Sư phụ hai chữ cũng đả nói lên thân phận của người này, chính là trai chủ của Từ Hàng Tĩnh Trai, Phạm Thanh Huệ.
Mặt ngoài nhìn qua, Phạm Thanh Huệ như gái tuổi ba mươi, mộc mạc ngọc dung như người nhìn hết thế tục, một loại đã trải qua tuế nguyệt kinh qua không ít chuyện gió sương phong trần.không còn gì có bất cứ sự vật gì để nàng động tâm.
Sư Phi Huyên nói : “ món quà quá quý gá, thứ cho Sư Phi Huyên không thể nhận”
“A di đà phật” Tứ đại cao tăng, Phạm Thanh Huệ, Sư Phi Huyên gương mặt ai nấy đều biến sắc niệm lên phật hiệu, trấn định lòng mình.
“Vô Lượng Thiên Tôn.”
“ A Di Đà Phật”
“ Đúng là ma đầu mê hoặc lòng người, rắp tăm ác độc”
Trước mặt bức tranh này, những kẻ mới đến không ai định tâm được, thần sắc kinh sợ khi thấy.
Loan Loan đem tay vươn ra thu hồi lại bức họa, cười nói : “ đúng là một lũ ngu si”
Tứ Kiếm giận giữ quát : “ đồ không biết sống chết”
Một trong bốn gả hòa thượng đứng gần Phạm Thanh Huệ cầm trên tay thiền trượng cất lời hỏi : “ công tử thiên tư kiệt xuất, vừa rồi lảo nạp cũng có nghe công tử câu chuyện, tuy là hư cấu nhưng lại ẩn chứa thâm sâu Phật môn thiện ý, công tử nếu nguyện ý buông bỏ đồ dao, Nghiêm Hoa tông mở rộng cánh cửa chào đón”
Bốn hòa thượng bên cạnh Phạm Thanh Huệ thân phận cũng không nhỏ, đến từ Phật môn tứ tông, là Thiên Đài, Tam Luận, Hoa Nghiêm và Thiền Tông.
Cả bốn người này rất ít hiện thân trên giang hồ, lần ngần nhất là nhiều năm về trước cùng nhau truy sát một người, Tà Vương Thạch Chi Hiên.
Thạch Chi Hiên là tuyệt đại kỳ tài luyện võ, bất luận là kỳ công bí kíp gì, lọt vào tay y cũng đều có thể dung hòa quan thông, hơn nữa lại còn có thể nhận ra được điểm mấu chốt, nghiên cứu sâu hơn một tầng, tự mình sáng tạo nên Bất Tử Ấn Pháp.
Bộ võ công này dung hợp từ võ học của Hoa Gian Phái, Bổ Thiên Đạo và phật gia tâm pháp hòa trộn vào tạo thành tà công kinh thế độc nhất vô nhị.
Bất Tử Ấn Pháp đem hai cái cực đoan Sinh và Tử thống nhất. Địch nhân công tới là tử khí đoạt mệnh, Bất Tử Ấn Pháp lại đem tử khí đó hóa thành sinh khí, tử tức là sinh, sinh tức là tử.
Tứ Đại Cao Tăng năm xưa liên thủ truy sát Thạch Chi Hiên, muốn thu hồi võ công của y, bất quá ba lần vây kích, nhưng vẫn để y ôm thương thế chạy thoát, là đã biết Thạch Chi Hiên đáng sợ thế nào rồi.
Bốn người không danh động giang hồ, hay nổi tiếng võ lâm chỉ là vì họ đều là những người đứng ngoài thế tục, xưa nay chưa từng nhúng tay vào chuyện giang hồ, thế nên mới không danh chấn thiên hạ như gả đạo sĩ còn lại Ninh Đạo Kỳ.
“ Con lừa trọc, dám làm càn trước mặt công tử” Tứ kiếm không nhịn được trực chỉ trường kiếm đồng thanh mắng.
Loan Loan tiếp lời : “ con lừa trọc của bốn muội nói chính là Tứ Đại Thánh Tăng của Phật môn Tứ Tông, còn cái thối ni cô kia chính là trai chủ của Tĩnh Niệm Thiền Viện, còn cái gả đạo sĩ kia hẳn chính là..”
“ Tán Nhân Ninh Đạo Kỳ” Vưu Sở Hồng tiếp lời.
Râu tóc bạc trắng ông lão năm sợi râu dài theo gió nhẹ phẩy, nga quan bác mang, người mặc cẩm bào, ẩn mang không tranh với đời ngây thơ ánh mắt, Ninh Đạo Kỳ lên tiếng : “ Gặp qua Vưu phu nhân cùng các vị”
“ Hắn chính là Tán Nhân Ninh Đạo Kỳ, chính đạo đệ nhất nhân” Độc Cô Phượng con mắt hừng hừng chiến ý nhìn chăm chăm vào những người đến.
Hiện giờ công lực tăng trưởng, lại từ Đế Thiên An học được nhiều thứ, những môn võ công mà hắn cấp cho cũng dần cởi ra, có một đối thủ xứng tầm là điều nàng mong nhất.
Cả thảy ba mươi người, người nào người nấy đều là giang hồ đỉnh tiêm cao thủ.
Đám nữ còn lại trên thuyền ánh mắt cũng nhìn chăm chú vào người đến, từ miệng Loan Loan lẫn Vưu Sở Hồng cũng đả biết được phần nào thân phận của những người đến.
