Chương 37: Băng Thần Di Chỉ
"Ồ, lại có nhiều phù chú như vậy? Chẳng lẽ tiểu tử nhà ngươi vừa c·ướp b·óc phù đạo tông môn nào ư?"
Lục Trường An đậu đen rau muống hỏi.
"Tiền bối nói đùa!"
Diệp Phàm có chút chột dạ đáp.
Đống đồ vật kia đúng là do gã c·ướp được, nhưng không phải c·ướp b·óc tông môn mà là bắt được mấy con bò lạc mỏ hỗn của Kim Phù Tông.
Kim Phù Tông là một phù tông nổi danh ở đại lục Thiên Nguyên, đệ tử Kim Phù Tông cái gì thì không nói, nhưng phù chú rất nhiều, cực kỳ khó dây dưa.
Đáng tiếc, bọn họ chọc nhầm người, trong lúc tranh đoạt động phủ, nói năng xấc xược, bị Diệp Phàm hung hăng đánh cho một trận tơi bời, đồng thời t·rấn l·ột hết toàn bộ tài sản.
Lục Trường An ngược lại chẳng thèm quan tâm Diệp Phàm lấy được bảo vật ở đâu.
Trộm cắp cũng được, c·ướp giật cũng thế, chỉ cần là đồ vật có giá trị, thì hắn đều sẵn sàng thu mua.
"Nhị phẩm Định Thân Phù 112 tấm, nhị phẩm Tốc Hành Phù 52 tấm, tam phẩm Kim Cương Phù 12 tấm, tam phẩm Bạo Liệt Phù 5 tấm, ồ đây là..."
Lục Trường An phất tay cầm lấy một lọ đan dược, nhẹ nhàng mở ra.
Bên trong lọ ngọc nằm lẳng lặng một viên đan dược màu nâu, bên ngoài ẩn chứa đan văn lập lòe.
"Lục phẩm Diên Thọ Đan? Đáng tiếc bởi vì niên đại quá xa xưa, dược hiệu giảm sút gần phân nửa, nguyên bản có thể diên thọ 100 năm, hiện tại nhiều lắm chỉ có thể diên thọ 60 năm!"
"Tiền bối mắt sáng như đuốc!"
Diệp Phàm cười nói, Diên Thọ Đan là gã lấy được từ trong động phủ của một vị cổ võ giả, bởi vì dược hiệu giảm sút, cho nên gã mới lấy ra buôn bán. Về phần những thứ tốt, Diệp Phàm sớm đã cất làm của riêng.
"Tiền bối, tất cả đồ vật của ta có thể đổi được bao nhiêu Thiên Đạo Tệ?"
Lục Trường An tính toán chốc lát mới hồi đáp:
"Phù lục của ngươi mặc dù số lượng nhiều, nhưng đẳng cấp quá thấp, giá trị không cao, ngược lại, lục phẩm Diên Thọ Đan, tuy rằng không phải hoàn hảo, nhưng vẫn có thể đổi được 6 li Thiên Đạo Tệ! Như vậy đi, tất cả những thứ này, liền định giá 1 phân, ngươi thấy thế nào?"
"Vãn bối không có ý kiến!"
Diệp Phàm vui vẻ đáp ứng, giá tiền như vậy còn cao hơn so với dự đoán chút ít, gã tất nhiên cực kỳ hài lòng.
Giao dịch xong xuôi, chủ khách đều vui.
Diệp Phàm chắp tay sau lưng, lượn quanh tầng một vài lần, cuối cùng dừng lại ở phía trước kệ hàng thứ bảy.
"A, xuất hiện đồ vật có thể mua?"
Bên trên kệ hàng, có một vật phẩm không bị cấm chế che lấp, là một quyển trục.
Diệp Phàm tiện tay cầm lên, tỉ mỉ đọc qua phần giới thiệu.
Đúng lúc này, bên trong chiếc nhẫn, chợt vang lên âm thanh gấp gáp của Khí lão:
"Tiểu tử mau mua nó, đây là đồ tốt!"
"Khí lão cũng biết tới lai lịch của môn pháp quyết này?"
Diệp Phàm thấp giọng hỏi.
