Quân Hôn Ngọt Ngào: Trở Về Thập Niên 80 Làm Học Bá

Chương 305: Chương 305




"Một khi chúng tôi đã chọn nhau, sẽ không dễ dàng từ bỏ." Chu Linh Vận kiên quyết nói.

Tiêu Nguyệt khẽ nheo mắt đẹp như tranh vẽ, bà ta vốn không ưa Chu Linh Vận.

Nghiêm Mộ Hàn cứng đầu không chịu được, nhất định phải có cô gái này, bà không còn cách nào khác nên phải tìm cách từ phía Chu Linh Vận.

Theo bà, nếu không muốn sinh con thì đừng làm lỡ con trai mình, sao có thể không hiểu chuyện mà cứ níu kéo nó mãi?

"Loại phụ nữ như cô thật ích kỷ! Không biết điều chút nào, đây là thế giới của những định kiến, không phải cứ muốn kiên trì là được! Không có con, hậu quả sẽ rất lớn!"

Ánh mắt thế gian và tình yêu rốt cuộc không đồng điệu.

Chu Linh Vận trong lòng d.a.o động cũng vật lộn, nhưng nhớ lại lời hứa với Nghiêm Mộ Hàn, không được tùy tiện từ bỏ anh.

Cô trở nên kiên định: "Bà nghĩ sao cũng được."

"Cứ lì lợm không chịu ly hôn, hậu quả tự chịu!"

...

...

Tiêu Nguyệt mắt lóe lên tia độc ác.

"Bà định làm gì tôi?" Chu Linh Vận không nhịn được hỏi.

"Tôi nghe nói cô đang mở công ty, công ty mới thì vấn đề hẳn nhiều lắm nhỉ?" Tiêu Nguyệt nói câu đầy ẩn ý rồi bỏ đi.

Chu Linh Vận nhíu mày, không biết Tiêu Nguyệt sẽ có hành động gì, nhưng cũng thêm cảnh giác.

Thỉnh thoảng cô về trường học, thời gian còn lại chủ yếu làm việc.

Giang Thiếu Kiệt đã lên năm tư, hoàn thành chương trình học, gần như không còn tiết nào, có thể cùng Chu Linh Vận làm việc.

Nhậm Nghị học lực không bằng Chu Linh Vận nên năm ba vẫn nhiều môn.

Sau khi nhận dự án 20 vạn của bưu điện, công ty Tinh Hưng thuê văn phòng ở Quảng Nguyên, lập chi nhánh.

Đồng thời, công ty cũng tuyển 7 nhân viên, cộng 3 người sáng lập, tổng 10 người, đủ đảm bảo vận hành.

Trụ sở chính công ty Tinh Hưng đăng ký ở Bằng Thành, chủ yếu do Bằng Thành là đặc khu kinh tế số một, có chính sách ưu đãi thuế cho doanh nghiệp công nghệ cao.

Đăng ký ở Bằng Thành có thể tiết kiệm chi phí lớn.

Lúc này Chu Linh Vận và Giang Thiếu Kiệt đang bàn công việc trong văn phòng.

"Về mục tiêu doanh số với công ty Eric, cậu nghĩ sao?" Chu Linh Vận hỏi.

Giang Thiếu Kiệt đang sắp xếp tài liệu: "Quảng Nguyên sẽ là thành phố đầu tiên triển khai dịch vụ điện thoại không dây, đặt hàng giai đoạn đầu khá tốt, hiện Thượng Hải cũng dự định xây mạng lưới, bưu điện Thượng Hải đang mời thầu thiết bị mạng, tớ định tham gia."

Nghe đến mua sắm thiết bị mạng, Chu Linh Vận mắt sáng rỡ:

"Số lượng và giá khoảng bao nhiêu?"

"10 thiết bị, tớ định chào giá khoảng 110 vạn."

"Tức nếu trúng thầu, chúng ta hoàn thành một nửa yêu cầu của Eric?"

"Ừ, gần vậy. 100 vạn mua thiết bị, có thể nhận hoa hồng khoảng 5 vạn. 10 vạn còn lại tính phí bảo trì, là thu nhập công ty."

"Tức nếu trúng thầu, thu nhập tăng khoảng 15 vạn."

15 vạn với công ty nhỏ đã là khá lớn.

Giờ là tháng 10, còn 2 tháng nữa đến cuối năm, họ phải hoàn thành doanh số 200 vạn trước tháng 12, thời gian hơi gấp.

