Trinh Tiết Liệt Phụ

Chương 18: Mất trinh tiết (H)




Chương 18: Mất trinh tiết (H)Trong phòng chỉ còn lại Dung Xu và Hoắc Tiêu, Dung Xu lại một lần nữa tiến đến bên miệng Hoắc Tiêu, nặng nề mút lấy môi hắn, động tác của Dung Xu thật sự không tính là nhẹ nhàng, Hoắc Tiêu mơ hồ nếm được mùi máu trong miệng.Hắn rất đau lòng, chỉ cảm thấy nếu đã đến nước này mà hắn còn có thể ngồi yên, vậy đã không phải Liễu Hạ Huệ mà chính là trời! Hoắc Tiêu kiên nhẫn đáp lại, lại một lần nữa môi lưỡi quấn quýt với Dung Xu, hắn đã lĩnh hội được một số tinh hoa so với trước, lúc môi lưỡi dung hợp còn có thể nhấm nháp mùi hương của mao đài.Hoắc Tiêu đặt Dung Xu lên đệm giường mềm mại, Dung Xu bị hôn một trận, tự nhiên buông lỏng tay chân ôm chặt Hoắc Tiêu, Hoắc Tiêu thuận thế giam cầm nàng dưới thân, áo của Dung Xu đã cởi ra một nửa, Hoắc Tiêu tiếp nhận công việc còn sót lại của nàng, da thịt mềm mại từng chút từng chút lộ ra ngoài, làn da săn chắc như mỡ, tuyệt đối không thua gì thiếu nữ mười mấy tuổi.Hoắc Tiêu chưa bao giờ nhìn thẳng vào những cô nương khác, thật sự cũng không có cách nào so sánh được, nhưng hắn chỉ cảm thấy miệng khô lưỡi đắng, xuyên thấu qua ánh sáng của viên Dạ Minh Châu, hắn chỉ cảm thấy thân thể trước mắt cực kỳ xinh đẹp, chẳng mấy chốc, trên người Dung Xu chỉ còn lại một cái yếm, dưới cái yếm kia chính là một đôi đỉnh núi trắng như tuyết, lớn đến kinh người.Hoắc Tiêu từng cho rằng mình là một người có khả năng tự chủ cực tốt, nhưng trong tình cảnh này, hắn không còn muốn dè nén nữa:
Gia Gia, nàng thật xinh đẹp.
Hắn thành tâm than thở, đưa tay phủ lên nhũ cầu đầy đặn của Dung Xu, cảm nhận được phần mềm mại độc đáo chỉ có ở nữ nhân này.Hoắc Tiêu cúi đầu, vùi đầu vào trong đó, hơi thở thơm ngát của nữ tử làm cho hắn không khống chế được, môi lưỡi của hắn nuốt lấy một đầu nhũ hoa, dưới sự mút của hắn, nhũ tiêm trên đỉnh trở nên vừa ướt vừa sáng, hắn thay phiên nhau liếm, Dung Xu dường như bị liếm đến thoải mái, nàng ưỡn eo vặn người ngâm nga.
Ừm...
Thoải mái...
Nhũ tiêm mẫn cảm bị người ta trân trọng mút vào như vậy, Dung Xu chỉ cảm thấy cả người tê dại, trên mặt có một tia mê say, nếu không phải rượu ảnh hưởng đến phán đoán, trên giường nàng sẽ rụt rè không giải thích được chứ không bao giờ thẳng thắn như vậy.Sự thẳng thắn ngoài ý muốn này đã cổ vũ Hoắc Tiêu rất nhiều, hắn lớn mật loại bỏ tiết khố của Dung Xu, hai tay dò xét đến nơi bí mật giữa hai chân Dung Xu.Nuốt nước miếng, Hoắc Tiêu thậm chí còn ngừng hô hấp, hắn thật cẩn thận đưa tay ra, thăm dò khe hở giữa hai chân, xúc cảm ướt át kia làm cho trong lòng hắn sinh ra vui sướng, cũng có sự rối rắm trong nháy mắt, đơn phương tương tư nhiều năm như vậy dường như lúc này đã nhận được chút đáp lại, hắn không chỉ muốn có nàng mà ít nhất thân thể của nàng cũng sinh ra hứng thú với hắn..Tuy rằng chưa từng có kinh nghiệm thực tế, nhưng hành quân nhiều năm, nghe qua không ít lời tục tĩu, hắn đại khái cũng biết chuyện gì sẽ xảy ra, ngón tay hắn thử đi dạo trong hộ hoa của nàng, tìm được viên ngọc nhỏ ẩn giấu trong thịt trai trong truyền thuyết kia, tiểu trân châu còn chưa sưng lên, dưới sự vuốt ve của hắn, nhất thời cảm thấy viên ngọc nhỏ sung huyết sưng lên.
