Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2437: Chí bảo Hoang Tháp




Mà ngược lại mỗi đòn của năm đại nhân vật đánh ra trước, một cái lổ đen xuất hiện nuốt vào rồi ở sau lưng lỗ đen khác hiện ra, đem toàn bộ công kích hoàn trả lên thân hoặc đồng bọn.
“ Xèo xèo!!”
Chưa có dừng lại, Đế Thiên An lại thúc dục Hổn Độn Diễm, tâm hỏa thiêu đốt bên trong đem không gian gần đó vặn vẹo. Đồng thời dưới không gian pháp tắc của Đế Thiên An, Hỗn Độn Diễm lại được ngưng tụ thành từng thanh hỏa kiếm tại không gian cầm cố bên trong xỏ xuyên qua năm đại cường giả.
Kể cả đám thú cưỡi, đều bị Hỗn Độn Diễm thiêu đốt.
“ Bản tọa đã cho các ngươi cơ hội, làm sao lại không biết tận dụng” Đế Thiên An vung tay ra, Hỗn Độn Diễm biến hóa thành cái lò nung lớn đem người cùng thú bên trong thiêu đốt, mặc kệ đám người kia phản ứng, lại thêm linh hồn công kích trực tiếp mạt sát đám người cùng thú.
“ Hít khà!!” đám tu sĩ bên dưới nhìn mà kinh sợ, ai nấy hít một ngụm lảnh khí.
Nhan Như Ngọc nhìn chằm chằm cái nam tử kia.
“ Thật là sống không tốt, cứ thích chọc ta ra tay làm gì chứ” Đế Thiên An thu hồi lại lực lượng, sau đó cất bước đi ra khỏi Thanh Đế phần mộ.
Nhan Như Ngọc nhìn một cái suy ngẫm, sau đó bước theo đi.
Mà chính lúc này, các linh bảo vũ khí Đế Thiên An cầm cố trước, như được hắn giải thoát, bốn phương tám hướng mà chạy đi.
“ Ahh” yêu tộc người từ trong thất thần tỉnh lại, ai nấy hét lên một tiếng, sau đó truy theo mấy đạo vũ khí bay đi kia bắt lấy, thầm hận mình ngu ngốc khi bỏ qua thời cơ.
“ Đây cho ngươi!” Đế Thiên An chỉ giữ lại một khối đòng xanh rỉ sét loang lổ đưa qua cho Diệp Phàm.
Đám người đi theo hắn vào trong đều mặt hồ nghi, nhìn qua nhìn lại như là một khối đồng nát, tuy không rõ nhưng biết nó còn ẩn dấu huyền cơ.
“ Tiền bối, khối đồng xanh này có gì đặc biệc ư? Có thể để Như Ngọc mở mang một chút không?” Nhan Như Ngọc dò hỏi.
Đế Thiên An đáp : "Đây là Thành Tiên Đỉnh mảnh vỡ!"
“ Thành Tiên Đỉnh mảnh vở” mới tiếp xúc tu luyện giới không lâu, đám Diệp Phàm không rõ cái này quý giá.
Bất quá đám người Nhan Như Ngọc đi theo lại khác, trừng con mắt lớn khó tin, nhìn chằm chằm vào miếng đồng xanh kia, không ít kẻ còn nổi lên tham niệm.
Diệp Phàm thấy thế, liền đem nó cất đi.
Đế Thiên An vừa bước đi lại giải đáp : “Thành Tiên Đỉnh là Thượng cổ Thiên Đình chí bảo, là Đế Tôn chỗ tạo, dựa vào Côn Luân sơn ở địa cầu tổ mạch cùng với nhiều viên cổ tinh mà thai nghén, thành Tiên đường.”
Ở Thiên Đình tan vỡ mà tổn hại, sau lại được Vũ Hóa Thần Triều đưa tới Địa cầu chữa trị, nguyên bản Thành Tiên đỉnh là có hi vọng chữa trị, đáng tiếc lại bị Ngoan Nhân Đại Đế cho đập nát, diệt luôn Vũ Hóa Thần Triều”
Diệp Phàm đám người nghe thầm phun tào, đối với vị Đại Đế kia thầm hô, ngưu bức!
Đế Thiên An từ trong cung điện sau khi ra ngoài, liền đi tới một cái đen thẫm hồ sâu trước, này hồ sâu yên tĩnh như thạch, bốc lên hàn khí âm u, không có một tia sóng lớn, lộ ra từng trận làm người ta sợ hãi hàn khí.
