Thất Nguyệt Tu Chân Giới

Chương 266: U Vực Quỷ Tu





Chợt dị biến nổi lên, một loạt âm phong gào thét, hắc khí ùn ùn bao kín khắp nơi, một luồng quỷ khí âm tu trong nháy mắt xuất hiện xung quanh phạm vi Bắc Tiểu Lục. Cảm nhận những thứ âm u này hắn đã biết mình đang ở đâu.
“Đừng nói nơi đây là địa vực của quỷ?”
Bắc Tiểu Lục cũng từng dạo qua một ít điển tịch trong gia tộc, trong đó cũng từng có giới thiệu sơ qua về một vài địa vực khá đặc biệt. Lúc đó, hắn cũng không có chú ý nhiều chỉ biết tại Thất Nguyệt đại lục không chỉ tồn tại lãnh địa của nhân loại, yêu thú mà ngay cả quỷ tu cũng có. Hơn nữa còn không chỉ quỷ tu, ma vực cũng tồn tại.
Quỷ vực hiểu đơn giản giống như địa vực nhân loại, chỉ khác nhau ở tính chất hai bên. Nhân loại thì sống ở những nơi có thiên địa đầy đủ, còn quỷ tu thì nơi sống khắc nghiệt hơn, những nơi âm u sát khí nồng đậm. Những nơi như vậy ngay cả tu sĩ cũng chưa chắc thích nghi được trong thời gian dài.
Không để cho Bắc Tiểu Lục suy nghĩ ôn lại kiến thức, vô số lệ quỷ đáng sợ kêu gào, âm thanh quái dị kinh hồn như những con trùng gặm nhấm linh hồn. Sắc mặt Bắc Tiểu Lục âm trầm, Hắc Sát Thương vừa cầm ra sát khí tỏa ra làm chúng lệ quỷ hơi e ngại. Hắn khẽ “hừ” một tiếng trường thương trong tay khẽ múa một đường cong lập tức có một luồng hắc sắc như bão tố bay ra bốn phía.
Thương khí bắn ra bốn phía trong chớp mắt vô số quỷ khí bị thổi bay, đám lệ quỷ thấy vậy điên cuồng lao tới. Nhìn thấy như vậy, Bắc Tiểu Lục cầm trường thương trong tay dập mạnh xuống mặt đất tức thì mặt đất chấn động, theo cùng với đó là những tia lôi quang bắn tóe ra. Lập tức hắn thúc dụng Thất Lôi bộ pháp trên tay cầm Hắc Sát Thương liên tục công kích đám quỷ vật, mỗi một thương quật ra đều làm nôt tan tác đám lệ quỷ này.
Một vùng bạo phong quỷ khí sau một vài hơi thở liền bị lôi điện cắn nuốt không còn một mảnh, nhưng không đợi hắn vui vẻ thì âm khí từ đâu tràn tới làm Bắc Tiểu Lục kinh hãi. Trong phút chốc một lượng quỷ binh từ đâu xuất hiện, nhìn thoáng qua hắn liền líu lưỡi, bởi vì số lượng thật sự nhiều lắm phải cỡ mấy chục ngàn con.
Bàn về chiến lực thì bọn này cũng chẳng đáng nhắc tới nhưng khổ nỗi Bắc Tiểu Lục không dám ham chiến, nếu như hắn không sai thì hiện tại hắn đang ở trong quỷ vực. Quỷ vực không phải nơi thích hợp dành cho tu sĩ tu luyện, bởi vì trong đây linh khí thuộc tính âm hắn không thể hấp thu được. Cũng vì nguyên nhân này cho nên hắn không dám tiêu hao quá nhiều chân nguyên với đám quỷ bình.
Một tay khẽ nâng lên phẩy một cái lập tức có hai thân ảnh cao lớn rơi xuống mặt đất.
“Loan tỷ, Nhị Hắc hai người các ngươi xử lý đám quỷ binh này cho ta.” Bắc Tiểu Lục ngay lập tức ra lệnh.
Nghe được lệnh của Bắc Tiểu Lục hai con yêu thú lập tức động thủ, mặc dù Loan tỷ và Nhị Hắc không thật sự khắc chế quỷ binh giống như hắn nhưng dưới sức mạnh áp đảo thì vẫn xử lý gọn gàng. Hồng Giao Long Khâu thi triển ra thần thông, chỉ thấy một khu vực đất đá từ đâu rơi xuống tạo thành những khu lồng giam. Hắc Hổ Thiên cũng không kém nó từ lúc theo Bắc Tiểu Lục hấp thu bao nhiêu thiên tài địa bảo cũng đã bước vào tam giai yêu thú, lập tức nó lợi dụng những tòa thổ địa lồng giam yêu lực ngắn cản thi triển ra thần thông. Bỗng một luồng hỏa FwKtf diễm cực kỳ nóng được nó phun ra lập tức phân tán khắp nơi, dưới yêu lực hỏa diễm thần thông đám quỷ binh lần lượt tan biến.
