Thất Nguyệt Tu Chân Giới

Chương 142: Âm Sát Thi - Luyện Thi Tông




Bởi vậy không khí trong Trần gia nhất thời trở nên hưng phấn. Trần Thiên Húy dặn dò người hầu dọn tiệc rượu chiêu đãi Bắc Tiểu Lục.
Sáng sớm hôm sau, Bắc Tiểu Lục cùng Trần Thiên Húy rời Vô Lượng sơn tiến thẳng tới Lâm gia.
Sự tình phía sau, gia tộc họ tu chân Lâm gia cũng là một thế lực phụ thuộc Qủy U Tông, làm sao dám đắc tội với vị trưởng lão đệ tử chân truyền quyền cao chức trọng này, Dù không vừa lòng biểu hiện ra cũng chỉ cách nhượng bộ.
"Ha ha, công tử quả nhiên là cao thủ thâm tàng bất lộ " Trên đường trở về Trần Thiên Húy tự nhiên nịnh hót một câu, vẻ mặt càng tươi cười với Bắc Tiểu Lục.
"Trần gia chủ cũng không cần như thế khách sáo, hiện tại ta muốn đi xem linh mạch một chút".
"Được được"
Trần Thiên Húy tự nhiên nào dám chậm trễ, hai người chuyển hướng về phía đông nam mà bay đi.
Nửa canh giờ sau đã tới một tòa sơn cốc, Trần Thiên Húy dừng độn quang, Bắc Tiểu Lục đem thần thức phát ra quan sát, rất nhanh đôi mày nhíu lại.
Linh khí nơi đây tuy không kém nhưng không hơn nơi khác nhiều lắm. Trần trưởng lão đã nhìn ra dị trạng của hắn những vẫn mỉm cười hạ xuống.
Toàn thân Bắc Tiểu Lục chợt tắt linh quang cũng từ từ hạ xuống.
Cách mặt đất khoảng hai ba mươi trượng đột nhiên xuất hiện một tầng sáng gần như trong suốt. Bắc Tiểu Lục có chút ngạc nhiên nhưng thân hình Trần gia chủ đã nhẹ nhàng xuyên qua.
"Ơ, đây là..."
Bắc Tiểu Lục mở to hai mắt, trên mặt lộ vẻ rúng động, xuyên qua tầng sáng này thì linh khí bỗng chốc nồng đậm hơn bên ngoài tới mấy lần, hiện giờ như đang ở trong một linh mạchtrung phẩm.
Bắc Tiểu Lục hạ xuống bên cạnh Trần Thiên Húy lúc này đang cười nhẹ, hắn quan sát một hồi rồi mở miệng: "Trần gia chủ, linh khí nơi đây không phải tự nhiên mà có, là bị người thiết hạ Cấm chế cường ngạch đem tụ lại?"
"Ha ha, nhãn lực của công tử quả nhiên sáng như đuốc, nơi này đúng là do cổ tu sĩ thiết hạ Cấm chế."
Bắc Tiểu Lục thả ra thần thức tiếp tục quan sát, cả sơn cốc rộng chừng hơn nghìn mét, linh khí trong này vô cùng nồng đậm. Tình cảnh này Bắc Tiểu Lục cũng đã thấy qua, có phần tương tự cấm đoạn đại trận. Một là để thu thập hỏa, một cái là dùng để tụ linh khí nhưng về nguyên lý cơ bản là như nhau.
"Không biết công tử có vừa lòng nơi này?"
"Ừm được rồi." Bắc Tiểu Lục hai tay để sau lưng, tìm nơi thích hợp khai mở động phủ.
Trần Thiên Húy cũng rất nhanh nhẹn, thấy vẻ mặt Bắc Tiểu Lục tự nhiên biết hắn muốn đuổi khách thế là chắp tay cáo từ.
Một tháng trôi qua, Bắc Tiểu Lục ở nơi đây vơ vét được không ít linh thạch cũng như linh thảo, hắn thầm nghĩ mua được cái lệnh bài này cũng không quá lỗ. Đang lúc vui sướng, trong nhẫn trữ vật truyền đến một tia dị động, Bắc Tiểu Lục thần thức nhìn vào chỉ thấy tấm lệnh bài màu lam u đang lung lay.
Bắc Tiểu Lục vội vàng lấy lệnh bài ra xem thử, không ngờ cầm vào liền cảm giác một đợt rung mạnh liệt, cạch một tiếng, tấm lệnh bài đột nhiên vỡ ra. Sự tình đột ngột xảy ra làm Bắc Tiểu Lục ngớ người ra, nhìn tấm lệnh bài vỡ nát trước mặt, trong lòng liền không hiểu một cỗ dự cảm không lành.
Hắn vội vàng thu dọn đồ, giả vờ như không có chuyện gì, đi ra khỏi đại trận nói với đám người Trần gia Sư phụ hắn có việc gọi hắn trở về. Trần gia chủ đương nhiên không có ý kiến gì, còn hỏi cần hắn hộ tống không, tất nhiên là Bắc Tiểu Lục từ chối nhẹ nhàng rồi.
Vừa ngự kiếm ra khỏi phạm vi Trần gia một nghìn mét, hắn liền cảm nhận phía trước có một luồng sức mạnh kinh khủng uy áp hướng tới. Bắc Tiểu Lục biến sắc không để ý điều gì nữa, từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một lá phù, đánh vài pháp quyết lên phù lục.
Năm giây sau khi Bắc Tiểu Lục được truyền tống đi, có một vị nam tử mặc trường bào trắng xuất hiện tại nơi đây, cả người lộ ra khí tức mạnh mẽ, dáng người thẳng tắp cương nghị. Nếu Bắc Tiểu Lục còn ở lại đây, chắc chắn sẽ nhận ra đây là một vị tu sĩ Hư Thần kỳ, hơn nữa còn là loại mạnh mẽ.