“ Nơi này còn có huyền cơ gì khác ư?” Lý Tiếu Mạn trong đám người là pháp lực cao nhất, là người đến trước trong đám đồng học mình, nhìn hắc đàm nghi hoặc.
Đế Thiên An gật đầu giải thích : “ Yêu Đế mộ thực ra có hai phần, một Dương một Âm, thủ thế ôm lấy Thái Cực, Đái Đế trái im là cội nguồn của lực lượng thì chôn ở Dương mộ, thi thể lạnh lẽo thì chôn ở Âm phần. Đây mới chính là nơi hắn an nghỉ "
Đúng như lời Đế Thiên An nói, Yêu Đế có hai phần mộ. Dương mộ thực chất ra chính là sơ hở mà Yêu Đế cố ý bố trí, hắn muốn lưu lại Yêu Tộc chí bảo và cội nguồn sức mạnh của hắn cho hậu nhân.
Mà đây mới chính là nơi hắn an nghỉ, không ai được phép quấy rầy. Để lộ tung tích Dương Mộ, chính là cách để che giấu Âm phần. Vô luận là ai đi vào,cũng khó có thể bảo toàn tính mạng mà đi ra, đây chính là thế cục phải chết!
“Đây... đây mới chính là Yêu Đế phần mộ” Vài cái đại yêu đi theo sau Nhan Như Ngọc nghe được cũng giật mình.
“ Bên trong còn có bảo bối khác ư?” Diệp Phàm dò xét.
Nhan Như Ngọc liếc mắt hắn một cái : “ đa tạ tiền bối chỉ điểm mộ huyệt của phụ thân lưu lại, Như Ngọc sẽ cố gắng trấn thủ, tránh cho kẻ khác làm phiền người nghĩ ngơi”
Mới nói xong, Đế Thiên An vươn tay rạch xé hư không, mở ra một cái đường hầm không gian, sau đó thẳng xuống đi vào, xuyên qua hắc đàm bên dưới, dặn dò.
Thanh Đế lưu lại thủ đoạn cùng sát trận đúng là khó người có thể đi xuống, bất quá đạt đến Đại Đế cấp bậc như Đế Thiên An lại ngoại lệ. Hắn sở trường không gian pháp tắc, mạnh mẽ xuyên qua không gian bên dưới uốn cong các trận pháp của Đại Đế lưu lại.
Như bước nhảy không gian, điểm ra thông đạo đã ở dưới đáy hắc đàm.
Chặng đường theo sau, đám người Diệp Phàm hít ngụm khí lạnh khi chứng kiến âm binh, yêu tướng... sinh vật cường đại bên dưới canh giữ.
Rất nhanh Đế Thiên An đã đến đàm đáy.
Ở đáy đàm có một tấm bia đá, bia đá toàn thể màu đỏ thắm, nhìn qua tràn ngập không rõ, ở bia đá phía dưới có một cái vòng xoáy, vòng xoáy kia chính là ẩn phần chân chính lối vào.
Lòng đất đường nối, trong đường nối chạm trổ rất nhiều huyền ảo Đế văn.
Đế Thiên An xuyên qua không gian đi tới một chỗ hư không, trong hư không không hề có thứ gì, chỉ có lẻ loi một toà tháp.
“Trời ạ, cái này, đây là......”
“Hoang, Hoang Tháp!?”
“ Truyền thuyết là thật, là Hoang Tháp!"
“ Trước đây ta nghe Thanh Liên Đại Đế lấy đi Chí bảo của Đông Hoang, muốn làm vật phẩm bồi táng khi hắn chết. Hoang Tháp cũng biến mất trong khoảng thời gian đó, là thật, là thật”
"Hoang Tháp đã tồn tại qua vô tận năm tháng, chẳng biết nó có từ niên đại nào nữa, cái thế giới này nếu không có nó, thì không thể trấn áp được người và sinh vật!"
"Ở vô tận năm tháng trước, Đông Hoang từng có tiên nhân xuất thế, thế nhưng có mấy cuốn sách cổ ghi chép lại, tất cả "Tiên nhân" đó đều bị Hoang Tháp đè chết!"
Nhan Như Ngọc đám người theo sau mà đến, khi đi vào không gian này khiếp sợ kinh hô khi thấy tòa tháp này, đám đại yêu nhao nhao nghị luận, ánh mắt tràn đầy kích động nhìn về tòa chí bảo này.
Cao to cổ tháp, không nghi ngờ chút nào chính là trong truyền thuyết Hoang Tháp, chí bảo của Đông Hoang.
Hoang Tháp cổ điển tự nhiên, cả thảy chín tầng, lưu động hỗn độn khí, đi kèm tiên quang, đứng sững ở trên hư không.
Hoang Tháp không giống cái khác Cực Đạo Đế Binh, toả ra khủng bố Cực Đạo uy thế, Hoang Tháp nhìn qua giản dị không gì sánh được, chỉ là cho tu sĩ một loại dày nặng cảm giác, lại như là một toà phổ thông cổ tháp.
Liền như vậy lẳng lặng đứng thẳng ở giữa hư không, tựa như tuyên cổ sừng sững.
“ Tòa tháp này xem ra rất ghê gớm” Diệp Phàm một bên nghe, liền biết tòa tháp này kinh khủng, chả trách vị kia không có xem trọng hai món kia, hẳn là vị kiện này mà đến đi.
“ Hoang Tháp vốn là bảo vật của Hoang Thiên Đế, sau này Thanh Đế đạt được, nó cùng với Thành Tiên Đỉnh của Đế Tôn, Tiên Chung của Vô Thủy Đại Đế là ba kiện chí bảo, có thể trấn áp cả Tiên” Đế Thiên An đi đến phía trước, cất lời giải thích cho đám người Diệp Phàm nghe rõ.
Hoang Tháp ở Già Thiên nguyên tác đề cập không ít, tháp này được xưng Đông Hoang Nhân tộc chí bảo, bất quá ở Đông Hoang có sinh linh sinh ra trước, Hoang Tháp cũng đã tồn tại ở thế gian gian.
Không có ai biết Hoang Tháp lai lịch thực sự, chỉ là nghe đồn cùng thời đại Loạn Cổ Hoang Thiên Đế liên quan.
Truyền thuyết trong, Đông Hoang từng có Tiên xuất thế, nhưng đều không ngoại lệ tất cả đều bị Hoang Tháp tiêu diệt.
Sau đó Hoang Tháp bị Thanh Đế cướp đi, Thanh Đế muốn lấy Hoang Tháp làm căn cơ, diễn hóa ra một phương Tiên Vực, đáng tiếc cuối cùng Thanh Đế thất bại, thần hồn vây ở trong Hoang tháp, tránh né sức mạnh thời gian ăn mòn, như vậy mới sống tạm bợ kéo dài thở đi.
“ Là vì Hoang Tháp sao?” Nhan Như Ngọc nhìn tòa tháp kia, lại nhìn nam tử bắt mắt mà cảm thán.
Nàng là kẻ thông minh cho nên không có động tham niệm vọng tưởng, đã thu về Cực Đạo Đế Binh và Đại Đế Chi Tâm với nàng đã là quá đủ. Nếu còn không biết, còn vọng tưởng muốn lấy Hoang Tháp, đây không phải là muốn chết ư.
Đồng thời cũng thở phào một cái, đó là cường giả Thánh Nhân cấp bậc này là để ý đến Hoang Tháp, không nhìn lấy hai món chí bảo của Yêu tộc kia. Bằng không nàng khó mà có thể thu về.
“ Mở!” Đế Thiên An trực tiếp mở ra cổng nội thiên địa, muốn đem tòa Hoang Tháp này dời vào bên trong.
"Vù!"
Ở cổng nội thiên địa tới gần Hoang Tháp thời điểm, Hoang Tháp bỗng nhiên bắt đầu lay động, chấn động ra từng sợi từng sợi hỗn độn khí cơ, vô số ánh sáng vọt lên, bùng nổ ra khiến không gian không ngừng lay động.
Đám Diệp Phàm liền thảm, lảo đảo nằm rạp dưới mặt đất, không ít người sắc mặt trắng bệch bởi dư uy của Hoang Tháp truyền ra.
“ Xèo xèo xèo”
Đế Thiên An nhìn cổng nội thiên địa bị đình chỉ thậm chí bị ép co lại, gia tăng thêm không gian pháp tắc quanh Hoang Tháp, đồng thời tế ra Hỗn Độn Diễm bao phủ, đem toàn bộ lực lượng của Hoang Tháp truyền ra chặn lại.
“Ông!”
Đột nhiên Hoang Tháp chấn động mạnh một cái, sau đó một cỗ kinh khủng mênh mông khí tức cũng từ Hoang Tháp phía trên tán phát ra.
Yêu Thần Lục Bộ truyện hậu cung pha chút bi thương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.