Ừm... Thật thoải mái...
Dung Xu bị sờ đến chỗ mẫn cảm, giọng nói trở nên vô cùng kiều mị, cũng vô thức ưỡn eo.Hoắc Tiêu mang theo một chút kích động, ngón tay ấn qua lại ở phía dưới, hắn quan sát biểu cảm trên gương mặt Dung Xu, trầm ngâm, lắng nghe nàng thở dốc, ngón cái của hắn liên tục xoa nắn viên ngọc đứng thẳng kia, ngón trỏ thì thăm dò ở cửa động ướt át kia.U cốc nữ tính sau khi động tình qua đi đã chuẩn bị sẵn sàng nghênh quân, từng nhịp từng nhịp mút ngón trỏ của hắn, khi ngón tay của hắn thuận lợi tiến vào trong đó, lập tức bị da thịt non mềm hấp phụ.
Ha ừ...
Dung Xu cầu hoan ưỡn vòng eo, ngón tay Hoắc Tiêu bắt đầu rút qua rút lui trong hành lang chật chội kia.
A...
Dung Xu đã một thời gian không mưa mây, lúc ngón tay thô ráp của nam nhân nhanh chóng ra vào, cảm thụ tê dại truyền khắp tứ chi, bất ngờ không kịp đề phòng, trong đường hoa co rút không ngừng, trong ngoài đều tiến vào làn sóng rạo rực.Sung sướng trèo sông lội biển mà đến, hai tay Dung Xu vô thức ôm thân thể mình. Tự xoa xoa cái bụng mềm mại và bộ ngực đầy đặn, đôi môi đỏ mọng bởi vì khoái cảm mà phát ra tiếng líu lo du dương, quả thực hệt như một chú chim vàng anh mị hoặc lòng người.Hoắc Tiêu không thể nhẫn nại nữa, hắn cởi bỏ quần, phóng thích con mãng tính bên trong, thanh thịt chưa từng được nếm vị vừa thô vừa cứng, màu sắc hơi hồng phấn, gân xanh trên xen kẽ, có thể thấy được rõ ràng.Dung Xu mơ mơ màng màng, thoáng nhìn thấy vật cứng rắn dưới háng Hoắc Tiêu, bất giác tán thưởng:
A Tiêu, đệ thật lớn!”Lời này đối với nam nhân mà nói, không thể nghi ngờ là lời khen lớn nhất.Hoắc Tiêu đỡ lấy thân thịt đang hứng phần xoay tròn, quy đầu nhẹ nhàng chọc vào huyệt khẩu đang co rút không ngừng kia, lần đầu tiên sau hai mươi bốn năm qua, khi bị huyệt khẩu ướt át kia hấp thu vào, Hoắc Tiêu đã cảm nhận được một trận tê dại và run rẩy từ xương cụt leo lên.Hắn trầm thắt lưng xuống, nhưng phát hiện ra mình cứ như vậy trượt qua, hắn gấp đến độ đầu đầy mồ hôi, thử đi thử lại mấy lần cũng không có biện pháp thành công vào động.Hoắc Tiêu hít sâu một hơi, chỉ cảm thấy vừa nóng vội vừa xấu hổ.Dung Xu chớp chớp đôi mắt xinh đẹp sau đó đột nhiên ngồi dậy,
A Tiêu thật đáng yêu, để tỷ tỷ dạy đệ!”“Đã nói rồi, nàng không phải tỷ tỷ của ta!” Trên gương mặt tuấn tú của Hoắc Tiêu đỏ bừng, lúc này hắn không khỏi cảm thấy may mắn vì Dung Xu đã say, nếu không nàng nhất định sẽ đả kích hắn.Dung Xu đẩy Hoắc Tiêu ra, chỉ chốc lát sau Hoắc Tiêu đã bị nàng áp đảo trên giường, mái tóc đen nhánh rối tung, mấy sợi tóc không nghe lời nghịch ngợm rủ xuống, cả búi tóc cũng rối tung, thoạt nhìn vừa lười biếng lại xinh đẹp.Nàng một bên bắt lấy cổ tay Hoắc Tiêu, một tay đỡ thanh thịt cứng rắn kia.Hoắc Tiêu trợn tròn mắt, có chút không thể tin chuyện kế tiếp sẽ xảy ra, chuyện kia trong nháy mắt biến thành sự thật.Động tác của Dung Xu tuy rằng có chút vụng về, nhưng khi nàng nhắm ngay, ngồi xuống trong nháy mắt, Hoắc Tiêu chỉ cảm thấy bị tầng tầng lớp lớp thịt mềm bao bọc, cảm giác trong lúc này thật vi diệu mà khó có thể hình dung, thật muốn nói chính là thống khoái, thống cùng khoái song hành với nhau.