Một nơi cách đây một mười vạn dặm, một thiếu niên áo trắng bỗng nhiên xuất hiện, nơi đây là một mảnh đất hoang vu, phát hiện không có gì nguy hiểm thiếu niên mới thở dài một hơi. Người thiếu niên này không phải ai khác chính là Bắc Tiểu Lục.
Nhìn xung quanh phát hiện nơi đây thật xa lạ, Bắc Tiểu Lục ngưng thần quan sát, vừa rồi hắn sử dụng một tấm phù lục Tiểu Na Di Phù, rất quý giá. Nhưng ai bảo hắn phát hiện phía trước không rõ địch bạn, lại còn đúng thời điểm lệnh bài Trưởng lão Qủy U Tông vỡ nát.
Từ hai điểm này hắn nào dám ở lại, không cần biết người tới là thiện hay ác, tốt nhất cứ tránh xa là được.
“A!”
Bỗng có tiếng kêu thảm thiết truyền đến Bắc Tiểu Lục giật giật khóe mắt, cái gì vậy, hắn vừa mới tới nơi đây không bao lâu, lúc này lại gặp thêm chuyện nữa là sao. Hiển nhiên, phía đằng xa lại có sự tình chém giết đang phát sinh, đúng là Tu chân giới, đi đâu cũng gặp chém giết lẫn nhau.
Xoạt xoạt xoạt, trong rừng rậm bên trái, đột nhiên có năm người phi kiếm bay ra. Tay thì liên tiếp bắn ra các loại pháp thuật về đằng sau. Nhưng trên khuôn mặt mỗi người đều như thấy quỷ, biểu hiện kinh hoảng, dường như gặp thứ gì rất đáng sợ.
Vèo, một cái bóng màu đen lao ra, vô cùng nhanh, chỉ nhảy một cái đã đuổi theo một người, phất tay đập tới.
Tựa hồ người kia đã không còn dũng khí, ngay cả chống đỡ cũng không dám, chỉ lo cắm đầu ngự kiếm. Nhưng hắn căn bản không thể so tốc độ với bóng đen kia. Chỉ nghe bụp, cả cái đầu đã bị đập nát bét, một luồng máu nóng phun mạnh ra.
Một màn đáng sợ lại buồn nôn xuất hiện… Bóng đen kia nhào tới, uống máu, gặm thịt của người đó.
“Hả? Đây là cương thi sao, con mẹ nó đừng nói nơi này có người dưỡng thi?”
Bắc Tiểu Lục hơi nhướng mày, tự nhiên nhận ra thứ đồ vật tà ác này.
“ Sai sai sai, huynh đệ ta nói cho ngươi biết, đây không phải cương thi, mà là Hắc Sát thi cấp một”
Âm thanh đột ngột vang lên, một thanh niên mặc áo đen từ trong rừng rậm đi ra. Sắc mặt hắn trắng bệch không chút huyết sắc, cho người một cảm giác ma quái.
Trong tay hắn còn nắm ba sợi xích sắt, đang kéo rất căng, thật giống như buộc vào vật nặng gì đó, nhưng đang ở trong rừng rậm, không có cách nào nhìn thấy.
“ Luyện Thi Tông?”
Bắc Tiểu Lục hơi nhướng mày.
“ Cái gì, ngươi biết Luyện Thi Tông?”
Thanh niên mặc áo đen nhìn chằm chằm Bắc Tiểu Lục, cả người toát ra sát khí mãnh liệt.
Bắc Tiểu Lục hừ một tiếng, lộ ra vẻ chán ghét.
Luyện Thi Tông là một thế lực cực kỳ tà môn. Tu sĩ đệ tử tông môn này thực lực không mạnh, nhưng thủ pháp của bọn họ phi thường đặc biệt, bọn họ dùng âm sát chi khí để luyện hóa xác của tu sĩ để trở thành con rối thay họ chiến đấu, thi thể cùng âm sát chi khí nơi càng nồng đậm càng cường đại, luyện UfaQE ra thi càng mạnh, chúng được gọi với cái tên là Âm Sát Thi. Bọn chúng rất dễ điều khiển, sức chiến đấu cực kỳ kinh người.
Bọn họ chia Âm Sát Thi thành ba cấp độ là Hắc Sát Thi, Bạch Sát Thi, Tử Sát Thi. Mỗi một cấp lại chia từ cấp một đến cấp ba. Tổng cộng có chín cấp, tương đương với cảnh giới của tu sĩ từ Luyện Khí Kỳ đến Hóa Chân Kỳ.
Âm Sát Thi của Luyện Thi Tông từ đâu mà đến? Đương nhiên là trộm thi thể của tu sĩ. Mà khi còn sống, thực lực của võ giả càng mạnh, chế thành Âm Sát Thi sẽ càng mạnh mẽ. Tử Sát Thi cấp ba có thể sánh ngang với cường giả Hóa Chân Kỳ.
Để có thể có được thi thể mạnh mẽ, có thể nói Luyện Thi Tông bọn chúng đã phát điên, hết sức điên cuồng. Bọn chúng không chỉ đào cổ mộ, ngay cả thi thể cường giả mới vừa chôn xuống không bao lâu cũng đào. Bởi vậy tông môn này khiến cả đại lục căm thù, đã từng bị liên hợp vây công.
Bắc Tiểu Lục vốn tưởng rằng Luyện Thi Tông đã biến mất trong dòng lịch sử, không nghĩ tới hiện tại lại chạy ra một truyền nhân.
"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.