Đây là đại lão trong giới giang hồ, toàn là đức cao vọng trọng cả.
Mà họ đến nơi này mục đích thể nào đám nữ cũng không có ngu mà đoán ra.
“ Đế Thiên An công tử, hôm nay lệnh sư khó trái, mong công tử thông cảm” Kiều Phong đứng lên một bước chắp tay thi lễ cúi đầu.
Đế Thiên An cười nói : “ chỉ là một đám gà đất chó sành mà thôi, ta muốn giết là giết, ngươi là một trang hán tử, tiếc thay lại bị kẻ tiểu nhân lợi dụng”
“ Ma đầu chết đến nơi rồi còn ngông cuồng” một tên ăn mày già nua nhịn không được quát lên.
“ Tiểu nhân lợi dụng, còn muốn ly gián chúng ta” một gã ăn mày già nua khác nói.
Loan Loan không một chút lo lắng, ánh mắt đảo qua đám người, rồi cười nói : “để xem nào, đều là danh môn chính đạo cao thủ, xem ra là có người muốn lập lại Túy Nguyệt lâu đây? Ai nha chính đạo ỷ đông hiếp yếu cái việc này Loan Loan còn tưởng đổi mới rồi chứ”
Trầm Lạc Nhạn lớn tiếng tiếp lời : “ các vị đều là giang hồ tiền bối cao thủ, thật không ngờ lại làm ra chuyện mất mặt xấu hổ như vậy ư?”
Lời này vừa ra trực tiếp làm cho vài người lúng túng lên, bọn họ ở đây đều là đức cao vọng trọng của các môn phái thế gia, tuổi đả bó lớn lại tụ cùng một chổ, đến cùng một chổ vây bắt một người, chuyện này cũng không phải là chuyện đáng tự hào gì cả.
Ninh Đạo Kỳ đứng lên trước một bước, nói : “ Việc này đúng là xấu hổ, bần đạo hổ thẹn, nhưng đứng trước an nguy thiên hạ võ lâm máu tanh hạo kiếp, bần đạo nguyện gánh lấy tiếng xấu này. Nếu công tử tự phế võ công, đem Hòa Thị Bích giao trả, bần đạo nguyện đứng ra bảo hộ công tử..”
“ Phế võ công” Loan Loan ở gần cắt ngay lời y, một bên hầu rượu, nói : “ bọn chính đạo các ngươi miệng đầy lời dối trá, đúng là không biết liêm sỉ”
“ Thối lắm” Tứ Kiếm quát lên, thần sắc giận dữ.
Độc Cô Phượng mắt lạnh nhìn đám người, lạnh lẻo nói : “các ngươi dám đụng đến hắn, Độc Cô phiệt trên dưới nghênh tiếp”
Vưu Sở Hồng chống cái quải trượng lên, nói : “ Lời của Phượng nhi nói cũng chính là lời của lão phu”
Sắc mặt của Phạm Thanh Huệ cùng đám người trở nên khó coi, nguyên bản Âm Quỳ phái cùng Thiên Sơn Linh Thứu Cung đả là hai thế lực đáng lo lắng, bây giờ cả Độc Cô phiệt đều đầu nhập dưới trướng của Đế Thiên An, đây chính là mối uy hiếp vô cùng lớn.
Độc Phương Bất Bại nói : “ Vừa hay ta cũng muốn xem Thập Phương Vô Địch là thế nào?”
“ Thập Phương Vô Địch” Sư Phi Huyên đám người thầm hô.
Bọn họ đều biết Đế Thiên An lấy 5 môn nội, 5 môn ngoại luyện đến đăng phong tạo cực, rồi dung hợp 10 môn Thập Phương Vô Địch cực kỳ bá đạo mạnh mẻ.
Từ trước giờ tại Túy Nguyệt lâu chỉ sử ra một chiêu thiếu sót, nhưng uy lực vô biên.
Kiếm đả bại ba người Kiếm Thần, đao thắng Thiên Đao Tống Khuyết, quyền kình của y lực bá thiên cân.Thân thể lại kim cương bất hoại, từ trước đến giờ Thập Phương Vô Địch hoàn chỉnh chưa một ai thấy qua.
Cho dù là bọn họ cũng không dám nói bản thân sinh tử nắm giữ khi đi vào Thập Phương Vô Địch của y.
Đáng nói là hiện giờ trên thuyền này trừ y ra còn có Vưu Sở Hồng, có Đông Phương Bất Bại, còn có ma nữ Loan Loan cùng những nữ tử khác.
Hơn nữa thế lực của Đế Thiên An phía sau cực kỳ cường hãn, hung danh Thiên Sơn Đồng Mỗ cũng làm việc cho y, ai biết được trên thuyền này có Đồng Mỗ hay không?
“ Lui xuống, đối phó đám người này một mình bản tọa là đủ” Đế Thiên An lạnh nhạt lại tiến lên, nói : “ Loan Loan rót rượu”
“ Vâng” Loan Loan cười nói, uyển chuyển đem vò rượu rót vào chung.
Kiều Phong cười lên, khen : “ công tử phong thái để cho Kiều Phong hổ thẹn, Kiều mỗ kính công tử một vò”
Lời chưa dứt Kiều Phong đả dùng Cầm Long Công cách không hấp một vò rượu trên thuyền, mở nắp vò ngửa đầu uống lấy, hào sảng vô cùng.
"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới