Chương 9: Khí vận chi tử Diệp Phàm
Thái Hòa phong, là một trong mười một đại phong của Thanh Lam tông.
Trong khi Âu Dương Phi Dương đang được ông nội mình giải đáp những thắc mắc về tu luyện, Diệp Phàm lúc này vừa kết thúc bế quan ra ngoài.
Vươn vai một cái giãn gân giãn cốt, Diệp Phàm nhẹ nhàng tự nói:
“Bế quan những ngày này, vậy mà chỉ có thể đột phá đến Ngưng Khí cảnh tám tầng nhưng như vậy cũng đủ rồi, thời gian một tháng còn lại hoàn toàn đủ thời gian để ta củng cố tu vi, rèn luyện tố chất thân thể này.”
Diệp Phàm có chút nhớ tới Tần Thiên Tuyết, mặc dù hắn trước đây là cao cao tại thượng đứng ở Thượng giới đỉnh tiêm cường giả đủ mọi loại mỹ nữ nào hắn chưa từng gặp qua.
Ấy thế mà lần đầu nhìn thấy Tần Thiên Tuyết cũng phải bị nàng dung mạo hấp dẫn.
Da trắng như tuyết, khí chất cao lãnh, như một con băng phượng kiêu ngạo, dù cho lúc ấy b·ị t·hương nặng cũng không khiến nàng kém phần cao quý.
Thân thể cân đối, ít một phân thì thiếu, nhiều một phân thì thừa khiến người ta khó có thể dời mắt được.
Về sau, Tần Thiên Tuyết vì báo ơn nên đã hỗ trợ rất nhiều mới giúp hắn kiếm đủ dược liệu để điều chế mấy loại cao cấp dược dịch giúp nâng cao tố chất của cỗ thân thể này.
Nói về Diệp Phàm đời trước, hắn là Thượng giới một cái thế lực người nắm quyền gọi là Chấn Thương cung.
Bản thân hắn thì là một cái luyện đan sư cũng là Chấn Thương cung cung chủ.
Đời trước hắn cùng với mấy cái huynh đệ cùng nhau đi khám phá một chỗ bí ẩn bí cảnh, tại đó hắn nhận được một cuốn rất thần kỳ công pháp.
Chính vì công pháp này dẫn đến hắn bị huynh đệ phản bội.
Những cái phản bội huynh đệ chọn lúc hắn luyện đan đã thông đồng với thế lực bên ngoài trong ứng ngoài hợp t·ấn c·ông hắn nhằm chiếm lấy công pháp.
Trận chiến đó đánh cho vang dội cuối cùng Diệp Phàm cay đắng bỏ mình.
Khi hắn tỉnh dậy thì thấy xung quanh cảnh vật khác lạ, tỉnh táo lại hắn mới rõ ràng mình vậy mà trọng sinh vào một cái Thanh Lam tông phế vật ngoại môn đệ tử.
Tên đệ tử này cũng tên là Diệp Phàm giống như hắn, nhưng lại hết sức phế vật.
Nhớ lúc đó khi hắn kiểm tra cỗ thân thể này cũng phải thốt lên một câu:
“Thật không ngờ một cái Nam Vực đứng đầu đại tông môn một trong thế mà tồn tại một tên đệ tử phế vật như vậy.
Kinh mạch thì tắc nghẽn, thân thể thì yếu đuối, sáu năm còn bồi hồi tại ngưng khí cảnh không tài nào đột phá.”
Nhưng có một điều khiến hắn thấy thật sự vui mừng đó là quyển công pháp kia thế mà lại theo hắn cùng trọng sinh.
Từng trang sách mang theo thời gian vết tích nhẹ nhàng trôi nổi trong hắn thức hải, vì thế mà hắn quyết định đời này cải tu cái đó công pháp.
Sau đó, khi vừa ra khỏi chính mình phòng ở được tông môn cấp cho, thế mà bị mấy tên khác ngoại môn đệ tử liên hợp chèn ép bắt nạt.
