kỳ đầu tiên Tạ Ngôn Chiêu không phải đã nói bọn họ không có quan hệ gì sao? Giờ là chuyện gì vậy? 】

 

Tạ Ngôn Chiêu thật vất vả mới đem cái nhãn “fan hâm mộ cuồng nhiệt của Cao Phùng Hạc” gỡ xuống, không nghĩ tới lại bị đối phương dễ dàng dán lại lên người mình như vậy.

 

May mà Tạ Ngôn Chiêu bây giờ cũng là người có fan, từ lần trước ở căn cứ phim ảnh đàn một khúc đàn tỳ bà, tài khoản Weibo của cô tăng mấy chục vạn người theo dõi, thậm chí siêu thoại cá nhân cũng có.

 

*Siêu thoại – 超话 /chao hua/ = Super Topic: Mỗi minh tinh/nhân vật đều có 1 siêu thoại chính thức, hoạt động gần giống như group trên facebook. Mỗi khi minh tinh có tin tức đều đăng kèm siêu thoại để tăng độ nhận diện và thảo luận nhiều hơn.

 

Fans của cô có một người tên là “Mộ Mộ”, là người chủ trì siêu thoại, mỗi ngày đều tích cực thổ lộ với Tạ Ngôn Chiêu, giúp cô tăng tương tác, còn tạo ra đủ loại video phúc lợi cho người qua đường.

 

Sau khi Tạ Ngôn Chiêu bị liên lụy vào sự kiện Cao Phùng Hạc rời khỏi chương trình, cô ấy nhanh chóng kêu gọi fan tẩy quảng trường, khống bình.

 

*Tẩy quảng trường: Nếu như idol lên hot search với nội dung xấu thì sẽ đẩy bài tốt lên để bài xấu đó được đẩy xuống.

 

→ Quảng trường là gì? Khi bạn lên weibo tìm kiếm một minh tinh nào đó trang đầu lập tức sẽ hiện hàng loạt bài viết liên quan đến người đó, thì chỗ đó được gọi là quảng trường.

 

*Khống bình – 控评 /kong ping/: Khống chế bình luận, ví dụ khi nghệ sĩ bị dính tin đồn thì trạm phản hắc/fans sẽ lên cmt đúng và đầy đủ nhất ở dưới bài đăng bôi nhọ đấy sau đó fandom sẽ vào đẩy cmt đó lên top và ẩn những cmt tiêu cực xuống, không cho anti có cơ hội lên top.

 

【 Có mắt không vậy? Quấy rối t.ình d.ục mà mấy người cũng có thể nói thành ái muội được sao? Không nhìn thấy chị ấy ném cho tên đó một cái tát sau đó bắn liên tiếp mười mấy phát đạn màu à? 】

 

【 Đàn ông thúi còn muốn dựa vào người chị tôi à, cút xa ra một chút! 】

 

“Mộ Mộ” đã cắt ghép các cảnh bắn súng của Tạ Ngôn Chiêu trong trò chơi lại với nhau, ngay cả khúc Tần Y bị bắn hai phát cũng nằm trong đó. Nội dung vô cùng bá đạo —— “Chị gái thương pháp thiện xạ, ai dám đến đây gây rối, “giết” không tha!”

 

Vì kịp thời khống chế bình luận trước khi sự việc bị đẩy lên cao nên tình hình đã ổn định được.

 

Vào ngày thứ ba, sự việc có bước tiến mới.

 

Không biết cư dân mạng nào đào được hình ảnh Cao Phùng Hạc liên hệ với paparazzi để hãm hại Đường Tô ở vòng bán kết 5 năm trước. Trong ảnh là hắn và người đại diện đang thỏa thuận với paparazzi, cách thức vu cáo, giá cả hợp tác đều được ghi rõ. 

 

Ban đầu Tạ Ngôn Chiêu nói câu đó với Cao Phùng Hạc chỉ là để dọa hắn, vì cô không có bằng chứng, tình cảnh khi đó rất khó xử nên cô đành phải đánh cược rằng hắn không dám hy sinh sự nghiệp vì cô.

