Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2327: Bí mật giết Thiên




Đế Thiên An mang theo Khổng Tước rời đi để cho không ít kẻ ngạc nhiên lẫn hiếu kỳ, mặc dù thường ngày hắn hay trêu chọc nhưng cũng chỉ dừng lại ở mức độ trêu chọc mà thôi, còn ngày hôm nay lại trực tiếp mang theo Khổng Tước đi.
Thành ra không ít kẻ nổi lên bát quái chi tâm, nhất là khi thời gian một mực trôi đi đến hoàng hôn vẫn chưa thấy hai bọn họ trở về, càng làm cho rất nhiều người muốn biết hai người đó đang làm gì.
Không có Đế Thiên An ở nhà, đám người Phục Hy thông qua Bạch Thái thiện lương mà mở tiệc linh đình bên trong nhà hắn, đem đồ ăn thức uống mỹ vị ra làm một cái tiệc lớn.
“ Nhiều năm trước Thần lực của ta nói cho ta biết dung mạo mập mờ của vận mệnh. Khi tất cả miếng ghép của vận mệnh được triệu tập Thần Quyền sẽ được hóa giải.Và giờ khắc đó là bây giờ” Phục Hy đem vò rượu uống dang dở lên uống một ngụm rồi để xuống, nói tiếp : “ nhưng bên cạnh đó vận mệnh không phải hoàn toàn không thể thay đổi. Có một luồng sức mạnh đến có thể đối kháng với vận mệnh, chỉ cần nó tồn tại một ngày tất cả đều thay đổi không xác định”
Na Tra nghe xong nói leo vào : “ Ý ông là Thiên An ca ca ư?”
Đám người gật đầu ngẫm nghĩ đồng ý, sức mạnh của Đế Thiên An bày ra hoàn toàn vượt quá hiểu biết của bọn họ nhận tri.
“ Nếu là Thiên An ca ca cũng không có gì lạ đâu” Lưu Si sùng bái mù quáng nói.
Phục Hy lắc đầu rồi lại gật đầu, nói : “ sức mạnh mà ta nói đến tại bốn năm trước là một kẻ khác, nếu không có sự xuất hiện của cậu cho dù lần này Võ Canh và những người Minh tộc xông vào Thần Vực đều có thể bị diệt vong”
“ Sức mạnh mà ông nói đến chính là Thiên” Tùy Phong Khởi Vũ lên tiếng.
“ Đúng!” Phục Hy thừa nhận : “ Thiên đả tồn tại trên đời 10 vạn năm rồi”
Nghịch Thiên Nhi Hành lên tiếng : “Thần tộc mạnh hơn Minh tộc đó là sự thật, và sức mạnh của Thiên đả sớm siêu việt các tộc bây giờ. Trước khi khởi nghĩa bản thân tôi cũng đả lường được khả năng sẽ thất bại, giống như những lần trước đây trong quá khứ các chiến sĩ Minh tộc không một ai sống sót”
“ Vô số lần trước trong quá khứ ư?” Khương Thượng có chút bất ngờ thốt lên, hắn còn tưởng đây là lần đầu tiên Minh tộc dấy binh làm phản.
Lưu Si nói : “ Nói như vậy, Minh tộc đả từng dấy binh tiến đánh Thần tộc, lần này cũng không phải là lần đầu”
Tử Vũ lên tiếng : “ nhưng kết cục chỉ là chiến tử”
Thiết Huyết Vô Song đem vò rượu uống cạn, hào khí can vân nói : “ chiến sĩ Minh tộc không hề sợ chết. Đây vốn không phải là lần đầu tiên chúng tôi khởi nghĩa, lịch sử văn minh của Minh tộc chúng tôi là dùng máu tươi để viết thành”
Phục Hy nói : “Ta từng xem lịch sử của Thần tộc, biết được cứ mỗi ngàn năm Minh tộc lại cùng với Thần tộc giao chiến”
Nghịch Thiên Nhi Hành gật đầu : “ đúng vậy. Tổ tiên tôi chưa chắc đả kém hơn tôi, chiến sĩ mà họ hiệu triệu thực lực không hẳn là kém hơn đại tướng bây giờ. Bọn họ đều ôm tín niệm về 1 niềm hy vọng tột cùng. Sẽ trả được mối nhục từ thời Viễn Cổ cho Thần tộc, đả đảo Thần quyền. Nhưng kết quả đều thất bại.”
