Một góc chiến trường khác tiếng sấm liên hồi vang lên không dứt, bầu trời phía trên cũng chuyển dần sang tăm tối, lôi đình ẩn hiện rít gào trong không trung.
Truy Nhật một tay cầm lấy lôi kiếm của mình, lôi điện lập lòe không dứt, thân hình lóe lên không dừng.
“Vạn Vật Giới Thần Lực! Thiên Lôi Chi Tượng!”
Ngay theo Truy Nhật thả ra mạnh nhất thần kỷ của mình, quanh người hắn hiện lên một cái pháp trận màu tím, lôi điện rít gào, tại pháp trận bên trong một cái cự đại lôi ảnh hiện ra.
“ Phanh!!!! Phanh!!!!.. Phanh!!!!”
Vũ Canh, Khương Thượng, A Thạch, Lưu Si, A Kim như diều đứt dây bị văng mạnh rồi ngã trên mặt đất. Cơ thể phía trên lại có lôi điện chạy lên trên đó.
“ Tên này mạnh quá!” Năm người đồng loạt hô lên, bọn họ còn chưa kịp phản ứng cơ thể đả bị đối phương sét đánh công kích, đợi khi phát hiện ra đả thụ lấy thương thế.
Giờ phút này cả năm người đều bị thông thiên lôi trụ trừ trên phóng xuống, lôi điện cường mãnh trực tiếp đem năm người ép sụp dưới mặt đất.
“Vạn Vật Giới Thần Lực Hỏa Viêm Phần Thiên!”
“ Liệt Hỏa Chú! Địa Liệt Long Khởi”
Một góc khác Phục Hy đang cùng Hỏa bộ đại thần Thái Cực giao chiến, hỏa diễm lan tỏa khắp không gian.
“Địa Tàng Giới Thần Lực! Lưu Vũ”
“ Thiên Quân Vạn Mã”
Lý Tịnh thực lực không hề thấp hơn các Đại Thần, toàn lực bùng nổ dư sức có thể kìm chân được Lưu Nguyệt.
Một cặp đấu khác giữa Thần và Nhân Loại chi chiến, Tử Vũ cùng với Võng Mị so đấu.
“ Địa Tàng Giới Thần Lực! Độc Vụ”
Võng Mị không ngừng né đi những thanh trường kiếm do Luyện Khí thuật của Tử Vũ triệu hoán mà ra, tại không trung rơi xuống cắm xuống mặt đất, hắn cũng không bảo lưu gì mà thả ra toàn bộ thần lực cũng như thi triển thần kỹ của mình.
“ Tru Thiên”
Tử Vũ cười lạnh, cong ngón tay khẻ búng, lập tức từ trên bầu trời rơi xuống bốn thanh trường kiếm đỏ như hỏa diễm, giam giữ Võng Mị ở bên trong, thân kiếm bốc lên hỏa diễm cùng với thần lực của Võng Mị va chạm cùng nhau.
Tử Vũ đứng nhìn Võng Mị ở bên trong bốn thanh Tru Thiên kiếm, nói : “ thanh kiếm này được ta luyện chung với Luyện Khí Chi Hỏa, nó có thể đốt cháy nguyên thần của ngươi, vốn ta dùng nó để đối phó với thân bất tử của Thập Hình, nay dùng lên ngươi cũng không sao”
Lời dứt cả bốn thanh đồng loạt bạo phát ra hừng hực hỏa diễm.
“ Ahh!!!” Võng Mị thét lên thống khổ, hoàn toàn kinh sợ khi nhìn thần lực của mình lại không làm gì được trước hỏa diễm của nhân loại, bị hỏa diễm kia đốt cháy, hơn nữa nguyên thần của hắn cũng thụ thương trên bờ vực sụp đổ.
Bốn năm trước bại trận trước Thiên, Tử Vũ không có mất mạng mà được Thập Hình mang đi về Quỷ Thành rồi được thuộc hạ của hắn chữa trị cứu sống lại.
