Hắn ngồi nhìn nàng vẽ rồng vẽ phượng cho tương lai mà không nói được câu gì. Được một lúc nhận ra mỗi mình độc thoại, nội tâm thiếu nữ của nàng công chúa bị sự lo lắng chiếm lấy.
Sao đối phương im lặng không nói gì?
Hay là ngoại hình ta khó coi? Chắc chắn vậy rồi. Nghĩ thế nàng ấy bối rối đứng ngay dậy tiến ra gần cửa, cố giữ một khoảng cách nhất định để y không ghét bỏ mình.
"Thành chủ, có phải do người ta không được đẹp bằng cô nương yêu tộc nên chàng không ưng."
Côn Bằng : "Ta không có chê công chúa, nhưng mà giữa chúng ta..."