Một âm thanh trầm đục từ đâu phát ra làm Bắc Tiểu Lục chú ý, một vài tia màu đen quang mang từ trên trời rơi xuống, vừa đáp xuống mặt đất liền tỏa ra khí thế cực kỳ mãnh liệt. Đây là mấy con quỷ rất khổng lồ trên người còn mặc một bộ hộ giáp hắc khí, trên hai tay còn cầm hai chiếc cự phủ.
Những con quỷ binh khổng lồ này chắc hẳn là thủ lĩnh của đám quỷ binh, từ trên người nó tản mát ra khí tức Bắc Tiểu Lục suy đoán nó cũng đã đạt tới cảnh giới cấp độ Kim Đan Kỳ.
Không đợi nó đánh tới Bắc Tiểu Lục đã ra chiêu tấn công trước phủ đầu, một tay cầm Hắc Sát Thương chọc thẳng một kỹ lập tức hàng loạt thương ảnh như mưa tên vút bay tới đám cự quỷ, tiếng thương ngân vang vọng khắp không gian, hắc mang thâm trầm như địa ngục bao phủ đám quỷ tu. Đa số đám quỷ binh cảm nhận được khí tức đáng sợ trên người Bắc Tiểu Lục thì rối rít tránh xa, một vài con quỷ binh không kịp tránh lập tức bị thương ảnh hóa thành tro bụi.
Bắc Tiểu Lục nhân cơ hội tiến thêm một vài bước, thương ảnh mang theo lôi điện bay lượn khắp trời, ngang dọc đan xen, đại khai sát giới mở một con đường máu ở phía trước. Hồng Giao Long Khâu cùn Hắc Hổ Thiên nhận được được lệnh của Bắc Tiểu Lục lập tức rút về bên cạnh hắn, Bắc Tiểu Lục lăng không nhảy lên đầu Hồng Giao Long Khâu trên tay cầm Hắc Sát Thương đi tới đâu hủy diệt tới đó. Ngay khi mấy con cự quỷ lao tới Bắc Tiểu Lục trên tay ném ra mấy quả hắc lôi cầu, một âm thanh rung chuyển khắp nơi đây. Nhìn một vùng nổ ra toàn tia lôi điên đám quỷ tu cũng không dám tiến lên, cuối cùng chỉ đành nhìn bóng dáng đám Bắc Tiểu Lục biến mất.
Liên tục ngự thú phi hành, ba giờ sau Bắc Tiểu Lục cảm nhận được đám quỷ binh kia đã không đuổi kịp mới dừng lại. Bắc Tiểu Lục để Nhị Hắc cùng Loan tỷ trở lại Ngũ Hành thế giới để hồi phục yêu lực, còn hắn thì tiếp tục một mình thăm dò trong đây. Nhìn nơi đây, hắn âm thầm phát ra thần thức quét một lượt phạm, rất nhanh chóng liền phát hiện có vô số quỷ vật đang lượn lờ xung quanh.
Bắc Tiểu Lục tiếp tục thăm dò, không bao lâu hắn phát hiện ra một lượng lớn quỷ vật đang di chuyển tới đây, số lượng không đếm hết được. Hơn nữa ngoại trừ mấy con cự quỷ Kim Đan Kỳ thì lần này co thêm một con quỷ tu ánh mắt đỏ như máu dẫn đầu, mặc dù không nhìn ra được cảnh giới nhưng hắn dám chắc tên thủ lĩnh này có khả năng đã đạt tới Nguyên Anh Kỳ.
Nghĩ tới một đám quỷ binh cùng mấy chục con cự quỷ Kim Đan Kỳ, lần này cộng thêm một con quỷ tu khó lường hơn liền không dám chân chừ, hắn tế ra Lam Vân Trùy ném lên ba viên cực phẩm linh thạch, sau đó cấp tốc điều khiến pháp khí phi hành độn quang rời đi nơi đây.
Đại khái một ngày một đêm không biết đã phi hành tới chỗ nào nhưng vẫn là một màu đen xế chiều, Bắc Tiểu Lục nhìn ngắm vầng thái dương màu đen nơi chân trời, nhẹ giọng than:
“Nơi đây thật khó sống!”