Híz-khà-zzz——
Hoắc Tiêu híp mắt thở hổn hển một tiếng.
A...
Dung Xu phát ra một tiếng kêu rên đau đớn.Hai người gần như đồng thời phát ra âm thanh, đồ vật và vật chứa rõ ràng không khớp.“Thật trướng, không ăn được!” Dung Xu tràn đầy quyến rũ, có chút u oán nhìn nam nhân dưới thân, ngón trỏ vô thức đặt ở trên môi đỏ mọng, quả thực chính là yêu tinh mị hoặc lòng người.Xử nam hai mươi bốn năm cứ như vậy biến mất, nhưng Hoắc Tiêu tuyệt đối không hề hối hận, đáy lòng hắn rất phấn khích, hắn và nữ tử hắn thích nhiều năm đã ở cùng một chỗ.
Gia Gia...
Hoắc Tiêu khẽ ngâm, trên gương mặt tuấn tú tràn đầy phong tình, đôi mắt phượng hẹp dài híp lại, khóe mắt lộ ra si mê, Hoắc Tiêu thật đúng là có một làn da đẹp.Nhìn gương mặt tuấn tú khiến người ta đau lòng của Hoắc Tiêu, Dung Xu tự nhiên vặn eo lắc lư mông, loại cảm giác bị nhét đầy này quá tuyệt vời, vô số mật dịch động tình bắt đầu dâng trào, tưới lên thân thịt đang vùi sâu trong cơ thể nàng.
Ha ừ...
Dung Xu cảm thụ được sự no đầy trong cơ thể, nàng quên hết xiềng xích dưới cơn say, cởi bỏ lớp vỏ ngoài rụt rè, trao tất cả những gì cho dục vọng nguyên thủy nhất.Dưới tư thế nữ thượng, thâm nhập cực kỳ sâu, dục căn khổng lồ của Hoắc Tiêu rất dễ dàng đi tới nơi sâu nhất của tâm hoa, Hoắc Tiêu có chút luống cuống đỡ lấy eo của Dung Xu, hắn mê mẩn nhìn dáng vẻ xinh đẹp tàn sát bừa bãi của nữ nhân trên người hắn, hắn dương như đã nhìn thấy thiếu nữ xinh đẹp khoe sắc giương cao giục ngựa trong trí nhớ của hắn.Bị đâm vào thật sâu, trong nháy mắt kia bất ngờ không kịp đề phòng, nữ nhân phập phồng trên người hắn ngừng lại, trên mặt thoáng hiện lên vẻ mê hoặc.
A Tiêu, ta còn đói a...
Đôi mắt linh động kia tràn đầy người vô tội.Hoắc Tiêu hít sâu một hơi, không dám tin trong nháy mắt tê dại truyền đến tứ chi như thế, đốt sống đuôi hắn như có một luồng điện, tinh quan kia dĩ nhiên không giữ được.Dung Xu kẹp chặt nửa người dưới,
Ha ừ...
Bên trong mật huyệt đã hoàn toàn là đồ của hắn, mỗi lần nàng di chuyển lên xuống đều có thể nghe được tiếng phốc xuy, cũng may vật kìa của Hoắc Tiêu đã mềm xuống một nửa nhưng vẫn to lớn như trước, Dung Xu một bên vuốt ve ngực của mình, một bên tiếp tục cưỡi ngựa ở trên người hắn, nơi hai người giao hợp đã là một mảnh nước dâm mỹ dính sệt.
A ừ... Thoải mái...
Cũng may Dung Xu chỉ chậm hơn một bước, cuối cùng nàng cũng đạt được cực lạc từ trên người Hoắc Tiêu.Lúc đạt tới đỉnh, mồ hôi trên người nàng nhỏ xuống người Hoắc Tiêu, Hoắc Tiêu chỉ cảm thấy từng giọt mồ hôi thơm phức. Làm cho dục vọng thú tính đang ngủ yên trong cơ thể hắn dần dần cô đọng lại, hắn nắm eo nhỏ nhắn của Dung Xu, cắn răng, chờ từng đợt sóng triều bình ổn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.