EDIT: zl_wing
⨳⨳⨳⨳⨳⨳
Cỗ uy áp này thuộc về Tử Phủ cảnh, làm cho tất cả mọi người đến xem náo nhiệt đều vô cùng kinh ngạc.
Trong ấn tượng của mọi người, Vương Xu không phải chỉ là một tên ăn chơi trác táng sao?
Sao chỉ trong một đêm liền đột phá đến Tử Phủ cảnh?
Nếu Tử Phủ cảnh có dễ dàng đột phá như vậy, cũng không đến mức nhiều đại tộc trong Thiên Tinh thành có thể mời chào được lượng lớn môn khách.
Bởi vì cảnh giới Tử Phủ cảnh này là ngưng tụ thần hồn, cảnh giới mấu chốt mở ra thiên phú thần thông.
Nếu như mở ra thiên phú thần thông đủ mạnh, như vậy tương đương với cá vượt long môn, hoàn toàn có thể nói là một bước lên trời.
Nhưng đột phá đến Tử Phủ cảnh thật sự là quá khó khăn.
Đặc biệt là tán tu, để có thể đạt được phương thức đột phá còn có tài nguyên để đột phá.
Hầu hết đều tình nguyện trở thành môn khách của nhiều đại tộc, để những đại tộc này điều động.
Để đổi lấy đủ nguồn lực và cách đột phá.
Từ cái này cũng có thể nói rõ, Đột phá Tử Phủ cảnh tuyệt đối không phải là một chuyện đơn giản.
Giống như Vương Xu, loại hoàn thành này càng không có khả năng đột phá đến Tử Phủ cảnh.
Nhưng hiện tại cỗ uy áp này thuộc về Tử Phủ cảnh, lại không thể không làm cho mọi người tin tưởng.
Trong khoảnh khắc này, ấn tượng của nhiều người về Vương Xu là đảo ngược không ít.
Mà đây cũng là một trong những kế hoạch của Vương Xu, xem như bắt đầu tạo thế cho mình.
Chỉ thấy chiếc xe ngựa xa hoa này chậm rãi dừng lại, Vương Xu toàn thân vũ trang từ trên xe ngựa đi xuống.
Lúc này Vương Xu hoàn toàn không hoàn khố như ngày thường, mặc chiến bào ám kim dị thú, thắt lưng đeo vào dải lụa đen sậm, dưới chân đạp một đôi giày phi vân chiến màu đỏ rực.
Một cỗ khí tức anh vũ tự nhiên sinh ra.
Nhìn qua tựa như một đại tướng quân uy phong lẫm lẫm, hai mắt hơi nghiêng một cái, Bộ dáng kia quả thực chính là khinh thường tất cả mọi người ở đây.
Nếu đặt ở phía trước, mọi người chỉ sợ sẽ bị bộ tạo hình này của Vương Xu chấn nhiếp.
Dù sao long mã kéo xe xem như là dị chủng, trong cơ thể chứa đựng một tia chân long huyết mạch, căn bản không phải người bình thường nuôi được.
Xe ngựa kia cũng là tôn quý làm cho người ta không dám nhìn thẳng.
Những trang bị này ngược lại là lúc Tổ tiên Vương gia tại lúc hào khí lưu lại.
Ngay cả chiến giáp trên người Vương Xu hiện tại, Kỳ thật cũng là lão tổ tông Vương gia lưu lại.
Thân chiến giáp này toàn bộ hợp lại cùng một chỗ có thể được coi là một kiện linh thạch.
Tên là Toan Nghê Thôn Kim chiến giáp, lực phòng ngự cực cao, thậm chí có thể ngưng tụ quân khí, dẫn thiên thượng tinh quang chiến đấu.
Trang bị xa hoa như vậy, đủ để làm mù hầu hết người ở đây.
- Hừ! Hôm nay chính là lúc Vương Xu ta xoay người! Chu Phụng hôm nay chỉ là bước đệm của ta mà thôi!
