Chủ ý đả có Nghịch Thiên Nhi Hành đem Vĩnh Hằng Chi Dạ lưỡi đao cắm mạnh xuống nền đất.
“ Vĩnh Hằng Chi Dạ! Ám Hung Quang”
Ngay lập tức từ dưới mặt đất hàng ngàn hàng vạn đao ảnh mang theo sức mạnh linh hồn của hắn phóng xuất lên bầu trời.
Phá Cực đao quang như núi, ngàn vạn đao tề xuất rít gào trên không trung, hướng về nơi Thiên đang ở hư không mà công kích.
“ Ầm!! Ầm!! Ầm!! Ầm!!”
Nhưng Thiên một chút cũng không sợ hãi, hắn mạnh không thể xâm phạm, bao nhiêu đao ảnh bắn đến đều bị hắn đánh cho tan nát.
Có khi là Huyết Mâu đánh vở, có khi là dùng chính nhục thân cường đại đáng sợ, có khi là Vô Sắc Giới Thần Lực chấn bể, để lại liên miên không dứt vỡ nát.
“Đây mới chính là sức mạnh của Viến Cổ Thần sao? Ta đả luyện đến mức cao nhất của sức mạnh, nhưng vẫn không thể làm được y tổn thương.” Nghịch Thiên Nhi Hành trong đầu thầm kinh.
“ Mạnh quá! Đại Nguyên Soái ngay cả Phá Cực cũng không làm gì được hắn!”
“ Thiên! đây là sức mạnh của chủ Thần tộc ư?”
“ Đến cả Bất Tử Điểu cùng Đại Nguyên Soái cũng không làm gì được y”
“ Đáng sợ quá!!”
Sức mạnh của Thiên thể hiện ra, lập tức để cho chiến sỉ Thần tộc sỉ khí nâng lên cao vô cùng, Minh tộc chiến sĩ lần các Đại Tướng cũng khiếp sợ trước lực lực bá đạo của Thiên bày ra.
Đồng loạt một cái thân ảnh, hiện lên trong đầu bọn họ, một kẻ mà có thể cùng Thiên chiến đấu, một kẻ mà bọn họ cho rằng y có thể chiến thắng Thiên- Đế Thiên An!
Nhưng giờ phút này, trong sự mong đợi của các chiến sĩ Minh tộc hay Vũ Canh, Phục Hy đám người, Đế Thiên An lại không xuất hiện cùng Thiên chi chiến.
Phía sau đại môn đi vào Kết Tinh Sơn là một cái rộng lớn không gian, chẳng khác nào là cái núi lớn bị đục khoét rỗng ruột cả.
Khắp nơi đều là các loại măng đá thủy tinh Huyết Thạch hay các cột trụ chèo chống, một cái hàng lang như trường xà uốn lượn lại phi vật lý hiện lên giữa không trung, là con đường dành cho các Tế Sư thông qua đó di chuyển.
Đi hết hành lang uốn éo trong không gian, một cái mây mù không ngừng xoáy tròn hiện ra trong không trung, đi qua đó là một cái rộng lớn không gian khác- Thần Nguyên Chi Hải.
Nơi đây chính là Viễn Cổ Long tộc chết trận, nguyên thần không tán đi mà ngưng kết thành Thần Nguyên Chi Hải, tại nơi này trừ Tế Sư của Thần tộc ra nếu tự tiện đi vào đều bị một cổ lực lượng vô hình ngăn trở.
Nếu mạnh mẽ xông vào, liền tính là Đại Thần cấp bậc Thần tộc đều sẽ đã chịu bị thương nặng, nghiêm trọng thậm chí sẽ trực tiếp hôi phi yên diệt mà tử vong, nguyên thần hòa nhập với Thần Nguyên Chi Hải, thành một bộ phận trong đó.
Nhưng chỉ cần có đối ứng thông hành chú văn liền có thể bình an không có việc gì thông qua, Thần tộc mỗi một thế hệ Đại Tế Sư là dựa vào loại này chú văn mới có thể một mình tiến vào Thiên Chi Mộ.
Điểm cuối Thần Nguyên Chi Hải có dựng một cái đại môn, xanh lam thủy tinh cửa lớn, chỉ cần mở ra nó và đi qua chính là đến được Thiên Chi Mộ, đại lượng Huyết Thạch đều được đem vào đó bên trong.
Giờ phút này, tại Thần Nguyên Chi Hải lại xuất hiện ba đạo thân ảnh, một nam hai nữ di chuyển đến cảnh cửa chắn giữ kia.
“ Đứng lại!”
“ Tế Sư! Sao ngươi dám dẫn kẻ khác tiến vào đây”
“ Có biết tội không hả?”
“ A! nhìn này! Cái ả này giống với người kia quá đi!”
“ Ừ! Giống quá!!”
Xuất hiện ở trước mặt ba người, là những sinh vật nhỏ bé, nhân dạng con người, sau lưng lại mọc lên bốn cánh như chuồn chuồn. Với màu xám trắng làn da, một đôi tai nhọn cùng một trương to rộng miệng cùng với miệng đầy sắc nhọn hàm răng, nhưng là cũng không có đôi mắt tồn tại, thoạt nhìn phá lệ quái dị cũng xấu xí.
Chúng là những tinh linh do Thiên tạo ra bằng cách rút linh hồn của nhân loại, dưới Kết Tinh Sơn ảnh hưởng mà biến thành, khi thấy ba thân ảnh này hiện ra quát mắng hỏi tội.
Các đời Tế Sư chỉ được phép dừng lại ở cánh cửa này, sau đó truyền tin cho những tinh linh này, bọn chúng sẽ mang tin tức truyền đến cho Thiên bẩm báo.