"Tự nhiên biết rõ. Đại danh đỉnh đỉnh Ly Địa Khống Hỏa Quyết, lão phu há có thể không biết. Đây là thủ pháp khống hỏa độc môn của Thái Huyền Đan Tôn. Đồn đãi, tạo nghệ luyện đan của Thái Huyền Đan Tôn xuất thuần nhập hóa, vang danh thập giới. Bất kể loại đan dược nào mà hắn luyện chế, phẩm chất thấp nhất cũng là cực phẩm, được vô số luyện đan sư thời thượng cổ truy phủng như thần linh. Mà theo lão phu biết được, phẩm chất đan dược của Thái Huyền Đan Tôn sở dĩ cao như vậy, là bởi vì hắn nắm giữ một môn khống hỏa quyết vô cùng cao minh, gọi là Ly Địa Khống Hỏa Quyết. Quan trọng hơn đó là Ly Địa Khống Hỏa Quyết chẳng những có thể dùng để luyện đan, mà còn có thể dùng để luyện khí..."
Khí lão giải thích.
"Hí, dĩ nhiên là truyền thừa của Thái Huyền Đan Tôn. Nhưng mà giá cả có chút đắt đỏ!"
Diệp Phàm âm thầm giật mình cả kinh, nhưng sau khi nhìn xuống bảng giá, lửa nóng trong lòng lập tức lạnh đi phân nửa.
Bởi vì bên trên kệ hàng ghi giá rất rõ ràng, Ly Địa Khống Hỏa Quyết giá bán 3 tiền Thiên Đạo Tệ!
Phải biết lần trước gã mua sắm Luyện Huyết Kinh chỉ tiêu tốn 5 phân thiên đạo tệ mà thôi. Điều đó có nghĩa là giá trị của Ly Địa Khống Hỏa Quyết còn cao hơn Luyện Huyết Kinh sáu lần.
"Đây là đương nhiên. Diệp tiểu tử, ngươi chỉ sợ không biết rõ sự trân quý của Ly Địa Khống Hỏa Quyết. Nếu nó xuất hiện ở Nhân Hoàng Giới tất sẽ dẫn tới vô số luyện đan tông sư tranh đoạt bể đầu chảy máu. Giá cả đắt đỏ không tính là lạ!"
Khí lão nói.
"Vậy được rồi!"
Diệp Phàm hít sâu một hơi, cầm lấy quyển trục đi tới bên quầy, cắn răng nói:
"Tiền bối, vãn bối mua nó!"
Lục Trường An đang nhắm mắt dưỡng thần, thấy Diệp Phàm dĩ nhiên dự định mua sắm Ly Địa Khống Hỏa Quyết, suýt chút nữa bật cười thành tiếng.
Có điều, ngoài mặt vẫn bình đạm nói:
"Đây là thủ pháp luyện đan độc môn của một gã luyện đan sư tên Thái Huyền thượng nhân, tu luyện tới viên mãn có khả năng gia tăng ba thành phẩm chất của đan dược. Giá trị 3 tiền Thiên Đạo Tệ, ngươi xác định muốn mua sao?"
"Vâng!"
Diệp Phàm đáp, trong lòng lần nữa giật mình. Khó trách Khí lão nhắc tới, đan dược mà Thái Huyền Đan Tôn luyện chế ra đan dược, cấp bậc thấp nhất chính là cực phẩm.
Có Ly Địa Khống Hỏa Quyết, đừng nói là một vị Đan Tôn như Thái Huyền thượng nhân, coi như luyện đan sư phổ thông cũng có năng lực luyện chế được đan dược cực phẩm.
Định giá 3 tiền quả thực vô cùng hợp lý!
Sau khi thanh toán tiền, Diệp Phàm hào hứng cầm lấy khống hỏa quyết chuẩn bị rời đi, thì bỗng nhiên bị Lục Trường An gọi lại:
"Diệp tiểu hữu xin đợi chút!"
Lục Trường An cao giọng hô, tiếp theo lấy ra một tờ giấy, bên trên vẽ tỉ mỉ hai gốc linh thảo đưa cho gã, nói:
"Hai gốc linh thảo trên cùng Ngân Quang Thảo giống nhau, điều được Chư Thiên Điếm chúng ta đại lượng thu mua, nếu ngày sau, tiểu hữu nhìn thấy bọn chúng, có thể mang đến nơi đây cùng ta giao dịch!"
