Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư

Chương 547: Nữ nhân kỳ quái




“Tốt, giúp ta làm một Thẻ Hỗn Độn”. Lạc Cảnh Thiên nhịn cười nói.
“Tiên sinh, ngài muốn thẻ bình thường vẫn là…”.
“Thẻ vàng”.
“Tốt, tiên… tiên sinh, ngài vừa mới nói là…”.
“Thẻ vàng, ta muốn một thẻ vàng. Đúng, giúp ta lấy thêm cái pháp bào kia, bộ linh giáp kia cùng với không gian giới chỉ kia”. Lạc Cảnh Thiên chỉ chỉ mấy món bảo vật hắn vừa xem nói.
“Tiên… tiên sinh, ngài chờ một chút, ta đi gọi quản lý”. Nữ nhân viên vội vã nói, sau đó liền chạy vào bên trong.
Bên ngoài, đám người kinh ngạc nhìn Lạc Cảnh Thiên một chút, nhưng cũng không có ai để ý nhiều, chủ yếu là người có tiền ở đây không thiếu, thêm hắn không nhiều, thiếu hắn không ít. Không có gì đáng phải ngạc nhiên.
Một lát sau, một tên trung niên mập mạp đi ra, thực lực hẳn là ở bát giai.
“Tiên sinh, là người muốn làm thẻ vàng sao?”.
“Đúng, là ta”.
“Mời đi bên này”.
Rất nhanh, Lạc Cảnh Thiên liền theo ông ta đi tới một căn phòng. Ông ta cho hắn rót một ly trà rồi nói.
“Tiên sinh, ngài muốn thẻ vàng, một lát nữa sẽ được mang tới. Không biết tiên sinh là muốn dùng thứ gì thanh toán? Bảo vật vẫn là…”.
“Hỗn Độn Thạch, thượng phẩm”.
Hỗn Độn Thạch chia làm ba loại, hạ, trung, thượng. Hạ phẩm là một ngàn Hỗn Độn Khí, trung phẩm là một vạn, mà thượng phẩm chính là 10 vạn. Hắn mua khá nhiều, lại thêm một tấm thẻ vàng, tốn cũng hai vạn, hắn trực tiếp nạp vào 10 vạn, tránh cho người khác nghi ngờ.
Dù sao tiền nhiều không lo, sợ là người khác sẽ nghi ngờ xuất xứ.
“Thượng phẩm? Tiên sinh, ngài có thể…”.
Ông ta còn chưa nói xong, Lạc Cảnh Thiên liền từ không gian giới chỉ lấy ra một viên ‘Hỗn Độn Thạch thượng phẩm’, đây là một viên đá rất bình thường, chẳng qua là được Lạc Cảnh Thiên nhặt bên đường, cố ý ngụy tạo thành Hỗn Độn Thạch để qua mắt người khác.
Đương nhiên, bên trong thật sự là Hỗn Độn Khí. Có điều nếu như thêm vài ngày, thứ này liền sẽ bị Hỗn Độn Khí làm nát.
Quản lý thấy thế mắt sáng lên, đang muốn nói cái gì thì Lạc Cảnh Thiên lại lên tiếng.
“Ta cần một cái máy rút ra Hỗn Độn Khí”.
“Tiên sinh, không cần thiết, ngài đem thượng phẩm Hỗn Độn Thạch cho ta, ta đem 10 vạn Hỗn Độn Khí chuyển vào thẻ của ngài, ngài xem có thể…”.
“Không, cha ta có nói qua, phải đem thứ này rút ra Hỗn Độn Khí mới có thể dùng. Cho nên ngươi không cần nói”.
“Như vậy sao? Được rồi”. Quản lý bất đắc dĩ nói.
Dù sao thượng phẩm Hỗn Độn Thạch tác dụng rất nhiều, là nguyên liệu chính để chế tạo vũ khí. Làm sao có thể không trân quý được, có điều Lạc Cảnh Thiên đã nói vậy ông ta cũng không nói gì thêm.
Tham lam? Đừng đùa. Ông ta chỉ là một quản lý nho nhỏ, dù thực lực vượt trội hơn Lạc Cảnh Thiên, nhưng có thể lấy ra thượng phẩm Hỗn Độn Thạch, thân phận làm sao có thể đơn giản?!
Nếu như ông ta là cũng là một tên đệ tử đại gia tộc thì lại khác, nhưng vấn đề là, nếu là thế ông ta cũng sẽ không làm một tên quản lý như này.
