Chương 98: Âu Dương Phi Vân đột phá Niết Bàn cảnh
Đi một ngày đàng học một sàng khôn, kể từ lúc bắt đầu đồng hành, phải tới bốn năm sau ba người mới trở về một lần nữa bắt tay vào điều hành công việc.
Bốn năm qua dẫu các nhóm thế lực có đôi lần v·a c·hạm nhưng đều không phải là những lần v·a c·hạm lớn, tình hình tà tu cùng ma tu q·uấy r·ối cũng dần ổn định lại khi mà bốn năm Thanh Minh nhóm đã nỗ lực rất nhiều.
Mà cũng phần vì tà tu cùng ma tu không thấy được hiệu quả như mong đợi, do đó cũng không tiếp tục q·uấy n·hiễu.
Đại Đồng hội trong bốn năm qua cũng đã thành công trải rộng thế lực của mình ra dưới danh nghĩa là ổn định cùng bảo đảm tuyến đường kinh tế.
Nhưng không chỉ vậy, Âu Dương Phi Vân còn tân dụng việc quấy phá của Tà Ma nhóm mà đã âm thầm thông qua Đại Đồng hội liên lạc với các gia tộc nhỏ và vừa tuyển mộ bọn hắn đích trưởng vào Đại Đồng hội làm quân lính, đổi lại một bút lớn tư nguyên cùng hợp tác và yêu cầu những gia tộc đó nuôi binh với lý do là phòng thủ để con trai của họ chính là một vị thập phu trưởng.
Một tuần bảy ngày thì có bốn ngày thập phu trưởng cùng toán lính phải được huấn luyện tại một khu vực do Đại Đồng hội sắp xếp, để thành một buổi huấn luyện của một nhóm một trăm binh lính.
Thế là, từng tầng từng tầng một tạo thành âm thầm nuôi lấy binh lính chuẩn bị cho sự nghiệp của hắn.
Trở về, Nam Cung Minh Hà đưa ra chính sách lợi dụng tán tu khai thác tài nguyên tại phạm vi địa bàn của Thái Thanh tông cùng Hải Kình tông quay lại minh chứng và khi đến trao đổi sẽ được thu mua với giá cao hơn và được tích lũy điểm tín dụng.
Từ đó dẫn tới việc bọn họ bán giá cao mà lại được mua giá rẻ đã hấp dẫn rất nhiều tán tu, bọn họ điên cuồng càn quét tại Thái Thanh tông cùng Hải Kình tông địa bàn dẫn tới tình trạng hỗn loạn gia tăng.
Điều này khiến Tụ Bảo các cùng hai tông môn cũng bị cuốn theo, bọn hắn ban đầu còn tát nước theo mưa tính để xem Thanh Minh nhóm có thể trụ vững được bao lâu.
Nhưng mà Thanh Minh nhóm lại đưa ra ưu đãi cho thuê động phủ tu luyện sau khi bán đi tài nguyên dẫn tới bọn hắn sau khi bán ở lại luyện hóa nâng cao tu vi rồi mới trở về, dẫn tới Thanh Hải nhóm không thu hồi được nhiều thành phẩm.
Thế là sau nửa năm, bọn họ cũng bắt đầu điều chỉnh ưu đãi bởi nếu không làm vậy bọn hắn sẽ bị móc rỗng, vì ưu đãi mà tán tu ở khắp Nam Vực cũng đổ xô về khai thác thì bọn hắn tài nguyên sẽ cạn kiệt.
Thế là trong khi hai ông lớn đánh nhau túi bụi, giá cả mặt hàng cũng bị hạ xuống khá nhiều nhóm tán tu là những người được hưởng lợi lớn từ đó mà mấy vị tán tu chân nhân lực hiệu triệu cũng hạ xuống rất nhiều.
Hai bên lại âm thầm mời mọc, dụ dỗ dẫn tới cuối cùng chia cắt hết những vị tán tu chân nhân.
