Bắc Tiểu Lục đi ra khỏi lầu các, bắt đầu chăm chỉ luyện tập quyền pháp đám Tiểu Hắc đều bị hắn đuổi ra chỗ khác, ngay cả Tiêu Tử Hà mấy lần muốn lên tiếng hỏi thăm đều không có cơ hội.
Hắn nghiêm túc rèn luyện quyền pháp, không ai có thể tác động vào hắn được. Không biết có phải quá mức nghiêm túc và nhập tâm cho nên hắn luyện quyền đều rất nhanh chóng, mỗi ngày đều tiến bộ hơn.
Đến ngày thứ mười, Bắc Tiểu Lục đến trước mặt chỗ Tiêu Tử Hà tu luyện, hắn chưa kịp nói câu gì thì Tiêu Tử Hà đã mở mắt ra nói trước:
“Ngươi muốn ta giúp ngươi luyện tập quyền pháp!”.
Bắc Tiểu Lục không chút do dự gật đầu, hắn chỉ cần nàng đồng ý là được còn các nguyên nhân khác hiện tại hắn không muốn suy nghĩ tới.
Hai người đi đến một khu đất hoang, Tiêu Tử Hà áp chế tu vi tới cấp độ Trúc Cơ viên mãn, tiếp đó Bắc Tiểu Lục liền đối với nàng triển khai quyền pháp tấn công.
Một tháng trôi qua…
Bắc Tiểu Lục ngồi trên tảng đá, hiện tại tốc độ ra quyền của hắn đã đạt tới cảnh giới vô vô thanh vô thức, đại thành đỉnh phong chỉ thiếu một chút đạt tới viên mãn. Cơ bản cũng bởi vì bộ quyền pháp này phẩm chất cao nhưng chỉ dành cho Trúc Cơ mà thôi, cho nên đối với cấp độ tu vi và ngộ tính của hắn, lại còn được Tiêu Tử Hà liên tục chỉ điểm cùng đối tập tiến bộ nhanh là điều hiển nhiên.
Không chỉ Bôn Lôi Sát Quyền đạt tới đại thành đỉnh phong, Thất Lôi bộ pháp cũng đã đại thành đỉnh phong cùng với Huyễn Diệt Lôi Quang Độn bước vào tiểu thành. Dù không cần dùng kiếm thì hắn cũng có thể chiến một trận nhưng mà có một vấn đề làm hắn rất đau đầu.
Hắn không dùng được kiếm thì có nghĩa hắn không thể ngự kiếm phi hành, cho nên trước mắt hắn cần phải có một vũ khí khác thay thế. Bắc Tiểu Lục bất đắc dĩ đi tìm Tiêu Tử Hà.
“Ừm… Tiêu tiền bối, ngươi còn có loại vũ khí nào dễ phi hành không?”
Tiêu Tử Hà hơi kinh ngạc, tên tiểu tử này hôm nay có chút lịch sự khách khí như vậy. Nàng khẽ nâng cằm hỏi nói:
“Hừm…để ta suy nghĩ xem. Có rồi, ngươi thử cầm xem có phù hợp không?”
Nói xong nàng từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một cái Lam Vân Trùy đưa cho Bắc Tiểu Lục.
“Đây là Lam Vân Trùy một loại pháp bảo phi hành, đạt tới cấp bậc pháp khí cực phẩm”
“Cảm ơn, đây coi như quà cảm ơn!”. Bắc Tiểu Lục không phải người thích mắc nợ ai khác.
Tiêu Tử Hà đưa tay ra nhận lấy, coi bộ tên tiểu tử này không thích nhân quả. Nhìn chiếc bình nhỏ trên tay, nàng hơi khẽ dùng thần thức đảo qua vốn suy nghĩ rằng cũng không có gì đặc biệt. Nhưng không…bên trong chứa đựng một thứ mà nàng giật mình.
Nàng mở to mắt nhìn Bắc Tiểu Lục lên tiếng hỏi hắn muốn xác nhận.
“Đây…đây là năm giọt Vạn Niên Thạch Duẩn Tủy?”
Bắc Tiểu Lục gật đầu, “Đúng vậy!”
Nói xong hắn rời đi. Hắn mất hơn một tháng để giải quyết rất nhiều việc cá nhân, hiện tại thời gian trong dược cốc chỉ còn lại một tháng hắn cần phải ra ngoài.
Vừa ra khỏi Ngũ Hành thế giới hắn liền tế ra Lam Vân Trùy rời đi, lần này hắn có mang ra Loan tỷ, dù sao nàng cũng đạt tới cấp ba trung kỳ.
Nửa ngày sau hắn dừng lại tại một dược viên thật to.