Một lát sau, ông ta đem ra máy rút Hỗn Độn Khí, Lạc Cảnh Thiên tạm thời không có đem Hỗn Độn Khí rút ra, là do Thẻ Hỗn Độn còn chưa có mang tới. Cùng quản lý nói vài câu giết thời gian, rất nhanh, một tên nhân viên đi vào mang theo thẻ vàng tới.
Chuyển vào Hỗn Độn Khí, Lạc Cảnh Thiên thanh toán xong những thứ mình mua rồi liền rời đi.
“Quản lý, tại sao phải mang hắn vào đây?”. Tên nhân viên vừa nãy mang theo thẻ vàng vào khó hiểu hỏi. Dù sao quản lý rất ít khi mang người mới vào phòng nói chuyện.
“Một người mới có thể tùy tiện làm thẻ vàng, chẳng lẽ còn không đủ? Hơn nữa, thân phận hắn cũng không đơn giản. Biết sự kiện lúc trước mười mấy cái gia tộc bị rơi đài sao? Chính là hắn làm”. Quản lý bình thản nói.
“Gì? Hắn? Hắn lại dám tới đây? Chán sống sao?”. Tên kia kinh ngạc nói.
“Nếu như hắn sợ cũng sẽ không làm chuyện kia. Đừng nhìn người qua vẻ ngoài, cũng đừng vì hắn đắc tội nhiều người mà không xem trọng. Nói không chừng hắn sẽ trở thành khách hàng lớn của Hỗn Độn Tiền Trang chúng ta cũng không chừng”. Quản lý mỉm cười nói.
“Quản lý, không phải ta không coi thường hắn, mà là trước kia mấy gia tộc kia không làm gì được do Linh Hỏa Quốc bảo vệ, nhưng trong này cũng không giống. Thiên tài ở đây chết còn ít sao? Càng đừng nói hắn chỉ là một tên thất giai”. Tên nhân viên kia nói.
“Ha ha, nếu không chúng ta đánh cược? 3Mkfn Ta cược hắn có thể tại nơi này đánh ra danh tiếng, đúng thì ta thắng, ngược lại thì ta thua. Ngươi thắng ta cho ngươi một tháng tiền lương, ngươi thua đi cọ nhà vị sinh một tháng… dùng tay. Thế nào?”. Quản lý cười nói.
“Quản lý, hung ác như vậy sao? Không phải chỉ là nhà vệ sinh sao? Ta cược”.

Lạc Cảnh Thiên rời đi Thiên Địa Tiền Trang, hắn không có lập tức đi tìm đám người Bạch Dực, mà là đi thẳng tới một chỗ khác.
Thiên Địa Tiền Trang nói cho cùng cũng chỉ là một phần, muốn tìm được đồ tốt phải tới chỗ khác. Dù sao hiện tại hắn có thể vận dụng Chân Giải Chi Nhãn ở cấp bậc cao hơn, không dùng một chút thì phí.
Thế là hắn đi thẳng tới trung tâm mua sắm. Nói là mua sắm… thực tế cũng chỉ là một đám võ giả bán vật phẩm bên đường. Toàn là những thứ phế phẩm không đáng tiền, nhưng mà trong đó đôi khi cũng có một ít thứ đáng tiền nhưng lại không có ai kiểm chứng được.
Lạc Cảnh Thiên đi quanh một chút, hắn đi rất chậm, xung quanh không có người chú ý tới hắn, dù sao nơi này, một tên thất giai thật đúng là không đáng chú ý.
Khoảng nửa giờ sau, Lạc Cảnh Thiên dừng lại, hắn nhìn về một cái quầy hàng, bên trên để không ít thứ, có dược liệu, có da Cao Đẳng Thú, cũng có rất nhiều thứ li kỳ cổ quái.
Hắn không có lập tức đi tới mà lẳng lặng quan sát người bày tiệm bán hàng này.
Người này là một nữ tử, tuổi tác… nhìn không ra. Nói chung so với hắn lớn hơn nhiều. Nhưng vẫn nắm giữ một vẻ ngoài rất thành thục, hẳn là phục dục thứ gì đó giữ được dáng vẻ trẻ trung bên ngoài.
Thực lực hẳn là bát giai đỉnh, trên người ẩn ẩn hiện hiện một tầng sát khí khó dò, người này… rất nguy hiểm. Đây là ấn tượng đầu tiên hắn thấy trên người nữ nhân này.
Quan sát một lúc, cho đến khi nữ nhân kia nhìn thấy hắn đang nhìn nàng, thế là nàng nhoẻn miệng cười nói.
