Tây Du: 81 Kiếp Nạn Bị Chơi Hỏng Rồi

Chương 65: Thiên Đế bất đắc dĩ




Chương 65: Thiên Đế bất đắc dĩ
Sau khi Tứ công chúa về Thiên giới, nàng đã đưa tấm phù lục Đường Tăng giao, cho phụ hoàng.

Đại Thiên Tôn xem xong mật báo thì giận tím mặt, không ngờ những vị kia lại quá đáng như thế, lại lôi cả nữ nhi của hắn vào cuộc làm 1 con tốt thí? Nếu không phải có Đường Tăng âm thầm “giở trò” thì…. Hừ.

“Thật sự các ngươi xem trẫm là bù nhìn thôi sao!”

Ngọc Đế bóp nát tấm phù triện, gằn ra từng chữ, trên gương mặt uy nghi phúc hậu tràn ngập sương lạnh.

Phải nói tình hình của Ngọc Hoàng Đại Thiên Tôn hiện nay cũng không ổn mấy. Nếu là Hạo Thiên của năm xưa, nhiệt huyết sôi trào, có lẽ bây giờ đã quấy long trời lỡ đất.

Nhưng kể từ khi lần đó hoá thân vô số, hạ phàm lịch luyện, trải qua 1750 kiếp, mỗi kiếp kéo dài 129600 năm, hắn mới thấy sinh linh trần gian khổ biết nhường nào.

Nếu như bây giờ Thiên giới lại vì t·ranh c·hấp quyền lực mà r·ối l·oạn, trật tự Tam giới đổ sụp, thì kẻ bị ảnh hưởng nặng nề nhất chính là muôn vạn chúng sinh chứ ai nữa.

Người ta có câu “Trâu bò đánh nhau ruồi muỗi c·hết” thì “Thần tiên đánh nhau phàm nhân c·hết” là chuyện cũng không ngoa.

Cho nên về sau, Đại Thiên Tôn cũng lười cùng bọn họ tranh đoạt quyền lực, chỉ cần mỗi người làm đúng trách nhiệm, giữ vững yên bình cho Tam giới là ổn rồi.

Thậm chí bọn họ giành làm hết, Đại Thiên Tôn còn mừng nữa là, các ngươi giành làm hết, ta có thời gian tu hành, chẳng phải là đôi bên cùng vui sao?


Đến đây, chắc có người hỏi tại sao ngài ấy không thoái vị, để các vị kia tự quyết cho rồi. Không! Ngài ấy phải ngồi ở cái ghế bù nhìn này, vì ngài biết rằng, chỉ cần cái mông ngài ngồi lệch, sẽ có kẻ nhào tới ngay.

Tới 1 thì sẽ tới 2, có 2 thì có 3, đã có 3 thì 4 cũng chả sao… không hề, rất có sao là đằng khác!

Như đã biết, hiện tại Tứ Ngự đã nắm hầu hết thực quyền, cơ bản là ngang bằng nhau:

Đông Cực Thanh Huyền Cửu Dương Cứu Khổ Đại Đế: Thái Ất chân nhân, hộ trì phổ độ chúng sinh; Đông Thiên Môn cùng Đông Thắng Thần Châu là do Thái Ất nhất mạch cai quản.

Tây Cực Câu Trần Thượng Cung Thiên Hoàng Đại Đế: thống ngự quần lôi, chưởng quản h·ình p·hạt; Tây Ngưu Hạ Châu cùng Tây Thiên Môn là do Câu Trần cùng thuộc hạ trấn thủ.

Bắc Cực Trung Thiên Tử Vi Thái Hoàng Đại Đế: Bá Ấp Khảo thống ngự quần tinh (mặt trăng, mặt trời, các ngôi sao); Bắc Câu Lô Châu cùng Bắc Thiên Môn là do Tử Vi cùng bề tôi quản lý.

Đó chính là lý do vì sao khi lên Thiên Đình, muốn vào Lăng Tiêu Bảo Điện gặp Ngọc Hoàng Đại Thiên Tôn chỉ có thể đi qua Nam Thiên Môn, cũng như tại sao Tứ Thiên Vương nhưng chỉ trấn thủ có 1 cửa là như vậy.

