Nếu muốn kẻ nào muốn trừ Thiên nhất trừ Minh tộc ra thì chính là Thần Nhãn.
Hắn mưu tính nhiều năm, lập trù một cái kế hoạch chờ đợi một ngày có thể giải quyết Thiên triệt để. Vì cái kế hoạch này hắn ẩn nhận nhiều năm, trong tối lại bố trí ám thủ.
Minh tộc khởi nghĩa cũng là do một tay hắn xúc tác, mọi sự hắn đả tính toán, kể cả Đế Thiên An ở bên trong đó.
Hắn muốn mượn tay Minh tộc cùng Đế Thiên An trừ bỏ đi Tâm Nguyệt Quy cùng Thiên, làm ngư ông hưởng lợi sau cùng. Hắn tự tin vào Trận Phong Thần có thể chế ép được hai kẻ cường đại kia.
Một khi hai kẻ này chết đi, những kẻ còn lại hắn đều tự tin có thể giải quyết thậm chí đẩy lùi bọn họ được. Bởi hắn nắm được nhược điểm của những kẻ tham dự phẩn Thần, đánh đến Thần Vực.
Chỉ cần đưa ra phương án hòa giải liền có thể thỏa mãn bọn họ, Thần Nhãn biết rõ Minh tộc mong muốn cuối cùng còn không phải là thoát khỏi Địa Ngục Giới mà lên sinh sống ở Nhân Gian sao?
Con người phản kháng là muốn thoát khỏi nô dịch của Thần, còn Thần Ẩn Bộ là phản đối lý tưởng, không muốn bị truy sát.
Cuộc khởi nghĩa khí thế mặc dù mạnh mẽ nhưng giống như tiễn đả bắn ra khí thế không thể ngăn cản, chỉ cần hắn có thể đáp ứng thỏa mãn những nhu cầu này, thì đạo khí thế kia sẽ qua đi, rất nhanh sẽ không thể duy trì được.
Nhường đất cho Minh tộc thì sao? Trả lại con người quyền tự do thì sao? Không truy đuổi Thần Ẩn Bộ thì sao? Chỉ cần đem những kẻ này khu trục, hắn chấp chưởng Thần tộc chỉnh đốn xuống, lợi dụng sức mạnh của tinh thạch trong Kết Tinh Sơn để lại.
Sau này hắn có trăm cái phương pháp lấy mạng họ. Không cần ngày hôm nay, Thần Nhãn tự tin những kẻ này sẽ đáp ứng. Nhưng hết thảy đều bị phá vở không còn, kế hoạch lẫn tính toán của Thần Nhãn đều bị hủy bởi một kẻ- Đế Thiên An.
“ Im lặng!!”
Thanh âm Đế Thiên An vừa quát ra lập tức đem đám người bên dưới ồn ào trực tiếp cấp dừng, ai nấy đều không tự chủ được mà ngậm miệng.
“ Thiên đả chết! Thần tộc từ này do Bản Đế chấp chưởng! Từ nay Thần tộc không còn độc tôn đại địa, và học cách sống chung hòa bình với các tộc khác. Minh tộc không cần ở Địa Ngục Giới có thể lên đại địa sinh sống!”
Đế Thiên An cao giọng lên tiếng, thanh âm uy nghiêm không cho phép kháng cự lan tỏa khắp Thần Vực : “ cuộc chiến đến đây là dừng. Sau hôm nay Thần Minh hai tộc ân oán liền chấm dứt. Thần Ẩn Bộ tội danh xóa bỏ. Đây là lệnh! Kẻ nào không biết sống chết Bản Đế rút hồn luyện huyết”
Im phăng phắc không một ai nói, toàn bộ người đều ngước mắt nhìn lên hư không, rồi không biết là kẻ nào mở đầu mà cất lời.
“ Làm sao đây?”
“ Kiến nghị này rõ ràng là không thể cự tuyệt!!”
“ Sẽ không còn đổ máu nữa”
“ Chung sống hòa bình ư?”
“ Chúng ta sẽ không bị giết!!”
“ Tán thành!”
“ Hòa giải thôi!!”
“ Được!!”
So với bị tàn sát với Minh tộc thì bị Đế Thiên An thu phục, cùng các tộc khác sinh sống cũng không phải là bi đát, sống so với chết tất nhiên sẽ hơn. Cho nên các thành viên tộc Thần sẽ không ngu xuẩn đâm đầu vào cõi chết.
Về phần Minh tộc, tuy bọn họ đả thắng lợi nhưng cho vạn cái lá gan bọn họ cũng không dám cùng kẻ kia làm trái.
Y có thể đồ giết Ứng Long, sát Thiên bọn họ muốn đấu chẳng phải tìm được chết. Hơn nữa đa số với bọn họ kết quả bây giờ không tốt ư, Minh tộc chiến sĩ khát khao thắng lợi và muốn hưởng lấy thành quả xứng đáng.
Nếu như tiếp tục chiến đấu toàn bộ đều bỏ mạng, thay vì đó thì chấp nhận nghe theo vị cường nhân thay thế Thiên kia.
“ Sau hôm nay thời đại mới đả bắt đầu. Ân oán hôm nay do Bản Đế nhận lấy! Bản Đế hoang nghênh bất cứ con kiến hôi nào có lòng dũng cảm muốn khiêu khích Đế uy!” Đế Thiên An đảo mắt một cái bàn tay vươn ra duổi lại.
Đồng thời long uy cường đại từ cơ thể phát ra, nháy mắt đem không khí ép văng, khí tràng cường đại trực tiếp đem đám người bên dưới đè nén, vô luận là ai đều không thể bình yên mà đứng, hết thảy đều quỳ rạp dưới uy áp.
“ Phốc xuy!!”