Dựa theo cỗ thân thể mới ý thức thì đó chính là những tên chuyên chèn ép tiền thân tài nguyên.
Sau đó hắn vận dụng mình kinh nghiệm chiến đấu từ kiếp trước, lại còn sử dụng sát khí khiến kẻ địch e ngại rồi nhân cơ hội đánh trọng thương.
Kế tiếp hắn đòi lại được chính mình bị chiếm đoạt tài nguyên, lấy đi tông môn điểm cống hiến mà những tên kia tích lũy coi như bồi thường.
Dựa vào mấy cái đó tài nguyên và mượn được tiền từ Đỗ bàn tử, cùng với cái kia tuyệt đỉnh công pháp, hắn thuận lợi đột phá đến Ngưng Khí lục tầng.
Sau đó bản thân thắng đánh cược kiếm được chút tiền đầy đủ hắn vũ trang và nhận nhiệm vụ vào Đại La Sâm Lâm nhằm tìm kiếm một chút dược liệu cải tạo cỗ thân thể này.
Thế mà hắn may mắn tìm thấy một cái Thanh Hàn Địa Nhũ hang đá, từ đó luyện hóa để rồi đột phá Ngưng Khí thất trọng đồng thời cải thiện một chút cỗ thân thể này tố chất.
Khi hắn trở ra thì lại may mắn cứu được Tần Thiên Tuyết, về sau mới biết được nàng là nội môn đại sư tỷ.
Cuối cùng nhờ vào nàng một số tạ ơn lễ vật mà thành công đạt được Ngưng Khí tám tầng.
Vậy là hắn đã trọng sinh được ba tháng.
Trong vòng nửa tháng qua hắn bởi vì với Tần Thiên Tuyết quan hệ mà dây vào nội môn đại sư huynh là một cái người theo đuổi cuồng nhiệt của Tần Thiên Tuyết.
Nhưng mà dựa vào cách nàng phản ứng với Âu Dương đại sư huynh thì Diệp Phàm biết tên kia bị Tần Thiên Tuyết chán ghét nhưng mà nàng cố kị Âu Dương Phi Vân thế lực nên mới không dám vạch mặt.
Về sau, vì Tần Thiên Tuyết nhiều lần sai người mang theo tài nguyên đến cho hắn mà khiến Âu Dương đại sư huynh nổi cơn ghen và sai người đến dằn mặt hắn.
Nhờ mấy tên ngu ngốc kia hắn mới biết Âu Dương sư huynh bối cảnh.
Hắn coi thường loại này đại sư huynh, chỉ cần cho hắn chút thời gian đuổi kịp tên kia nhất cử đánh bại hắn là điều dễ dàng.
Chỉ là bối cảnh của đối phương đối với hắn lúc này cũng là một cái phiền phức.
Nhưng trước hết hắn cứ phải thành công tiến vào nội môn trước đã.
Trong vòng một tháng tới, tận dụng Tần Thiên Tuyết đem lại cho hắn dược liệu, hắn cần phải điều chế lấy một vài loại dược dịch để nâng cao thân thể này tố chất.
Đời trước hắn là thượng giới đỉnh cấp luyện đan sư tinh thần lực hết sức cường đại, nhưng mà cỗ thân thể này quá mức yếu kém đã kiềm chế hắn nhiều thứ.
Bây giờ muốn khai lò luyện đan đối với hắn cũng tương đối có vấn đề, chỉ cần thân thể mạnh mẽ hơn một chút thôi là hắn hoàn toàn tự tin mình có thể luyện chế ra tam phẩm thậm chí là tứ phẩm đan dược.
Đến lúc đó hắn có thể tìm cách bán ra chính mình đan dược để đổi lấy tài nguyên tu luyện, kế đến là xây dựng chính mình thế lực hòng tìm cách trở về Trung châu báo thù.
