Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2302: Đi đến Thái Âm Sơn




Theo mặt trời càng lên cao, một ngày mới lại bắt đầu với các thành viên Thần Ẩn Bộ.
Song từ sáng sớm, những ai thức dậy đả bị một sự việc làm chú ý, căn biệt thự xa hoa của Chiến Thần trong dự ngôn của Tế Sư đả biến mất không thấy tung tích, chỉ thấy được các vị khác cư ngụ bên trong nằm say ngủ trên mặt đất.
Sự việc này gây ra không nhỏ náo động, từ những ai phát hiện cho đến những cá nhân cư trú ở bên trong căn biệt thự.
“ Khổng Tước!! cô.. sinh rồi!!” A Lam từ bên ngoài vén lấy rèm vải căn lều bước vào, khi bước vào liền thấy được Khổng Tước trong lòng là một hài tử sơ sinh đang say ngủ
“ Ukm!” Khổng Tước gật đầu.
A Lam đi lại gần nhìn cái giường làm bằng ngọc, chăn nệm mềm mại, đi đến ngồi xuống, rồi nói : “ đã nghĩ ra tên nó chưa?”
“ Vi Thiện!” Khổng Tước đáp, danh tự này nàng từ lâu đả nghĩ ra, chỉ chờ hài tử xuất sinh mà thôi.
“ Là hắn làm ư?” A Lam lại nói.
Thần tộc mang thai là 20 tháng, Khổng Tước hạ sinh thời điểm cũng đả đến gần song khoảng cách ước tính còn 2 tháng nữa mới đủ, tính ra hài tử xuất sinh có phần sớm hơn so với các nữ Thần tộc khác.
Thời điểm sinh sớm, lại thêm trong gian phòng xuất hiện lấy một chiếc giường ngọc, một thứ mà Khổng Tước căn lều trước nay chưa từng có, A Lam không cần tốn chất xám để suy đoán liền có thể biết là ai làm ra, trừ Đế Thiên An thì không còn ai khác.
Khổng Tước gương mặt thoáng đỏ lên, vội trấn áp tâm tình của mình xao động trong lòng lại, khẻ gật đầu, dời đi chủ đề : “ bên ngoài có chuyện gì thế?”
A Lam cũng nhận ra Khổng Tước né tránh, đem hai tay ra muốn thử ôm lấy đứa trẻ nhỏ, đôi mắt trong có phần hâm mộ lẫn yêu thương, đáp : “ Hắn đi rồi, Bạch Thái còn cả Mộng Cầm nữa”
“Đi rồi!!” Khổng Tước đem hài tử giao cho A Lam, trong lòng thở phào một cái nhẹ nhõm khi nghe được Đế Thiên An rời đi, trải qua một đêm phong tình cùng y nàng cũng không biết sẻ đối mặt với hắn như thế nào, đồng thời trong lòng lại có chút nho nhỏ thất lạc.
“ Ukm!!” A Lam khẻ gật đầu đem tay tiếp nhận.
Khổng Tước rất nhanh trấn định lại tâm tình của mình, thân ảnh đứng dậy rời khỏi giường ngọc, nàng bây giờ là muốn đem bộ đầm trắng trên người cấp thay đổi rồi xử lý mấy chuyện khác.
Dù sao Đế Thiên An rời đi cũng không phải là chuyện nhỏ gì, hai đêm trước nàng cùng với Phục Hy trước mặt nhiều người còn tuyên bố y là Chiến Thần đây, hơn nữa không lâu trước nàng cũng là một trong những kẻ nhìn thấy 3 tương lai mà y dự đoán.
Lựa chọn sáng suốt nhất cho cương vị tộc trưởng như nàng, chính là đem các thành viên Thần Ẩn Bộ di dời, tìm đến một nơi an toàn mới cư trú.
“Đó!!!” A Lam có phần giật mình bậc thốt lên, khi mà nàng vô ý thấy được khi Khổng Tước đem y phục cởi xuống, mặc lấy y phục thường ngày, tại tấm lưng trắng nõn phía trên xuất hiện các vết ửng hồng.
“ Hỗn đãn!!”
Khổng Tước cũng phát hiện ra khác thường của cơ thể, bởi nàng cũng thấy được dưới vùng bụng mình còn có một hình xăm ở trên đó, còn có từng vết ửng hồng dấu tích của cuộc mưa móc để lại.
Đại não lại nhớ đến một đêm qua phong tình, nàng cùng hắn mưa móc hoan ái, nàng ngượng chín mặt, xấu hổ vô cùng khi để cho tỷ muội của mình phát hiện ra, nhanh nhất tốc độ đem y phục mặc lấy, trong lòng mắng lấy tên nào đó không ngừng.
“ A Lam không có như cô nghĩ đâu, đêm qua hắn tìm ta, ta chỉ bị hắn chiếm một ít tiện nghi mà thôi” Khổng Tước bối rối giải thích lấy.
Mà thủ phạm gây cho Khổng Tước xấu hổ, lẫn Thần Ẩn Bộ thành viên nhốn nháo hiện giờ đang ở một nơi xa tiêu dao khoái hoạt.
