Chương 964: Không cần khẩn trương, ta không ăn thịt người
Diệp Sâm cũng mặc kệ bọn hắn trước kia đã làm những gì.
Nghe được đáp án này, Diệp Sâm vẫn là rất hài lòng.
Hắn chỉ là khẽ gật đầu:
“Vậy thì không nói nhảm, muốn học cái gì?”
Lúc này, đại biểu học sinh tiến lên phía trước:
“Chúng ta đã thương lượng, chúng ta muốn học phẫu thuật cắt bỏ ruột thừa.”
Phẫu thuật này là phẫu thuật cấp một, cũng có thể nói là phẫu thuật ngoại khoa cơ bản.
Đối với lựa chọn của bọn họ, Diệp Sâm vẫn còn có chút kinh ngạc:
“Còn tưởng rằng các ngươi sẽ chọn phẫu thuật có độ khó cao hơn, thật không ngờ chỉ chọn một cái phẫu thuật cắt bỏ ruột thừa? Các ngươi không phải cảm thấy phẫu thuật cấp một không có gì đáng học đấy chứ?”
Đại biểu học sinh nhanh chóng giải thích:
“Chúng ta đã suy nghĩ kỹ, chúng ta đều chỉ là học sinh, cái gì cũng không biết, cơ sở rất trọng yếu, cho nên chúng ta mới lựa chọn cái này.”
Đáp án này, lại một lần nữa khiến Diệp Sâm hài lòng.
Không hổ là cao tài sinh (sinh viên tài năng).
Mặc dù đôi khi có chút cao ngạo không coi ai ra gì, nhưng mà năng lực phân tích vẫn rất mạnh, cũng vô cùng tự biết mình.
Diệp Sâm lại gật đầu, nói:
“Vậy thì bắt đầu từ phẫu thuật cắt bỏ ruột thừa, ngoại trừ mổ bụng truyền thống, nếu như các ngươi biểu hiện tốt, ta sẽ dạy các ngươi phẫu thuật nội soi cắt bỏ ruột thừa.”
Mọi người nghe xong hết sức cao hứng.
Nội soi có thể nói là phương pháp phẫu thuật hơi xâm lấn tiên tiến nhất hiện nay.
Bây giờ không chỉ là được vận dụng trong phẫu thuật cắt bỏ ruột thừa, thậm chí là loại phẫu thuật có độ khó cao như cắt đầu ruột.
Mục đích của nó là để cho người bệnh có v·ết t·hương nhỏ hơn.
Tốc độ hồi phục nhanh hơn.
Có thể sớm xuất viện, từ đó tiết kiệm chi phí y học cũng như giảm bớt gánh nặng cho người bệnh.
“Hôm nay, trước tiên bắt đầu từ cơ sở, phẫu thuật cắt bỏ ruột thừa tin chắc các ngươi trước đó đều đã học qua, đều tìm mô hình tự mình bắt đầu luyện tập, ta sẽ xem xét từng người, ta sẽ chỉ ra chỗ nào không đạt yêu cầu.”
Mọi người vô cùng nghe lời.
Nhanh chóng hoạt động trong phòng huấn luyện.
Phòng huấn luyện của bệnh viện cấp tỉnh là dành cho các bác sĩ huấn luyện.
Nơi này có dụng cụ luyện tập phẫu thuật mở bụng thông thường, còn có dụng cụ huấn luyện phẫu thuật nội soi.
Không gian cũng vô cùng rộng lớn, chứa bảy mươi người có thể nói là dư xài.
Bảy mươi người ngoan ngoãn bắt đầu luyện tập phẫu thuật cắt bỏ ruột thừa.
Diệp Sâm cũng bắt đầu nhìn thẳng vào trách nhiệm làm lão sư (thầy giáo) của mình.
Đi lại giữa bảy mươi người.
Những sinh viên tài cao này kiến thức lý thuyết rất mạnh, nhưng mà năng lực thực hành rất bình thường.
Chỉ cần nhìn một cái, Diệp Sâm đã cảm thấy hết sức bất mãn.
Đưa ra rất nhiều điểm mấu chốt, chỉ chứng tỏ bọn hắn còn rất nhiều chỗ thiếu sót, thậm chí có ít người ngay cả thao tác vô khuẩn cũng không biết.