Chỉ vì Thập Hình mong muốn đấu với Tử Vũ, một kẻ chỉ biết chiến đấu như Thập Hình thì Tử Vũ, một kẻ có thể đồ Thần và làm cho hắn trọng thương để cho hắn tràn đầy hứng thú, phí công cứu sống Tử Vũ chính là một ngày đợi Tử Vũ khôi phục rồi cùng hắn tái chiến trận đấu giang dỡ.
Tuy mạng được nhặt về nhưng võ công bị phế, nhưng Tử Vũ không đầu hàng vận mệnh, trong ngục tối của Quỷ Thành Tử Vũ lại bắt đầu luyện lại từ đầu. Từ từ khôi phục lại kinh mạch bị sai loạn, đả từng phân toán để luyện khí từng chút từng chút một mà hồi phục trở lại.
Trở lại tất cả với sự khởi đầu, phá rồi lại lập Tử Vũ có sự lĩnh ngộ mới. Kiếm mà Tử Vũ luyện còn mạnh hơn trước kia, càng thêm ngang ngược càng thêm bá đạo, kiếm mà Tử Vũ luyện ra mục đích chính là đồ Thần.
“ Thần Kỹ! Ngân Hỏa Lưu Vũ”
Khổng Tước nâng lên song đao lao đến công kích Tâm Nguyệt Quy, cả người giống như đang nhảy múa, chính là thần kỹ đặc trưng cũng là mạnh mẽ nhất của nàng dành cho Tâm Nguyệt Quy.
“ Thần kỹ, cuối cùng cũng thấy được thần kỹ cũa Khổng Tước” Tâm Nguyệt Quy thân hình lùi nhanh trong không trung, né tránh điệu nhảy múa tử vong nhưu lốc xoáy cuồng bạo của Khổng Tước hướng đến.
Khổng Tước cuốn lấy gắt gao không tha, dồn Tâm Nguyệt Quy vào hiểm cảnh.
Tâm Nguyệt Quy nhìn song đao lao đến gần, cũng không như trước né tránh, lần này chủ động công kích, trên cơ thể vùng bụng của nàng lại xảy ra dị biến, một luồng khói đen âm tà quỷ mị thoát ra.
“ A!! Thứ ở trong người của ả là..” Khổng Tước nhìn thấy dị biến trên người Tâm Nguyệt Quy, động tác có chút đình trệ khi nàng dường như đoán ra được cái thứ khói đen kia là gì, nếu là thật sự nàng không nghĩ đến Tâm Nguyệt Quy lại dám làm vậy.
Tâm Nguyệt Quy cười tàn nhẫn : “ Thực Linh hãy ra đây”
Theo lời của Tâm Nguyệt Quy khói đen trong người nàng bành trướng mãnh liệt, tại trong khói đen lại phát ra tiếng cười quỷ dị, rồi một cái cột khói đen lao nhanh đến Khổng Tước vị trí, trong khói đen lại mở ra một cái miệng dữ tợn đen ngòm, lộ rõ một đôi mắt màu đỏ hồng.
“ Là nó Thực Linh!!” Tuy đả đoán ra được, nhưng tận mắt nhìn thấy cũng để cho Khổng Tước kinh nghi, thân hình vội nhảy lùi về sau né đi một cắn của sinh vật kia.
Chín cột khói đen thoát ly ra khỏi người Tâm Nguyệt Quy, sau đó lượn vòng quanh người nàng, cho đến khi an tĩnh xuất hiện bên cạnh, liền lộ ra chân thật hình dáng, đó là những bông hoa lớn.
Các cánh hoa mở ra ở đầu cánh là những cái gai nhọn, nụ hoa là cái miệng có đầy răng nhọn lởm chởm. Không ngừng đóng mở phát ra từng tiếng gầm gừ, giống như sinh vật sống một dạng.
