Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư

Chương 438: Xui xẻo




Có nhiều thứ hắn còn chưa thử. Ký ức của ác niệm đều là kinh nghiệm chiến đấu của võ giả, mà hắn hiện tại là pháp sư, cho nên hắn liền muốn nếm thử một chút.
Thân hình hắn lóe lên, trong nháy mắt liền xuất hiện mấy đạo phân thân đem hắc y chặn lại. Còn hắn thì bắn ra ma lực rải ra xung quanh, đem triệt để võ đài đều vây kín lịa.
Chẳng qua hắc y giống như phát hiện ý đồ của hắn, trọng kiếm nâng lên, một kiếm đâm mạnh xuống dưới mặt đất, một cơn sóng xung kích bắn ra bốn phía đem ma lực quét sạch sẽ.
Lạc Cảnh Thiên khóe miệng khẽ nhếch lên, một giây sau, đám phân than lao tới đem hắc y cầm cố, mà ma lực rải rác bị quét bay kia lại đột nhiên hóa thành vô số lưỡi đao trên không trung rồi bắn thẳng về phía tên hắc y.
Hắc oJiaL y quanh thân hiện lên hiện lên một tầng linh lực nhàn nhạt, hoàn mỹ ngăn lại công kích của hắn. Nhưng Lạc Cảnh Thiên cũng không phải ăn chay, hắn nâng lên Bạch Cốt Tiêu, đưa ngón tay chạm vào từng lỗ trên Bạch Cốt Tiêu tạo thành một loạt âm hưởng im lặng không có vang lên.
Dưới chân tên hắc y xuất hiện một tầng ma pháp trận – Trọng Lực Thuật.
Xoạt!
Lạc Cảnh Thiên nâng lên cánh tay, một chiêu Phật Nộ Kim Liên bắn ra, hắc y nâng lên trọng kiếm đem chiêu thức chém đôi. Ngay lúc này, Lạc Cảnh Thiên bàn tay nhẹ vung vẩy ngón tay, Phật Nộ Kim Liên trong nháy mắt phát nổ, bắn ra hàng trăm tia ma lực khác nhau.
Vũ Mạc Thiên Hoa!
Từng tia ma lực hóa thành những cánh hoa khác biệt trên không trung bắn về tên hắc y. Mà tên hắc lại không có bất kỳ động tĩnh gì, ngay khi chiêu thức sắp cắt vào người hắn thì hắn mới động.
Chỉ thấy hắn vung lên trọng kiếm tạo thành một cái vòng xoáy, càng lúc càng nhanh, nhanh đến mức chỉ còn lại từng đạo tàn ảnh, giống như có từng đạo ánh sáng liên tục bắn quanh cơ thể hắn đem toàn bộ uy lực Vũ Mạc Thiên Hoa ngăn ở bên ngoài.
Lạc Cảnh Thiên bàn tay ngửa ra, từng cái cánh hoa bay lên trên không trung…
Vạn Thế Khai Hoa!
Hắn vận dụng đến chiêu thức uy lực lớn nhất.
Oanh!
Một vụ nổ cực kỳ khủng bố vang lên, hắc y biến mất trong vụ nổ.
Trên không trung, một tấm bảng hối đoái xuất hiện. Lạc Cảnh Thiên liếc mắt qua, không có thứ gì đáng giá, hắn liền tùy tiện chọn một cái, tiêu sạch điểm hối đoái. Dù sao cái điểm này cũng không đáng giá, chỉ có thể sử dụng cho một tầng, một tích cũng tích không được. Giữ lại có gì dùng?!
Tầng 2 sẽ tiến hành sau 30 giây.
Lạc Cảnh Thiên lúc này phát hiện, không phải hắc y thực lực không mạnh, mà là hắn tần xuất ra chiêu có chút nhiều, cộng thêm uy lực chiêu thức vượt quá khả năng chịu đựng của ngũ giai nhất đoạn nên mới kết thúc nhanh như vậy.
Lạc Cảnh Thiên phát hiện, khi chiến đấu kết thúc, hắn trong nháy mắt liền khôi phục toàn bộ thể lực lẫn tinh lực. Hiện tại có thể nói so với lúc vừa mới vào không kém chút nào.
Xem ra mỗi khi kết thúc một tầng sẽ lại hoàn mỹ khôi phục lại. Hắn có chút hiếu kỳ, nếu như là chết đây?!