Tại bên ngoài hắn còn cảm nhận được sự biến hóa của thiên địa, bên trong đây thì một mực lạnh lẽo, còn không thể xác định được thời gian. Hơn nữa điều đáng quan ngại hơn đó là âm khí bên trong ngày càng nồng đậm, hắn một mực phải dùng chân nguyên để tạo một lớp màng hộ thể. Nếu như hắn ngừng vận chuyển chân nguyên thì lập tức cảm nhận được âm khí có mang theo tính chất ăn mòn, chỉ sau một chút thời gian sẽ làm cho máu huyết toàn thân chảy chậm lại, cơ thịt cứng ngắt. Mặc dù tạm thời không đáng lo ngại nhưng nếu bị kiệt trong đây một thời gian dài thì tương đối phức tạp, ít nhất trước mắt thì hắn chưa biết sẽ phải ở trong đây bao lâu.
Bỗng âm phong gào thét, hắc khí ùn ùn bao phủ phạm vi nơi đây.
Trong lòng hắn trầm xuống, không nghĩ tới đám quỷ tu này nhanh chóng tiếp cận hắn như vậy, chạy đâu cũng không dứt đuôi được.
“Oành!”
Một vài âm thanh vang lên lập tức sau có cự quỷ Kim Đan Kỳ nhảy tới bao vây Bắc Tiểu Lục, trong đó con quỷ thủ lĩnh mắt đỏ thì đứng trên vai của một con cự quỷ, thân thể của nó không khác gì người bình thường, trên thân mặc một trường bào màu đen mờ ảo, khuôn mặt anh tuấn nhưng lại yêu dị khác thường, hai mắt màu đỏ lấp lánh. Đặc biệt trên tay của gã cầm chặt một cây trường thương màu đen âm u, thập phần quỷ dị. Tên này ánh mắt lạnh lùng nhìn Bắc Tiểu Lục, nét mặt lộ rõ vẻ tàn khốc.
Bắc Tiểu Lục thuận thế cũng nhìn theo trong lòng thầm than tên này khi còn sống trên tay nhuốm máu không ít, bởi vậy hiện tại cả người tỏa ra lệ khí vô cùng đáng sợ. Hắn cẩn thận dò xét khí tức của tên thủ lĩnh, tuy nhiên lại bị đạo sóng âm khí của tên này ngăn chặn.
Chợt con quỷ tu thủ lĩnh cười một tiếng quái dị, phát ra giọng nói vô cùng âm hiểm: “Nhân loại tu sĩ, khặc khặc… đã rất lâu chưa có tên nào vào trong đây, thật nhớ hương vị linh hồn của các ngươi.”
Bắc Tiểu Lục cười lạnh nhìn hắn, giơ một tay lên không trung ngoắc ngoắc khiêu khích, rồi nói: “Cẩu vật nhà ai thả ra vậy, sủa nhặng lên rồi? Được rồi, mau vẫy đuôi đi nào!”
Tên thủ lĩnh mắt đỏ dường như không phản ứng chút nào với giọng khinh miệt của Bắc Tiểu Lục, chỉ là ánh mắt đỏ của hắn nổi lên những tia ác hàn, hắn phất tay một cái lập tức vô số quỷ tu, quỷ vật lao vào công kích Bắc Tiểu Lục. Duy nhất sáu con cự quỷ kia thì vẫn bất động dường như chúng nó vẫn có ý định động thủ.
Hắc Sát Thương trong tay Bắc Tiểu Lục đánh ra những tia hắc lôi lóng lánh, chỉ thấy vô số đạo thương ảnh, thương khí trong chớp mắt tạo thành một đạo thương quang lốc xoáy trong nháy mắt đánh tới lũ quỷ binh.
Một tiếng rít chói tai vang vọng trong không gian, thương mang cực thịnh xoáy tròn với tốc độ cực nhanh, bên trong ẩn chứa sức mạnh vô cùng bá đạo từ từ hạ xuống. Đạo thương mang được hợp thành từ vô số đạo thương ảnh, thương khí xoáy theo chiều xoắn ốc bao hàm một lực lượng sát phạt của hắc lôi, nhắm ngay đám quỷ binh mà quét qua.
Chỉ trong chốc lát đám quỷ binh gào rú lên vô cùng thảm thiết, khắp bốn phía đủ loại hắc sắc quang mang bao trùm đám hắc khí quỷ tu. Thương mang dần dần cũng tiêu tán đi nhưng cũng có vô số quỷ tu hóa thành tro bụi dưới đòn công kích sát phạt vừa rồi.
Nhưng dù hắn thể hiện mạnh mẽ như vậy đám quỷ tu dường như điên mất rồi vẫn cứ như con thiêu thân lao vào tấn công hắn.

Võng du , bổ trợ huyền huyễn , lưu ý đây là truyện hậu cung ai dị ứng né luôn hộ mình

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.