Một nơi khác, Thần Vực, Tế Sư điện.
Đỉnh đầu cao quan, người mặc một bộ thâm lam lộ vai váy dài, eo thon nắm chặt, tuyết trắng da thịt cùng cao ngất bồng đảo, nữ tử đang nằm dài trên giường sập của mình chính là Thần tộc hiện giờ Tế Sư, Tâm Nguyệt Quy.
Tâm Nguyệt Quy xung quanh là mấy tên sủng nam của nàng kẻ nào cũng bịt mắt bằng một tấm vải đen, đang cung kính hầu hạ.
Chỉ thấy ở gần Tâm Nguyệt Quy có ba thanh tủy tinh màu tím đang sang lên, khiến cho Tâm Nguyệt Quy từ hưởng lạc tỉnh lại, đứng lên đi đến trước tử tinh thạch.
Tử tinh thạch phát ra dao động năng lượng, rồi như gương một dạng trung tâm lại hóa thành trong suốt, từ đó bên trong phản chiếu hình ảnh.
Hình ảnh bên trong chính là Quỷ Thành nơi, trung tâm cảnh vật là Vũ Canh đang vận dụng Thần lực thi triển Vô Sắc Giới Thần Lực cùng đám cương thi đối chiến.
Cánh cửa Tế Sư điện không gió mà mở ra, bốn cái quang ảnh nhanh chóng hiện ra.
Tâm Nguyệt Quy khẻ vẩy tay ra lệnh, đám nam sủng liền hiểu ý đứng dậy nhường chổ, đồng thời theo hai thân ảnh kia đi vào cửa lớn nhanh chóng đóng lại.
“ Đại Tế Sư!!”
Tâm Nguyệt Quy xoay người đối mặt với Truy Nhật, Thái Cực, Thiên Khôi cùng Lưu Nguyệt, nói : “ cuối cùng các ngươi cũng đã đến rồi”
“ Gọi chúng tôi gấp đến đây, không biết có việc gì?” Truy Nhật lên tiếng
Tâm Nguyệt Quy đáp : “ có một chuyện làm cho ta bất an, hy vọng các ngươi có thể giúp ta”
Thái Cực cười nói : “ Đại Tế Sư giúp chuyện này là sở trường của tôi rồi. Chỉ là không biết chuyện gì để người cảm thấy bất an”
“ Qua đây” Tâm Nguyệt Quy nói xong khẻ xoay người, nhìn về tinh thạch mà nói : “ đây là tình hình những người chết trong thành, các ngươi tự xem đi”
Bốn người đả đi đến gần tinh thạch đem mắt nhìn vào.
“ Ồ! Tên Thập Hình đó lại đang chơi trò giết người à” Thái Cực cất lời.
Truy Nhật nói : “ mỗi tháng vào đêm trăng tròn đều như vậy, hắn ta không chán à”
“ Đây là thú vui của hắn mà” Lưu Nguyệt cười khẻ nói.
Thiên Khôi không nói gì, một mực im lặng, trong số đám người ở đây Thập Hình với hắn có quan hệ rất gần. Tính ra mà nói hắn chính là sư phụ của Thập Hình, khi y còn nhỏ chính tay hắn dạy dỗ y.
“ Không!” Tâm Nguyệt Quy đem tay chỉ về tử tinh thạch, rồi nói : “ các ngươi nhìn tên thiếu niên này. Hắn ta là con người mà lại đang sử dụng Thần lực”
“ Hắn ta là?” Truy Nhật khó hiểu lẩm bẩm, một con người lại có thể sử dụng Thần lực điều này không phải là không thể, theo hắn biết những kẻ này là sỉ nhục của Thần tộc, đứa con giữa người và nhân loại.
Nhưng những kẻ như y đều rất hiếm khi có thể sống sót khi qua Thiên Khải, hoặc đả bị Thần tộc trừ giết cả.
“ Hắn là kẻ nào! Lẻ nào là tạp chủng của những kẻ đọa lạc với bọn khỉ phàm nhân” Thái Cực cao giọng nói, vừa nói xong lại nhìn thấy hình ảnh lại chuyển, trung tâm hình cảnh là một cái thân ảnh lão già quen thuộc, kinh hô : “ Phục Hy”
“ Hắn cũng có mặt ở Quỷ Thành!!” Truy Nhật cũng kinh ngạc lên khi thấy được hư ảnh bên trong.
Thiên Khôi cất lời :“ Phục Hy bại lộ hành tung, xuất hiện tại Quỷ thành là vì tên loài người này”
“ Lảo sư lại mạo hiểm đến chổ của Thập Hình, đúng là thú vị” Lưu Nguyệt cười nói.