Sau đó… lại tới tầng thứ ba.
Năm phút sau…
Tầng bốn…
Lại năm phút sau…
Tầng thứ năm.
Cho đến tầng thứ năm, Lạc Cảnh Thiên mới cảm nhận được sự nguy hiểm mà hắc y mang lại. Hơn nữa hắn dám nói, Vạn Thế Khai Hoa dù cho có bộc phát toàn lực cũng không cách nào đem hắc y giết tại tầng này.
Đúng như những gì hắn nghĩ, hắc y tầng thứ năm cực kỳ khủng bố, hoàn toàn không có lấy một sơ hở nào, toàn thân giống như một bức tường cực cao không có lấy một cái lỗ hổng để chui ra.
Hơn nữa, hắn dùng là quyền pháp, không hề có bất kỳ một cái vũ khí nào, ngay cả thủ sáo cũng không đeo. Cứ như thế tay trần đánh tan toàn bộ công kích của hắn.
Cái này mẹ nó là thứ gì?!
Lạc Cảnh Thiên có chút bó tay bó chân, hắn không biết nên tấn công thế nào. Nhưng khi hắn ngừng công kích, hắc y liền bắt đầu hoàn thủ. Thế công giống như vũ bão đem hắn ép tới kém chút rơi xuống võ đài.
Suy nghĩ một chút, Lạc Cảnh Thiên huyết mạch lực bộc phát, thân thể nháy mắt hoá thân Viễn Cổ Tinh Linh, phương diện toàn mặt đều nâng lên một tầm cao mới, Lạc Cảnh Thiên lúc này mới có thể hoàn thủ.
Ngũ giai ngủ đoạn có đáng sợ như vậy sao? Có! Thậm chí có thể xưng là khủng bố.
Bất Hủ Chương Nhạc – Thống Khổ Thiên Khúc!
Lạc Cảnh Thiên nâng lên Bạch Cốt Tiêu bắt đầu thổi, hắn có thể thấy được, hắc y hành động bị trì hoãn, nhưng nhìn qua chỉ có thể vây khốn hắn một chút. Suy tư trong giây lát, Lạc Cảnh Thiên liền chế tạo song trọng huyễn cảnh đem hắc y bao phủ.
Lần này mới có thể chân chính kiềm chân lại hắc y trong thời gian ngắn. Nếu không sợ rằng hắn kho mà kiên trì nổi một phút.
Chờ đã!
Hiện tại hắn biến thân Viễn Cổ Tinh Linh, sức mạnh thân thể đủ sánh ngang với hắc y. Nếu như hắn vận dụng kỹ xảo thực chiến đây?!
Mà lại, thi triển ma pháp cần ma lực, nhưng nếu như hắn đem ma lực tăng lên tốc độ lẫn sức mạnh đây?!
Nghĩ tới đây, Lạc Cảnh Thiên liền cười ra tiếng. Xem ra lại có thêm một kỹ năng bảo mệnh. Khi hắn còn là ác niệm, kỹ năng chiến đấu có thể xưng đỉnh cấp vũ trụ, đây là từ hàng tỷ cuộc chiến đúc kết mà thành, hắn không tin có người còn có thể vượt qua hắn.
Ngay sau đó, Lạc Cảnh Thiên liền khắc hoạ lấy một cái ma pháp trận bao bọc lấy bàn chân cùng đôi tay, lập tức, hắn ẩn thân đi vào trong huyễn cảnh, rút ra chuỷ thủ một đao đâm vào ngực tên hắc y.
Hắc y trong nháy mắt liền bị đâm thủng ngực. Nhưng mà ngay tại lúc này, thời gian giống như dừng lại, không nhiều, chỉ có một chút, ngay cả một cái chớp mắt cũng không tính, nhưng do linh hồn lực cường đại, Lạc Cảnh Thiên có thể dễ dàng phát hiện điểm này.
Hắn có chút kỳ quái, đây là tại sao?!
Nhưng mà sau đó hắn liền hiểu, chỉ thấy hắc y đưa tay nắm lấy cổ tay của hắn, dưới ánh mắt giật mình cùng kinh ngạc của Lạc Cảnh Thiên, hắc y đưa tay còn lại lên, một quyền đem hắn đánh bay.
