Lam Uyển không hổ là một người chủ trì của buổi đấu giá, cố gắng tận lực mê hoặc người khác tăng giá.
“Một triệu lẻ mười ngàn.”
Bắc Tiểu Lục cắn răng, mặc kệ, bất luận thế nào, hắn đều bắt buộc có được tảng đá này.
“Một triệu hai trăm ngàn. Người vừa ra giá một triệu linh thạch tựa hồ có chút không vừa ý, một lần liền tăng lên hai trăm ngàn”
Bắc Tiểu Lục phóng xuất thần thức, nhưng người ra giá một triệu hai trăm ngàn kia lại ở trong chỗ ngồi một trăm ngàn linh thạch, thần thức của hắn căn bản không xuyên qua được.
Khi thần thức của Bắc Tiểu Lục phóng ra ngoài, đồng thời hơn mười luồng thần thức từ bốn phương tám hướng bắn về phía Bắc Tiểu Lục, bọn họ cũng muốn nhìn xem người ra giá hơn một triệu để mua tảng đá này rốt cuộc như thế nào. Nhưng khiến cho những tu sĩ kia giật mình cùng rung động chính là, người tu sĩ này mặc dù ngồi ở chỗ ngồi cấp thấp nhất, nhưng thần thức của bọn họ đều không thể quét vào trong.
“Một triệu hai trăm mười ngàn Bắc Tiểu Lục không hề nghĩ ngợi, liền tăng thêm mười ngàn”
“Một triệu ba trăm ngàn”
Người nọ hiển nhiên là tức giận, lại đem giá tiền tăng lên một trăm ngàn.
“Một triệu ba trăm ngàn mười ngàn Bắc Tiểu Lục lại tăng thêm mười ngàn”
“Một triệu năm trăm ngàn”
“Một triệu năm trăm mười ngàn”
…
Toàn trường trở nên yên tĩnh quỷ dị, vì một chiêc ghế không biết tên, hai tu sĩ tựa hồ đã tức giận. Mà Bắc Tiểu Lục mỗi lần đều tăng lên mười ngàn, tựa hồ giống như muốn khiêu khích lửa giận của đối phương.
Thậm chí người chủ trì Lam Uyển càng không cần thêm mắm thêm muối, điều mà nàng phải làm chính là ngồi nghe Bắc Tiểu Lục, cùng một gã tu sĩ khác đấu giá mà thôi.
Khi Bắc Tiểu Lục kêu lên hai triệu năm trăm mười ngàn, rốt cuộc tên tu sĩ kia đã hoàn toàn cuồng bạo, y tức giận hừ một tiếng nói:
“Ba triệu, nếu như ngươi lại tăng giá, vậy cái tảng đá này ngươi lấy đi. Ta Thẩm Quốc Hằng của Vô Diện Môn coi như thua.”
“Ba triệu lẻ mười ngàn!” Bắc Tiểu Lục rất dứt khoát hô lên, chưa hề để mấy lời của gã ở trong lòng.
“Ngươi…Tốt, tốt lắm!” Thẩm Quốc Hằng tức giận không nhẹ, lại có người dám không nể mặt Vô Diện Môn. Y quyết định một khi buổi đấu giá kết thúc nhất định phải dạy dỗ cái tên không biết trời cao đất rộng này một chút.
Bắc Tiểu Lục cười lạnh, Vô Diện Môn một tiểu môn phái mà thôi, đã gây lên chú ý, Bắc Tiểu Lục cũng không che giấu gì nữa, đồ vật tốt hắn đều sẽ mua.
Một chiếc ghế không biết tên cư nhiên lại bán được với giá ba triệu lẻ mười ngàn linh thạch trung phẩm, điều này Lam Uyển cũng không nghĩ tới. Đây là giá tiền cao nhất cho tới hiện tại của buổi đấu giá.
Bắc Tiểu Lục thì một bên trong lòng rất vui vẻ, lần này thu hoạch không tệ, quả nhiên tiêu linh thạch thật sướng tay.
Vật phẩm kế tiếp đối với Bắc Tiểu Lục cũng không có lực hấp dẫn nào. Ngay cả linh thảo cùng khoáng thạch mà tu sĩ Nguyên Anh cần cũng xuất hiện. Bắc Tiểu Lục cũng không có ý định ra tay.
Trong thời gian tiếp theo Bắc Tiểu Lục xuất thủ hai lần, lại mua trăm cân thịt yêu tam cấp, giá cả cũng hợp lý, đều bị hắn dùng giá vừa phải mua lại.
Khi Bắc Tiểu Lục nghĩ rằng vật phẩm càng về sau càng không có ý tứ thì Lam Uyển lại lấy ra Tiệt Thổ, nói:
“ Các vị, hiện tại vật phẩm tiến hành đấu giá là một khối Tiệt Thổ. Mọi người đều biết Tiệt Thổ là đồ tốt khi bố trí trận pháp, hơn nữa rất nhiều người đều dùng Tiệt Thổ để luyện khí, dĩ nhiên tác dụng cụ thể tôi nghĩ những người đang ngồi ở đây còn hiểu rõ hơn ta. Đây là một khối Tiết Thổ cấp thấp, nhưng cũng là một tài liệu tương đối khan hiếm, cho dù là cấp thấp, độ trân quý của nó không cần ta nhiều lời. Hiện tại giá khởi điểm của khối Tiệt Thổ này là ba trăm ngàn linh thạch, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn mười ngàn, bằng hữu nào muốn xin mau chóng xuất thủ”
“Năm trăm ngàn.”
Ngay khi Lam Uyển vừa dứt lời, Bắc Tiểu Lục đã nghe thấy Thẩm Quốc Hằng của Vô Diện Môn báo giá.