Nam Vực thế cục lúc này chia thành, tầng dưới chót thế lực là ở cấp bảy tám chín thế lực đang âm thầm bị Âu Dương Phi Vân gặm nhấm, tán tu nhóm hiện vẫn giữ nguyên trạng.
Cấp một thì chỉ có Thanh Minh nhóm, Thanh Hải nhóm cùng Tà Ma nhóm.
Cấp hai thế lực chậm rãi lên mặt bàn, cấp ba, bốn, năm, sáu thế lực để sinh tồn mà tạm thời bện lại với nhau, nhưng số phận làm quân cờ thì không thể nào tránh khỏi rồi.
Dẫu bốn năm qua không có dấu hiệu sẽ c·hiến t·ranh nhưng ai cũng hiểu rằng đó chỉ là khoảng lặng trước cơn bão mà thôi.
Bốn năm cùng nhau đồng hành, Âu Dương Phi Vân cùng Nam Cung Minh Hà chính thức nhờ trưởng bối định ra hôn ước, việc vui này khiến cho Thanh Lam tông cùng Thu Mộng thương hội đều rất vui mừng.
Một năm trước khi hôn lễ diễn ra, thư mời đã được đưa đi khắp nơi tới các gia tộc lớn nhỏ.
Người hiểu chuyện thì biết việc gì xảy ra, một năm sau buổi lễ thành hôn đó chính là thời điểm kết thúc thế cục hiện nay.
Thanh Minh nhóm đã đưa ra tín hiệu thách thức, bởi vì bọn họ đều không có lý do để khai chiến nhưng hôn lễ chính là lời thách thức.
Dù Tà Ma nhóm cùng Thanh Hải nhóm không quậy phá gì thì sau hôn lễ cũng chính là thời điểm khai chiến, không cần biết ai làm, chỉ cần có lý do.
Âu Dương Phi Vân kịch liệt phản đối, hắn không muốn ngày vui cả đời của mình bị ảnh hưởng nhưng cuối cùng Nam Cung Minh Hà lại chấp nhận.
Vậy là kỳ thủ chính thức bị những người phía trên hạ xuống làm quân cờ, những lão già kia cũng đã chuẩn bị rất lâu rồi.
Chỉ là bọn họ không biết rằng Âu Dương Phi Vân cũng đã có chuẩn bị, nhưng hắn lực lượng còn chưa đủ, do vậy hai người đành chấp nhận làm quân cờ.
Việc vui vừa mới định ra, khắp Thanh Lam tông cùng Thu Mộng thương hội đã bắt đầu chuẩn bị, hỉ khí vậy mà cũng lan tràn khắp hai cái thế lực.
Tại Thanh Nguyệt phong, Thanh Nguyệt tôn giả đang ngồi cùng Tần Thiên Tuyết hai người chỉ lặng lẽ ngồi đó.
Tần Thiên Tuyết đã vượt qua khoảng thời gian khó khăn trước đó, nàng trước kia đã băng sơn lãnh đạm thì hiện tại lại càng lãnh đạm.
Có lẽ trong lòng nàng cũng ngũ vị tạp trần, một cái thì trước kia nàng coi thường cuối cùng cũng trưởng thành mạnh mẽ, còn một cái mà nàng coi trọng lại biến mất không một dấu vết, lại còn trở thành kẻ xấu.
“Sư tôn, ngài không cần lo lắng cho đồ nhi, đồ nhi không yếu đuối đến như vậy.”
Tần Thiên Tuyết nở một nụ cười nhẹ và quay ra nhìn chính mình sư tôn.
“Ừm, sư tôn biết, nhưng dù sao sư tôn cũng muốn ngồi đây cùng con.”
Thế là hai người tiếp tục chìm vào yên lặng, có lẽ nơi đây chính là nơi tĩnh lặng nhất tại Thanh Lam tông lúc này.
Đời người có những lần bỏ qua là bỏ qua mãi mãi, dẫu nuối tiếc cũng không cách nào.
Xa xa tại Đông vực, nơi mà là những vùng quần đảo lớn nhỏ khác nhau, một cái mới thế lực đang vươn lên mạnh mẽ, quy tụ rất nhiều những hảo thủ, bọn hắn các chủ là một người thần bí.