Tâm Nguyệt Quy gật đầu, rồi nói : “ tên loài người kia là Vũ Canh, Phục Hy chính là vì hắn mà tiết lộ hành tung của Thần Ẩn Bộ”
Thái Cực nghi vấn hỏi : “ Hắn làm sao có thể sử dụng Thần lực”
“ Ta thật không ngờ rằng nghiệt chủng của loài người và Thần tộc không ngờ rằng lại có thể sống sót. Ta trước đây không hề để tâm đến hắn, tên thiếu niên này chính là con trai của Trụ Vương”
Nghe đến đây sắc mặt bốn người đều biến, Trụ Vương cái tên này để cho cả bốn người hồi ức khó quên được.
Tâm Nguyệt Quy lại nói : “ Vốn dĩ ta ban đầu chẳng để tâm đến hắn, vì vậy hiện tại ta hiểu rồi. Mẫu thân hắn là Tâm Nguyệt Hồ, ông ngoại là Phục Hy”
Đây là phán đoán của nàng, Phục Hy không có lý do gì chạy đến Quỷ thành một cách vô cớ để bại lộ hành tung trước mặt Thần tộc cả, mà kẻ thiếu niên loài người kia lại sử dụng được Thần lực, chỉ có một giải thích nó chính là đứa con của em gái nàng mà ra.
“ Đúng là sự trùng hợp của vận mệnh, làm người khó mà tin được” Truy Nhật cảm thán, hắn cũng không ngờ rằng được thiếu niên sấp xỉ tuổi mình kia có lai lịch như vậy
Thái Cực nói : “ Nghiệt súc của Trụ Vương, lần này chuyện rắc rối hơn rồi đó”
Lưu Nguyệt tiếp lời : “ bây giờ tôi đã hiểu vì sao rồi!”
Tâm Nguyệt Quy nói : “ Bây giờ tôi rất khó xử, hắn là cháu trai của ta, là huyết mạch còn lại trên thế gian này của muội muội ta. Nể phần tình nghĩa này ta rất muốn tha cho hắn một lần, nhưng huyết mạch của Thần tộc không cho phép kẻ nào được vấy bẩn.”
Thái Cực dò hỏi : “ người định làm thế nào?”
Khóe môi Tâm Nguyệt Quy nhích lên độ cong nhỏ xoay người bước đến trước : “ ta muốn hắn chết, hơn nữa cảm phiền các vị thay ta bắt lấy phụ thân ta về chịu tội, mặc dù ta rất đau lòng nhưng tuyệt đối không để Thần tộc bị vấy bẩn được”
Thiên Khôi xoay người lại bước đi, nói : “ Tế Sư an tâm, những kẻ phạm tội nhất định phải thanh trừ”
Lấy Thiên Khôi xoay người bước đi, những người còn lại cũng đồng loạt nối bước rời khỏi gian đại điện của Tâm Nguyệt Quy.
“Làm phiền các vị” Tâm Nguyệt Quy cười nói.
Một Vũ Canh không cần hưng sư động chúng, nhất là khi tại địa bàn của Thập Hình, song có thêm Phục Hy lại là một chuyện khác.
Đa số Thiên Gian Lục Bộ đại thần một nữa đều là đệ tử của ông ta, cho dù là Thiên Khôi cũng từng chịu Phục Hy dạy dỗ.
“ Tế Sư không cần khách khí, đây là phận sự của chúng tôi” Lưu Nguyệt cười nói.
Không chỉ Lục Bộ Đại Thần xuất mã, Tâm Nguyệt Quy cũng theo sau trợ trận, nhanh nhất tốc độ đuổi đến Quỷ Thành, bằng mọi giá không để cho Vũ Canh cùng cha mình rời đi.
“ Cha! Đừng cho con gái thất vọng đó” Tâm Nguyệt Quy ngự không phi hành, đại não thầm nghĩ.
Tâm Nguyệt Quy hiệu triệu Thiên Gian Lục Bộ cùng đi, chính là muốn một lần vây bắt hết những người ở đây. Trọng điểm đó là cha của nàng Phục Hy, tuyệt không để ông ta chạy khỏi Quỷ thành.
Nàng vì sở tu Chú thuật, đôi mắt đã vinh viễn không thấy được quang minh, dù nhiều lần nổ lực tìm kiếm phương pháp chữa trị cũng vô vọng. Nhưng chỉ cần lấy người thân đôi mắt thế vào, có thể giải trừ mối bận tâm.
Muội muội nàng Tâm Nguyệt Hồ đã chết, cháu trai Vũ Canh sống lại trên thân xác kẻ khác không phù hợp. Mà Phục Hy lại chính là lựa chọn tốt nhất, chỉ cần đem đôi mắt của chính cha mình thay thế, thậm chí nàng còn có thể tăng trưởng thực lực.
Bất quá, chờ đám người Tâm Nguyệt Quy đuổi đến Quỷ thành, toàn bộ đám người Vũ Canh đã kịp thời giải cứu Tử Vũ rời đi.
"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới