Thất Nguyệt Tu Chân Giới

Chương 224: Lập Uy





Bắc Tiểu Lục thể hiện ra cường thế, làm cho đám người ở đây e ngại.
Nhưng sự trầm mặc chỉ kéo dài một lúc, liền có người đứng dậy, đây là một tu sĩ bên Bắc Vọng Châu, Kim Đan hậu kỳ - tầng bảy.
Mặc dù Bắc Tiểu Lục ngay khi thăng cấp lên Kim Đan liền diệt sát Tây Môn Khánh Kim Đan tầng năm, nhưng dù sao Kim Đan trung kỳ và Kim Đan hậu kỳ là một ranh giới, một khái niệm khác nhau. Kim Đan tầng năm cùng Kim Đan tầng bảy là hai khái niệm khác nhau. Một người là Kim Đan hậu kỳ, một người là Kim Đan sơ kỳ, giữa hai giai đoạn đó là cả một khoảng cách lớn, cho nên y cho rằng mình có thể thắng được Bắc Tiểu Lục.
Thế nhưng y đứng ra không phải để liều mạng với Bắc Tiểu Lục.
Nhìn thấy lại có một gã tu sĩ Kim Đan hậu kỳ tới khiêu chiến Bắc Tiểu Lục, tất cả mọi người đều dồn sự chú ý vào hai người. Họ đều muốn biết, Bắc Tiểu Lục vừa thăng cấp lên Kim Đan so với tên tu sĩ Kim Đan hậu kỳ này, rốt cuộc người nào lợi hại hơn.
Bắc Tiểu Lục hai tay hơi chuyển động, bình tĩnh nhìn tên tu sĩ Kim Đan hậu kỳ này. Hắn không nắm chắc mình có thể thắng Kim Đan hậu kỳ, nếu liều mạng mà nói hắn không sợ.
Tu sĩ Kim Đan tầng bảy kia đi tới phía trước Truyền Tống Trận, ôm quyền nói với Bắc Tiểu Lục:
" Taị hạ là Lộ Bất Hối của Thất Thiên Môn, tông môn năm sao của Bắc Vọng Châu, sở dĩ tiến ra không phải muốn cùng các hạ đánh một trận, chỉ muốn cùng các hạ thương lượng một chút. Nếu như các hạ có thể lấy ra một viên Kềnh Linh Lam Quả, sau đó để ta tiến vào Truyền Tống Trận, ta chẳng những không động thủ, còn có thể cùng các hạ bảo vệ Truyền Tống Trận. Dĩ nhiên, ta sẽ không để các hạ chịu lỗ, ta sẽ lấy ra một ít linh thạch bù lại cho các hạ”.
Người xung quanh nghe thấy lời nói của Lộ Bất Hối liền hiểu được ý tứ của y, vội vàng thầm mắng Lộ Bất Hối giảo hoạt. Với một lời này y chẳng những không cần đánh, còn chiếm được Kềnh Linh Lam Quả. Không biết tên tu sĩ vừa lên cấp Kim Đan kia có đồng ý hay không, dù sao nếu như bớt một cuộc chiến có lẽ cũng không phải không chấp nhận được.
Lộ Bất Hối đã suy tính hết. Nếu như Bắc Tiểu Lục không lấy Kềnh Linh Lam Quả ra, y quyết định sẽ biểu hiện ra thực lực của mình một chút, khiến cho Bắc Tiểu Lục phải lấy Kềnh Linh Lam Quả ra. Y tin tưởng chỉ cần Bắc Tiểu Lục không phải tên ngốc thì nhất định sẽ không vội vã từ chối đề nghị của y.
"Cút”.
Bắc Tiểu Lục nhìn Lộ Bất Hối chỉ nói ra một chữ.
Bắc Tiểu Lục dĩ nhiên biết Lộ Bất Hối sở dĩ nói rằng sẽ lấy một ít linh thạch ra đại khái là cho hắn chút thể diện, nói trắng ra, y có ý định muốn lấy không Kềnh Linh Lam Quả.
Lộ Bất Hối nghe được chữ kia, gương mặt tức giận như heo chọc tiết, y vốn cho rằng với tu vi Kim Đan hậu kỳ của y, có thể làm cho đối phương e ngại. Nhưng không nghĩ tới đối phương không nể mặt y, ở đây có nhiều tu sĩ nhìn y như vậy, khiến cho y rất mất mặt.
Lộ Bất Hối xanh mặt, một câu cũng không nói, hai tay vung lên vô số điểm sáng màu hồng từ trong tay y bay ra. Những điểm sáng kia thoạt nhìn giống như những con sâu róm ghê rợn, hơn nữa lại dày đặc giống như nhét chung một chỗ. Nhiều sâu róm ghê rợn như vậy để chung một chỗ, khiến cho người khác vừa nhìn liền cảm thấy da đầu tê dại, trong lòng dâng lên một cảm giác vô cùng không thoải mái.
Mà vô số điểm sáng sâu róm dày đặc như vậy cuối cùng nhanh chóng tập hợp lại tạo thành một con trùng khổng lồ, trên thân mọc ra vô số tay chân giống như rết vậy, những tay chân này đều có sát ý sắc bén càn quét về phía Bắc Tiểu Lục.
