Tinh Tế Vạn Nhân Mê Bị Trùng Tộc Đoạt Đi Rồi

Chương 35: Ghế sofa




Nghe nói cậu sắp hòa thân với trùng tộc?"

 

Vừa nhắc đến chuyện này, Tô Yến liền thấy bực mình, hắn ngước mắt nhìn Hazel, đôi mày thanh tú như tranh vẽ phủ một lớp băng lạnh lẽo, "Thì sao?"

 

Hazel chẳng hề để tâm đ ến thái độ lạnh lùng của Tô Yến, vẫn giữ chất giọng trầm bổng đặc trưng của mình mà than thở: "Tôi thực sự cảm thấy tiếc cho cậu."

 

Tô Yến không đáp, chỉ quay đi nơi khác với chút chán ghét.

 

Hành động nhỏ này rơi vào mắt Hazel, càng khiến anh ta tin chắc Tô Yến không hề vui vẻ với việc hòa thân này, anh ta nhếch môi cười khẽ, hạ thấp giọng: "Tôi có thể giúp cậu..."

 

"Giúp tôi?" Tô Yến hơi cười, ánh mắt nhìn Hazel thoáng chút khó hiểu.

 

"Đúng, giúp cậu." Ánh mắt Hazel tham lam lướt qua khuôn mặt diễm lệ trước mặt, đặc biệt là vệt đỏ nhàn nhạt nơi đuôi mắt, nếu được hôn lên đó, chắc chắn sẽ là một trải nghiệm tuyệt vời.

 

"Ngay cả Bệ hạ cũng cảm thấy khó giải quyết chuyện này, ngài định giúp tôi kiểu gì?"

 

Ánh mắt Hazel lóe lên một tia kỳ lạ, sau đó mỉm cười: "Đi theo quy trình chính thống tất nhiên là khó, nhưng... luôn có cách khác, chỉ cần cậu chịu đánh đổi một chút thôi."

 

Chắc hẳn là những thủ đoạn không mấy quang minh chính đại rồi.

 

"Ồ?" Tô Yến nhướn mày, "Đánh đổi cái gì?"

 

"Cậu không biết sao?" Hazel hơi cúi người, nhìn thẳng vào Tô Yến, ánh mắt ám muội, tràn đầy ý đồ không đứng đắn, lướt dọc theo thân thể của Tô Yến.

 

Tô Yến ghét bỏ lùi lại vài bước, "Có lẽ ngài không biết một điều, chấp nhận hôn nhân với trùng tộc......"

 

"Là tôi tự nguyện."

 

Lần này đến lượt Hazel ngạc nhiên, "...tự, nguyện?"

 

"Điện hạ đã có tình cảm sâu đậm với Kì Sâm rồi, vậy thì đừng có ba lòng hai dạ nữa, tôi xin phép."

 

Tô Yến gật đầu một cách lịch sự, sau đó ra hiệu cho thị vệ bên cạnh: "Dẫn đường đi."

 

Hazel đứng tại chỗ, nhìn theo bóng lưng của Tô Yến, ánh mắt tối sầm, không còn che giấu sát khí trong lòng nữa, giọng lạnh lùng, "Đi, gọi Kì Sâm đến cho tôi."

 

......

 

Bên ngoài hoàng cung, Norn lập tức chạy đến khi thấy Tô Yến bước ra.

 

"Thế nào? Hoàng đế nói gì?"

 

Tô Yến đang tức giận, khoanh tay, bực bội nói: "Còn có thể nói gì chứ? Không phải là trùng vương không hài lòng với tôi, rồi đổi sang đối tượng hòa thân khác sao?"

 

Nghe câu này, Norn cảm thấy nghẹn lại, có vẻ như... đúng là vấn đề của anh ấy.

 

"YếnYến, nghe anh giải thích..."

 

Tô Yến trực tiếp leo lên xe, Norn cũng lập tức chui vào theo.

 

"Còn giải thích gì nữa? Giải thích cái gì mà giải thích?" Giọng điệu nghiêm khắc của Kinh Trập vang lên, nó vẫn nhìn Norn không vừa mắt.

 

"Người ta là một cặp đang cãi nhau, cậu xen vào làm gì?" Giọng nói bất lực của Faly vang lên.

 

"Sao nào? Chẳng lẽ Norn còn có thể chối sao? Tôi có đoạn ghi hình tại hiện trường đây này,"

 

"Nhưng chuyện này có nguyên do, có thể thông cảm được."

 

"Nguyên do cái gì? Flay, sao cậu lại bênh vực anh ta?"

 

"Tôi chỉ nói sự thật, là vì cậu thì cứ suy diễn lung tung."

 

Tô Yến:......

 

Norn:......

 

Hai cái trí tuệ nhân tạo này cãi nhau cái gì vậy trời?!

 

Bị đánh lạc hướng như vậy, Tô Yến cũng không còn tức giận nữa, hắn nắm lấy tay áo của Norn, "Nói đi, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra?"

 

Norn chỉ có thể làm bộ mặt khổ sở, bất đắc dĩ kể lại toàn bộ đầu đuôi sự việc.

 

Tô Yến nghe xong, trầm ngâm suy nghĩ một lúc lâu.

 

Trong lòng Norn hoảng loạn, "Yến Yến......"

 

"Được rồi, quả thật là có lý do chính đáng."

 

"Yến Yến!"

 

Norn lập tức phấn chấn nhào tới định ôm eo Tô Yến, nhưng lại bị đẩy ra một cách vô tình.

 

"Tội chết có thể miễn, nhưng tội sống thì không thể tha."

 

Tô Yến lạnh lùng đặt tay lên vai Norn, giọng điệu hết sức công bằng và công chính, "Tối nay anh ra ngủ ghế sô pha đi."

 

Norn cố gắng vùng vẫy lần cuối: "Yến Yến..."

 

Nhưng Tô Yến vẫn không chút lay động.

 

Norn tuyệt vọng nhắm mắt lại, đến giờ còn chưa được trèo lên giường vợ, mà đã bị đuổi đi ngủ ghế sô pha rồi, anh có lẽ là người đầu tiên trong lịch sử rơi vào cảnh này mất thôi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.