Ta Tu Tiên Hoàn Toàn Nhờ Bị Động

Chương 161: Giống như một thằng hề




EDIT: zl_wing

⨳⨳⨳⨳⨳⨳

Chỉ riêng khối đá phế liệu này, tự nhiên sẽ không thu hút sự chú ý quá nhiều của mọi người.

Dù sao đại bộ phận người ở đây có thể chơi đá đánh bạc, đều có không ít thân gia.

Họ đã thấy đá có phẩm chất tốt hơn để cắt.

Nhưng nếu thêm một đại thiếu gia Vương gia đặt cược thì khác.

Mặc dù hòn đá này về cơ bản không thể cắt ra bất cứ điều gì.

Nhưng nếu có chuyện gì thì sao? Lỡ như thật sự xuất hàng, Vương Xu có thể giữ lời hứa nuốt chúng ngay tại chỗ hay không.

- Rắc rắc!

Lão sư phụ trách cắt đá kinh nghiệm cũng cực kỳ lão đạo, trước tiên dọc theo lớp vỏ ngoài chậm rãi cắt.

Và sau đó từ từ đi sâu.

Khi lớp da đá bên ngoài từ từ rơi ra, hơi nước xung quanh đột nhiên tăng lên.

- Có hàng? Không phải là!

- Trùng hợp như vậy? Loại đá này cũng có thể xuất hàng?

- Có vẻ như đó là sự thật!

- .....

Sự thay đổi đột ngột như vậy làm cho mọi người cả kinh.

Bởi vì trong tảng đá này lại thật sự có hàng!

Người bên cạnh nhao nhao lộ ra bộ dáng trợn mắt há hốc mồm.

Loại tỷ lệ này thật sự là quá thấp, không nghĩ tới lần này lại bị mọi người đụng phải.

- Không thể! Tảng đá rách này làm sao có thể!

Người không thể chấp nhận nhất hẳn là Vương Xu, cả khuôn mặt và cổ đều đỏ lên.

Hai mắt nhìn chằm chằm vào tảng đá trước mắt.

- Đây là.... Thông Khiếu Thạch?

Hòn đá cuối cùng đầy lỗ hổng được trưng bày trong mắt mọi người.

Sư phụ trách cắt đá trực tiếp nhận ra.

Đây là một hòn Thông Khiếu Thạch.

- Hình như là một hòn Thông Khiếu Thạch?

Chu Phụng trực tiếp đem tầm mắt chuyển đến trong khối Thông Khiếu Thạch này.

Nhất thời, Giám Bảo Chi Nhãn bắt đầu làm việc.

Thông Khiếu Thạch: Một loại đá vô cùng kỳ lạ, có thể liên tục tập hợp hơi nước xung quanh, sau đó từ trong rất nhiều lỗ hổng chảy ra nước suối.

- Dường như không có ích gì?

Nhìn thấy mô tả này, Chu Phụng nhíu mày, Thông Khiếu Thạch này hình như cũng giống như vậy.

Không có gì đặc biệt.

- Thông Khiếu Thạch? Thật sự là Thông Khiếu Thạch?

- Phát à! Đây là giàu to a!

- Nam Hải Long tộc gần đây không phải đang thu thập Thông Khiếu Thạch sao? Người của Long tộc chính là không thiếu tiền nhất!

- ......

Sau khi nghe được trong tảng đá rách này lại mở ra một khối Thông Khiếu Thạch.

Những người xung quanh trong nháy mắt đều kinh hô lên.

Thông Khiếu Thạch này đặt trước đó chỉ có chút kỳ lạ, không phải là rất đáng giá.

Nhưng gần đây Long tộc Nam Hải đang thu mua Thông Khiếu Thạch này, một khối Thông Khiếu Thạch ít nhất đáng giá một vạn linh thạch.

Không có cách nào! Nam Hải Long tộc chiếm cứ toàn bộ Nam Hải, chính là phun ra một người có tiền.

Mà Chu Phụng mua tảng đá này hình như mới dùng mấy trăm linh thạch, vừa chuyển tay đã đổi một vạn linh thạch, hơn nữa còn có thể cùng Long tộc có quan hệ ở đây.

Đây quả thực chính là kiếm được tiền!

Mấu chốt nhất vẫn là Chu Phụng căn bản không trả giá cái gì, chỉ là tùy tiện chọn một tảng đá.

Cái gì gọi là một đêm giàu có! Đây là một đêm giàu có!

- Một vạn linh thạch?

Chu Phụng không nghĩ tới Thông Khiếu Thạch này lại đáng giá như vậy.

Nói như vậy, vốn khởi nghiệp luyện đan của hắn hình như có rồi.

Vốn hắn muốn luyện đan kiếm linh thạch trước, vẫn là cần phải kiếm một ít vốn khởi động.

Bây giờ viên Thông Khiếu Thạch này dường như là đủ.

- Không thể! Điều này là không thể!

Tình huống như vậy, Vương Xu căn bản không tin tất cả mọi thứ trước mắt, loại chuyện này gần như là không thể phát sinh.

Vì sao lại xảy ra chuyện này?

Điều khiến Vương Xu sợ hãi nhất vẫn là, hắn biết Lý Dung Nhi hiện tại đang ở lầu hai nhìn.

Nếu Chu Phụng nhân cơ hội này, để cho hắn thực hiện lời hứa.

Vậy.....

Chuyện này chỉ là suy nghĩ một chút, Vương Xu liền muốn lập tức tìm một chỗ khoan một cái lỗ, một đầu ngã vào.

- Thật lợi hại! Vậy mà trực tiếp cắt ra đồ vật tới!

