Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Kinh Dị [Dịch Full]

Chương 144: Chương 148 + 149 - Tạ Tháp và Bạch Lục ( 3 )




Edit : Hằng Nguyễn

🚫 DỊCH SAU CẤM SAO CHÉP, THAM KHẢO DƯỚI MỌI HÌNH THỨC ! 🚫

Chương 148 - Tạ Tháp và Bạch Lục ( 3 )

Hãy like cho tui ! Hãy vote cho tui ! (●'ω●)

---

Không lâu sau, đám người có tiền kia lại đến giáo đường cử hành nghi lễ hiến tế.

Bạch Liễu ôm quyển truyện tranh 《 Kẻ sát nhân Slenderman  》mà y đưa trằn trọc không ngủ được, cuối cùng hắn cẩn thận mang giày hướng về phía giáo đường.

Giáo đường bị viện trưởng khóa, nhưng Bạch Liễu la cà đã lâu thì biết một con đường nhỏ có thể lẻn vào giáo đường từ đó, hoặc một cửa sổ nhỏ đã vỡ khung được che khuất bằng một tấm màn.

Bạch Liễu từ cửa sổ bò vào giáo đường, hắn mượn ánh trăng ngồi trên ghế dài nhìn ngó lung tung để tìm tung tích người nọ, cuối cùng phát hiện y ở sau lưng tượng thần.

Trong nháy mắt nhìn y, trên mặt Bạch Liễu không có cảm xúc nào khác.

Y cuộn tròn người trong một bồn tắm nhỏ hơn so với chiều dài thân người mình. Trong bồn tắm đều là máu loãng, y trắng đến trong suốt, nửa mặt ngâm trong nước máu, hô hấp nhẹ như không, trên lông mi còn đọng một tầng sương băng trắng tinh khiết, trên tay chân và trán đều chi chít lỗ kim còn rướm máu.

"Tạ Tháp." Bạch Liễu lần đầu tiên kêu tên của y.

Tạ Tháp nằm trong bồn tắm chậm rãi tỉnh lại, y mở to mắt thấy được Bạch Liễu thì vươn tay muốn chạm vào hắn. Thế nhưng trong bồn tắm chợt xao động, một bụi dây gai mây dính đầy nấm trên đó vươn ra từ trong máu loãng gắt gao quấn lấy cổ và cổ chân Tạ Tháp, trước khi đầu ngón tay Tạ Tháp chạm vào Bạch Liễu đã bao vòng giam cầm y lại trong hồ máu rửa tội.

"Cậu đang làm gì vậy?" Bạch Liễu nghe được thanh âm bình tĩnh của mình dò hỏi.

Tạ Tháp nói:" Rửa tội, đây là rút máu trước khi cử hành nghi thức."

"Những người đó tới rút máu của cậu phải không? Bọn họ cần máu của cậu để cứu sống bọn họ." Bạch Liễu tiếp tục bình tĩnh hỏi, "Cậu mất nhiều máu như vậy sẽ chết thì sao?"

"Không đâu." Tạ Tháp nhìn Bạch Liễu, "Tôi là quái vật, cho nên tôi sẽ không chết."

Tạ Tháp khi nói chuyện thở ra một ngụm khí trắng —— chứng minh hiện tại nhiệt độ cơ thể y lạnh biết bao nhiêu.

"Vậy sao cậu lại ngủ ở đây, có lạnh không?" Bạch Liễu hỏi.

Tạ Tháp thành thật mà lắc đầu: "Tôi không cảm giác được."

Bạch Liễu một chân dẫm vào máu loãng, hắn quỳ xuống nhét bản thân vào khe hở của Tạ Tháp đang cuộn tròn. Nhiệt độ cơ thể ấm áp của Bạch Liễu xuyên qua máu loãng không ngừng truyền đến Tạ Tháp, Tạ Tháp thong thả chớp mắt, sương trên lông mi dần dần tan rã trong hơi thở của Bạch Liễu.

Hiện tại y đã có thể cảm giác được cái lạnh, bởi vì Bạch Liễu thật ấm áp.

Sau đó Bạch Liễu như không có việc gì mà mở cuốn truyện Tạ Tháp đưa hắn, hỏi y : "Muốn xem cùng nhau không?"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.