Nhưng mà Diệp Sâm cũng không quá nhiều chỉ trích.
Hắn không phải là người thích chèn ép người khác, hơn nữa đây chỉ là một đám học sinh mà thôi, cũng là bởi vì không biết mới cần người khác dạy.
Nếu như dạy hơn trăm lần còn không học được, Diệp Sâm đoán chừng sẽ từ bỏ đối phương.
Ngày đó luyện tập vô cùng thuận lợi.
Rất nhiều người dưới sự chỉ đạo của Diệp Sâm, thực lực đã tăng lên một chút.
Bất quá cũng chỉ là thời gian một ngày, bọn hắn không phải Diệp Sâm, trong thời gian một ngày không có khả năng nhận được tiến bộ quá lớn.
Bất quá không quan trọng.
Tổng cộng có 15 ngày, bọn hắn có thể học được bản lĩnh gì, thì phải xem chính bọn hắn.
Trong ba ngày kế tiếp, mọi người vẫn đang luyện tập phẫu thuật cắt bỏ ruột thừa.
Kỳ thực rất nhiều người đều cảm thấy mình đã luyện tập thành thạo, nhưng mà Diệp Sâm không nói gì, bọn hắn cũng không dám hỏi mình rốt cuộc phải luyện tập tới khi nào.
Cũng không dám hỏi khi nào có thể học tập kiến thức mới.
Nhưng, Diệp Sâm đã sớm nhìn ra bọn hắn có chút mất kiên nhẫn.
Liên tục ba ngày đều làm những việc đã làm trong trường học hoặc là lúc huấn luyện trước kia, đương nhiên sẽ cảm thấy không thoải mái thậm chí là cảm thấy vô cùng buồn tẻ.
Nhưng mà hắn vẫn luôn không nói.
Chính là xem một số người này rốt cuộc có kiên nhẫn hay không, có còn giống như trước kia, vội vàng hấp tấp hay không.
Hiện tại xem ra.
Sau lần đó, bảy mươi người đều đã mười phần nghe lời.
Bọn hắn đối với mệnh lệnh của Diệp Sâm cũng là nói gì nghe nấy.
Rất tốt.
Khiến cho Diệp Sâm vốn không muốn phụ trách đều có hứng thú dạy bọn họ.
Bất luận kẻ nào đều thích người nghe lời, Diệp Sâm cũng vậy.
“Các ngươi cảm thấy mình luyện tập thế nào?”
Mọi người dừng động tác trong tay.
Nhưng mà không ai dám trả lời, bởi vì không biết Diệp Sâm hỏi vấn đề này là vì sao.
Là cảm thấy bọn hắn quá kém?
Hay là chỉ đơn thuần muốn biết suy nghĩ của chính bọn hắn?
Nhìn tất cả mọi người không trả lời, Diệp Sâm không khỏi nói;
“Không cần khẩn trương, ta không ăn thịt người, ta chỉ là đơn thuần hỏi các ngươi, ai trong các ngươi tự tin vào bản thân mình, cho rằng mình có thể lên bàn phẫu thuật?”
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều kinh ngạc.
Trong đó một người giơ tay, sau khi nhận được sự đồng ý của Diệp Sâm liền lên tiếng:
“Diệp lão sư (thầy Diệp) ý của ngươi là, chúng ta có thể lên bàn phẫu thuật sao?”
"Các ngươi nếu là tự tin vào kỹ thuật của mình, ta có thể để các ngươi thực hiện phẫu thuật."
Diệp Sâm rất bình tĩnh nói:
“Mặc dù mô phỏng phẫu thuật trong phòng huấn luyện đã rất chân thật, nhưng cuối cùng không phải là người bệnh thật, sau này các ngươi cần phải đối mặt với người bệnh thật, nếu như các ngươi thông qua được kỳ thi sát hạch lần này, trở thành bác sĩ của bệnh viện nhân dân số một tỉnh Giang Bắc, các ngươi cũng không nhất định có cơ hội thực hiện phẫu thuật, hơn nữa có lẽ các ngươi sẽ phát hiện mình căn bản không thích hợp làm bác sĩ.”
PS: Cầu đánh giá, cầu đặt mua