Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 307: Hàn thị tổ mẫu




Từ khi Cốc Tử mộ bị phá qua đi, Kỳ Lân Ty bị đứt Độc Cô Mạc mang theo thương thế của mình trở về gia tộc, bế quan trị thương.
Không chỉ thương thế được chữa lành mà qua một tháng hắn còn luyện thành Hắc Mạch Kỳ Lân Ty, là đại thành cao nhất của thần công gia truyền Kỳ Lân gia tộc, công lực tăng vọt bước vào Tuyệt Đỉnh cao thủ cường giả.
Không chỉ thế thánh khí của Mộ phái, đôi găng tay mà hắn đang đeo trên là Minh Hỏa Quyền bộ, như hổ thêm cánh. Cho dù là Tuyệt Thế cao thủ cũng không phải là không có sức đánh.
“ Độc Cô Mạc của gia tộc Kỳ Lân bái kiến Mộ Vương Thiên Tuế” Độc Cô Mạc đi vào bên trong quỳ một chân cúi người thi lễ cho Mộ Vương.
Mộ Dung Hiển gật đầu : “ Kỳ Lân thiếu chủ đứng lên nói chuyện”
Độc Cô Mạc đứng dậy quay sang cúi đầu thi lễ cho người còn lại : “Độc Cô Mạc tham kiến Quỷ Sứ Thánh Tôn”
“ Kỳ Lân thiếu chủ không cần đa lễ” Mộ Dung Hách quay sang gật đầu, khách sáo nói.
Mộ Dung Hiển đợi Độc Cô Mạc thi lễ xong, nói : “ bản vương nghe nói Tuyết Phù Dung xuất hiện ở Kỳ Lân tổ địa, thu hút nhân sĩ võ lâm thiên hạ. Hơn nữa còn tử thương không ít người”
Gần đây trên giang hồ lan ra tin tức, đứng đầu mười người Thủ Mộ được thánh thượng ngự tứ Cầu Hoàng phu nhân treo giải thưởng, chỉ cần người lấy được Tuyết Phù Dung sẽ có được cơ hội xem Lạc Hà Sơn Thủy Đồ.
Tại trongLạc Hà Sơn Thủy Đồ có ghi chép không ít nơi cất giấu cất giấu bảo vật, nếu xem được liền biết mà tìm đến.
Lại không rõ từ đâu, tin tức Tuyết Phù Dung có mặt trong Kỳ Lân tổ mộ hiện ra trên giang hồ. Nhất thời làm cho không ít thế lực nhìn chằm chằm và tìm đến, đặc biệc là Đạo Mộ thế lực.
Chỉ cần lấy được Tuyết Phù Dung liền có thể được Cầu Hoàng phu nhân cho xem Lạc Hà Sơn Thủy Đồ, mà khi xem liền có thể biết nơi cất giấu bảo vật mà tìm đến. Chính là thiên đại hấp dẫn.
Có điều Kỳ Lân tổ mộ là chốn trọng yếu của Kỳ Lân thế gia, giang hồ võ lâm rất nhiều người đều xâm nhập Kỳ Lân tổ địa tổ mộ đi, đáng tiếc cơ bản đều là có đi không về.
Độc Cô Mạc chắp tay, đáp : “ hồi bẩm Mộ Vương Thiên Tuế, giang hồ đồn đãi Tuyết Phù Dung xuất hiện ở Kỳ Lân tổ địa. Chúng ta tìm khắp tổ mộ cũng không thu được gì, những nhân sĩ giang hồ đó cũng không tin lại không ngừng quấy rầy cấm địa tổ mộ. Bất đắc dĩ lắm mới tạo thành một ít thương vong”
Mộ Dung Hiển nghe xong một tay đập lên bàn một cái, rồi nói : “ những nhân sĩ giang hồ này đúng là gan to xằng bậy. Ngươi quay về nói với Kỳ Lân tộc trưởng, phàm là những kẻ xâm nhập cấm địa Kỳ Lân tổ mộ, không cần hỏi nguyên do giết không tha”
Trước đây còn kiêng kỵ sát phạt quá nặng ảnh hưởng đến danh dự của Thủ Mộ phái, hơn nữa sẽ dẫn đến Mộ Vương khiển trách. Hiện giờ chính tai nghe được, Độc Cô Mạc vui mừng vội quỳ xuống chắp tay hành lễ : “ Độc Cô Mạc thay gia tộc Kỳ Lân bái tạ Mộ Vương Thiên Tuế”
Quỷ Sứ nghe xong đợi Kỳ Lân thiếu chủ nói xong, tiếp lời :“Mộ Vương Thiên Tuế, thuộc hạ cảm thấy chuyện này khá kỳ quặt. Chuyện liên quan đến tổ địa gia tộc muốn cùng sư muội đến Lạc Thủy Vong Xuyên. Ngoài ra cuộc chiến Công Thủ vô cùng cấp bách cũng cần tăng cường thủ vệ”
Trầm mặc suy nghĩ một hồi, Mộ Dung Hiển gật đầu đồng ý : “ bản vương cũng đang có ý này. Vậy hai vị Thánh Tôn đến Lạc Thủy Vong Xuyên một chuyến”
“ Thuộc hạ tuân mệnh!”
