Thập Niên 80: Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Gả Cho Nam Phụ Lạnh Lùng

Chương 45: Chương 45




Phó Cầm Huy nói: “Cô ấy là vợ tôi, anh dùng tay chỉ nữa thử xem?”

Phó Cầm Huy rất ít khi lạnh mặt, nhưng lúc lạnh mặt vô cùng đáng sợ.

Trên mặt chú sáu Tiết âm tình bất định, nói: “Được rồi, người đánh cũng đánh rồi. Các người chắc cũng hả giận rồi. Được rồi, thôn chúng tôi không hoan nghênh người ngoài, các người đi mau đi!”

Một cái vừa nãy của Phó Cầm Huy không bằng một phần một trăm Lục Bình bị đánh. Muốn dùng như thế này xí xóa nợ, thiên hạ nào có chuyện tốt như vậy.

Trưởng thôn Vương nói: “Chúng tôi đi cũng được, chúng tôi phải đưa Tiết Thắng Lợi đi.” Ngữ khí vô cùng cứng rắn, cho dù bị người gấp ba lần họ bao vây, họ cũng không hề sợ hãi chút nào.

Chú sáu Tiết híp mắt nói: “Ha, tôi nhã nhặn nói với các người, hóa ra các người là tới gây loạn, cút mau, nói cho ông biết, người, hôm nay các người không mang đi được đâu!”

Lục Hương nói: “Vậy chúng tôi nhất quyết dẫn đi thì sao?”

Người của Tiết Gia Thôn thấy Lục Hương đều rất kinh ngạc, rất lâu không có ai nói chuyện với chú sáu Tiết của họ như vậy.

Chú sáu Tiết im lặng.

Người xung quanh nói: “Còn tới thôn chúng tôi la lối om sòm, tôi thấy mấy người là rượu mời không uống muốn uống rượu phạt.”

Lục Hương nâng cao âm lượng, nói: “Nói cho ông biết, rượu mời, rượu phạt chúng tôi đều không uống. Chúng tôi chỉ có một cái lý, thiếu nợ trả tiền, giết người đền mạng. Tên súc sinh Tiết Thắng Lợi đó, anh ta muốn xong chuyện, cũng phải xem luật pháp có cho phép mấy người không.”

Rõ ràng Lục Hương rất xinh đẹp ngọt ngào, nhưng khi sầm mặt, khí tràng lại rất lớn: “Tôi khuyên mấy người cũng đừng ỷ thế chống chọi, nội quốc đang nhắm tới loại hành vi thôn bá này, đừng vì một cặn bã mà liên lụy tới bản thân.”

“Chuyện này là tại chị cả của cô, ai bảo cô ta không sinh được con trai.” Tiết Thắng Lợi cao giọng hét: “Hương hỏa nhà chúng tôi không thể đoạn.”

Lục Hương nói: “Nhà các người là có hoàng vị phải kế thừa sao, còn hương hỏa, hơn nữa sinh trai hay gái là chuyện của đàn ông.”

Dũng Tử ở bên cạnh nói: “Đoán chừng đây là bản thân anh ta không được, trách người khác!”

Người của Tiết Gia Thôn cũng giúp đỡ, một bà già gian giảo nói: “Đừng nói giống như Lục Bình không có trách nhiệm vậy, lúc đầu nếu không phải thấy nó cho sính lễ nhiều, có thể gả sao, bán con gái sao. Lúc này lại đòi lý với lẽ!”

Lục Hương lạnh mặt nói: “Lời này là ai nói?”

Sau đó ánh mắt quét tới bà già gian giảo, nói: “Bây giờ cấm mua bán người. Các người nói những lời này chính là giữ tư tưởng cũ, chủ nghĩa phong kiến, mua người tới làm nha hoàn cho mấy người! Loại tư tưởng này cực kỳ hũ bại, là phần tử xấu. Trưởng thôn, loại người này báo lên sẽ như thế nào?”

Trưởng thôn Vương nói: “Ít nhất lao động cải tạo hai năm.”

Bà già đó lập tức biến sắc nói: “Tôi không có nói.”

Lục Hương nói: “Tôi nhớ kỹ bản mặt này rồi.”

Bà già đó sợ tới xanh mặt.

Người của Tiết Gia Thôn đều cảm thấy Lục Hương lợi hại, chỉ bằng mấy câu nói đã khiến người ta á khẩu.

Người xung quanh càng không dám nói chuyện, sợ giống như bà già đó. Bị người ta nhớ, tuy mấy năm nay đã thả lỏng hơn chút, nhưng mọi người đều chưa quên mấy năm trước, nếu là hình thái ý thức phạm tội sẽ có hậu quả thê thảm nhường nào.

Chú sáu Tiết nói: “Tới thôn chúng tao còn chưa tới lượt con nhỏ lừa đào mày nói chuyện.” Tùy thời liền muốn động thủ.

Trưởng thôn Vương giơ cánh tay lên, đây là thế tay gọi những người còn lại trên xe mau chóng xuống.

Những người ở trên xe đã sớm tức không thể nhịn, lúc này lần lượt xông xuống.

Thôn dân Tiết Gia Thôn vừa muốn động thủ, xa xa nghe thấy tiếng bước chân ầm ầm của một đám người, khiến đường đất bụi bay mịt mù!

Người do nhà họ Lục tìm hét to: “Con rùa, mày động thủ, tao bẻ cái tay mày xuống.”

“Súc sinh, uổng làm người.”

Mọi người xông xuống, trong thời gian ngắn đã tới bên cạnh trưởng thôn.

Thôn dân Tiết Gia Thôn đều kinh hồn lạc phách, tộc lão của thôn Đại Vũ nói: “Tiết lão lục, mày mau giao người.”