 

Nhưng không ngờ thật sự có người tìm được bằng chứng.

 

Theo lý thuyết, những bằng chứng đó đáng lẽ phải được tiêu hủy rồi chứ? Hơn nữa loại hợp tác với paparazzi đó, chỉ có paparazzi tự cung cấp thì người khác mới có thể lấy được.

 

Cư dân mạng kia có được bằng chứng từ đâu Tạ Ngôn Chiêu không rõ lắm, nhưng không sao, Cao Phùng Hạc lần này là thật sự sẽ không lại xuất hiện trước mặt cô nữa.

 

*

 

Sau đó, mỗi ngày Tạ Ngôn Chiêu đều đi đến nhà hát luyện đàn, còn Đường Tô thì ở nhà luyện thanh.

 

Đường Tô hạ quyết tâm, nếu Tạ Ngôn Chiêu đã nỗ lực làm tốt vai trò người đại diện, vậy cậu cũng muốn trở thành một nghệ sĩ đủ tư cách!

 

Giáo viên dạy thanh nhạc là do Tạ Ngôn Chiêu giúp cậu tìm thông qua Ograve.

 

Ograve trách cô qua điện thoại, nói: “Fiumi, lâu rồi không thấy em gọi cho thầy! Em chỉ gọi khi có chuyện cần thầy hỗ trợ!”

 

Tạ Ngôn Chiêu nói: “Tháng sau em sẽ đến thăm thầy.”

 

Ograve ngay lập tức đổi giọng: “Thật sao? Ai nói dối sẽ là chó con?!”

 

“Không lừa thầy đâu.”

 

“Vậy thì quá tốt! Thầy sẽ đi nói cho Eleanor biết tin tốt này!”

 

“Còn giáo viên thanh nhạc…”

 

“Thầy sẽ sắp xếp cho em.”

 

Ograve làm việc rất nhanh chóng, ngày hôm sau đã giới thiệu cho cô một giáo viên dạy thanh nhạc, cũng là giáo viên tại Học viện âm nhạc Sokoya. Nghe nói là em trai Fiumi học nên rất vui lòng.

 

Tạ Ngôn Chiêu đã mua cho Đường Tô thiết bị theo dõi âm thanh chất lượng tốt nhất để đảm bảo việc học đạt hiệu quả cao.

 

*

 

Thời gian trôi qua, rất nhanh đã đến ngày 23, Đường Tô xin phép giáo viên nghỉ để đi xem Tạ Ngôn Chiêu biểu diễn. Đây là lần đầu tiên Tạ Ngôn Chiêu ra mắt biểu diễn sau khi về nước, ý nghĩa vô cùng quan trọng cho nên cậu rất cần phải đi.

 

Sau khi giáo viên thanh nhạc và Ograve biết việc này thì đã bảo Đường Tô gọi video cho bọn họ.

 

Tạ Ngôn Chiêu khuyên bọn họ bỏ ý tưởng đó đi: “Xem qua video nghe không rõ lắm đâu, tháng sau em sẽ đi thăm mọi người, khi gặp mặt sẽ kéo cho mọi người nghe trực tiếp, như vậy không tốt hơn sao?”

 

Ograve nói: “Không phải vì nghe em kéo đàn, mà là muốn xem viên ngọc quý giá nhất của Sokoya chúng ta ở bên đó có được hoan nghênh không!”

 

“Vậy em có thể chắc chắn mà nói cho thầy biết, em cực kỳ được hoan nghênh!”

 

Tạ Ngôn Chiêu vừa nói vừa nghiêng đầu, dáng vẻ vô cùng kiêu kỳ.

 

Ograve ha ha cười: “Thầy biết mà, Fiumi của chúng ta ở đâu cũng được hoan nghênh.”

 

Tạ Ngôn Chiêu gật đầu: “Đương nhiên rồi!”

 

Sao lại không được hoan nghênh chứ, có cả một đoàn người của 《 Hoa Lộ 》 kéo nhau đến để xem cô cơ mà.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.