Thực chất, nếu không phải Nam Cực Thần Tiêu Chân Vương Trường Sinh Đại Đế – Nam Cực Tiên Ông, cai quản thọ mệnh chúng sinh, môn hạ thưa thớt, không đủ để quản Nam Thiệm Bộ Châu và Nam Thiên Môn, thì có lẽ bây giờ chỉ có cách mở thêm 1 cái “Cổng Trời” nối thẳng từ hạ giới lên giữa Lăng Tiêu Điện, mới gặp được Đại Thiên Tôn mất.

Tuy nhiên, Đại Thiên Tôn nghi ngờ rằng, tiểu lão ông này (Đại Thiên Tôn lớn tuổi hơn) dao du rộng khắp, kẻ được ân tình của hắn cũng nhiều vô số, nhưng hình như còn m·ưu đ·ồ gì đó, không tiện mở rộng thế lực mà thôi.

Ngoài ra thì còn Thừa Thiên Hiệu Pháp Hậu Đức Quang Đại Hậu Thổ Hoàng Địa Kỳ cai quản toàn bộ âm tào địa phủ, cũng như địa mạch, núi non, nhưng ngài ấy không ra Địa phủ, không quản thế sự, nên các quyền hành “dư thừa” đó cũng bị 4 Đế âm thầm chia cắt.


Vậy mới thấy, chỉ cần 1 trong số họ đoạt được cái ngai vị Chí Tôn của Đại Thiên Tôn nữa thôi, thì thế cân bằng sẽ bị phá vỡ, sẽ có 1 vị trở nên áp đảo các vị khác. Nhưng đâu có dễ gì các vị khác để yên cho ngồi lên? Chỉ cần Đại Thiên Tôn nhấc cái mông lên, thì chắc chắn vô vàn gió tanh mưa máu xảy ra, chỉ để tranh giành cái “ngai vàng” quyền lực ấy và rồi “bị hại” thì chỉ có Tam giới chúng sinh mà thôi.

Thế là Đại Thiên Tôn bắt buộc phải nhẫn nhục, làm 1 vị “vua bù nhìn” “mặt dày mày dạn” ngồi lên để trấn thủ cái ngai vàng này.

Ấy thế nhưng các vị kia có bao giờ để cho ngài yên? Cứ âm mưu, quỷ kế suốt ngày, có lúc làm Thiên Đình chướng khí mù mịt hết cả.

Lại nói, Đại Thiên Tôn – Hạo Thiên cũng tự nhận mình không phải tư chất thông tuệ, bản thể của ngài và Dao Trì là 2 khối Hỗn Độn ngoan thạch, được Hồng Quân Đạo Tổ sau khi thành Thánh, điểm hoá thành đồng tử.

Lại thêm lần đó, không biết tên ngu ngốc Đại Vu Hình Thiên bị ai xúi giục, bảo là Thiên Đế sẽ kế thừa Yêu Đình của Yêu tộc, đồng thời sẽ tàn sát hết cả Vu tộc dư nghiệt để thống nhất Tam giới, linh ta linh tinh gì đấy… Đại Thiên Tôn không nhớ rõ cụ thể. Để rồi tên Hình Thiên này xông thẳng vào Lăng Tiêu Điện, đánh nhau với Hạo Thiên.

Bởi vì lúc đó Vu Yêu lượng kiếp kết thúc không lâu, ngài chỉ vừa mới được Đạo Tổ “bổ nhiệm” nên thế lực mỏng manh, thực lực thì chỉ mới Đại La viên mãn, lại thêm Thiên Đế quả vị gia trì mới miễn cưỡng đạt được Chuẩn Thánh cảnh giới, Dao Trì Vương Mẫu cũng vậy.

Thế là 2 người cùng cộng đồng đối kháng Hình Thiên.