Lạc Cảnh Thiên ngã trên đất, ánh mắt nhìn về phía hắc y, chỉ thấy hắc y đi tới, song quyền giơ lên, một tay đưa ra, dùng ngón trỏ ngoắc ngoắc Lạc Cảnh Thiên.
Khiêu khích!
Trần trụi khiêu khích!
Lạc Cảnh Thiên xem như rõ ràng, đây tuyệt đối là một trong tứ đại ma thần giở trò quỷ.
“Chơi không nổi đúng không?”. Lạc Cảnh Thiên cười lạnh lên tiếng.
“Có gan liền dùng ma pháp, dựa vào biến thân thì tính là thứ gì?”. Hắc y thu tay lại, sao đó ngạo nghễ nơi.
“Ha ha, vậy nơi này ngươi tạo ra làm gì? Rảnh nhức trứng? Có gan ngươi liền để hắn nắm giữ huyết mạch lực a, còn chơi hàng thế nhập thân? Ngươi làm sao không tìm một con lợn nhập vào đâu?”. Lạc Cảnh Thiên khinh bỉ nói.
“Ha ha, theo ý ngươi”.
Âm thanh biến mất, một giây sau, hắc y khôi phục lại như thường. Nhưng mà Lạc Cảnh Thiên gương mặt liền đen xuống,
Gian lận!
Ta muốn tố cáo!
Ngươi mẹ nó cho huyết mạch liền cho, nhưng đây là thứ quỷ gì? Biến thân một điểm cũng không khác biệt, trực tiếp từ ngũ giai ngủ đoạn nhảy lên lục giai ngũ đoạn? Ngươi mẹ nó cho hắn huyết mạch gì? Bàn cổ sao?!
Chưa nói Bàn Cổ thế giới này vốn không tồn tại, dù có cũng không khoa trương như thế a đại ca. Biến thân liền nhảy một cái đẳng cấp? Ngươi thế nào không trực tiếp cho hắn biến thất giai???
Cái này còn đánh cái rắm!
Lạc Cảnh Thiên bất đắc dĩ nhảy xuống võ đài, nhưng điều làm hắn không ngờ tới là, ngay khi hắn còn tại trên không trung, hắc y thân ảnh loé lên, một cước đá vào mông hắn, trực tiếp đem hắn đá từ bên trong Chiến Lực Bảng đá bay ra ngoài đại sảnh.
Giống như mũi tên, Lạc Cảnh Thiên bay ra ngã vào chính giữa đại sảnh, tư thế cữ kỳ... mất mặt. Giống như con cóc đang nằm.
Những người xung quanh ánh mắt ngạc nhiên nhìn Lạc Cảnh Thiên, đây là thế nào? Nhưng họ còn chưa lên tiếng liền nghe được một tràng tiếng chửi bới.
“Ta xxx...”.
Lạc Cảnh Thiên tại chỗ bạo tục, không có cách, đổi lại là ai cũng sẽ tức giận đó a. Hắn thề, nếu hắn biết là ai làm, khi đủ thực lực, hắn sẽ đánh tên đó thành đầu heo, đến mẹ hắn cũng nhânh không ra.
“Ngươi đây là... thế nào?”.
Sở Như Mộng từ trong đi ra, ánh mắt ngạc nhiên nhìn Lạc Cảnh Thiên khó hiểu hỏi.
“Bị người ám toán, xem như ta xui xẻo đi”. Lạc Cảnh Thiên bất đắc dĩ nói.
“Là tên kia?”.
“Không phải, là bên trên”.
“... Ngươi chưa chết liền xem như đã may mắn rồi”. Sở Như Mộng cười khẽ nói.
Ha ha ha.
Ngay lúc này, một tiếng cười vang lên, Lạc Cảnh Thiên cùng Sở Như Mộng nhìn qua, liền thấy được một tên nam tử đứng đó cười lớn, sau đó liền nghe được hắn nói.
“Bị đá ra liền nhận, còn cái gì ám toán? Ngươi là sợ mất mặt trước mặt mỹ nữ này sao?”.
Lạc Cảnh Thiên: ...
Sở Như Mộng: ...
Cả hai đồng thời im lặng.
Mẹ nó, lại là một tên ngu xuẩn xuất hiện. Cả hai không nói gì, đứng dậy về chỗ ngồi xuống, một câu cũng không thèm đáp lại tên kia làm tên kia đứng tại chỗ cực kỳ lúng túng.
Tràng diện lâm vào yên lặng quỷ dị.
Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.