Chú sáu Tiết vừa nhìn, nói: “Thế thúc?”

Tộc lão của thôn Đại Vũ nói: “Phi, con mẹ mày, còn giả nai cái gì, dung tung cháu trai dày vò con gái người ta, mày táng tận lương tâm rồi.” Luận vai vế, Tiết lão lục không là cái thá gì.

Chú sáu Tiết ỷ là con trai của trưởng thôn, ở trong thôn hô mưa gọi gió. Không ngờ lần này nhà họ Lục là có chuẩn bị mà tới, hoàn toàn đánh cho họ một cái không kịp trở tay.

“Các người muốn làm gì?” Chú sáu Tiết nói, đối phương đông người hơn họ, hơn nữa là trai tráng sung sức. Họ vốn dĩ người đông thế lớn, ai biết vừa xoay người, thế mà lại rơi vào thế hạ phong.

Lục Hương nói: “Không nói nhảm với bọn họ nữa, bắt người. Tên cặn bã này, còn có bà già mua bán người kia!”

Lục Hương vừa ra chỉ thị, ba người đàn ông to lớn đồng thời đi bắt người.

Khi đó bà già kia đã sợ tới mức đái ra quần, nói: “Không liên quan tới tôi, tôi không có ý đó.”

Rất nhanh đã khống chế người trong tay.

Chú sáu Tiết lo lắng nói: “Các người bắt người, tôi tới chính phủ huyện tố cáo mấy người.” mau chóng gọi người đi cản lại. Nếu người trong thôn bị dẫn đi, ông ta còn có mặt mũi nào nữa.

Người trong Tiết Gia Thôn đồng lòng, vội vàng tới ngăn cản.

Một xe người Lục Hương dẫn tới đều đã sớm không ưa bọn họ rồi.

Trong lúc xô đẩy rất dễ đánh nhau, nắm đấm to như bao cát lần của đám trai tráng này lượt chào hỏi lên người bọn họ. Tìm chết, cái đám thiếu đạo đức.

Nghĩ thôi đã đáng hận, con gái nhà mình bị đánh thành như thế, nhà họ Lục tới đòi một lời giải thích còn bị thôn họ ức hiếp, tổn hại lần hai.

Người trong thôn kết hôn sớm, đám trai tráng được Lục Hương dẫn tới không ít người đã kết hôn sinh con. Liên tưởng tới con cái nhà mình bị người ta ức hiếp như vậy, ba phần tức biến thành mười phần. Đánh người đều không chịu nổi, rất nhanh bên kia đã kêu la dậy trời.

Lục Hương túm bà già gian giảo kia, Phó Cầm Huy túm Tiết Thắng Lợi sợ hãi tới mức mặt mày tái mét, đưa lên xe.

Trưởng thôn Vương nói: “Đi thôi.” Những người họ dẫn tới cuồn cuộn đi về, thả người của chị hai Lục xuống trước, họ bắt được người, lập tức đưa tới chỗ tạm giam.

Bà già kia hối hận xanh mật, không liên quan gì tới bà ta, ầm ĩ thành thế này, bà ta cũng không có kết cục tốt.

Rất nhanh đã tới Lý Gia Thôn, Lục Hương nói với anh em của anh rể: “Cảm ơn các anh hiệp nghĩa tương trợ!”

“Đâu có, tôi chỉ là không ưa nhìn bọn họ khi dễ người khác như vậy.”

“Vì một người phụ nữ đốn mạc, đánh vợ mình thành như thế, thấy nó là nổi giận.”

“Em gái, không cần khách sáo, sau này nếu con rùa này còn dám tới gây sự, trực tiếp nói với bọn anh! Bọn anh không làm nổi cái gì, nhưng vẫn có một nắm sức lực.”

Lục Hương vô cùng cảm kích.

Sau khi họ xuống xe, trên xe trống chỗ rất nhiều.

Trưởng thôn gọi Dũng Tử và Đại Lai khống chế hai người này, cộng thêm trưởng thôn và người nhà họ Lục tới đồn công an, còn lại đều về thôn.

Bà già gian giảo kia khóc la om sòm, không ngờ họ nghiêm túc. Lúc này, không giống như ở Tiết Gia Thôn nữa, nói: “Các người đừng so đo với tôi.” Bà ta thật sự sợ rồi.

Nếu bị nhốt vào, nào còn có đường sống!

Lục Hương căn bản không để ý tới bà ta, nước tới chân mới biết sợ. Lúc đầu ở thôn càn rỡ hống hách thế kia mà. Chị cả Lục bị đánh thành như thế, ngay cả người lạ nhìn thấy cũng không đành lòng.

Bà già kia cũng là phụ nữ, cũng có con cái, hễ có chút lương tâm, bà ta cũng không nói ra những lời như chị cả Lục đáng đời, xát muối vào vết thương người khác!

Không phải xin lỗi thì nhất định có thể nhận được tha thứ.

Bà già này chỉ là hiếp yếu sợ mạnh quen rồi, nhìn thấy liền muốn giẫm người khác một cái, không ngờ lần này đá trúng cục sắt.

Trưởng thôn của Bạch Gia Thôn cũng thật đủ ý, thật sự kéo mấy người tới đồn công an huyện.

Trước đây, Lục Hương từng lập án, giao Tiết Thắng Lợi cho cảnh sát, cảnh sát trực tiếp đeo còng tay cho anh ta, nhốt vào trong phòng tối thẩm vấn!

Tiết Thắng Lợi chỉ được cái mạnh bạo trong nhà, kẻ có thể bạo lực gia đình thì chẳng phải thứ tốt lành gì, sau khi nhìn thấy đồn công an, chân đã nhũn ra. Sau khi bị còng lại, người bắt đầu run cầm cập.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.