Ngày hôm sau, Hàn thị tổ địa.
Từ khi Hàn Thiết đại mộ sụp đổ, Hàn Thiên Ngạo mấy người theo dòng nước ngầm mà thoát hiểm mà ra. Một đường trở về Hàn thị tộc địa, đi theo còn có Hàn Thiên Lạc mẹ con đi cùng.
“Tổ mẫu, tôn nhi Hàn Thiên Ngạo bái kiến tổ mẫu” Hàn Thiên Ngạo mang theo hắn từ Hàn Thiết Mộ trở về tộc nhân quỳ gối trước mặt một cái lão bà bà .
Bà lão này chính là Hàn thị tổ mẫu cũng là hiện nay Hàn thị nhất tộc tối tuổi già một cái.
“ Thiên Ngạo! Con đúng là cháu trai Thiên Ngạo của ta” Hàn lão thái mẫu quan sát một hồi nhận ra được đứa cháu trai của mình.
“ Tỗ mẫu, là con, con đúng là Thiên Ngạo” HànThiên Ngạo vui mừng mà nói, hắn khi rời đi khỏi tổ địa còn không dám tin rằng có một ngày sẽ gặp lại tổ mẫu của mình.
Nhưng mà ai nghĩ tới, một giây trước kinh ngạc một giây sau Hàn lão bà gương mặt đầy tức giận, cầm trên tay thanh long đầu quải trượng nện một cái lên đất, đưa tay rồi mắng lấy : “ đám khốn kiếp các ngươi, lại dám phản bội lời thề của Thủ Mộ Nhân. Bại hoại truyền thống ngàn năm của Hàn gia ta, chạy ra khỏi đại mộ Hàn Thiết.”
Lời thề thủ mộ chữ tín ngàn năm, Hàn thị từ khi nhận mệnh Lạc Võ Tử đến nay một mực chấp thủ. Cho dù triều đại thay đổi thì Hàn thị trên dưới đều không nề hà, tín ước thủ mộ chưa từng làm trái.
Cho nên khi thấy đám tôn nhi trở về, Hàn lão cực kỳ giận giữ, cái đám bất hiếu này lại dám làm điều đại nghịch bất đạo kia. Làm bại hoại thanh danh ngàn năm nay của Hàn thị, từ trong đại mộ Hàn Thiết đi ra.
“ Tổ mẫu có điều không biết” Hàn Thiên Ngạo đối với tổ mẫu mình biểu tình đã sớm lường được, ôn hòa cất lời giải thích : “ Công Mộ phái công vào đại mộ Hàn Thiết, đại mộ vì tuyết lỡ mà sụp xuống. Theo tổ chế Hàn thị đã tận trách giữ lời, có thể rút lui khỏi đại mộ Hàn Thiết”
Một bên nghe nhìn tôn tử dập dầu quỳ lại, Hàn lão bà cũng bất ngờ khi nghe được : “ Ồ! thiên hạ lại có cao thủ công phá đại mộ Hàn Thiết”
Mấy đứa tôn nhi phía trước một tay mình nhìn chúng lớn lên, nhất là Hàn Thiên Ngạo là cháu ruột hiển nhiên rõ ràng tính cách. Bọn nó không có gan nói dối, xem ra quả thật giống như lời nói đại mộ Hàn Thiết bị phá. Cái làm cho Hàn lão bà kinh ngạc đó là Công Mộ phái có thể công phá Hàn Thiết đại mộ.
Bản thân Hàn lão bà cũng là một Thủ Mộ Nhân, hơn nữa là Hàn thị người cho nên càng rõ được sự lợi hại của Hàn Thiết đại mộ. Hơn nữa Công Mộ phái muốn công Hàn Thiết đại mộ trước phải công phá Cốc Tử mộ.
“ Lạc nhi là một trong những người Công Mộ, nguyện làm chứng” Lúc này Hàn Thiên Lạc đứng bên cạnh mẫu thân mình, vội quỳ xuống chắp tay hành lễ.
Thiên Lạc vừa quỳ Sở Vân Khê cùng quỳ theo, còn lại dập đầu cúi sát : “ tội dâu bất hiếu bái kiến tổ mẫu”
“ Tội dâu” Hàn lão bà có chút không rõ cất lời.
