EDIT: zl_wing
⨳⨳⨳⨳⨳⨳
- Đây tuyệt đối là thủ đoạn của tu sĩ Thần Thông cảnh!
Nhìn hoàn cảnh bốn phía, Chu Phụng cho rằng đây không phải là thủ đoạn Tử Phủ cảnh có thể thi triển ra.
Điều này ít nhất cần Thần Thông cảnh trở lên.
Thần Thông cảnh tu sĩ có thể làm đến mức này sao?
Trực tiếp kéo người vào một không gian.
- Tiểu tử ngoan! Ngươi sẽ không cho rằng ta là phế vật Vương Xu kia chứ!
- Phế vật kia lãng phí nội tình của gia tộc, cuối cùng ngay cả linh khí gia truyền cũng mất đi! Quả thực chính là mất hết mặt mũi Vương gia!
- Chỉ là ta không giống Vương Xu!
Vương Tấn sau khi hơi ngây dại một hồi, tức giận trong nháy mắt xông lên trong lòng.
Bởi vì Chu Phụng này quả thực là quá kiêu ngạo.
Chẳng lẽ hắn cho rằng dùng Linh Đài cảnh chém giết một ngụy Tử Phủ cảnh thiên phú thần thông cũng không có mở ra liền có thể khiêu chiến hắn.?
Hắn chính là dựa vào thực lực của hắn đột phá lên.
Hơn nữa còn mở ra thiên phú thần thông nhất mạch tùy tùng.
Một Linh Đài cảnh tán tu, chỉ là một Linh Đài cảnh tán tu!
Vương Tấn điên cuồng nhắc nhở chính mình trong lòng.
Chính là tán tu Linh Đài cảnh trước mắt này, vậy mà làm cho Vương gia lưu lạc đến tình trạng này.
Đó là một sự ô nhục.
- Sau khi giải quyết người này, Vương gia hẳn là tạm thời sẽ không tìm mình gây phiền toái đi!
Những lời uy hiếp của Vương Tấn, Chu Phụng trực tiếp chính là xem nhẹ.
Hiện tại trong lòng hắn nghĩ chính là, nếu như có thể chém chết Vương Tấn.
Như vậy Vương gia hẳn là trong thời gian ngắn sẽ không tìm phiền toái của hắn nữa., vậy hắn có thể thừa dịp trong khoảng thời gian này hảo hảo đề thăng mình một chút.
- Các ngươi có thể tận tình thi triển thủ đoạn của hắn, không cần lo lắng thương thế! Lão phu sẽ tùy tình huống mà quyết định!
Trước khi hai bên đánh nhau, giọng nói đó một lần nữa vang lên.
Có lẽ ý nghĩa là để cho cả hai bên không ở lại, hắn sẽ ngăn chặn nó trước khi một tai nạn xảy ra.
- Một gã Linh Đài cảnh cùng một Tử Phủ cảnh mở ra thiên phú thần thông, Ngươi nói xem ai có thể thắng?
- Câu trả lời này không rõ ràng?
- Trừ phi có thủ đoạn đặc thù gì đó, Nếu không ta không cho rằng Linh Đài cảnh có thể thắng Tử Phủ cảnh!
- Chỉ là nói không chừng sẽ có chuyện ngoài ý muốn, nếu không hòa thượng kia sẽ không đột nhiên nhúng tay vào!
Phía dưới không ít người cũng nhỏ giọng thảo luận.
Một Linh Đài cảnh đối chiến một cái Tử Phủ cảnh.
Trận chiến đấu này nhìn thế nào cũng là một bên ngã, nhưng bởi vì lúc trước Nhược Sinh hòa thượng đột nhiên mở miệng.
Làm cho không ít người đối với Chu Phụng mang theo một tia hy vọng.
- Hừ! Hôm nay cho ngươi thấy một chút cái gì gọi là chênh lệch!
Nhìn thấy Chu Phụng vẫn là bộ dáng mặt không chút thay đổi kia, vô danh hỏa trong lòng Vương Tấn trong nháy mắt chính là thiêu đốt.
Chờ xem lúc ngươi bị đánh ngã xuống, còn không thể bảo trì biểu tình như vậy.
- Chiến Hồn! Bây giờ!
Chỉ thấy Vương Tấn nổi giận gầm lên một tiếng, vừa lên chính là mở ra thiên phú thần thông.
Một thân ảnh mênh mông từ phía sau Vương Tấn hiện lên.
Thân ảnh kia không thấy rõ bộ dáng, ngũ quan là một mảnh mơ hồ, nhưng trên người mặc chiến giáp cùng trường thương cầm trên tay.
Lại làm cho Chu Phụng cực kỳ quen thuộc, Bởi vì bộ dạng như vậy rất muốn Chu Phụng thu được hai kiện linh khí từ trong tay Vương Xu.
- Đó là...
Thân ảnh kia cho Chu Phụng một loại trùng kích cực lớn, Hoang vắng, Tịch Diệt, Chiến Ý.
Các loại khí tức hỗn tạp cùng một chỗ, cho Chu Phụng một loại cảm giác.
Mình lúc này đối mặt cũng không phải Vương Tấn, mà là một chiến sĩ thời viễn cổ.
Đây là thiên phú thần thông của Vương Tấn, hoặc là nói là thiên phú thần thông của cả Vương gia.
Chỉ cần là huyết mạch Vương gia, dựa vào thực lực bản thân đột phá đến Tử Phủ cảnh.
Tất nhiên sẽ thức tỉnh thiên phú thần thông này.