Cho nên đối với Thiên chân chính ngủ say nơi, không có người rõ ràng, nhưng là bởi vì Thiên chưa bao giờ cho phép các Đại Tế Sư đi vào bên trong, chính vì lý do này Phục Hy mới có suy đoán Thiên ngủ say bên trong, và hấp thu Huyết Thạch lực lượng.
Thần tộc thọ mệnh cao, nhưng cũng phải tùy từng trường hợp, bình thường Thần tộc thọ mệnh ở vào 300 năm, mà thực lực càng cường đại một chút đạt đến cấp bậc Đại Thần có thể thêm một chút tầm 500 năm trở lên.
Thánh Vương cấp bậc mới có một ngàn năm trở lên thọ mệnh, như Thần Nhãn bằng hắn tu vị đả sống được hơn vạn năm.
Ở đại bộ phận Thần tộc cho rằng Thần tộc thuỷ tổ Thiên sở dĩ có thể sống lâu như vậy chính là bởi vì có thể hấp thụ Huyết Thạch lực lượng mới có thể kéo dài thọ mệnh.
Mà muốn hấp thu Huyết Thạch lực lượng cần ngủ say, cho nên Thiên mới không thể tự mình hiện thân gặp các đời Đại Tế Sư.
Cho nên theo nguyên tác Phục Hy cho rằng chỉ cần A Lam có thể tiến vào đến Thiên Chi Mộ liền có rất lớn cơ hội có thể giết chết Thiên.
“ Tội! một đám kiến hôi cũng dám phán tội Bản Đế” Đế Thiên An khinh thường nói, thúc dục Đế Viêm trực tiếp đốt mấy cái linh hồn này.
Lập tức đám linh hồn này bị Đế Viêm đốt chết.
“ Á Á Á”
“ Không xong rồi!!”
“ Chạy mau! Chạy mau!!”
Một đám tinh linh đem Đế Thiên An bao quanh vây quanh, nhìn mười tên đồng bọn của mình bị đốt chết tươi, lập tức hoảng sợ tứ tán bỏ chạy.
“ Cái đám này, nhát gan quá mức rồi đấy” Bất Văn Bất Vấn nhìn sợ hãi bỏ chạy các tinh linh nói.
“ Bọn chúng là những linh hồn con người trẻ nhỏ do Thiên rút ra, chỉ có trẻ nhỏ trình độ trí lực mà thôi” Đế Thiên An đáp.
“ Con người!!” Tâm Nguyệt Quy lẩm bẩm.
Đế Thiên An nói tiếp : “ 10 vạn năm trước, Thiên diệt Long tộc khai sáng ra Thần tộc, dùng con người thân thể làm vỏ chứa đựng thần nguyên của Viễn Cổ Thần, phần linh hồn con người trở thành tinh linh. Hắn đả chung kết 3 lần Thần tộc sáng tạo 4 lần, thành ra đám tinh linh này mới nhiều như vậy đấy.”
“ Chuyện này!!!” Tâm Nguyệt Quy thần sắc tràn đầy khó tin, đại não như sấm sét oanh minh khi nghe được.
Tại đại chiến Thần Ần Bộ thất bại qua đi, nàng một đêm hầu rượu cũng được hắn thả đi, cho nên đối với việc Thần tộc gốc gát cũng không như đám người Khổng Tước biết được rõ.
Từ làn trước thả đi Tâm Nguyệt Quy hắn đả lưu lại trên người nàng chút thủ đoạn, rồi thông qua tọa độ không gian lưu lại trên người Tâm Nguyệt Quy cùng với Bất Vân Bất Vấn dịch chuyển vào bên trong Kết Tinh Sơn.
Tâm Nguyệt Quy ngay khi phát hiện ra cũng giật mình kinh ngạc, nhưng nàng là kẻ thông minh, cho nên biết rõ mình cần làm gì để bảo mạng. Hơn nữa nàng đối với bên trong Thiên Chi Mộ cũng tương đối tò mò muốn biết.
Đế Thiên An phất tay, cách không mở cửa lớn.
Cánh cửa chậm rãi mở ra, một cái khe nhỏ chừng năm phân giữa hai cánh hiện ra.
Chính ngay lúc này, màu vàng quang mang từ đằng sau cánh cửa xuyên qua khe hẹp cánh cửa mà chiếu ra ngoài, kèm theo đó còn là một cổ khổng lồ áp bách lực lượng.
“ Phanh!!”
Từ cửa lớn, như sóng nước thần lực bạo phát hướng về ba thân ảnh Đế Thiên An mà tới, chặn lại cánh cửa đả mở, cho dù là Đại Thần cấp bậc cũng bị đạo thần lực này đẩy lùi thậm chí bị thương.
“ Không xong là chỉ các ngươi đó!”
“ He he he he!”
Các tinh linh đả trốn tứ tán chạy đi, lập tức bay đến trước cửa lớn, rồi đồng loạt đáp xuống Thần Nguyên Chi Hải sàn tinh thạch xanh lam, rồi dồn dập quỳ xuống vái lại đem đầu dán sát sàn.
Từ đại môn, thần lực không ngừng bạo phát, từng cột sóng năng lượng nối tiếp nhau lan tràn đi trong Thần Nguyên Chi Lực.
Đại môn giờ này tản phát ra quang mang màu vàng đại thịnh.
Tại cái khe hở mở ra, tắm mình trong kim sắc quang mang một cái thân ảnh chậm rãi bước ra.
Yêu Thần Lục Bộ truyện hậu cung pha chút bi thương.