Hàn Thiên Khiếu ngầng đầu dậy, giải thích : “ tổ mẫu, Vân Khê là thê tử của Thiên Khiếu, Thiên Lạc là con gái của hai người”
“ Hả! Thiên Khiếu! Bọn hắn là Thiên khiếu vợ con!” Hàn lão bà nghe được đôi mắt lay động quay sang nhìn hai mẹ con của cháu trai mình, quay sang nhìn hai người vội khoát tay : “ mau, mau qua đây”
Chuyện của Hàn Thiên Khiếu cũng không tính là bí mật, Hàn lão bà làm sao mà không rõ được cơ chứ. Thê tử của nó truy sát nhiều năm, cuối cùng nhảy xuống vách núi Hối Tình, mọi chuyện đều biết cả.
Nhưng Sở Vân Khê làm sai ư? Mặc dù không rõ ràng chuyện đó, nhưng việc Sở Vân Khê một đêm bạc trắng mái đầu. Từ yêu sinh hận, cháu trai mình lại trốn tránh không có đối mặt, khúc chiết trong đó thế nào mặt dù không rõ nhưng cũng biết được có nguyên do.
“Thiên Khiếu còn có một đứa con, mau qua đây, cho thái tổ mẫu nhìn kỹ nào” Hàn lão thái bà vui mừng khoát tay ra hiệu, nhìn thấy Hàn Thiên Lạc đến gần, không kìm được đem tay sờ vút gương mặt.
Ngắm nhìn Hàn Thiên Lạc một chút, lại thấy Sở Vân Khê áy náy tự trách vẫn không đứng lên, Hàn lão bà đi đến đem tay nâng dậy, thở dài nói : “ chuyện của con và Thiên Khiếu bà lão này cũng nghe được một ít. Đứng dậy đi, bà lão cũng muốn nghe con kể một ít chuyện về nó”
“ Vâng!” Sở Vân Khê kính cẩn đáp, thầm thở phào một cái, theo tay của bà bà chồng mà đứng dậy.
Bên cạnh Hàn Thiên Ngạo thấy cảnh này cũng xúc động không thôi, từ Hàn Thiên Lạc cũng đã biết được mọi chuyện. Sau này gặp gỡ Sở Vân Khê lên đường trở về, bọn họ cũng không có bao nhiêu oán hận Sở phu nhân cả.
“ Được! Được! về nhà thôi! Về nhà thôi!” Hàn lão thái bà vui mừng tay nắm lấy cháu dâu cất lời dục về nhà lớn của Hàn thị.
Hàn Thiên Ngạo đám người nghe xong cũng từ quỳ dưới đất đứng dậy, chậm rãi nối gót theo sau Hàn lão bà.
“ Tỗ mẫu! trước khi Hàn Thiết đại mộ sụp đổ, Thiên Khiếu cùng tổ tiên di cốt cũng được đem về. Nay vợ con Thiên Khiếu cũng có mặt là song hỉ lâm môn Hàn thị ta” Hàn Thiên Khiếu nhớ đến một việc tốt, vui mừng mà báo
“ Hả!” Hàn lão thái bà nghe mà giật mình, gương mặt tràn đầy kinh hỉ : “ Thiên Ngạo con nói thật, di cốt tổ tiên cũng được đem ra!”
Ngàn năm qua biết bao nhiêu tộc nhân Hàn thị tiến vào Hàn Thiết đại mộ thủ mộ, sau đó chỉ có đi mà không về. Táng thân trong Hàn Thiết cổ thành, Hàn Thiết đại mộ bị sụp đổ không thể đem ra là chuyện thường tình mà thôi.
Nhưng nghe chính miệng cháu trai mình nói còn đem di cốt tổ tiên ra, làm sao mà Hàn lão thái bà không vui mừng cho được cơ chứ.
Hàn Thiên Ngạo cười vui gật đầu, đáp : “ cũng may là nhờ Đế Thiên An giúp sức cả, bằng không tôn nhi cũng không thể đem ra được.”
“ Đế Thiên An?” Hàn lão thái bà nghi hoặc không rõ.
Vợ Hàn Thiên Ngạo chen lời : “ nó là con rễ Thiên Khiếu, nhờ có nó mà chúng con thuận lợi đem di cốt tổ tiên ra ngoài. Tổ mẫu xem”
Theo lời nói, những tộc nhân Hàn thị khác đặt cái gùi gỗ phía sau xuống, tại gùi trong chính là những bình sứ được sắp xếp cẩn thận. Bên trong đó là hài cốt của tổ tiên Hàn thị được hỏa táng đem về tổ địa.
Một ông trùm khi trở về quá khứ làm vua, trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, đất nước nguy nan, sẽ phải làm sao? Mời đọc #Nhất Thống Thiên Hạ Nhất Thống Thiên Hạ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.