“ Minh tộc chiến sĩ cứ mỗi ngàn năm lại phát động chiến tranh đều bị lạnh lùng tàn sát, cả 1 thế hệ đều bị giết chết. Khiến Minh tộc lại quay về với trầm tịch phân tán và tuyệt vọng. Chờ tới trăm ngàn năm sau tân cường nhân trong tộc lại xuất hiện lãnh đạo tộc nhân tái chiến, rồi lại kết quả như thế”
Tùy Phong Khởi Vũ, Thiết Huyết Vô Song cùng 10 tử sĩ đi theo thần sắc cũng có chút buồn bả khi nghĩ đến tổ tiên kết cục, ngả xuống toàn quân chết trận trước Thần Vực.
Nghịch Thiên Nhi Hành lại nói : “ Minh tộc khuất nhục Thần tộc 10 vạn năm, thực lực hai bên khác biệt rất lớn. Duy chỉ có 1 điểm khác biệc ở lần khởi nghĩa này mà ta thấy đó là đây là lần đầu tiên có sự tham dự của con người trong cuộc khởi nghĩa của chúng ta, cùng với sự xuất hiện của người đó và viễn cổ thần cầm, có lẻ hi vọng ấp ủ 10 vạn năm có thể hoàn thành, đả bại Thần quyền lật đổ sự thống trị của Thiên”
“Có chúng ta tham dự vào tất nhiên sẽ thắng rồi” Vũ Canh cười nói.
A Kim nhìn hắn khinh thường : “ tưởng bở, trắng ra là Đế Thiên An đại ca, chỉ cần đại ca ném thêm một cái đòn hỏa liên nữa cái gì mà Thần Vực chứ, đều không phải là bốc hơi ngay và luôn ư”
“ Ukm” A Thạch gật đầu, nói : “ cái đòn kia làm sao mà cản được”
Bạch Thái thì hiếu kỳ, hỏi : “ rốt cục Thiên là người như thế nào?”
Đối với chủ của Thần tộc, kẻ giống như Mộng Cầm đả tồn tại 10 vạn năm, nàng cũng tương đối hiếu kỳ.
Phục Hy cười nói : “ Thiên là thủy tổ của chúng ta Viễn Cổ Thần, ông ấy có thể vĩnh hằng là vì một thứ”
“ Huyết Thạch!” Vũ Canh nhanh nhẩu chen lời vào
Phục Hy gật đầu, nói : “ Huyết Thạch kết tinh, ông ta sẽ hấp thụ hết thảy sinh lực trong đó để bổ sung không ngừng cho bản thân. Nhưng sau nhiều năm đào bới, Huyết Thạch ở mặt đất đả rất hiếm, cho nên Thiên chỉ đạo loài người tiến hóa dạy cho chúng tri thức, và lợi dụng họ tiếp tục đào bới thu hoạch, thõa mãn yêu cầu rất lớn của ông ta”
Bạch Thái nghe xong nói : “ làm như thế tổn thương rất nhiều người, Thiên không phải rất ích kỷ ư?”
A Lam ở bên luôn im lặng có chút bất ngờ khi nghe được Bạch Thái lời này, tại nhiều năm trước khi còn trẻ nàng cũng từng hỏi Phục Hy và cũng nói với Phục Hy không khác gì Bạch Thái cả.
Phục Hy cất lời : “ cách nhìn sinh mạng của ông ta so với chúng ta e là không giống nhau. Chắc ai cũng không thể hiểu cách suy nghĩ của một vị thần 10 vạn năm.Sự tồn tại của Thiên khiến cho trời đất mất đi sự công bằng và cân bằng.”
Nghịch Thiên Nhi Hành đám người cũng không ngờ Phục Hy lại nhận định về thủy tổ của mình như vậy.
Phục Hy nói tiếp : “Ông ta có thể tiếp tục sinh tồn thêm 10 vạn năm nữa. Chỉ có khi Thiên chết đi hiện tượng này mới có thể mất đi.”
“ Giết Thiên!!!”
Đám người đồng loạt hô lên trong đại não.
Nghịch Thiên Nhi Hành chau mày : “ 5 năm trước ta từng tại Triều Ca chứng kiến Thiên sức mạnh, muốn giết Thiên cho dù cộng hết thảy chúng ta cũng không làm được, nếu có người chỉ có thể là Đế Thiên An. Hơn nữa y còn có Hắc Long viễn cổ”
Vũ Canh cười nói : “ Thiên giao cho Đế Thiên An đại ca, viễn cổ hắc long thì có Mộng Cầm lo liệu rồi. Chúng ta chỉ việc đối phó với đám còn lại là được, nhất là cả bọn đang bị trọng thương”
Vân Trung Tử lên tiếng : “ cho dù có như thế Thần tộc cũng vô cùng mạnh mẽ, về phần thương thế chỉ e Chân Thiền Thánh Vương đả chữa trị cho bọn họ rồi”
“ Chân Thiền Thánh Vương” Vũ Canh đám người thốt lên.