Những kẻ tu vị yếu kém hoặc thương thế nặng, lại không chịu được uy áp cường đại mà phun ra một ngụm máu tươi, sinh tử không rõ.
“ Mạnh quá!!”
“ Cường đại quá đi!!”
“Chỉ hơi thở thôi cũng đả không thể vượt qua!!”
“ Đây là sức manh của kẻ giết Thiên”
Uy áp đè nén đến nhanh và đi cũng nhanh, nhưng bất cứ kẻ nào đều cũng có thể cảm nhận được rõ ràng.
“ Xuy xuy!!”
Biển lửa nóng bỏng sặc sở trên bầu trời không ngừng co rút lại, thành những cái đốm lửa nhỏ, sau đó từng đốm lửa một bay vào Nguyệt Chi Nhãn bên trong, ấn ký hỏa diễm sáng lên, sau đó Nguyệt Chi Nhãn một lần nữa khép lại.
“ Phừng!!!”
Từ cơ thể của Đế Thiên An bắn ra vô số đạo hỏa chỉ, lan tỏa khắp cỏi Thần Vực, mỗi đạo hỏa chỉ xuyên xuống bên dưới, đều tinh chuẩn xuyên qua các thân thể chiến sĩ Minh tộc hay Thần tộc.
“ Nóng quá!!”
“ Ngài ấy muốn làm gì!!”
“ Hỏa diễm đáng sợ quá!!”
“ Linh hồn ta đang run rẩy!!”
“ Là chuyện gì!!”
“ Ahh!!”
Đế Thiên An không thèm đếm xỉa gì những kẻ này, lại thúc dục Đế Viêm ngưng tụ thành một cái hỏa đỉnh mấy trăm mét độ cao, đồng thời khống chế những sợi hỏa chỉ đem từng cái thi thể quăng vào bên trong hỏa đỉnh.
Cả Thiên thi thể cũng được nếm vào bên trong đó, còn chưa dừng lại nội thiên địa cổng nối lại mở ra, từ bên trong hắn khống chế đem huyết nhục của Ứng Long đổ vào bên trong hỏa đỉnh.
“ Ta biết huynh ấy làm gì rồi!!” Vũ Canh nhìn thấy hô lớn lên
Khương Thượng tiếp lời : “ Là luyện đan!!”
“ Hắn muốn lấy ra tinh huyết! Chết tiệc! Hắn muốn đem thi thể của chiến sĩ Minh tộc chúng ta luyện đan!!” Tùy Phong Khởi Vũ đoán ra mục đích của Đế Thiên An, hai bàn tay bóp chặt.
“ Kẻ còn sống thu dọn chiến trường! Bản Đế cho các ngươi ba nhịp hô hấp chỉnh đốn lại hết thảy.” Đế Thiên An lạnh nhạt cất lời.
Nói xong, tay hắn lại kết ấn, càng nhiều hỏa phân thân hiện ra, rồi dung nhập vào trong hỏa đỉnh, đem linh hồn và thể xác tách rời và nung luyện.
Đặc biệc là Ứng Long, Đế Thiên An chỉ lấy huyết, nhưng vì hình thể khổng lồ, máu huyết từ cổng nội thiên địa đổ vào hỏa đỉnh giống như một cái thác huyết vậy.
Linh hồn của Ứng Long và Thiên đã được hắn tách rời và phong ấn ở nơi khác, dùng để làm việc khác.
“ Xèo xèo!!”
Tiếng cháy khét, không gian bị hỏa diễm vặn vẹo, và cả huyết nhục bên trong hỏa đỉnh không ngừng phát ra.
“ Thiên An! Để ta giúp ngươi cho!” Mộng Cầm lại phóng xuất lên gần, con mắt nhìn chằm chằm vào dòng thác máu của Ứng Long.
“ Được! nếu như ngươi làm tốt! Bản Đế cho ngươi ăn ngon! nhưng nếu ngươi dám ăn vụng, Bản Đế đảm bảo ngươi biết cái gì là hối hận!” Đế Thiên An cảnh cáo đầu tham ăn bên cạnh.
“ An tâm! Cứ giao cho ta!” Mộng Cầm thân hình ảo hóa thành nữ hài, vỗ vỗ bộ ngực của mình, nói : “ Thiên An, ta bị Thiên đánh trọng thương, ngươi cho ta ăn một chút được không?”
“ Đi chổ khác chơi! Bản Đế luyện đan không phải là để cho ngươi chơi đùa!” Đế Thiên An hờ hững, tâm thần khống chế hỏa diễm thiêu đốt máu huyết của Ứng Long.
“ Đừng mà! Để ta giúp ngươi!” Hỏa Cầm làm sao cam tâm mà rời đi được, dù có ngu đi nữa cũng biết được viên đan sắp đến cực kỳ lợi hại.
Bản lĩnh luyện đan của Đế Thiên An thế nào nàng đương nhiên rõ ràng.
Ứng Long cùng Thiên đả sống 10 vạn năm rồi, bây giờ bị Đế Thiên An nung đốt lấy ra tinh huyết, còn cả Thần Minh hai phe nữa, một khi đang thành, mặc dù chưa hình dung ra được nhưng sẽ là một loại đan cực kỳ mạnh mẽ.
Bây giờ có cơ hội ở một bên tham dự vào, khi đan thành không phải còn kiếm được chút lợi lộc ư. Mặc dù bị Thiên đánh thương, nhưng cũng đâu cần phải tung hết sức ra đâu, hơn nữa trong quá trình còn có thể chấm mút không ít thứ.
Cơ hội tốt này Mộng Cầm tất nhiên sẽ không bỏ qua rồi.
Yêu Thần Lục Bộ truyện hậu cung pha chút bi thương.