Sau Khi Khuyên Em Gái Giảm Cân Theo Đuổi Vẻ Đẹp Gầy Gò

Chương 5: Chương 5




Dữ liệu giảm được trong một ngày “nhịn lỏng” quả thực rất hấp dẫn, khiến em gái tôi kiên trì tiếp tục thêm ba ngày nữa.

Nước và cặn bã thức ăn trong cơ thể đã được đào thải sạch sẽ ngay từ ngày đầu tiên, làm gì còn gì để mà giảm tiếp. 

Những ngày sau, mỗi ngày chỉ giảm được đúng một cân, em gái tôi bắt đầu kích động.

“Cái gì!! Tại sao lại thế!! Sao lại giảm ít vậy chứ!!”

Mẹ tôi cũng bắt đầu sốt ruột, thấy tôi đứng im bên cạnh không nói gì liền bước tới, vặn tay tôi rồi gặng hỏi:

“Lâm Diệu Thanh! Con nhìn cái kế mà con bày cho Trân Trân kìa, hiệu quả kém như vậy, có phải con cố ý không muốn để nó gầy đi, không muốn nó gả vào hào môn đúng không!”

Tôi vừa xoa cánh tay đỏ ửng vì bị vặn, vừa đỏ hoe mắt nói:

“Mẹ, mẹ đang nói gì vậy, sao con có thể làm thế được, con đã nói từ đầu rồi, ‘nhịn lỏng’ không thể dùng lâu dài, Trân Trân nên ăn một chút gì đó mới được.”

Nhưng em gái tôi lập tức bác bỏ:

“Không được! Không ăn mà còn chỉ giảm một cân, ăn vào chắc còn không giảm nổi một lạng! Tôi không thể ăn!”

Nói rồi, nó lại cầm điện thoại lên tra video liên quan đến “nhịn lỏng”, chỉ vào một video nói:

“Chị xem nè, người này còn ‘bế cốc’ 21 ngày không ăn không uống mà không sao, tôi mỗi ngày đều uống nước mà, chắc chắn không có vấn đề gì, tôi phải tiếp tục!”

Mẹ tôi không hiểu gì về mấy kênh truyền thông quảng cáo hiện nay, bà chỉ quan tâm một điều — con gái bà có thể gả vào hào môn hay không, để bà được vinh hoa phú quý nửa đời sau.

Dù tôi có “giả bộ” khuyên nhủ bằng thiện ý, nhưng không hề lay chuyển được quyết tâm của hai người họ. 

Đương nhiên, tôi từng trải qua cái chết, sao có thể thật lòng khuyên can — cũng chỉ là gió thoảng mây trôi mà thôi.

Mẹ tôi để cổ vũ Lâm Diệu Trân, thậm chí còn cùng con gái “nhịn lỏng”, cùng uống cà phê đen có thuốc xổ.

Em gái tôi vì giảm cân mà thậm chí nghỉ luôn công việc, suốt ngày ở nhà “nhịn lỏng”. 

Sau đó, nó càng lúc càng điên cuồng. Ngoài những loại cà phê và nước ép giảm cân trước đó, hễ trên mạng có blogger nào giới thiệu bất kỳ loại đồ uống nào có tác dụng giảm cân, nó đều mua về thử.

Mỗi ngày nó uống toàn những thứ nước trông như nước độc phù thủy trong truyện cổ tích: xanh đỏ tím vàng đủ cả, chẳng thèm quan tâm công dụng riêng biệt là gì, chỉ biết đổ vào miệng là được.

Một tuần trôi qua, em gái tôi thật sự giảm được mười cân. Nhưng kéo theo đó là gương mặt nó bắt đầu tái nhợt như sáp nến.

Dù vậy, nó không hề dừng lại mà còn mua hàng loạt thức uống làm trắng da và mặt nạ trắng da, gọi là “dưỡng trong lẫn ngoài”.

Tuy nhiên, chế độ giảm cân “nhịn lỏng” này không duy trì được lâu thì bị buộc phải gián đoạn, bởi vì em gái tôi ngất xỉu trong nhà vệ sinh, phải được mẹ tôi đưa đi cấp cứu.

Bác sĩ chẩn đoán là do đi vệ sinh quá nhiều, dẫn đến kiệt sức.

Sau vài ngày nằm viện nghỉ ngơi, vừa về đến nhà, em gái tôi liền sốt sắng lên cân. 

Số cân từng giảm được nhờ “nhịn lỏng” — 20 cân — thì nay đã tăng lại đến 15 cân.

Tôi vừa tan làm về tới nhà đã thấy em gái nằm vật trên ghế sofa, vừa ăn vừa khóc như mưa, bên cạnh là cái cân bị đập vỡ vụn.

Xung quanh nó là một đống hộp đồ ăn nhanh, vừa ăn vừa sụt sịt:

“Tại sao chứ, tôi vất vả giảm cân như vậy, mà lại mập lại nhanh như thế này! Mẹ, tất cả là lỗi của mẹ! Chẳng phải con chỉ ngủ gật trên bồn cầu thôi sao, mẹ cứ phải đưa con đến bệnh viện làm gì!”

Mẹ tôi nhíu mày nhìn cái cân bị đập tan tành, không dám lên tiếng.

“Con mỗi ngày đều nhịn lỏng! Ý chí của con mạnh như thế cơ mà! Vậy mà bị mẹ phá hỏng hết! Bây giờ con còn gả được cho Thái tử gia gì nữa chứ! Mẹ, mẹ phải nuôi con cả đời đấy!”

Nghe đến câu này, mẹ tôi không ngồi yên được nữa. 

Cái khoản tiền riêng ít ỏi của bà sao nỡ mang ra nuôi nó cả đời? 

Ánh mắt bà lập tức lia qua nhìn tôi — người vừa mới bước vào cửa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.