Lúc này trong lòng Vương Xu cũng cực kỳ thoải mái, Cái đuôi kia cũng sắp vểnh lên trời rồi rồi.
Giả bộ ăn chơi như vậy, lần này cuối cùng cũng có thể cứng lên.
Vương Xu hiện tại rất có loại cảm giác nhẫn nhục gánh nặng, sau đó khiếp sợ bốn tòa cảm giác.
Nhưng ánh mắt mọi người lại có chút kỳ quái.
Đặc biệt là trước đó đã thấy Chu Phụng xuất hiện.
Tuy rằng lúc Chu Phụng xuất hiện cũng không có nhiều trang bị xa hoa như vậy, mà không có người tiễn đưa hai bên.
Chỉ có một con Cản Sơn Khuyển làm nên, nhưng khí chất anh hùng đó là tự nhiên phát sinh.
Thật giống như trời sinh chính là như vậy, không có nửa phần giả vờ giả vịt.
Nhưng Vương Xu và Chu Phụng so sánh như vậy, lại có chút cưỡng ép.
Còn có chính là Vương Xu mặc một thân chiến giáp lại là ngồi xe ngựa tới, cái này ít nhiều có chút trừ điểm.
Ở đây chính là bộ dáng ngạo thị toàn trường, làm cho không ít người sinh chán ghét.
Hoàn toàn không giống với kiêu ngạo của Nhân Hoàng trên người Chu Phụng.
- Ồ? Vương Xu ngược lại không có chọc người chán ghét như ngày xưa!
Lý Dung Nhi nhìn thấy Vương Xu sau, mũi ngọc hơi nhíu lại, chỉ cho một đánh giá bình thản.
So với Vương Xu ngày xưa khiến người ta buồn bực, Vương Xu lúc này trong mắt Lý Dung Nhi chỉ là không làm cho người ta chán ghét như vậy mà thôi.
Cùng bộ dáng đỏ bừng khi nhìn thấy Chu Phụng, hoàn toàn không thể so sánh.
- Chuyện gì xảy ra? Sao hình như có chút không đúng!
Nhìn ánh mắt mọi người bốn phía có chút quỷ dị, Vương Xu cảm giác được có chút không đúng.
Bình thường mà nói, theo dự đoán của hắn nên là, tất cả mọi người bị hắn làm cho sợ hãi, và sau đó ấn tượng của hắn đã thay đổi rất nhiều.
Ngay cả Lý Dung Nhi cũng bị dáng người vĩ đại của hắn khuất phục.
Nhưng một số chi tiết, không đáng để ý.
- Có mời Tam trưởng lão Lý gia đến xem cuộc chiến!
Vương Xu bỏ qua phần còn lại của chi tiết, nhưng dựa trên kế hoạch trong lòng từng bước đến.
Chỉ thấy Vương Xu đầu tiên là hít mạnh một hơi, sau đó làm cho thanh âm của hắn hùng hậu một chút.
- Tam trưởng lão Lý gia?
- Lý gia thế nhưng phái trưởng lão đến xem cuộc chiến?
- Chẳng lẽ tin đồn là thật? Đây thật sự là một hồi luận võ chiêu thân?
- ......
Lời nói của Vương Xu vừa dứt, đại bộ phận mọi người đều cả kinh.
Bọn họ không nghĩ tới, Trận quyết đấu này lại có thể dẫn ra một gã trưởng lão Lý gia đến xem cuộc chiến?
Chẳng lẽ nói hôm nay thật sự là quý nữ Lý gia đang luận võ chiêu thân?
Nói thật, sự xuất hiện của trưởng lão Lý gia thật sự quá bất ngờ.
Không giống như Lý Mạn Nhã, trưởng lão Lý gia không chỉ là Thần Thông cảnh, mà còn cần phải xử lý rất nhiều sự kiện.
