Phản Phái: Không Hệ Thống, Làm Sao Thắng Bây Giờ?

Chương 7: Ngáng chân phương án




Chương 7: Ngáng chân phương án
Một tháng tới chính là ngoại môn đệ tử tranh tài, dựa vào tư liệu điều tra trước đó, từ hai tuần trước Diệp Phàm đã là ngưng khí bảy tầng và đã bế quan tu luyện.
Dựa vào sự hiểu rõ đối với đủ mọi thể loại văn học mạng củi mục nhân vật chính thiết lập, Diệp Phàm tất nhiên sẽ không thể đột phá tới ngưng khí chín tầng bởi vì hắn ở tám tầng sẽ không thể nào được đánh giá cao có thể tiến vào mười sáu người mạnh nhất.
Thêm vào đó là khí vận chi tử trêu người kỳ thị quang hoàn, hàng trí quang hoàn các thứ sẽ lôi kéo đủ loại đệ tử tới trêu chọc, chê bai Diệp Phàm không biết tự lượng sức mình chỉ là một cái phế vật mà thôi.
Sau đó, Diệp Phàm hóa thân ngựa ô, hiên ngang đánh bại kẻ địch tiến vào chung kết, bên cạnh đó hắn tất nhiên sẽ tham gia cược cái này, cược cái kia nhằm kiếm chút tiền.
“Vậy thì ta việc cần làm chỉ cần ngáng chân Diệp Phàm, khả quan nhất là có người đánh bại hắn khiến hắn không thể vô địch, từ đó dù có thể tiến vào Thanh Nguyệt phong cũng không thể gây quá nhiều chú ý, cũng khiến cho Tần Thiên Tuyết hơi chút thất vọng.
Còn nếu như thất bại, phải bại làm sao mà khiến cho chiến công của Diệp Phàm không gây nên quá nhiều oanh động.”
Tối hôm đó, người áo đen nhanh chóng trình lên cho Âu Dương Phi Vân một phần tư liệu ghi chép kỹ càng mười vị đệ tử ngoại môn đứng đầu.
Trong đó đáng chú ý nhất chính là Ngô Tam Phong, tên này đã đột phá tới Hóa Hải cảnh sơ kỳ, một tháng tới sẽ thích nghi tốt với cảnh giới mới.
Người thứ hai và người thứ ba lần lượt chính là Khổng Tú Quyên và Lâm Nhất Trần hai cái hiện đang Ngưng Khí tầng chín và gần như sắp đột phá tới Hóa Hải cảnh sơ kỳ.
Bảy người còn lại thì có năm cái là Ngưng Khí chín tầng và hai cái Ngưng Khí tám tầng, như vậy số lượng Hóa Hải cảnh sơ kỳ sắp tới có lẽ không vượt quá 5 người.
Như vậy, Ngô Tam Phong chính là hòn đá đặt chân đầu tiên của Diệp Phàm, từ suy nghĩ kẻ thù của kẻ thù chính là bạn ta hoàn toàn có thể bồi dưỡng Ngô Tam Phong.
Còn vì sao không phải Khổng Tú Quyên và Lâm Nhất Trần một cái đứng hạng hai và hạng ba của ngoại môn.
Bởi vì Khổng Tú Quyên dù vừa mới đột phá không lâu nhưng chắc chắn không thể thắng được Ngô Tam Phong, mà Âu Dương Phi Vân nghiêm trọng hoài nghi Khổng Tú Quyên sẽ gặp Ngô Tam Phong tại bán kết.

