Phản Phái: Không Hệ Thống, Làm Sao Thắng Bây Giờ?

Chương 66: Hợp Hoan tông thánh nữ




Chương 66: Hợp Hoan tông thánh nữ
Đỗ An Trung tiến vào Tiêu Thu Lâu, t·ú b·à nhận ra hắn nhanh chóng đon đả tới đón chào.
“Ai u, nhị công tử hôm nay đại giá quang lâm, th·iếp thân không đường xa tới đón mong nhị công tử bỏ qua.”
Đỗ An Trung đáp lời:
“Hôm nay Như Ngọc cô nương tiếp khách chứ?”
Tú bà nghe thấy hắn hỏi vui mừng trả lời:
“Nhị công tử tấm lòng đả động được Như Ngọc, vì thế mà Như Ngọc hôm nay ngỏ lời sẽ tiếp đãi nhị công tử đêm nay.”
Đỗ An Trung nghe thấy đó máu nóng sôi trào, vui mừng hớn hở tiến lên lầu trong sự ghen tị của những người xung quanh.
Mị Như Ngọc lúc này đang ngồi trong phòng chờ đợi Đỗ An Trung tiến vào.
Nàng chính là Hợp Hoan tông thánh nữ, lần này tới Đỗ Phát thành điều tra về Đỗ gia đan dược mới đan phương người cung cấp.
Nàng đã nếm thử qua Tiểu Trú Nhan Đan, bên cạnh trú nhan hiệu quả thế mà nàng còn cảm nhận được một cỗ thuần dương khí tức âm thầm hô ứng nàng thể chất khiến nàng tu vi có một tia nhỏ xíu tăng trưởng.
Đến Diệp Phàm cũng không nghĩ tới chính mình mục đích nhắm tới sư phụ lại vô tình câu ra một cái khác nữ nhân.
Đỗ An Trung tiến vào gian phòng, thấy Mị Như Ngọc ngồi chờ mình bên bàn trà, tay cầm quạt che nửa khuôn mặt chỉ để lộ đôi mắt phong tình vạn chủng khiến hắn say mê.

Trên bàn nào có trà, chỉ có một bình rượu thơm cùng mấy đạo đồ ăn chờ người đến tận hưởng.
Hắn lập tức như hóa thành một đầu heo ngu ngốc cười dê tiến tới bên mĩ nhân.
“Nhị công tử, nô gia hôm nay cảm tạ ngài tấm lòng vì vậy đã làm sẵn bàn tiệc này chờ ngài đến hưởng dụng.”
Đỗ An Trung vội vã tiến tới muốn ôm mĩ nhân vào lòng nhưng Mị Như Ngọc lại dùng quạt điểm vào ngực hắn ngăn hắn tiến tới nũng nịu nói:
“Nhị công tử thật không hiểu phong tình, hôm nay phải thưởng thức tiểu nữ tấm lòng rồi chúng ta muốn làm gì thì làm đã chứ.”
Thấy nàng như vậy Đỗ An Trung nào có sức phản kháng, thế là gật đầu lia lịa, miệng cười hắc hắc ngồi vào bàn chờ nàng gắp từng miếng thức ăn đưa tới hắn miệng.
Rượu thơm vào bụng lòng hắn lúc này nóng bừng bừng nào còn có thể tỉnh táo suy đoán, Mị Như Ngọc lúc này hỏi gì hắn vui lòng đáp nấy.
Bởi vì nàng hết sức chú tâm vào Tiểu Trú Nhan Đan thế nên mới nhận ra được rằng vào khoảng thời gian mấy tháng Diệp Phàm m·ất t·ích, Tiểu Trú Nhan Đan giai đoạn đầu còn yên ổn cung cấp, về sau vài ngày ngắn ngủi lại xảy ra vấn đề.
Dù cho Đỗ gia xử lý hết sức khéo léo bằng việc hạn chế số lượng mua nhưng không khỏi khiến người khác để ý, thế là bèn hỏi:
“Nhị công tử, nô gia trước đó rất hứng thú với Tiểu Trú Nhan Đan, muốn mua tặng mấy cái tỉ muội, thế mà Đỗ gia lại hạn chế số lượng mua khiến nô gia bị mấy cái tỉ muội chê trách.”
Đỗ An Trung chẳng cần nàng hỏi gì, đáp luôn không cần nghĩ:
“Haiz, Tiểu Trú Nhan Đan Đỗ gia cũng không thể sản xuất, tất cả đều dựa vào vị thần bí đan sư kia, thời gian trước bỗng dưng lão tam báo lại rằng vị thần bí đan sư kia tạm thời không có thời gian luyện chế do vậy mà mới phải làm như thế.”
Cùng với những thông tin trước đó, đến đây đối với Mị Như Ngọc là đủ rồi, nàng đã xác định Diệp Phàm có mối liên hệ sâu sắc với vị thần bí đan sư kia, Đỗ gia lão tam chỉ là ăn theo mà thôi.