Phục Hy giải thích : “ y chính là năm vị Thánh Vương đứng đầu, có Trường Sinh Giới Thần Lực cực cao, khả năng hồi phục chữa thương mạnh mẽ. Y thường ngày ưa thích giảng đạo lý hoàn toàn khác biệc với các Thần tộc khác tôn trọng sinh mệnh, nhưng từ nhiều năm trước tu luyện xảy ra sự cố liền một mực tiềm tu”
Nguyên Nghĩa tiếp lời : “ Còn chưa hết, chỉ e Lam Nguyệt Thánh Vương bị giam giữ đến chết ở Kết Tinh Sơn lần này cũng được Thần Nhãn thả ra”
Vân Trung Tử nói tiếp : “ thông thường Thiên ngủ say trong Kết Tinh Sơn rất ít khi tỉnh dậy. Nếu như mà y tỉnh dậy thì đối với chúng ta hơi phiền phức”
“ Ukm” Phục Hy gật đầu nói tiếp : “ nhiều năm trước khi ta còn là Tế Sư, ta từng đến Kết Tinh Sơn và phát hiện ra bí mật. Trong lúc Thiên đang ngủ, thần nguyên ly tán cư trú ở trong Huyết Thạch kết tinh. Trong lúc đó cơ thể hắn là đang chết, chỉ khi nào gặp được sự cố lớn, tộc Thần Đại Tế Sư mới đọc chú văn để triệu tập Thần Nguyên của hắn mà quy vị.”
Trước khi bị Tâm Nguyệt Quy hảm hại, Phục Hy thân làm Tế Sư của Thần tộc với chức vị của mình y là kẻ tiếp xúc gần Thiên nhất. Phục Hy nhờ thân phận của mình mà đi đến Kết Tinh Sơn nhiều lần, thông qua những lần đó mà phán đoán ra rằng Thiên có thể sống lâu chính là thông qua Huyết Thạch.
“Chỉ cần tìm được vị trí của hắn đang ngủ, đi đến trước mặt hắn dùng vũ khí đâm xuyên qua tim hắn thì có thể giết được hắn rồi. Cho nên nếu như y vẫn như trước đây ngủ say thì chúng ta có cơ hội giết y dể dàng hơn.”
“ Hả” Nghịch Thiên Nhi Hành đám người cũng khó mà tin được khi nghe được cái thông tin này từ Phục Hy, bí mật để giết Thiên một cách đơn giản nhất.
Thiên mạnh đến một cách đáng sợ, cho dù tập hợp tất cả đại tướng của Minh tộc cùng với bản thân, Nghịch Thiên Nhi Hành biết rõ đều không phải là Thiên đối thủ. Bây giờ nghe được một cách có thể giết Thiên, một kẻ bất khả chiến bại cũng làm cho Minh tộc dấy lên thêm hy vọng.
A Lam cất lời : “ Nhưng để đi vào Kết Tinh Sơn không phải dể dàng, nó là trung tâm của Tịnh Thổ là cấm địa của Thần tộc. Hơn nữa trừ Tâm Nguyệt Quy ra còn có các tộc nhân khác tinh thông chú văn, có thể tỉnh lại Thiên bất cứ lúc nào.”
Lời nói của nàng trực tiếp dội gạo nước lạnh cho đám người ở đây, mặc dù biết được bí mật giết Thiên. Nhưng muốn thực hiện được là khó vô cùng, Thiên nằm sâu trong cấm địa muốn đến được cần phải qua lớp lớp Thần tộc, chưa kể Thiên còn có thể tỉnh lại trước khi phản Thần liên minh tìm đến.
Phục Hy lại nói : “Tộc Thần vẫn luôn coi Thiên là trung tâm sinh tồn mà tồn tại ngàn vạn năm. Lúc ta làm Đại Tế Sư ta cho rằng đấy là không đúng muốn thử làm ra chút thay đổi, mà bị giam dưới ngục. Đến bây giờ ta vẫn tin trên đời nếu không có Thiên thì sẽ rất tốt.”
“ Đúng!!”
Nghịch Thiên Nhi Hành đám người đồng hô, bọn họ đồng ý quan điểm của Phục Hy, Thiên tồn tại chính là một cái ngọn núi cao lớn sừng sững trấn áp Minh tộc dưới Địa Ngục Giới 10 vạn năm, nếu y còn tồn tại một ngày Minh tộc khó mà có được cuộc sống như mong muốn.
Nếu như Thiên không tồn tại, có lẻ thế giới hiện nay đả tồn tại theo một cách cục khác hoàn toàn. Nhưng vì y tồn tại 10 vạn năm qua Thần tộc vẫn là tuyệt đối thống trị nô dịch các tộc trên đại địa.
"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.