Còn Hình Thiên, do được các Tổ Vu bồi dưỡng để thay thế Hậu Thổ Tổ Vu cho Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Đại Trận, nên đã là Chuẩn Thánh từ lâu, đánh cho Hạo Thiên cùng Dao Trì khổ không thể tả.

Sau trận chiến đó, Dao Trì trọng thương, Hạo Thiên bị 1 rìu của Hình Thiên chém rớt 1 góc bản thể, rơi xuống phàm trần. Tuy nhiên, Hình Thiên cũng bị Hạo Thiên chặt mất đầu vô cùng thê thảm.

Ấy thế mà tên Hình Thiên này lại có thể lấy v·ú lằm mắt, lấy rốn làm miệng, định đại chiến thêm 500 hiệp nữa thì bị 1 tờ pháp lệnh của Bình Tâm nương nương cuốn đi, trấn áp ở đâu không rõ.


Hạo Thiên Thượng Đế bị hao tổn căn cơ từ đó.

Đáng lẽ ra ngài chỉ cần tìm lại mảnh vỡ của bản thể, hấp thu nó vào thì sẽ chẳng có vấn đề gì lớn. Tuy nhiên, tới khi ngài tìm được mảnh vỡ đó, nó đã hoá thành 1 sinh linh mới.

Hạo Thiên không đành lòng, bèn mang nàng về nhận làm muội muội, đặt tên Dao Cơ, phong làm Trưởng công chúa.

Thời gian thấm thoắt thoi đưa, cuối cùng sau vô số năm hạ phàm lịch luyện, tu bổ căn cơ, Đại Thiên Tôn quay về ngôi vị, suýt chút nữa đã có thể trảm thi tăng cao thực lực.

Thì đùng 1 cái, Thái Bạch mang tới 1 tin động trời, trong lúc Đại Thiên Tôn đi vắng, Vương Mẫu nương nương tạm thay quyền, vì chính sự nhiều mà lơ là, đã để k·ẻ g·ian có cơ hội hãm hại Dao Cơ Trưởng công chúa.

Cũng may, nàng đã được 1 tên phàm nhân cứu, nhưng xui thay nàng đ·ã b·ị r·ơi vào tình kiếp, có con với phàm nhân đó mà vi phạm thiên quy.

Trong lúc Đại Thiên Tôn vừa lo vừa giận, đang suy nghĩ đối sách, thì phía bên kia đã có hành động.

Câu Trần cho 10 tên thuộc hạ đắc lực của mình là Thập Kim Ô đi trước 1 bước.

Nói đến cũng diệu, không biết Câu Trần này lai lịch ra sao, mà trước khi Phong Thần lượng kiếp bắt đầu, hắn đã được chư Thánh đề cử, ngồi vào ghế Tây Cực Câu Trần Thượng Cung Thiên Hoàng Đại Đế, đồng thời với Bình Tâm nương nương, cũng được đề cử vào ngai vị Thừa Thiên Hiệu Pháp Hậu Đức Quang Đại Hậu Thổ Hoàng Địa Kỳ.

Sau này, qua tìm hiểu, Đại Thiên Tôn mới biết hoá ra tên này là Lôi Trạch chi thần hoá thân, 1 vị Tiên Thiên Thần Thánh, mặc dù không được nghe Đạo Tổ giảng đạo, nhưng thực lực hiện nay cũng uy chấn 1 phương.

Chưa kể, mệnh cách của hắn cũng rất phù hợp với ngai vị chánh quả Câu Trần Đại Đế, lại thêm các Thánh Nhân muốn tìm 1 người kềm chế, “giá·m s·át” Đại Thiên Tôn, cho nên khi vị Lôi Trạch đại thần này đến tự đề cử, đã được chư Thánh hết mực đồng thuận.

Tên này lại nhặt được xác của 9 con Tam Túc Kim Ô bị Hậu Nghệ b·ắn c·hết, về bồi dưỡng cho 10 con quạ đen này hay sao, mà chúng biến thành quạ lông vàng thật. Chẳng qua là chúng chỉ có 2 chân chứ không phải 3 chân như hàng thật, lông vũ thì cọng vàng, cọng đen trông rất mất mĩ quan.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.