Sau đó hai mắt nàng nhìn thẳng Đỗ An Trung, mê hoặc hắn tâm thần thế là yên lặng ngồi bên cạnh hắn nhìn hắn ôm cái ghế lao lên trên giường, hình ảnh tiếp theo hết sức gai mắt khiến nam tử nhìn thôi cũng thấy rùng mình.
Cầm lấy Đỗ An Trung ném ra lệnh bài, nàng âm thầm phi thân qua cửa sổ biến mất khỏi màn đêm.
Diệp Phàm lúc này đang tu luyện, hiện tại số người biết hắn thuần dương thánh thể chỉ có hắn cùng hắn sư tôn, bởi vậy hắn vẫn cần giấu diếm, hắn muốn cho Âu Dương Phi Vân một bất ngờ lớn.
Hắn cùng Tần Thiên Tuyết hiện tại đã là đạo lữ hắn cần phải đạt được vị trí Đại sư huynh để có thể chính thức công bố bọn hắn quan hệ.
Ngoài ra, có vị trí này rồi hắn có thể dễ dàng giúp đỡ Liễu Tuyết Kỳ báo thù cùng đối kháng bí mật người đã gieo đạo chủng lên người nàng.
Vả lại, hiện nay hắn tại Thanh Lam tông bị kiềm chế khá nhiều, suy đi tính lại trước đó hắn chỉ có đắc tội Âu Dương Phi Vân, dù cho không phải Âu Dương Phi Vân trước đó bố trí hắn thì cũng không khẳng định Âu Dương Phi Vân sau khi biết mình đã từng người yêu thích lại bị hắn c·ướp đi.
Nếu Âu Dương Phi Vân biết Diệp Phàm ý nghĩ sẽ chửi hắn một câu:
“Đồ đầu óc có bệnh, mặc dù ngươi nghi ngờ đúng nhưng lại chẳng có cơ sở gì để nghi ngờ ngoài là hai ta từng có t·ranh c·hấp. Đồ thần kinh, ngươi nghĩ ai cũng ghi thù như ngươi vậy?”
Lúc này thời gian đã gần tới nửa đêm, bên ngoài trăng treo, nhưng trăng đầu tháng nào có sáng mấy, bởi thế mà dẫu trên nóc nhà có một bóng người phiêu hốt cũng chẳng có mấy ai để ý thấy.
Mị Như Ngọc âm thầm trà trộn vào Đỗ gia, nàng dựa theo Đỗ An Trung tiết lộ đường đi, nàng đã nhanh chóng đột nhập vào và tiến tới Diệp Phàm được sắp xếp nơi ở.
Âm thầm tiến tới gian phòng nóc nhà, nàng cẩn thận trải ra mình thần thức hòng xem xét bên trong tình hình, nhưng gian phòng có cấm chế vì thế nàng không thể làm gì cả.

Thế là Mị Như Ngọc phi thân lên nóc nhà lanh lẹ và nhẹ nhàng như một con mèo, sau đó âm thầm cạy lệch một viên mái ngói, sau đó sẽ kết hợp với món bí bảo trên người hòng thử xem có thể nhìn thấy bên trong tình hình hay không.
Nàng tự nhận bản thân làm rất bí mật nhưng đối với một cái đã từng đỉnh cao cường giả như Diệp Phàm thì một cái sơ cấp Ngưng Thần cảnh như nàng nào có thể bí mật tiếp cận chứ.
Khi miếng ngói vừa lệch ra, nàng còn chưa kịp kích phát bí bảo một lưỡi kiếm chọc thẳng từ phía dưới lên thẳng vào nàng.
Tung người nhảy lên né tránh lưỡi kiếm, thế là người bên trong tung chiêu đánh nát mái ngói sau đó lao ra truy kích nàng.
Đó chính là Diệp Phàm, hắn lúc này đang tu luyện, phát hiện có người âm thầm tiếp cận, người này rất cao minh thế mà có thể né tránh hắn cấm chế phát hiện nhưng làm sao có thể vượt qua được hắn thần thức.
Thế là Diệp Phàm nhanh chóng ngừng lại tu luyện, bởi vì tránh để bản thân b·ị t·hương do đột ngột dừng tu luyện nên mới để Mị Như Ngọc có thời gian nhảy lên nóc nhà.
Lúc này hắn thể chất vẫn chưa hoàn toàn thu liễm, bên người thuần dương khí tức vẫn đang cuồn cuộn khiến cả người hắn như một hòn than nóng rực vừa mới ra khỏi lò.
Mị Như Ngọc chấn kinh, nàng không ngờ tới trước mắt Diệp Phàm lại chính là vị thần bí đan sư kia.
Mặc dù sự thật kinh người nhưng mà trước mắt cảnh tượng khiến nàng không tin không được.
Đạt được điều mình cần, Mị Như Ngọc không nán lại lâu trực tiếp quay người liền đi vì để tránh cho hộ vệ cản trở.
Diệp Phàm truy kích theo, bởi vì tiếng động khi hắn phá vỡ nóc nhà đã đủ để cảnh báo cho hộ vệ, vì thế từ Đỗ gia đã có nhiều người phát giác đuổi theo.
Mị Như Ngọc bật hết tốc lực vội vã chạy ra khỏi Đỗ gia, bởi vì nàng đã cảm nhận được mấy cái Niết Bàn cảnh khí tức đang bắt đầu tìm cách khóa lấy nàng.
Vừa thoát khỏi Đỗ gia địa bàn, nàng vội vã sử dụng một loại tiềm hành phù cùng mấy loại che giấu khí tức phù lục sau đó biến mất trong màn đêm từ đó khiến Đỗ gia đám người thất bại trong việc cản trở nàng.
“Hừ, một con chuột nhắt dám đột nhập Đỗ gia thế mà lại thành công, Đỗ gia chúng ta mặt mũi mất sạch.
Người đâu, mau mau truy tìm xem kẻ nào lại to gan như vậy?”
---

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.