Dù sao nàng là nữ và cũng chẳng có xích mích gì với Diệp Phàm, nên chắc chắn Lâm Nhất Trần hoặc một khổ chủ nào đó sẽ gặp Diệp Phàm tại bán kết và kết cục sưng mặt mũi.
Mà Ngô Tam Phong đột phá Hóa Hải cảnh sơ kỳ còn không ăn thua với Diệp Phàm thì Lâm Nhất Trần chẳng phải sóng gió gì lớn đối với Diệp Phàm.
Còn bảo Lâm Nhất Trần dùng thương đổi thương đối với Diệp Phàm cũng không phải là cách hay bởi vì Diệp Phàm là một cái luyện đan sư, tổn thương nhẹ có thể coi như không có, tổn thương lớn thì với kinh nghiệm của tên kia sao có thể để cho một cái ngoại môn đệ tử gây ra được.
Còn dùng độc công thì dùng độc trước luyện đan sư chỉ có thằng ngu mới làm.
Vì thế trong một tháng tới, việc cần làm bây giờ chính là liên hệ với Ngô Tam Phong để bằng cách nào đó nâng cao tên kia chiến lực nhằm đè ép nhân vật chính.
Đầu tiên, hắn cần phải ước lượng được sức mạnh của Diệp Phàm và Ngô Tam Phong là một cái không sai thước đo.
Bước thứ nhất đã xong, Âu Dương Phi Vân bắt đầu suy nghĩ tiếp theo về cách giải quyết gốc rễ vấn đề.
Bố trí ở ngoại môn thi đấu chỉ là một cái nho nhỏ ngáng chân khí vận chi tử thôi, hắn cũng không đần đến mức tin rằng chỉ cần như vậy là được.
Tên kia đã có thể giao lưu với Tần Thiên Tuyết thì việc được vào Thanh Nguyệt phong chỉ là vấn đề thời gian, chẳng qua hiệu quả Âu Dương Phi Vân mong đợi là ngăn chặn Diệp Phàm nổi tiếng thôi.
Muốn giải quyết triệt để một vấn đề thì ta phải đi từ gốc rễ của vấn đề đó.
Gốc rễ vấn đề chính là bản thân Âu Dương Phi Vân thực lực, đúng với câu nói “đứng trước thực lực tuyệt đối, mọi chiêu thức chỉ là vật trang trí.”
Khoảng cách giữa Âu Dương Phi Vân và Diệp Phàm lúc này gồm:
Thứ nhất, hắn đang hơn Diệp Phàm ba cái đại cảnh giới.
Thứ hai, hắn thể chất do từ nhỏ được bồi dưỡng nên khả năng hấp thu linh khí cũng như đan dược dược lực cùng với công pháp so sánh với Diệp Phàm lúc này cũng là một chín một mười.

Thứ ba, hắn tài nguyên có thể vận dụng lúc này áp đảo Diệp Phàm quá nhiều.
Thứ tứ, hắn chỗ dựa cũng áp đảo Diệp Phàm quá nhiều, từ đó hắn thao tác chỗ trống có rất nhiều.
Về điểm thứ nhất, bản thân Âu Dương Phi Vân đang kẹt tại cảnh giới thứ năm chính là Ngưng Thần cảnh trì trệ không tiến, hắn không biết là do bản thân gặp phải bình cảnh hay do hắn tâm cảnh bất ổn cần phải tĩnh tâm hay do hắn bị thiên đạo khóa lại hòng tạo tình tiết kế tiếp cho Diệp Phàm nữa.
Hắn cần phải nắm rõ hơn về chuyện này này.
Ngoài ra, tu vi cũng không phải là chiến lực điểm cao nhất, còn có rất nhiều tăng lên chiến lực không gian, hắn phải cố gắng đạt tới cực hạn từ đó dù Diệp Phàm có thượng giới kiến thức tu luyện tại mỗi cảnh giới nếu không thể vượt qua cực hạn thì không cách nào tự tin chiến thắng hắn.
Vấn đề thứ hai chính là tốc độ tăng tiến tu vi, nếu như hắn không thể phá giải bình cảnh thì dù có tu luyện nhanh hơn nữa cũng chỉ một kết cục bị Diệp Phàm đuổi kịp và đánh bại mà thôi.
Vấn đề thứ ba là về tài nguyên tu luyện, ngay sau ngoại môn thi đấu, Diệp Phàm tiến vào Thanh Nguyệt phong, nơi đó cũng cho hắn một chút tài nguyên, nhưng để đột phá tới Hóa Hải cảnh thì chắc chắn không đủ.
Tên kia sẽ có cái nào đó cơ duyên dẫn tới việc đột phá Hóa Hải cảnh mà thôi.
Từ đó gia tài của Diệp Phàm sẽ tăng trưởng một mảng lớn tuy chưa thể theo kịp hắn nhưng chắc chắn cũng đủ để tiền kỳ cho Diệp Phàm sử dụng rồi.
Kỳ ngộ mà Âu Dương Phi Vân có thể nghĩ tới chính là đấu giá hội, nhưng thường là tại đây sẽ cho Diệp Phàm các loại linh dược, tài liệu luyện chế đan dược, trang bị mà thôi.
Kế đến chính là tán tu quầy hàng, thì nơi đây thường là dẫn tới một cái bí cảnh hoặc một vài đồ vật nhỏ thôi.
Thứ ba chính là bị kẻ khác chặn đường c·ướp đoạt tài nguyên rồi bị Diệp Phàm giả heo ăn thịt hổ thành công đoạt lấy tài phú.