Bắc Tiểu Lục nhíu mày, trong lòng hắn vô cùng chán ghét loại chiêu thức này. Hắn chán ghét những chiêu thức như này, trông vô cùng dị dợm cùng ác hàn.
Bắc Tiểu Lục cũng không muốn chạm vào mấy thứ này, hắn chớp mắt quyền phủ bay đầy trời mang theo vô tận lôi điện, chưa hết hai tay của hắn chập chờn lôi quang, chỉ thấy hai quả hắc lôi hình thành trong chớp mắt được Bắc Tiểu Lục ném ra. Ngay khi quyền phủ va chạm kịch liệt với đám côn trùng hư kia, hai quả hắc lôi đã xuất hiện hòa vào nhau tạo ra một vụ nổ kinh thiên động địa.
Bành
Một tiếng vang thật lớn, đám trùng vật của Lộ Bất Hối lướt qua y phục của Bắc Tiểu Lục cắt một vết máu. Mà y cũng không chiếm được tiện nghi, quyền phủ cùng với hắc lôi cầu của Bắc Tiểu Lục hoàn toàn tiêu diệt hết trùng vật của y, còn lưu lại mấy vết máu trên người y.
Trong không khí lưu lại một mùi máu tanh hôi.
Sắc mặt Lộ Bất Hối hơi trắng bệch lui về phía sau mấy bước, y không nghĩ tới Bắc Tiểu Lục chỉ vừa thăng cấp lên Kim Đan, nhưng chân nguyên so với y dường như không kém bao nhiêu.
Bắc Tiểu Lục hừ lạnh một tiếng, hai tay mang theo vô tận lôi quang. Đồng thời khí thế trên người tăng vọt, hắn nhất định phải cho tên họ Lộ này biết tay, nếu không người này bị hắn đánh bại, tiếp tục có người khác tới khiêu chiến thì bao giờ mới hết đây.
Lộ Bất Hối thấy khí thế trên người Bắc Tiểu Lục lại tăng lên, sắc mặt biến đổi mấy lần, cuối cùng cũng không tiến lên nữa. Y biết tên tu sĩ Kim Đan tầng một này còn có chiêu thức lợi hại hơn, mặc dù y cũng có tuyệt chiêu, nhưng nơi này không phải là một nơi để liều mạng, cho nên y lựa chọn lui về sau.
Bắc Tiểu Lục thấy Lộ Bất Hối lui về sau, cũng không ngạc nhiên, người này cũng biết suy nghĩ hiện tại liều mạng thì chỉ làm ngư ông đắc lợi cho kẻ khác. Người xung quanh cũng không nghĩ tới, Lộ Bất Hối kiêu căng như vậy mà chỉ cùng Bắc Tiểu Lục giao thủ có một chiêu đã từ bỏ.
Lúc này không ai cho rằng Lộ Bất Hối quá mức cẩn thận, mà đều hiểu được tu sĩ trẻ tuổi vừa thăng cấp lên kim Đan kia tuyệt đối không đơn giản.
Nơi đây lại trở lên im lặng lạ thường, vài tên tu sĩ Kim Đan đại viên mãn cũng có một chút kiêng kỵ đối với Bắc Tiểu Lục. Người tu sĩ trước mắt này mới chỉ là Kim Đan tầng một, một khi hắn thăng cấp lên Kim Đan hậu kỳ, thậm chí tới Kim Đan trung kỳ thôi, bọn họ sao có thể là đối thủ?
Bắc Tiểu Lục nhìn một chút, xác nhận không có ai tiến lên khiêu chiến hắn qxO6p nữa, hắn lúc này mới nhìn về phía Mục Linh, nói:
"Một chỗ này là của ngươi, cảm ơn ý tốt của ngươi”
Mục Linh lúc này mới giật mình tỉnh lại, nàng còn đang mơ mơ màng màng, Bắc Tiểu Lục đã thăng cấp lên Kim Đan thành công, hơn nữa còn giết chết Tây Môn Khánh. Thậm chí còn đánh một chiêu với tu sĩ Kim Đan tầng bảy Lộ Bất Hối, Lộ Bất Hối kiêng kị Bắc Tiểu Lục, kết quả không động thủ tiếp.
Hiện tại Bắc Tiểu Lục gọi nàng, nàng mới hoàn toàn tỉnh táo lại, thở dài một hơi đi tới. Nàng hiểu, hiện tại Bắc Tiểu Lục không còn là tu sĩ Trúc Cơ yếu đuối nữa dù nơi này cao thủ nhiều như mây, cũng không ai dám làm gì với hắn cả.
" Cám ơn ngươi, Bắc Tiểu Lục, ngươi chẳng những cứu ta một mạng, hơn nữa còn để ta tiến vào bí cảnh”.
Mục Linh khom người cảm tạ Bắc Tiểu Lục. Nàng dĩ nhiên hiểu Bắc Tiểu Lục sở dĩ cho nàng lên Truyền Tống Trận không phải vì nhìn trúng nàng, còn nguyên nhân gì khác thì nàng cũng không rõ ràng..