“Ô, tiểu đệ đệ, nhìn ta lâu như vậy là có ý gì đâu?”.
Lạc Cảnh Thiên cười, sau đó đi tới nhìn xuống dưới mặt bàn các vật phẩm được bày bán, hắn nhẹ giọng nói.
“Không có ý gì, chỉ là nơi này thấy nam nhân nhiều, một mình tỷ tỷ ngươi ở đây lộ ra có chút… hạc giữa bày gà. Cho nên nhìn nhiều một chút, tỷ tỷ hẳn là không trách tội chứ?”.
“Ai u, ta nói tiểu đệ đệ. Nói chuyện với người khác hẳn là nhìn vào đối phương mà không phải những thứ bên dưới. Ngươi có phải là đang lén lút…”.
“Ta đối với nữ nhân ‘từng trải’ không có hứng thú”. Lạc Cảnh Thiên cắt đứt lời nàng.
Nghe vậy, nữ tử kia gương mặt ngẩn ra, nhưng không có tức giận, ngược lại trên mặt lại lộ ra vẻ hứng thú.
“Ánh mắt thật chuẩn nha, xem ra là lừa gạt không ít cô nương. Nói đi, ngươi tới đây là muốn làm gì?”. Nàng cười hỏi, ánh mắt hiện lên vẻ đam chiêu.
Một tên tiểu tử thất giai, chúng phái tới để làm gì đâu?!
Lạc Cảnh Thiên kinh ngạc nhìn lên, làm sao vẻ mặt cùng lời nói lại khác biệt nhiều như thế? Rõ ràng lời nói của nàng tràn đầy nghi kị, nhưng mà vẻ mặt này…
Mẹ nó, đây là trong truyền thuyết… ách. Không có từ ngữ hình dung.
“Mục đích? Không có a. Ta chỉ là hứng thú với mấy thứ trên này. Bán thế nào?”.
“Ngươi muốn mua?”.
Lần này, nữ tử kia lại kinh ngạc. Chẳng lẽ nàng nghĩ sai?!
“Không mua ta tới đây làm gì? Vẫn là nói ngươi để trung cho đẹp?”.
“… Hắc, vẻ ngoài đẹp trai như vậy, làm sao lời nói khó nghe như thế đâu? Nói đi, mua thứ nào? Ta giảm giá cho ngươi”. Nàng mỉm cười nói.
“Đây là Tán Hoa Thạch chứ? Vẻ ngoài còn rất dễ nhìn, đúng, còn cả quyển sách ma pháp này, bao nhiêu tiền?”. Lạc Cảnh Thiên tay chống cằm hỏi.
“Ngươi thật muốn mua?!”.
“… Ngươi bán hay không?”.
“Bán, đương nhiên bán. Tán Hoa Thạch, tụ tập mộc hệ chi khí, 150 Hỗn Độn Khí. Còn đây là sách ma pháp do ma pháp sư cửu giai chế tạo, có thể tạo ra một tầng phòng hộ chống lại cửu giai nhị đoạn võ giả một kích toàn lực, 200 Hỗn Độn Khí”.
“Được, ta mua”. Lạc Cảnh Thiên gật đầu, sau đó lấy ra Thẻ Hỗn Độn của mình đưa ra.
“Oa, còn là một cái phú nhị đại đâu”. Nàng cười hì hì, nhận lấy thẻ vàng trên tay hắn, sau đó bắt đầu giai dịch Hỗn Độn Khí.
Vài giây sau, nàng liền đưa lại cho hắn.
Lạc Cảnh Thiên cũng không có tiếp tục ở lại, hắn nhìn chúng là viên Tán Hoa Thạch kia, bên trong những cất dấu một cái Hỗn Độn Thạch hạ phẩm đâu.
Kiếm lời lớn. Nhưng mà… nghĩ lại những lời của nữ tử kia, Lạc Cảnh Thiên có chút kỳ quái, chẳng lẽ mua đồ vật của nàng sẽ phát sinh vấn đề gì sao? Thật là một nữ nhân kỳ quái.
Nhìn theo bóng lưng của hắn, nữ tử kia ánh mắt hiện lên ý cười.
“Tiểu đệ đệ nha, mua hàng của ta cũng không dễ như vậy. Đừng bị đám người kia bức điên đó a”.
Lạc Cảnh Thiên không có phát hiện một điểm, nơi này rất náo nhiệt, nhưng lại không có người đi vào quầy hàng của nàng. Điểm này cũng có thể nói rất nhiều thứ.
Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.