________________________________________

Chu Linh Vận tràn đầy nhiệt huyết.

"Cậu quen Thượng Hải, cậu phụ trách dự án này nhé?"

"Tớ không yên tâm, cần cậu cùng đi Thượng Hải, dạo này cậu rảnh không?"

Giang Thiếu Kiệt ít khi đảm đương một mình, không tránh khỏi lo lắng.

"Dự án cả trăm vạn, tớ đi cùng vậy." Chu Linh Vận nói.

Giang Thiếu Kiệt nhìn Chu Linh Vận rạng rỡ, cảm thấy cô khác trước, không nhịn được hỏi: "Dạo này cậu có vẻ khác."

Chu Linh Vận ngẩn người: "Khác chỗ nào?"

"Trông vui vẻ hơn, có tin mừng à? Làm hòa với Nghiêm Mộ Hàn rồi?"

Chu Linh Vận sờ mặt mình, lộ rõ thế sao?

Cô ngại ngùng cười: "Cũng gần vậy, hiểu ra vài chuyện."

"Tốt quá, vợ chồng hòa thuận là quan trọng nhất."

Nói câu này, Giang Thiếu Kiệt trong lòng chua xót.

Nhưng nghĩ lại, nếu cô hạnh phúc thì cũng tốt.

"Cậu và vợ thế nào?" Chu Linh Vận hỏi thăm.

"Một thời gian nữa, con tớ đầy tháng, mời cậu đến uống rượu."

"Nhanh thế? Chúc mừng nhé!"

Vợ Giang Thiếu Kiệt là Dung Ngữ sống ở Thượng Hải, nên lần này về anh cũng thăm con.

"Con sinh khi nào?"

"Hôm qua, ở Thượng Hải, tớ định về nhưng không mua được vé máy bay."

"Mua vé tàu cũng được mà."

"Dù sao cũng đi Thượng Hải đấu thầu, chúng ta nên đi sớm."

"Ừ, đi mua vé thôi."

Thế là Chu Linh Vận cùng Giang Thiếu Kiệt đi mua vé tàu.

Đã đi Thượng Hải, Chu Linh Vận nghĩ tranh thủ giao bản thảo.

Cuốn sách mới "Đấu Phá" đến kỳ xuất bản, cần bàn với biên tập viên.

Đi xa, Chu Linh Vận nghĩ nên báo Nghiêm Mộ Hàn, liền gọi điện.

"Em đi Thượng Hải?"

"Ừ, dạo này mở rộng dự án, ký hợp đồng với công ty Eric, phải đạt doanh số nhất định."

"Đi bao lâu?"

"Nhanh thì khoảng 2 tuần, em sẽ về sớm."

Tận 2 tuần, Nghiêm Mộ Hàn không khỏi lo: "Đến nơi gặp khó khăn gì thì tìm bố anh."

"Đừng một mình chịu đựng, tìm giúp đỡ khi cần."

Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường

Nhắc đến Nghiêm Cảnh Phủ, Chu Linh Vận không tránh khỏi nghĩ đến Tiêu Nguyệt.

Quan hệ không tốt, sợ không giúp mà còn hại.

Không đến bước đường cùng, cô sẽ không nhờ Nghiêm Cảnh Phủ.

"Ừ, em biết rồi."

Miệng nói vậy, nhưng Nghiêm Mộ Hàn vẫn không yên tâm.

"Anh tập luyện đi, hẹn gặp sau, bảo trọng."

Hôm sau, Chu Linh Vận và Giang Thiếu Kiệt lên tàu đến Thượng Hải.

Hơn một ngày mới đến nơi.

Lúc này đã nửa đêm, khó tìm khách sạn, Giang Thiếu Kiệt đề nghị về nhà anh tạm một đêm.

"Muộn thế này khó tìm chỗ, nhà tớ phòng nhiều, ngủ tạm được, tiện bàn công việc."

Do chuyến đi gấp, cô không đặt phòng trước.

Thời buổi này, ăn ở đều hạn chế, tìm chỗ nghỉ không dễ.

"Vậy nhé, làm phiền cậu."

Đến Tư Nam Công Quán đã 2 giờ sáng.

Vừa vào cửa, Chu Linh Vận nghe tiếng trẻ con khóc thảm thiết, khiến người ta xót xa.

Làm cha lần đầu, Giang Thiếu Kiệt lòng thắt lại, hỏi người giúp việc: "Con sao thế?"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.