Diệp Phàm quan sát hai loại linh thảo chốc lát, nhíu nhíu mày, chỉ cảm thấy tương đối quen thuộc, giống như đã gặp được ở đâu rồi, gật gật đầu đáp:
"Đợi rời khỏi hiểm địa, vãn bối sẽ dành thời gian tìm kiếm bọn chúng!"
"Tốt, cứ quyết định như vậy!"
Lục Trường An cười dài, vỗ vỗ vai gã, càng ngày càng cảm thấy thiếu niên trước mặt thuận mắt.
Hai loại linh thảo mà hắn giao phó Diệp Phàm tìm kiếm là chủ dược để luyện chế Kim Cốt Đan và Ngọc Cốt Đan, một loại là Kim Cốt Thảo, một loại là Ngọc Cốt Thảo.
Nếu đối phương thật tìm được, như vậy, Đoán Cốt tam luyện đã không còn là chuyện viển vông.
Diệp Phàm đi rồi, Lục Trường An mới không cách nào ức chế được vui mừng, ngửa đầu cười to.
Không hổ là đưa tài đồng tử, vừa đến Chư Thiên Điếm liền mang cho hắn nhiều chỗ tốt như vậy.
Hôm nay hắn không chỉ thu được một đống phù lục, một viên lục phẩm Diên Thọ Đan, còn kiếm lời 2 tiền 9 phân Thiên Đạo Tệ.
Rốt cuộc hắn đã thoát ly trạng thái nghèo đinh đương, tấn thăng hộ cận nghèo.
Những ngày sau đó, Lục Trường An một bên chờ đợi Diệp Phàm tìm kiếm linh thảo, một bên lặng lẽ tu luyện.
Cứ như thế ba tháng trôi qua, tu vi của hắn tăng trưởng thần tốc, một đường tấn thăng Đoán Cốt viên mãn.
Đoán Cốt viên mãn, đặt ở Đại Ngu Vương Triều đã xem như một phương cao thủ, có thể thành lập gia tộc hay môn phái võ đạo nhỏ.
Tuy nhiên, bởi vì Lục Trường An quá mức điệu thấp, nên không có người nào biết rõ tu vi thật sự của hắn.
Thời gian gần đây, Vũ Dương Tông náo nhiệt dị thường, lý do là vì môn phái thi đấu sắp sửa diễn ra.
Theo tin tức mà hắn nghe lỏm được, thi đấu năm nay tương đối đặc thù, mười người đứng đầu sẽ được cử đi tới một chỗ cấm địa tham dự lịch luyện.
Chỗ cấm địa kia giống như gọi là cái gì Băng Thần Di Chỉ, nằm ở phía tây quận Bắc Hà.
Băng Thần Di Chỉ là trụ sở cũ của Băng Thần Tông, là một tông môn vô cùng cường đại thời thượng cổ.
Nghe đâu vào thời đại thượng cổ, Băng Thần Tông là bá chủ của toàn bộ cương vực rộng lớn bao gồm ba nước Đại Ngu, Đại Việt và Đại Ngụy, chuyên môn canh giữ Táng Thần Lĩnh.
Có điều, Băng Thần Tông đã sớm hủy diệt vô số năm, tan biến vào trong thời gian trường hà.
Hơn hai trăm năm trước, có một vị võ giả của Vô Cực Kiếm Tông phát hiện được lối vào di chỉ của Băng Thần Tông, từ bên trong chiếm được không ít cơ duyên.
Ban đầu, Vô Cực Kiếm Tông dự định nuốt riêng Băng Thần Di Chỉ, nhưng đáng tiếc, tin tức bị người tiết lộ.
Ba thế lực khác là Vũ Dương Tông, Huyết Âm Tông và phủ quận chủ đồng thời tạo áp lực, Vô Cực Kiếm Tông không thể làm gì khác, đành phải chia sẻ một chút danh ngạch cho các thế lực còn lại.
Cứ mỗi mười năm, Băng Thần Di Chỉ sẽ mở cửa một lần, cũng là thời điểm đệ tử của các tông so kè cao thấp với nhau.
Đương nhiên, thám hiểm cấm địa hay tông môn thi đấu đều căn bản không liên quan tới Lục Trường An, so với tham dự cái đồ bỏ tông môn thi đấu, nhanh chóng gia tăng tu vi mới là chính sự.