“Năm trăm mười ngàn”.
Bắc Tiểu Lục không cần suy nghĩ lập tức báo ra giá tiền năm trăm mười ngàn, tên Thẩm Quốc Hằng của Ẩn Kiếm Môn kia lại dám buông lời uy hiếp hắn. Bắc Tiểu Lục hắn là ai cơ chứ? Muốn gây sự, được lắm đồ vật này hắn muốn.
Khi thanh âm báo giá của Bắc Tiểu Lục vang lên, rất nhiều người ở đây đều ngây ngẩn cả người, vừa rồi bọn họ đã nghe thấy Bắc Tiểu Lục cùng Thẩm Quốc Hằng vì tảng đá mà cạnh tranh một phen. Cuối cùng khi Thẩm Quốc Hằng nói ra gia môn, muốn Bắc Tiểu Lục sợ, nhưng không đạt được nqk0l hiệu.
Nhưng hiện tại xem ra thật sự mọi việc cũng không phải như vậy, người báo giá năm trăm mười ngàn biết rõ là Thẩm Quốc Hằng báo giá, nhưng hắn vẫn tăng thêm mười ngàn, bởi vậy có thể thấy được người này khả năng có ân oán với Vô Diện Môn.
Lúc này tất cả mọi người đều hiểu được, Bắc Tiểu Lục vốn dĩ không sợ thân phận của Thẩm Quốc Hằng mà càng muốn trêu chọc Thẩm Quốc Hằng thì hơn, nói không chừng hai người bọn họ từng có quan hệ.
Bắc Tiểu Lục cùng Thẩm Quốc Hằng vừa ra tay giá cả liền tăng lên triệu linh thạch, hai người bọn họ bắt đầu cạnh tranh, rất nhiều người đều rút lui. Thậm chí một vài người muốn báo giá cũng không báo nữa, Tiệt Thổ mặc dù trân quý đấy dù sao cũng là một khối Tiệt Thổ cấp thấp, hơn nữa Tiệt Thổ chỉ có thể dùng trên phương diện bày trận, cho dù là luyện khí cũng rất ít người dùng. Nói cách khác, nếu như không bố trí trận pháp, có được vật này căn bản cũng không có chỗ dùng.
Bắc Tiểu Lục báo giá khiến cho sắc mặt của Thẩm Quốc Hằng tức giận tới xanh mét, không lâu trước đó Bắc Tiểu Lục đã không nể mặt hắn. Nếu như lần trước chỉ là cạnh tranh, lần này người kia nhiều lần ra giá thêm mười ngàn căn bản là đang đùa bỡn hắni. Nói không chừng lúc này người kia đang châm chọc y là người ngu ngốc
“Rất tốt, sáu trăm ngàn.”
Thanh âm của Thẩm Quốc Hằng lạnh như băng, chỉ cần không phải thằng ngốc cũng có thể thấy hắn đã nổi giận.
“Sáu trăm mười ngàn”
Thanh âm của Bắc Tiểu Lục vẫn tùy ý như thường, giống như thái độ của gã không làm hắn mảy may quan tâm.
Mọi người ở đây nghe Bắc Tiểu Lục tăng giá lần nữa, cũng đột nhiên nghĩ tới, quả nhiên là vậy, hai người này nhất định từng có quan hệ, nếu không tên tu sĩ kia không thể mỗi lần tăng giá đều là mười ngàn linh thạch.
“Bảy trăm ngàn”
“Bảy trăm ngàn mười ngàn.”
“Tám trăm ngàn trăm ngàn mười ngàn”
“Tám trăm ngàn mười ngàn”
…
Toàn bộ buổi đấu giá đều là thanh âm đấu giá của Bắc Tiểu Lục cùng Thẩm Quốc Hằng, chỉ cần Thẩm Quốc Hằng tăng giá, Bắc Tiểu Lục cũng đều từ giá tiền mà gã báo ra tăng thêm mười ngàn. Những người khác đều là mang tư thái xem kịch, bọn họ hiểu được đây không phải là tranh nhau Tiệt Thổ, đây là ân oán của hai người này.
Đúng như bọn họ nói, Bắc Tiểu Lục quả thật muốn chọc tức tên này, nhưng cũng chỉ là tiện thể, mục đích của hắn đúng là Tiệt Thổ.
“Tốt, tốt, rất tốt.”
Khi Bắc Tiểu Lục đem giá tiền tăng lên một triệu lẻ mười ngàn, Thẩm Quốc Hằng nghiến răng nghiến lợi nói mấy chữ, sau đó cũng không tăng giá nữa.
Cho tới khi Lam Uyển nói ba lần một triệu lẻ mười ngàn, Tiệt Thổ trở thành đồ của Bắc Tiểu Lục, mọi người mới phản ứng lại, đây là đấu giá chứ không phải là tranh hơn thua.
Giá cả của Tiệt Thổ dao động rất lớn, thời điểm cần tới anh bỏ ra mấy triệu cũng rất bình thường, nếu không chính là vài trăm ngàn linh thạch, nói không chừng anh sẽ lỗ. Bắc Tiểu Lục có thể tốn một triệu lẻ mười ngàn linh thạch để mua Tiệt Thổ, không thể nói là vận rủi. Phần lớn đều phụ thuộc giá báo của Thẩm Quốc Hằng, nếu không buổi đấu giá lớn như vậy, nhất định sẽ có đông đảo tu sĩ bố trí trận pháp, Tiệt Thổ cho dù là bán đi cũng có thể được tới hai triệu linh thạch.
Yêu Thần Lục Bộ truyện hậu cung pha chút bi thương.