“Mộ Dung Trường Cửu, Đoàn Chí Bình, Phong Lôi Các, Bá Đao Môn bốn ngàn năm qua các ngươi hẳn là khoái hoạt lắm đúng không?
Các ngươi cứ chờ đó, Diệp Phàm ta sẽ trở về mang cho các ngươi ‘kinh hỉ’”
Hai chữ “kinh hỉ” mà Diệp Phàm nói ra tới nghiến răng nghiến lợi.
Diệp Phàm hắn hoàn toàn tự tin dù cho mấy cái phản bội hắn huynh đệ dù có bốn ngàn năm tu luyện nhưng hắn cũng dễ dàng đuổi kịp đánh bại và báo thù bọn chúng.
Bỗng có một tiếng gọi Diệp Phàm từ bên ngoài:
“Phàm ca, huynh đã xuất quan rồi sao?”
Đó là tiếng gọi của Đỗ bàn tử, tên thật là Đỗ An Khang, Đỗ gia gia chủ con trai thứ ba.
Mẹ là một cái tiểu th·iếp xuất thân không đáng kể vì vậy không có chính mình thế lực để cạnh tranh dự bị gia chủ vị trí nên vì để sống sót đã tranh thủ đến Thanh Lam tông tu luyện.
Đỗ gia là một đại gia tộc, nếu Thanh Lam tông thuộc tầng lớp thứ nhất thì Đỗ gia thuộc tầng lớp thứ hai về sức mạnh.
Đỗ gia vị trí nằm ở ranh giới của Thanh Lam Tông và Thái Thanh Tông nên có khá nhiều sinh ý trải dài ở Thanh Lam tông và cả Thái Thanh Tông địa bàn.
Đỗ bàn tử cùng với Diệp Phàm cùng gia nhập Thanh Lam tông ngoại môn, do kém Diệp Phàm một tuổi nên tự nhận là sư đệ, cả hai thiên phú đều không cao đành dựa dẫm vào nhau mà sống.
Tuy gian khổ và hay b·ị b·ắt nạt nhưng cả hai đều cùng nhau vượt qua.
Đỗ bàn tử tham ăn, một thân ục ịch, hai mắt nhỏ tưởng chừng như lúc nào cũng nhắm lại.
Diệp Phàm ngay từ lúc đầu nhìn thấy hắn đã nhận ra tên này có Thôn Thực thể chất, chỉ cần được ăn ngon thì tương tự với tu luyện, nhưng Đỗ gia lại không nhận ra điều này mà chỉ coi là hắn tham ăn.
Đáng buồn cho Đỗ bàn tử, đến Thanh Lam tông toàn người tu tiên đã không cần phải ăn để tồn tại vì vậy thực đường cũng rất qua loa, đồ ăn thật sự nát không chịu nổi.
May mắn mà Diệp Phàm thuở nhỏ cô nhi, bôn ba nhiều nơi, phải bắt động vật nhỏ để tồn tại qua ngày, từ đó mà luyện ra được một tay nghề thịt nướng không tệ.
Về sau dựa vào cái này tay nghề cũng đã được Đỗ bàn tử trả cho không ít linh thạch.
Nhờ vào Đỗ bàn tử mà thời gian đầu Diệp Phàm cũng đã vượt qua khó khăn đột phá mau chóng tới Ngưng Khí lục trọng.
Mặc dù hắn bị huynh đệ phản bội, nhưng không biết do thấu hiểu tiền thân ký ức hay dung hợp với tiền thân cảm xúc mà đối với Đỗ bàn tử hắn rất thoải mái giao lưu mà không hề đề phòng gì.
Bởi thế mà hắn quyết định đột phá đến Ngưng Khí hậu kỳ sau đó hắn sẽ hỗ trợ Đỗ bàn tử khai mở thể chất và truyền cho hắn phương pháp tu luyện của Thôn Thực thể chất.
---