Chương 42: Máu mới (hạ)
Âu Dương Phi Vân nhìn lấy hai nữ tử, ánh mắt hàm chứa ý cười, thường là nữ tử với nhau, trước kia thân nhưng lâu ngày không gặp, trước đó lại còn thua kém người ta, sau lại thấy người ta làm ăn phát đạt không nói xấu trong lòng là không thể nào.
Thêm nữa, hai người này vậy mà chấp nhận làm việc dưới trướng hai chị em Mộc gia thời gian khá dài vừa qua mà Mộc gia hai chị em trước đó chỉ là Mạc Quang trợ lý sau mới được Âu Dương Phi Vân tạo cơ hội tiếp xúc nhiều hơn với công việc.
Cho đến hiện tại, đứng trước Âu Dương Phi Vân vẫn không quên tán thưởng hai chị em Mộc gia nhưng trong mắt hơi chút nhu tình, lại thêm hôm nay đặc biệt ăn mặc cẩn thận, không phải kín đáo câu dẫn hắn thì còn câu dẫn ai.
Sau khi đọc xong hai người tư liệu lại suy nghĩ cẩn thận, Âu Dương Phi Vân lúc này phân phó:
“Được rồi, Tô Tiểu Uyển theo Mộc Phi Phi làm phụ tá cùng Mộc Phi Phi tiến về phía nam xây dựng nền móng.
Phi Phi sư muội, ngươi làm việc cẩn thận chắc chắn rất phù hợp cho việc này, tuy nhiên thông qua sư muội biểu hiện thì lại quá đi vào tiểu tiết từ đó dễ tốn thời gian mà hiệu quả lại chỉ như vậy do đó nhớ lấy lời này để điều chỉnh bản thân:
‘Việc khó bắt đầu từ việc dễ, việc lớn bắt đầu từ việc nhỏ. Làm chắc việc nhỏ thì việc lớn ắt thành. Nhưng nó khác với quá chú trọng tiểu tiết, dù điều này mang lại ích lợi là làm việc gì cũng chắc chắn, kết quá tốt nhất nhưng lại khiến sư muội quá tải, ôm đồm quá nhiều khó làm việc với người khác.’
Sư huynh thì thích những người làm việc như sư muội, nhưng lại không cần những người quản lý như sư muội. Bởi càng lên cao những công việc chồng chéo với nhau lại càng nhiều không thể điều gì cũng rạch ròi từ đó kéo chậm tiến độ lại.
Còn Hà Minh Nguyệt thì theo phụ tá lấy Mộc Thi Thi, Thi Thi khéo hiểu lòng người lại làm việc ổn định thiện giữ những cái đã sẵn có, chỉ cần duy trì như vậy là được, ở lại nắm giữ khu vực phía tây là sư huynh rất an tâm.”
Cả bốn người cùng nói tạ sau đó lui ra.
Tiếp đến là một cái nữ đệ tử cùng một cái nam đệ tử do Mạc Quang dẫn tới lần lượt tên là: Mộ Dung Thanh Nguyệt cùng Hạ Tuấn Lâm.
Cả hai đều là Thanh Lam tông đệ tử, cùng là Đại Đồng hội người, có thể tin tưởng được.
Mạc Quang tích cực lôi kéo người khác, lại thiện nữ sắc vì thế nhìn qua hai người mới này tư liệu, chỉ cần thấy dòng chữ người quen trước đây của Mạc Quang là Âu Dương Phi Vân hiểu tên này mục đích rồi.
Mạc Quang thời gian qua vất vả tại khu vực phía tây đặt chân sau đó làm nên thành công vang dội, lần này được cử đi phía nam làm việc dẫu cho hiểu rằng là Âu Dương Phi Vân giúp hắn tăng cao thành tích để về sau có thể dễ dàng đề cử nhưng hắn không cam lòng chắp tay nhường cho Mộc Thi Thi dù cho nàng trước đó là Mạc Quang phụ tá.
Mạc Quang muốn có người của hắn ở khu vực phía tây, hắn muốn học theo Âu Dương Phi Vân lấy phía tây làm căn cơ từ đó mở rộng ra thêm.