Bình thường trên cơ bản sẽ không xuất hiện, có thời gian rảnh rỗi không bằng bế quan tu luyện một hồi.
- Cái gì! Tam trưởng lão tới rồi?
- Vương Xu đến tột cùng là hao phí cái giá gì? Vậy mà có thể để Tam trưởng lão đến xem cuộc chiến?
Lý Dung Nhi ở trong phòng trong nháy mắt kinh hãi thất sắc.
Lý Mạn Nhã tuy rằng không đến mức thất thố như vậy, nhưng sắc mặt cũng có chút khó coi.
Bởi vì Tam trưởng lão ở đây nói, Lý Mạn Nhã muốn thủ đoạn gian lận thực chiến, đó về cơ bản là không thể.
Nàng không có khả năng gạt qua một gã tu sĩ Thần Thông cảnh khác làm thủ đoạn nhỏ.
Hơn nữa Vương Xu đột nhiên đột phá đến Tử Phủ cảnh, đây quả thực chính là chó cắn áo rách.
- Ta.... Ta sẽ không thực sự kết hôn với tên khốn đó đâu!!
Lý Dung Nhi hiện tại đã không bình tĩnh được.
- Hừ! Lần này có Tam trưởng lão Lý gia ở đây, chỉ cần ta thắng trận quyết đấu này, Lý Dung Nhi ngươi trốn không thoát khỏi lòng bàn tay ta!
Vương Xu trong lòng vô cùng đắc ý.
Mời Tam trưởng lão Lý gia lại đây, tự nhiên là chủ ý của hắn.
Mặc dù điều này đã chi phí một cái giá đau lòng, nhưng tất cả điều này là giá trị nó, miễn là kết hôn của hắn với Lý Dung Nhi, bất kỳ chi phí nào cũng đáng giá.
Vương Xu bao gồm Vương gia, hiện tại đã đánh cược hơn phân nửa giá trị.
Và tất cả những điều này chỉ nhằm mục đích trở thành con rể của Lý gia.
Nếu điều này được Chu Phụng biết, hắn chắc chắn sẽ có một khuôn mặt bối rối.
Ngươi nói Vương Xu hao phí nhiều tinh lực như vậy, lãng phí nhiều tài nguyên như vậy, chỉ vì trở thành con rể Lý gia, cái này thật sự đáng giá sao?
Nhưng đáng tiếc là, Chu Phụng hoàn toàn không rõ ràng, trận quyết đấu này rốt cuộc có ý nghĩa gì.
Đối với hắn ấy, lý do tại sao hắn và Vương Xu chơi rất đơn giản.
Đó chính là giải quyết được mối nguy hiểm tiềm ẩn Vương Xu này.
Chu Phụng không hy vọng có người thời thời khắc khắc nhìn chằm chằm vào mình sau lưng hắn.
- Trưởng lão Lý gia? Thần Thông cảnh?
Chu Phụng một mực nhắm mắt nghỉ ngơi ở bên cạnh, thấy được Tam trưởng lão Lý gia bay tới từ chân trời, sắc mặt ngưng trọng một chút.
Cảm giác nghẹt thở này, hắn đã không trải nghiệm nó rất lâu.
Làm cho hắn có chút nghi hoặc chính là, chính mình cùng Vương Xu đối chiến, vì sao trưởng lão Lý gia lại đến xem cuộc chiến?
Cho dù Tam trưởng lão Lý gia này là Thần Thông cảnh, Cũng không có khả năng ở trước mắt bao người này đùa giỡn âm chiêu đi!!
Về phần Vương Xu đã đột phá tới Tử Phủ cảnh, Chu Phụng ngược lại không có lo lắng như vậy.
Bởi vì trong cảm giác của hắn, Vương Xu trên cơ bản một chút uy hiếp cũng không có.
- Đây thật sự là Tử Phủ cảnh sao? Tại sao lại yếu như vậy?