Nhưng cũng chỉ là tiểu đạo, bởi Diệp Phàm còn có thể luyện đan kiếm tiền, móc nối với các huynh đệ, nữ nhân gia tộc, thế lực từ đó đem lại tài phú cho Diệp Phàm.
Cuối cùng, nơi mà cung cấp cho Diệp Phàm nhiều loại bảo vật hiếm nhất, nhiều loại tài nguyên quý giá nhất dù có tiền cũng không mua được chính là các nơi bí cảnh.
Vào bí cảnh chắc chắn sẽ có nhiều tên tiểu phản phái đứng ra khiêu khích, chửi bới khí vận chi tử xong tranh giành bảo vật bị g·iết không thương tiếc.
Chắc chắn diễn biến là:
Coi thường khí vân chi tử và sẽ nói rằng:
“Để lại bảo vật, sau đó tự đoạn một tay/chân tạ tội.”
Nhân vật chính tiểu đệ hoặc khí vận chi nữ sẽ trả lời:
“Dựa vào cái gì mà các ngươi đòi bọn ta bảo vật, rõ ràng bảo vật là ta thấy trước.”
Nhân vật phản phái sẽ cười điệu cười phản phái cực kỳ, và trả lời:
“Dựa vào điều gì mà ngươi cho rằng ai tìm thấy trước là của người đó, tại đây nói chuyện phải dựa vào thực lực, nắm đấm to người định đoạt.”
Chỉ chờ câu khẩu quyết “dựa vào thực lực” nhân vật chính lúc này mới leo lên sân khấu với tư thế hết sức đẹp trai, vả mặt phản phái và khai thác thông tin từ mấy tên nhát c·hết đó, sau đó dạy bọn chúng một bài học là đừng tùy tiện tin rằng "ta sẽ thả ngươi".
Tất nhiên bài học tính phí, đấy là tiểu phản phái tính mạng.
Âu Dương Phi Vân trong lòng chửi thề một câu:
“Trời má, phản phái mệnh phải được gọi là người hiếu học mệnh, chăm chỉ học tập, học tập đến c·hết mới ngừng.”
Hơi lạc đề một chút, nhưng là một người trong đọc đạo, Âu Dương Phi Dương chịu quá đủ nhân vật chính trang bức đánh mặt rồi nên lượn vòng quanh một chút.
Nhưng đại khái là vào bí cảnh hoặc tông môn thi đấu loại thi đấu trong rừng do tổ đội hoặc cá nhân thì sẽ thu hoạch được lợi ích lớn nhất, g·iết nhiều người nhất và thu nhập lớn từ n·gười c·hết.
---

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.