Nhìn thấy gương mặt biến sắc của Khổng Tước, Tâm Nguyệt Quy vươn một tay sờ lên một đầu Thực Linh cười nói : “ đáng sợ lắm ư? Chúng là những con Thực Linh mà ta nuôi, tổng cộng có 9 đầu”
Tâm Nguyệt Quy đắc y nói tiếp : “Hi.. cũng khó trách, mặc dù là người của tộc Thần nhưng những người thấy được chân thân của chúng thì rất hiếm. Trong lịch sử trường kỳ của tộc Thần, chúng được coi là tượng trưng của tai họa là tà ác, là oán hận tuyệt vọng kết tinh thành sinh vật đen tối này”
“ Gruuu! Gruuu”
Khổng Tước nhìn 9 đầu Thực Linh gầm gừ, vũ động gần Tâm Nguyệt Quy, lớn giọng lên tiếng : “Tâm Nguyệt Quy cô điên rồi à? Sao lại dám nuôi Thực Linh, cuối cùng sẽ hại đến bản thân”
Tâm Nguyệt Quy đương nhiên rõ ràng lời của Khổng Tước, nuôi dưỡng Thực Linh chính là một con dao hai lưỡi, nói : “ ta là chú văn sư mạnh nhất trên đời, muốn sử dụng chúng không thành vấn đề. Với lại vận mệnh của ta thì vốn nối liền với chúng”
Ngừng một chút Tâm Nguyệt Quy nói tiếp : “sức mạnh của chú văn là phải trả giá bằng thần nguyên hoặc linh hồn. Đến khi thần nguyên hoặc linh hồn suy yếu đến 1 mức độ thì sẽ biến chất. Vặn vẹo sau đó là sa đọa, tâm linh đen tối từ bên trong đến bên ngoài nuốt chửng toàn bộ cơ thể.”
“Khiến cho người sử dụng chú văn biến tan rữa, biến thành con quái vật tai họa cho cuộc đời” Nói đến đây Tâm Nguyệt Quy cười nhẹ : “ khó lắm ta mới tìm được cách điều khiển nó. Đương nhiên phải cung cấp lương thực theo định kỳ của nó”
Nuôi dưỡng Thực Linh là một chuyện nguy hiểm, song với Tâm Nguyệt Quy lại là đường cứu của mình. Năm xưa nàng theo lệnh của đại trưởng lão Thánh Hiền Điện, Thần Nhãn trừng phạt Thập Hình khi hắn đề ra Thần và người ngang hàng với nhau.
Vong Giả Chi Ấn thi triển lên người Thập Hình tốn hao rất nhiều thần nguyên của nàng, linh hồn cũng như muốn tan vở đi. Nuôi dưỡng Thực Linh chính là nàng tự tìm đường cứu cho mình.
Khổng Tước gương mặt ngưng trọng, thẫm nghĩ : “Thực Linh là con quái vật hình thành từ tâm linh bị tan rữa, truyền thuyết nói rằng chỉ cần 1 đầu xuất hiện thì đem lại tai họa hủy diệt. Thần lực thông thường không cách nào có thể đánh bại nó.
Mặt khác chiến trường, những Thần tộc và Cự Binh còn sống sót lại cùng với các chính sĩ Thần Ấn Bộ giao tranh, chiến trường là một mãnh hỗn loạn giữa hai phe thế lực hỗn chiến.
Nhưng nhìn chung phần thắng lại nghiêng về một bên phản thần thế lực.
Phe Thần Tộc rơi vào hạ phong!
Thú Nhân Quân Đoàn dưới Thần La Thiên Chinh của Đế Thiên An đả trọng thương, chủ lực là các Đại Thần Lục Bộ lúc này cũng không khác là bao nhiêu, đều có cường giả giao thủ.
Trên tay Thần Ẩn Bộ chiến sĩ là những vũ khí có sức sát thương lớn, vô luận là gần hay xa cũng có thể xuyên phá thân thể dể dàng.
Chỉ còn lại có thể lật ngược tình thế đó là chủ lực là các đại thần Lục bộ, có thể thay đổi thế trận mà thôi.
Nhưng có thể sao?
Yêu Thần Lục Bộ truyện hậu cung pha chút bi thương.