Đại sư tỷ của Đấu Đan Cốc nhìn thấy Bắc Tiểu Lục để Mục Linh lên Truyền Tống Trận, vội vàng lên tiếng cảm ơn Bắc Tiểu Lục:
" Đa tạ Bắc đạo hữu chiếu cố Mục Linh, ta thay mặc Đấu Đan Cốc cảm ơn!”.
Bắc Tiểu Lục nhìn thoáng qua vị Đại sư tỷ của Đấu Đan Cốc, lạnh nhạt nói:
" Ta để cho nàng đi lên, không có quan hệ tới ngươi, cũng không có bất cứ quan hệ nào với Đấu Đan Cốc, cho nên ngươi không cần đa tạ”.
“…”
Đại sư tỷ nghe lời nói của Bắc Tiểu Lục nhất thời trên mặt lộ ra vẻ lúng túng, mở miệng thở dốc, cuối cùng không nói lời nào. Nàng vốn muốn tạo quan hệ với Bắc Tiểu Lục, nhưng thông qua lời nói của hắn cũng có thể thấy khá lạnh nhạt.
Bắc Tiểu Lục tới nơi này không phải mới một lúc, vị Đại sư tỷ của Tiên Dược Cốc này là ai, hắn cũng biết rõ. Nàng mặc dù có tu vi Kim Đan đại viên mãn, nhưng thái độ làm người vô cùng thực tế, không hề nói tới tình nghĩa. Đối với nàng, có giá trị thì nàng sẽ tốt một chút, nếu vô dụng liền không cần để vào mắt. Cho nên Bắc Tiểu Lục đối với vị Đại sư tỷ kia không có chút hảo cảm nào, cũng không muốn kết giao.
Hiện tại, hắn đã bước vào cảnh giới Kim Đan Kỳ, ở trong Bình Nguyên Dược Cốc đã có năng lực tự vệ.
Một gã có tu vi Kim Đan tầng bảy nhìn thấy Truyền Tống Trận của Bắc Tiểu Lục đã có hai người, chỉ còn một vị trí cuối cùng, y suy nghĩ một chút, bỗng bước nhanh tới.
Thấy lại có một gã tu sĩ Kim Đan tầng bảy đi về phía Bắc Tiểu Lục, những người xung quanh lại bắt đầu hưng phấn. Chẳng lẽ tên Kim Đan này muốn khiêu chiến Bắc Tiểu Lục sao? Vừa rồi Lộ Bất Hối mới chỉ đánh một chiêu với Bắc Tiểu Lục, rất nhiều người đều chưa mãn nhãn, hiện tại lại có người đi ra, đây tuyệt đối là một trận chiến vô cùng đặc sắc
Mục Linh thấy lại một tên Kim Đan hậu kỳ đi tới, nhất thời trở nên khẩn trương, mà sắc mặt của Bắc Tiểu Lục lại bình tĩnh, không chút khẩn trương. Hắn có thể cảm nhận được, tên tu sĩ này không mang theo sát cơ như vậy chắc chắn là đến thương lượng với hắn về vấn đề Truyền Tống Trận, chỉ mong tên này không phải nào tàn đưa ra mấy cái yêu cầu vô lý..
Quả nhiên tên tu sĩ Kim Đan tầng bảy này vừa đi tới trước mặt Bắc Tiểu Lục liền lấy ra một viên Linh Tinh đưa cho Bắc Tiểu Lục, nói:
" Ta là Mạc Vô Yên của phái Hoa Sơn, cũng là tu sĩ của Đông Huyền Châu giống đạo hữu. Đây là một viên Linh Tinh ta trước đó mới lấy được, có thể dùng làm lộ phí đổi một chỗ trong Truyền Tống Trận.”
Linh Tinh? Bắc Tiểu Lục nhìn viên Linh Tinh kia, sau đó lại nhìn Mạc Vô Yên một chút, rồi lãnh đạm nói:
" Một viên Linh Tinh không đủ”
Bắc Tiểu Lục khẳng định hắn là lần đầu tiên nhìn thấy Mạc Vô Yên là ở đây, lúc trước ở Linh Tủy Trì không nhìn thấy người này. Mạc Vô Yên này có Linh Tinh, có hai khả năng một là bị cướp phản sát hai là chủ động cướp, theo như tình hình thì Kim Đan không thể chỉ có một viên, cho nên dù bất cứ lý do gì người này cũng chưa chắc thanh tú lịch lãm như bề ngoài.
Những tu sĩ xung quanh không nghĩ tới cách làm của Mạc Vô Yên lại trái ngược với Lộ Bất Hối, một người muốn Kềnh Linh Lam Quả trên người Bắc Tiểu Lục, một người lại chủ động bỏ một viên Linh Tinh ra. Nhưng khiến cho mọi người kinh ngạc chính là, tên tu sĩ Kim Đan tầng một này lại nói rằng một viên Linh Tinh không đủ, quả thực quá vô sỉ.


Thâm Không Bỉ Ngạn tác phẩm mới của Thần Đông, khởi đầu rất ổn, hệ thống mới lạ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.