Nhưng thế lực này làm việc hết sức tấn mãnh, do vậy mà danh tiếng cũng vang xa tại ĐÔng vực.
“Đại sư huynh cứ chờ đó, ta sẽ còn trở về.”
Một người trùm mũ đen không rõ diện mạo nghiến răng nghiến lợi nói.
Nửa năm trôi qua, lúc này tại Thanh Lam tông bầu trời lôi kiếp cuồn cuộn, mây đen phủ kín bầu trời.
Phía dưới rất nhiều đệ tử đang ngửa mặt quan sát, một vị mặc áo bào xanh lá nam tử đang ngồi xếp bằng trên hư không, xung quanh linh khí gợn sóng, sấm chớp giật đùng đùng nhưng không ảnh hưởng hắn mảy may.
Hai mắt nhắm nghiền, chậm rãi mà nhẹ nhàng hít thở sẵn sàng đón nhận lấy thiên địa thử thách.
Từng cột lôi kiếp thô to giáng thẳng từ trên trời xuống đánh thẳng vào nam tử đỉnh đầu.
Một người độ kiếp từ Sinh Tử cảnh để đột phá Niết Bàn cảnh cần chịu bảy bảy bốn mươi chín đạo lôi kiếp.
Từng đạo lôi kiếp uy thế kinh người, từng đạo lại mạnh hơn đạo trước chỉ kẻ nào đã hiểu sinh tử thì mới không bị uy thế của nó ảnh hưởng từ đó tâm thần ổn định đón nhận kiểm tra.
Lôi kiếp bổ xuống, thân thể tàn phá, gia thịt cháy đen, xương cốt rạn nứt nhưng chỉ cần có một tia run sợ thì mọi thứ đều thành công cốc.
Nếu thành công vượt qua thì đón nhận thiên địa tẩy lễ lúc này trút bỏ đi thân thể phàm thai hay nói chính xác hơn là thân thể cũng chịu tẩy lễ từ đó cũng thăng hoa trở nên rắn rỏi và mạnh mẽ hơn, lúc này mới chịu đựng được sức mạnh khổng lồ của Niết Bàn cảnh.
Âu Dương Phi Vân ung dung ngồi tọa thiền, lôi kiếp bổ xuống như hủy thiên diệt địa, từng đạo nối tiếp từng đạo, càng về sau lôi điện càng nối tiếp nhau liên tục tưởng chừng như mà một dòng suối lôi điện bổ thẳng từ trên trời xuống liên miên bất tuyệt.
Cho đến đạo cuối cùng lôi điện bổ xuống, Âu Dương Phi Vân lúc này thân thể đã chẳng còn được gọi là thân thể nữa rồi, thảm không tả nổi im lìm dưới đáy hố sau khi bị lôi kiếp ép xuống.
Hắn vẫn nhắm nghiền mắt hoặc có lẽ lúc này hắn cũng chẳng mở mắt được nữa.
Mọi người nín thở nhìn lên bầu trời, nếu lôi kiếp cứ thế tán đi thì vị đại sư huynh này đã thất bại.
Nhưng qua khe hở của mây đen, từng tia sáng ấm áp chiếu thẳng xuống phía dưới người độ kiếp.
Linh khí cùng sinh lực bị tia sáng hấp dẫn và hội tụ lại, cung cấp cho người vừa độ kiếp bổ sung.
Lớp da thịt cháy xém dần bong tróc ra để lại một tầng da mịn màng như da em bé, năng lượng bổ sung khiến Âu Dương Phi Vân cơ thể dần trở lại vẻ trước đây.
Mau chóng lấy ra y phục mặc vào, hắn tiếp tục ngồi khoanh chân tiếp nhận luồng sáng.
Cho đến khi mây đen toàn tán, tia sáng biến mất hắn cũng đã hồi phục.
Vậy là Âu Dương Phi Vân bước vào Niết Bàn cảnh.
---