“ Mấy thứ này có thể ăn ngon được sao? Ta thấy bắt những con cá lớn thì hay hơn đó!” Mộng Cầm tràn đầy nghi hoặc, nhìn Bạch Thái cùng Đế Thiên An cả người đứng trong nước biển, đem từng con ốc to nhỏ khác nhau bám trên từng tảng đá ngầm.
“ Vậy ngươi tự bắt đi, Bản Đế cũng đâu có ép ngươi đâu! Bạch Thái đừng nghe nó nói luyên thuyên, lát nữa ca cho muội biết thế nào là mỹ vị hải sản” Đế Thiên An không cho Mộng Cầm sắc mặt, nhìn bên cạnh tràn đầy vui thích Bạch Thái cười nói.
“ Ân!” Bạch Thái gật đầu, đối với từ nhỏ đến giờ chưa từng được thấy biển, ngày hôm nay được Đế Thiên An mang đến tận đây, hiển nhiên tâm trạng nàng tốt rất nhiều, có quá nhiều thứ mới lạ mà nàng không biết đến, nhưng rất may ở bên cạnh nàng có sẵn một người thay nàng giải thích hết thảy.
“ Nói gì chớ! Ta chỉ ngạc nhiên thôi! Để ta giúp cho!” Mộng Cầm nói xong, thần lực trong cơ thể bùng nổ ngạnh sanh đem nước biển đẩy ép mấy trăm mét, khiến một vùng biển vốn ngập trong nước biển cạn khô.
Bản lãnh của Đế Thiên An thế nào, Mộng Cầm biết rõ, nhất là đồ ăn thức uống lại càng không phải bàn, cho nên vì ăn ngon hoàn toàn không để ý đến mấy sinh vật biển bé nhỏ không mấy sức mạnh kia, quản nó là gì chỉ cần để cho Đế Thiên An đại lượng nấu nướng là được.
“ Vù vù vù!!!”
Những tảng đá ngầm ven bờ biển hoàn toàn lộ rõ, những nghêu sò ốc biển bám trên đá ngầm dưới sự khống chế của Mộng Cầm không ngừng bị khống chế, lần lượt bị ném lên bờ biển phía trên, để lại trong không trung những thanh âm dao động nhỏ.
“Hiếm khi nào thấy Mộng Cầm ra sức như vậy à!” Bạch Thái cười nói.
Đế Thiên An gật đầu, tay kéo lấy tay nhỏ Bạch Thái chậm rãi đi lên bờ, vốn hắn còn muốn cùng Bạch Thái chơi một chút, nhưng bị đầu tham ăn Mộng Cầm can thiệp cũng không cần phải tiếp tục nữa.
Rất nhanh toàn bộ ốc biển, nghêu hàu… bám trên đá ngầm đều bị Mộng Cầm trực tiếp cầm lên, ngoài ra còn thêm mấy đầu to lớn cua tôm, hết thảy đều dưới thần lực của Mộng Cầm ép chết.
Toàn bộ ốc biển cùng nghêu sò được Đế Thiên An khống chế, đem toàn bộ những thứ không ăn được vứt bỏ, vệ sinh sạch sẽ xong lại từ không gian mình lấy ra các loại gia vị mà tẩm ướp.
“ Xì xì xì…!!”
Sau cùng được Đế Viêm nướng chín, thủy dịch bên trong xác thịt dưới nhiệt lượng vừa phải cháy phát ra những thanh âm nhỏ, kèm theo đó là mùi thơm hòa quyền vào bắt đầu lan tỏa ra ngoài không gian.
Luyện Dược Sư có được Dị Hỏa, trong quá trình luyện đan xác xuất sẽ cao hơn rất nhiều, đồng thời đan dược luyện ra cũng được tăng phúc phẩm chất. Đồng dạng trù sư cũng vậy, dưới Dị Hỏa thôi thúc các món ăn làm ra đều mĩ vị hơn rất nhiều.
“ Có thể ăn được chưa!!” Mộng Cầm một bên háo hức nhìn, sớm đả thèm thuồng nhìn những vật nướng chín trôi nổi ở không trung phát ra hương thơm mê người.
Đế Thiên An gật đầu, lấy ra một ít cho bản thân mình cùng Bạch Thái dùng số còn lại cũng không tính toán gì với Mộng Cầm.
“ Hô hô hô!” Bạch Thái tay cầm lấy một con hàu biển vỏ, mặc dù vỏ sò còn nóng nhưng nàng thông qua khí trong người ngăn cản giúp cho bàn tay không một chút bỏng nào, miệng nhỏ thổi nhẹ đi, được một lát liền đưa vào miệng.
“ Ngon quá! Không ngờ vật nhỏ này lại ăn ngon như vậy!” Mộng Cầm thì trực tiếp đem xác thịt trong vỏ nghêu sò ăn lấy, bản thân thần lực là hỏa cho nên càng không có chuyện sợ bỏng.
Trước kia, nếu có đói khát thì trực tiếp đem các sinh vật sống giết rồi nuốt vào bụng, nhưng khi quen biết Đế Thiên An lại khác, các đạo mỹ vị thức ăn thông qua nấu nướng để cho Mộng Cầm hận mình không gặp đối phương sớm hơn một chút.
“Ca! Chúng ta ở nơi này đợi bọn họ phải không?” Bạch Thái dò hỏi.
Đế Thiên An nhẹ gật đầu
"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.