Cũng chính vì thế mà trong tư liệu đều khen hai người quản lý các hạng mục hiện đang tiến hành ở phía tây, làm việc xuất sắc mang lại hiệu quả cao, thêm nữa là quen biết nhiều đệ tử trong tông môn kể cả người đã xuất môn, thường xuyên làm nhiệm vụ ở phía tây.
Âu Dương Phi Vân âm thầm lắc đầu, cùng là giao cho công việc hướng dẫn phụ tá, lại cùng là giới thiệu nhân tài cho Âu Dương Phi Vân nhưng Trương Tam cùng Mạc Quang hai người lại khác nhau một trời một vực.
Mạc Quang làm như thế kia, Âu Dương Phi Vân không biết hai người kia thực sự có như trong tư liệu nói không, không cần làm xuất sắc, chỉ cần ổn định, nếu làm tốt có thể coi như xuất sắc nhưng chỉ một lần đề cử này, hai người kia có thể cả đời chỉ có thể an ổn ở phía tây mà thôi.
Bởi vì Mạc Quang ý muốn như vậy nên hắn chỉ giới thiệu hai người đạt tiêu chuẩn và tất nhiên sẽ không thực sự rất xuất sắc hoặc rất tốt, bởi vì làm tốt quá sẽ được Âu Dương Phi Vân điều động đi, mà đã điều đi thì Mạc Quang ở phía Tây hai cái đinh bị nhổ đi chứ sao.
Mạc Quang một điểm kém nữa là nhìn ra Âu Dương Phi Vân muốn lấy phía tây làm căn cơ nhưng hắn lại không nhìn ra Âu Dương Phi Vân cần sự ổn định.
Có lẽ việc một thế lực phát triển nhanh chóng chỉ trong vài tháng bây giờ lại còn cạnh tranh chia nửa với hạng hai thế lực là Đỗ gia khiến hắn hiểu lầm rằng Âu Dương Phi Vân rất vội vã, cũng thông cảm cho Mạc Quang khi mà hắn gia tộc muốn tiến lên một bước nào không phải nhiều năm chuẩn bị cùng nỗ lực.
“Được, sư đệ giới thiệu hai vị sư đệ sư muội này sẽ phụ trách công tác trước đây, nhưng nâng lên thành Mộc Thi Thi sư muội phụ tá”
Âu Dương Phi Vân nhẹ nhàng trấn an Mộc Quang nhưng sau đó lại gõ cho hắn một côn
“Nhưng hai vị sư đệ sư muội này nên nhớ lấy lời này của sư huynh, đấy là làm việc cần phải ổn trọng làm đầu.”
“Sư đệ/sư muội đã rõ, mời đại sư huynh yên tâm.”
“Tốt lắm” Âu Dương Phi Vân nói.
Sau đó Mạc Quang ba người mau chóng rút lui.
Cuối cùng là Trương Tam, Âu Dương Phi Vân nhìn trước mặt mình một vị sư đệ tên là Từ Mạnh Đạt, khác với Hứa Du là một cái rất chính trực, hơi hướng cứng nhắc theo quy tắc vị sư đệ này thì vẻ mặt lanh lợi, lúc nào cũng luôn tươi cười.
Tất nhiên, hiện tại hắn rất căng thẳng vì thế nụ cười rất gượng gạo, thỉnh thoảng khóe miệng còn giật giật do gắng ép mình cười, liên tục nuốt nước bọt.
Còn vì sao Âu Dương Phi Vân nhìn ra vị này sư đệ hay cười, bởi vì hắn đuôi mắt vết nhăn rất rõ ràng dù chỉ đang gượng cười, người hay cười đuôi mắt mỗi khi cười nếp sẽ rất rõ.
Là một cái khéo hiểu lòng người, thời gian qua Hứa Du áp lực khiến cho Đại Đồng hội trụ sở chính tuy làm việc rất có hiệu quả nhưng cứng quá dễ gãy, điểm một chút là được đến lúc này một cái như vậy đệ tử chính là làn nước mát làm dịu đi tình trạng nóng lên.
“Trương Tam sư đệ, sư huynh rất đánh cao ngươi, ngươi năng lực nhìn người cùng đánh giá rất tuyệt vời.”
Trương Tam không cần chỉ bảo nhiều, chính hắn biết một tổ chức, gia tộc hay tông môn giai đoạn nào cần làm gì, cần người nào thực hiện, điều này trước đây cũng thể hiện rõ trong việc hắn báo cáo số lượng nội môn, ngoại môn cho tông môn cơ sở hết sức rõ ràng, tính toán hợp lý, tính thuyết phục rất cao.
Mạc Quang cũng không phải kém, chỉ là hắn không bỏ được, bị tham vọng cùng yêu thích ảnh hưởng nhiều hơn mà thôi.
Còn trước đó nói về Mạc Quang cùng Trương Tam trái ngược nhau bởi vì, một cái vì tham vọng của mình lại dẫn đến hắn không sẵn sàng tài bồi người dưới, hắn chỉ cần người đó làm việc cho hắn và đảm bảo lợi ích cho hắn thôi.
Còn Trương Tam thì hắn một lòng hướng đạo, hắn hiểu đạo trời càng tranh thì càng không được, càng cố đoạt thì lại càng không đoạt được.
Từ đó không biết vô tình hay hữu ý, hắn lại cũng thuận theo một đạo trời khác đó là “Thiện dụng nhân giả vi chi hạ” tức người giỏi dùng người là phải đặt mình dưới người.
Người nếu như chỉ cân nhắc tư lợi cho bản thân mình, không tôn trọng người khác, không thiện với người làm cho mình thì chính là đang đặt mình ở “vị thế cao”. Người mà một khi đã đặt mình ở vị thế cao, người khác ở vị thế thấp thì sao có thể lấy được lòng người?
Trương Tam khi viết giới thiệu cho Từ Mạnh Đạt bên trong đề cập tới hắn tính cách, năng lực làm việc, có ghi chú rõ ràng, dẫn ra những hành động minh chứng, kể cả những thiếu sót cũng chỉ ra, không trực tiếp đề cử điều gì chỉ trực tiếp nhắc lại nội dung sau đó nói rằng:
“Mọi quyết định bổ nhiệm đều do đại sư huynh chỉ định, dù thế nào sư đệ cũng đảm bảo nghe lời.”
Điều này lại chính hợp ý Âu Dương Phi Vân, vì thế mà hắn càng thêm coi trọng Trương Tam, bởi vì nếu như Trương Tam đề cử hay hứa đề cử vị trí nào đó cho Từ Mạnh Đạt tức là hắn ôm hết ơn nghĩa.
Nhưng hắn để Âu Dương Phi Vân quyết định vừa để khẳng định lại vị thế của Âu Dương Phi Vân, vừa để Từ Mạnh Đạt chịu ơn Âu Dương Phi Vân, Trương Tam chỉ cần phần là hắn giới thiệu là đủ rồi.
Ngoài ra, hắn còn nhắc lại cho Từ Mạnh Đạt điểm mạnh điểm yếu mà hắn nhìn ra dù thông qua báo cáo cho Âu Dương Phi Vân để hễ có cái gì Âu Dương Phi Vân không hài lòng sẽ chỉ ra cho hoặc Từ Mạnh Đạt thấy thế phải thay đổi cũng là một cách dạy dỗ.
Từ đó vừa có thể âm thầm nịnh nọt Âu Dương Phi Vân, vừa chẳng mất Từ Mạnh Đạt cảm ơn, bỏ phần dư nhỏ lấy một phần to.
“Được rồi, Mạnh Đạt sư đệ tiếp tục làm việc tại Đại Đồng hội trụ sở, sư huynh không căn dặn gì thêm, sư đệ chỉ cần nghe theo Trương Tam sư huynh là có thể.”
Hai người tạ lấy sau đó rời đi, cả phòng chỉ còn lại một mình Âu Dương Phi Vân, hắn biết chính mình cách đánh giá có thể sai sót không phù hợp với đại đa số người ở thế giới này, nhưng chỉ cần làm việc tốt cho đến khi hắn hạ được Diệp Phàm là được.
Sau đó, Âu Dương Phi Vân nhẹ lắc đầu cười trừ rồi hắn cũng mau chóng trở về.
---
Cầu đề cử, cảm ơn các đạo hữu, chúc các đạo hữu ngủ ngon.