Tên thiên phú thần thông này là Chiến Hồn.
Một khi mở ra liền có thể đem tổ tiên Vương gia dùng phương thức chiếu xuất hiện ở phương thế giới này.
Hơn nữa theo các đời huyết mạch thuần hóa, thiên phú thần thông này càng ngày càng lợi hại, tiêu hao càng ngày càng nhỏ.
Trong thế giới phương này, tại sao các gia tộc cổ xưa đó vẫn còn lưu hành cho đến ngày nay.
Đó là bởi vì huyết mạch loại vật này là thật sự truyền từ đời này sang đời khác.
Chỉ cần mỗi một đời đều có tu sĩ Tử Phủ cảnh..
Thậm chí tu vi đạt tới cảnh giới nhất định.
Liền có thể ở trong huyết mạch khắc ấn ký thuộc về bản thân.
Đơn giản mà nói chính là một ít tu sĩ có thể trực tiếp khắc đồ trong DNA.
Điều này không giống như Chu Phụng nghĩ trước đây.
Dựa theo logic bình thường, huyết mạch của thế giới huyền huyễn hẳn là sẽ suy yếu từ đời này sang đời khác.
Nhưng trong thế giới này, trong một số trường hợp nhất định, huyết mạch sẽ được tăng cường từ thế hệ này sang thế hệ khác.
Thậm chí biết cuối cùng, huyết mạch tinh khiết đến giới hạn, ngay cả chủng tộc cũng có thể thay đổi.
- Chết đi!
Vương Tấn lúc này toàn lực thúc dục chiến hồn phía sau, muốn một kích miểu sát Chu Phụng.
Lượng lớn thần hồn lực bị tiêu hao.
Chiến hồn phía sau Vương Tấn, chậm rãi giơ trường thương trong tay lên.
Khí tức thảm thiết, máu tanh đập vào mặt, toàn thân Chu Phụng phảng phất như bị khóa chặt.
Loại cảm giác này thật giống như toàn thân đặt ở trong vũng bùn, cảm giác chậm chạp kia, làm cho Chu Phụng cực kỳ khó chịu.
- Đây là thực lực chân chính của Tử Phủ cảnh sao?
Chu Phụng cũng là lần đầu tiên chân chính cảm nhận được thực lực chân chính của Tử Phủ cảnh.
Cái này cùng Vương Xu trước kia đối mặt quả thực chính là một trời một vực.
Nếu như không toàn lực bộc phát, Chu Phụng căn bản ngay cả ngón tay cũng không nhúc nhích được.
Nhiên Huyết Thuật! Phụ Linh Pháp!
Không do dự, Chu Phụng bắt đầu phương thức chiến đấu điên cuồng như mọi khi.
Đi lên chính là thiêu đốt huyết khí, mạnh mẽ hấp thu linh khí bám vào trên người thịt, tăng cường độ thân thể.
Một lượng lớn tinh khí bị đốt cháy, Chu Phụng một lần nữa hóa thành một tia mặt trời, tỏa ra ánh sáng và nhiệt.
- A? Chỉ có như vậy? Pháp thuật rất kém! Thiêu đốt huyết khí của bản thân đổi lấy bộc phát ngắn ngủi!
- Là sử dụng hai loại pháp thuật tự tàn tật? Cưỡng ép câu nệ linh khí lên nhục thân sao?
- Chỉ có vậy? Nghe nói người này lúc trước dùng Linh Đài cảnh nghịch hành chém giết một gã Tử Phủ cảnh!
- ....
Sau khi nhìn thấy động tác của Chu Phụng, đại bộ phận mọi người đều khẽ nhíu mày.
Nguyên bản mọi người đều cho rằng Chu Phụng sẽ thi triển ra pháp thuật tinh diệu gì đó.
Dù sao chiến tích trước đó của Chu Phụng, bọn họ cũng có chút nghe thấy.
Có thể dùng tu vi Linh Đài cảnh chém giết một gã Thủy Hàng Tử Phủ cảnh.
Nhưng hiện tại xem ra, Chu Phụng sử dụng pháp thuật thật sự là kém cỏi có thể.
Không chỉ tự làm hại bản thân, và hiệu quả tự làm hại bản thân cũng không được nhiều.
Chỉ dựa vào hai pháp thuật kém cỏi này, có thể chém Tử Phủ cảnh?
- Vô dụng! Ngươi ngay cả thần hồn cũng không có! Căn bản không ngăn được một kích này của ta!
Nhìn thấy bộ dáng giãy dụa sắp chết của Chu Phụng, Vương Tấn trực tiếp hai tay khoanh lên, vẻ mặt nhìn xuống nhìn Chu Phụng.
- Oanh! !
Chiến hồn kia bởi vì có thần hồn lực tập trung, cho nên Chu Phụng căn bản không tránh được.
Mang theo thiên băng lực liền quét xuống.
Chu Phụng trong nháy mắt bị nện lên lôi đài, lực lượng kia trực tiếp khiến cho không ít chấn động.
Nhưng cảnh tiếp theo, ánh mắt mọi người hơi thay đổi.
Chu Phụng thừa nhận một kích khủng bố của chiến hồn, thoạt nhìn lại không có bao nhiêu việc.
Thân thể vỡ vụn kia, trực tiếp dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được đang khôi phục.
Hơn nữa Chu Phụng lại còn phát động phản kích!
- Tử Ngọc Chung! Bây giờ!
Bởi vì lần này Chu Phụng đối mặt với áp lực mạnh hơn trước vô số lần.