Lý Dung Nhi lúc này trên mặt lộ ra biểu tình sùng bái.

- Là có chút quỷ dị! Cái này thoạt nhìn cũng không phải hoàn toàn dựa vào vận khí, tiểu tử này từ lúc mới bắt đầu đã là một bộ dáng tràn đầy tự tin!

Lý Mạn Nhã vẫn nhìn chằm chằm Chu Phụng như trước, nhìn thế nào cũng cảm thấy người này quỷ dị.

Rõ ràng một thân khí tức này hỗn loạn không chịu nổi, lại còn làm cho nàng cảm nhận được một tia nguy hiểm.

- Một vạn linh thạch?

- Thật sự là vận chó rồi!

- .....

Nghe được khối Thông Khiếu Thạch này trị giá một vạn linh thạch, không ít người mắt đều đỏ lên.

Nhìn thấy bầu không khí bốn phía hình như có chút không đúng, Chu Phụng trực tiếp thu Thông Khiếu Thạch này lại.

Vốn hắn còn muốn dựa vào Giám Bảo Chi Nhãn nhìn đá bốn phía, đang cắt mấy tảng đá.

Nhưng xem tình huống này thì thôi, nếu dựa vào Giám Bảo Chi Nhãn tiếp tục cắt hàng.

Rất dễ bị người đố kỵ, hiện tại thực lực của hắn còn chưa đủ lắm, vẫn là khiêm tốn một chút đang nói.

- Thông Khiếu Thạch này ở đâu thì có người thu?

Chu Phụng ngữ khí bình thản hỏi một câu.

- Ở Thiên Bảo Các nội thành liền có người thu mua! Hơn nữa Thiên Bảo Các gần đây hình như đang cử hành đấu giá đi!

Lão sư phụ cắt đá, nghe hắn hỏi đầu tiên là sửng sốt, sau đó đơn giản trả lời một câu.

- Đa tạ!

Sau khi nhận được câu trả lời, Chu Phụng nói một tiếng cảm ơn đơn giản.

Sau đó là không nói gì, liền chậm rãi xoay người rời đi.

Toàn bộ quá trình giống như ta vẫy tay áo, không mang đi nửa điểm mây.

Trên mặt hắn vẫn không có bao nhiêu biến hóa, mặc dù là khi biết khối Thông Khiếu Thạch này đáng giá một vạn linh thạch.

Thứ nhất Chu Phụng đối với linh thạch quả thật không có bao nhiêu cảm giác, Dù sao lúc trước trong nhẫn trữ vật của hắn cũng từng có linh thạch chất thành núi nhỏ.

Thứ hai chính là hắn đã quen với tiền tệ kiếp trước, đối với giá trị linh thạch không quá mức khắc sâu.

Dù sao cũng đủ dùng là được rồi, hiện tại trên đầu không có áp lực.

Chu Phụng cảm giác cả người mình đều tùy ý rất nhiều.

Về phần lời của Vương Xu, từ đầu đến cuối hắn đều không có nhìn thẳng vào mắt.

Cái gọi là ăn phân tự sát lúc trước, hắn cũng không có ý định để Vương Xu thực hiện tại chỗ.

Bởi vì Vương Xu cơ hồ là không có khả năng làm chuyện này, nếu hắn cưỡng ép để Vương Xu nuốt tự sát, nhiều nhất sẽ làm cho mâu thuẫn song phương thăng cấp.

Vì vậy, nó không phải là cần thiết để chú ý đến Vương Xu.

Chỉ là nếu Vương Xu tiếp tục nhảy tới nhảy lui trước mặt hắn, hắn sẽ lựa chọn trực tiếp động thủ.

Không thể so sánh, trực tiếp động thủ mới là tính cách của hắn.

Dù sao hắn cũng không muốn nói nhảm gì.

Cũng chính vì vậy, hắn từ đầu đến cuối đều không nhìn về phía Vương Xu.

Tư thái này của Chu Phụng ngược lại làm cho Vương Xu cực kỳ khó chịu.

- Điều đó có nghĩa là gì? Điều này hoàn toàn không để ta vào mắt?

Vương Xu nhìn thấy Chu Phụng trực tiếp dùng một loại tư thái không để ý đối đãi với mình, vô danh hỏa trong lòng đột nhiên bốc lên.

Nhưng đang lúc Vương Xu muốn ngăn cản Chu Phụng.

Một cỗ sát khí lại hiện lên.

Sát khí xâm nhập tận xương tủy làm cho cả người Vương Xu đều ngưng kết tại chỗ.

- Chẳng lẽ hắn dám động thủ ở chỗ này?

Ngọn lửa vô danh trong lòng Vương Xu lại trong nháy mắt dập tắt, đợi đến khi hắn phục hồi tinh thần lại Chu Phụng đã đi xa rồi.

Mà người bốn phía cũng dùng một loại ánh mắt quái dị nhìn Vương Xu.

Trong nháy mắt này, Vương Xu không hiểu sao cảm thấy mình chính là một trò đùa.

So sánh với Chu Phụng bình thản vô ba, Vương Xu một mực nhảy lên nhảy xuống thu hút ánh mắt, thật sự là một tên hề.

Lý Dung Nhi là đem cảnh tượng vừa rồi hoàn toàn thu vào đáy mắt.

Trong nháy mắt hảo cảm đối với Vương Xu giảm xuống điểm đóng băng, đồng thời ở dưới sự so sánh như vậy, hảo cảm đối với Chu Phụng là thẳng tắp tăng lên.

Dù sao chênh lệch giữa hai bên trong biểu hiện vừa rồi thật sự là quá rõ ràng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.