Nhưng nơi đây đã tập trung rất nhiều người, Bắc Tiểu Lục gần đến nơi thì thu hồi Lam Vân Trùy sau đó mới đi đến bên đám người. Hắn vừa đi tới liền phát hiện phía của vào dược viên có một bảng ghi chú, trên đó ghi:
“Muốn vào dược viên phải vượt qua khảo hạch, khảo hạch cụ thể sẽ được diễn ra khi nơi đây đạt trên con số năm mươi người và chỉ có những ai thành công vượt qua thì mới có tư cách đi vào”.
Nhìn trên bảng thông tin trận pháp Bắc Tiểu Lục rơi vào trầm tư, nơi đây còn có chuyện như vậy, xem ra không phải nơi nào cũng dễ dàng đi vào được. Quan sát một hồi hắn phát hiện nơi đây chỉ có hơn mười người, như vậy để kích hoạt khảo hạch cần ít nhất bốn mươi người nữa mới có thể.
“Vị huynh đệ da đen kia”
Trong tiếng ồn ào, chỉ thấy một thiếu niên mập mạp tròn vo như quả cầu lăn chạy tới đây, đứng ở trước mặt Bắc Tiểu Lục thở phì phèo.
“Huynh đệ, ta thấy ngươi căn cốt tuyệt phẩm khí thế hiên ngang…”
“Có rắm thì mau thả…”. Bắc Tiểu Lục lập tức chặn lời gã.
“Ây…”. Tên mập lập tức nghẹn lời, sau đó hắn mới ho một cái nhẹ giọng nói chuyện.
“Ta tự giới thiệu, Tiền Đa Đa. Ta thấy huynh đệ ngươi một người một mình, có hứng thú hay không kết bạn đi. Yên tâm Tiền Đa Đa ta không phải loại người bán đứng kẻ khác, đâm lén huynh đệ”
Bắc Tiểu Lục khẽ liếc hắn nói:
“Ngươi có thấy tên trộm nào nói mình trộm đồ chưa?”
Tiền Đa Đa da mặt hơi giật giật, thở dài nói:
“Huynh đệ à, sao ngươi có thể nói ta như vậy được chứ, hoàn toàn không giống nhau”
Sau đó hắn tiếp tục nói:
“Huynh đệ, chúng ta liên thủ đi”.
“Khà khà, chẳng lẽ mặt đen huynh đệ không muốn buôn bán lớn?”
Tiền Đa Đa cười gian nói, góp đầu tới, thấp giọng nói:
“Đừng nói với ta, ngươi không có hứng thú với dược viên ở nơi này?”
Bắc Tiểu Lục kinh ngạc nói:
“Ngươi muốn vượt mặt đám người nơi đây ăn trộm dược viên nơi này? Thật to gan.”
“Khà khà, người trong đồng đạo cả mà!”
Tiền Đa Đa chắp tay nói với Bắc Tiểu Lục.
“ Như thế nào, như thế nào?Tiền gia ta am hiểu giải trừ trận pháp cấm chế nhất, ngươi có thể làm gì?”
Bắc Tiểu Lục gãi đầu nói:
“ Ngươi từ nơi nào nhìn ra hình dáng của ta giống tặc, sao tự biên tự diễn như thế?”
Tiền Đa Đa cười ha ha nói:
Được rồi, Tiền gia buôn bán nhiêu năm như vậy, ngươi vừa nhấc mông ta liền biết ngươi có dính phân hay không. Đã nói chúng ta là người trong đồng đạo, ngươi còn che che giấu giấu, đây là không muốn làm bằng hữu với Tiền gia sao?
Bắc Tiểu Lục lườm một cái nói:
”Chúng không phải bằng hữu!”
‘Một hồi lạ, hai hồi quen, lúc này không phải thành bằng hữu rồi sao?”
Tiền Đa Đa cười khà khà, vỗ vai Bắc Tiểu Lục.
Bắc Tiểu Lục thầm cân nhắc, rồi nói:
“Tốt, vậy chúng ta liên thủ”
Hắn đối với dược viên nơi đây rất có hứng thú.
Bỗng một đoàn người đi đến nơi đây cỡ cùng phải hai mươi người, chỉ thấy có một vài người hướng phía Bắc Tiểu Lục đi tới.
“Hai tên các ngươi, đúng … đúng chính là các ngươi, giao túi trữ vật ra, ta có thể tha các ngươi không chết”
Bọn họ đang trao đổi thì có mấy người đến cướp bóc trắng trợn.
“Ngươi ra tay hay ta ra tay?”
Bắc Tiểu Lục cười nhạt nói với Tiền Đa Đa.
“Tiền gia chỉ có hứng thú mỹ nữ cùng tài bảo, mấy người này nhường cho ngươi!”
Tiền Đa Đa nhún vai.
Bắc Tiểu Lục nhìn về phía những người kia, cười nói:
“Hiện tại các ngươi mau đưa ra túi trữ vật, nghiêm túc một chút ta có thể sẽ nhẹ tay, thả các ngươi một con đường sống’
Những người kia nghe vậy đều tức giận sôi lên. Bọn họ mới là bên đánh cướp mà!
“Nhất định phải ra sức, các anh em, giết cho ta!”
Những người này đều vung vẩy đao kiếm vọt tới.
Bắc Tiểu Lục hơi nhướng mày. Nếu những người này chỉ đánh cướp, vậy hắn cũng không ngại cướp ngược, sau đó thả bọn họ một con đường sống. Nhưng hiện tại những người này lộ ra sát khí, đã có ý giết người.
Hắn hừ lạnh, hai tay hóa thành quyền trong tích tắc nổ lên lôi quang.
Phốc phốc phốc phốc… Chỉ thấy máu tươi tung toé, cánh tay của những người kia đều nổ thành mưa máu. Pháp khí trong tay rơi xuống đất, kinh ngạc thốt lên liên tục.
“Tốt, huynh đệ ngươi trang bức quả thật xuất thần nhập hóa, ta phục rồi!”
Bắc Tiểu Lục cuối cùng không có hạ sát thủ, chỉ phế bỏ cánh tay phải của những người này. Sau đó không có động thủ tiếp, hắn lạnh nhạt nói:
“Để lại túi trữ vật, sau đó cút đi”
Những người này sợ mất mật biết lần này họ đá phải thiết bản, vội lấy ra túi trữ vật, sau đó không nói hai lời bỏ chạy.
Hiện tại chỉ mất một cánh tay, không thức thời vậy cả mạng cũng không còn.
Bọn họ dồn dập bỏ chạy khỏi dược viên, tay đã bị phế bỏ, còn tranh giành dược viên cái khỉ.
Bắc Tiểu Lục cúi người nhặt túi trữ vật để vào trong Nhẫn Ngũ Hành, hắn cũng không có che giấu mình có nhẫn trữ vật.
“Huynh đệ, ngươi nói một chút chúng ta nên làm sao quỷ thần không biết tiến vào?”
Bắc Tiểu Lục nói.
Dược viên này thật sự rất lớn, chiếm cứ nửa đỉnh núi. Bên trong trồng vô số linh dược, để hắn trông mà thèm.
Quả thật có rất nhiều linh dược cao cấp. Có chút thậm chí hắn cũng chưa từng thấy.
Nơi đây không hổ bên trong Bình Nguyên dược cốc, nơi nơi đều có thể xuất hiện linh dược.
“Để Tiền gia ta gia tay”
Tiền Đa Đa xoa tay, nhìn chằm chằm dược viên.
“Ta cần ngươi có thể tìm ra nơi phòng ngự yếu nhất, còn lại cứ giao cho Tiền gia ta, ta có cách mở ra một cánh cửa tiến vào, đảm bảo sẽ vượt trước đám người ở đây. Đến khi bọn họ đi vào chỉ còn thấy trơ trụi TPw8S linh dược linh thảo. Ha ha”
“Được!”
Bắc Tiểu Lục cùng Tiền Đa Đa rời đi khỏi nơi đây đi vòng quanh một vài chỗ, dùng ánh mắt của một Trận Pháp Sư sắp tiến vào cấp bảy có thể phát hiện ra rất nhiều thứ.
Cấm chế nơi đây quả thật rất mạnh mẽ. Nếu như hắn cố tình đi phá giải trận pháp, tuyệt đối sẽ bị miểu sát trong nháy mắt. Nhưng muốn tìm ra vị trí yếu kém nhất, độ khó cũng không phải bất khả thi, qua một giờ đồng hồ Bắc Tiểu Lục chỉ vào một phương hướng.
“Chỗ đó!”
Bắc Tiểu Lục bố trí một cái trận pháp cấp sáu ẩn thân và cách âm. Tiền Đa Đa lấy ra ba tờ linh phù, miệng lẩm bẩm.
Ong ong ong…
Ba tấm phù lục phát sáng, hắn vội vàng ném vào hư không.
Đùng đùng đùng… Ba tờ linh phù giống bay lên không trung chiếm cứ ba góc, mỗi góc tuân ra hai đạo quang mang, nối liền hai tời linh phù khác với nhau, hình thành một hình tam giác.
“Đi”
Tiền Đa Đa nhảy một phát vào trong hình tam giác.
Bắc Tiểu Lục không gì nhanh tay hồi trận pháp cấp tốc đi vào hình tam giác. Sau đó chỉ thấy ba tờ linh phù liền hóa thành bụi phấn hòa vào thiên địa, không có một ai phát hiện ra chuyện này.
Vạn Tướng Chi Vương truyện hay, phương thức tu luyện mới lạ, hài hước