Xe RV chạy bon bon trên đường, Nhan Ly cầm một cuốn sách đọc.
Đột nhiên, bốn phương tám hướng truyền đến tiếng nổ lớn.
Đồng thời trong không khí cũng truyền đến một luồng sóng khí, trực tiếp hất tung xe RV.
Trong khoảnh khắc xe RV sắp đổ, Nhan Ly phóng ra tinh thần lực, tạm thời khống chế tốc độ thời gian.
Chỉ một giây.
Ngắn ngủi đến mức gần như có thể bỏ qua.
Nhưng chính cảm giác lơ lửng ngắn ngủi này đã cho Mục Tuyết Ca thời gian và cơ hội.
Mục Tuyết Ca giơ nắm đ.ấ.m đập mạnh vào cửa sổ, khoảnh khắc xe RV đổ xuống, người đầu tiên thoát ra ngoài là Hàn Tiếu Tiếu, cô nàng có dị năng tốc độ, không ai có thể nhanh hơn cô nàng.
Giây phút thoát ra thành công, cô nàng không chọn tìm kiếm con đường an toàn để chạy trốn, mà nhanh chóng đưa tay ra đỡ những người đồng đội bên trong.
Tốc độ hành động của mọi người đã sớm được rèn luyện trong môi trường mạt thế trở nên phi thường, trong vòng chưa đầy nửa phút, mọi người đều lần lượt thoát ra ngoài.
“Trói bọn chúng lại cho tao!”
Một giọng nói thô lỗ đột nhiên vang lên cách đó không xa.
Đối phương vậy mà lại có vật tư quân dụng?!
Mọi người nhìn nhau, im lặng một cách ăn ý.
Ở đây cứng đối cứng không được, người ta nã một phát pháo qua là bọn họ sẽ bị nổ chết.
Dị năng có mạnh đến đâu đối mặt với loại vũ khí nóng trực tiếp này cũng phải e dè.
Nửa giờ sau.
Mấy người bị trói chặt dẫn đến trước mặt Đao ca.
Ký ức mơ hồ của kiếp trước hiện lên trong đầu Nhan Ly, đặc biệt là khi nghe thấy những người đó gọi đối phương là “Đao ca”.
Nhan Ly không quen biết Đao ca nào cả, kiếp trước cũng chưa từng gặp qua người này.
Nhưng cô đã nghe thấy cái tên này từ miệng Bùi Tư Dạ.
Bởi vì tất cả trang thiết bị của phòng thí nghiệm kia, cùng với những nhân viên bên trong, đều bị Bùi Tư Dạ cướp từ tay một người khác.
Người đó tên là “Đao ca”.
Hơn nữa Đao ca này cũng không phải người tốt.
Não bộ Nhan Ly vận chuyển với tốc độ cao, lặng lẽ phóng ra tinh thần lực mạnh mẽ.
Trong im lặng có thể dựa vào tinh thần lực để lấy thông tin ở đây, hơn nữa còn trước mặt mấy dị năng giả, đồng thời phải đảm bảo không bị dị năng giả ở đây phát hiện.
Đây là một thử thách không nhỏ đối với Nhan Ly.
May mắn thay, cô đã vượt qua thử thách này.
Chỉ là hơi mệt.
Cảm giác mệt mỏi rất nặng nề.
Nơi này hình như là thành phố K.
Một thành phố cấp bốn, cấp năm, nhỏ hơn Sào Thành rất nhiều lần.
Sau khi mạt thế đến, văn minh nhân loại bị hủy hoại, trật tự xã hội sụp đổ hoàn toàn, thành phố K có mấy dị năng giả rất giỏi thao túng thực vật, trong đó Đao ca là người cầm đầu thống trị nơi này, ở đây có thể nhìn thấy sự ích kỷ và tàn nhẫn của nhân tính.
Người tên Đao ca kia đã thành lập một “Vương triều Kỷ Nguyên Mới” ở đây. Do ở vùng sâu vùng xa, ven biển, cộng thêm việc họ thực sự có thực lực nhất định, không phục tùng sự quản lý của chính quyền.
Thành phố K là một thành phố khá bí ẩn và gây chấn động.
Bởi vì nghe nói ở đây không có zombie.
Nhan Ly lại thông qua tinh thần lực thăm dò biết được, thực ra không phải là sạch sẽ an toàn đến mức không bị virus zombie lây nhiễm, mà là bởi vì zombie ở đây đều bị người tên “Đao ca” kia g.i.ế.c sạch.
Nếu thế giới này thực sự là một cuốn tiểu thuyết, Bùi Tư Dạ là nam chính, vậy thì Đao ca chắc chắn là phản diện cuối cùng trong thế giới này.
Cũng có dã tâm, có thực lực, là boss cuối cùng trong quá trình thăng cấp của nam chính.
Kiếp trước, người này hình như đã bị Bùi Tư Dạ diệt sạch.
Thời gian quay ngược về kiếp trước, ba thế lực mạnh nhất Lam Tinh, lần lượt là Quốc An Bộ đại diện cho chính quyền, Bùi Tư Dạ và căn cứ mạnh mẽ phía sau hắn, và “Đao ca” một mắt chột, mặt đầy thịt trước mắt này.
Tinh thần lực lại phóng đại, dần dần đi sâu vào.
Nhan Ly đã có chủ ý trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn bình tĩnh thản nhiên, như thể không có chuyện gì xảy ra, khiến người ta không nhận ra chút manh mối nào.
Con người quả nhiên có thiên phú trong việc tàn sát lẫn nhau.
Đây là cảm thán duy nhất của Nhan Ly sau khi sử dụng tinh thần lực thăm dò sâu.
“Các người là dị năng giả sao?” Đao ca chống cằm cười nói.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Nụ cười đó, ánh mắt đó, vừa nhờn nhợt vừa buồn nôn.
Nhan Ly: “Đúng vậy, chúng tôi là dị năng giả, anh cẩn thận đấy, nếu không thả chúng tôi ra, cẩn thận không ăn nổi đâu!”
“Ha ha ha ha…” Đao ca ngửa đầu cười lớn, “Cô em, cô đang nói dối.”
“Các người căn bản đều là một đám người thường không có dị năng gì cả! Còn muốn lừa ông đây.”
Hàn Tiếu Tiếu cúi đầu, trong vài giây ngắn ngủi, tâm trạng lên xuống thất thường.
Theo cô biết, Nhan Ly không phải là người lỗ mãng tự phụ.
Cô ấy có thể nói thẳng ra như vậy, ngược lại càng giống như cố ý làm vậy.
Nhan Ly đang làm gì?
Bày kế sao?
Còn gã đàn ông to lớn xấu xí hung dữ kia sao lại nói như vậy? Phản ứng cũng quá kỳ lạ.
Lẽ nào… ở đây dị năng giả ngược lại sẽ gặp phải chuyện gì đó không tốt sao?
Hàn Tiếu Tiếu cúi đầu, vừa hay đối diện với ánh mắt của Lạc Ninh.
Đối phương mỉm cười với cô nàng, an ủi.
Chuyện mà ngay cả em trai còn không sợ, cô có gì phải sợ?
Lẽ nào còn không bằng một đứa trẻ sao?
Nghĩ như vậy, trái tim Hàn Tiếu Tiếu cũng bình tĩnh lại một chút, sự bất an kia cũng giảm bớt.
Đao ca cười đi đến trước mặt Nhan Ly, tháo găng tay da dùng để ra vẻ, ngón tay nâng cằm cô lên: “Không ngờ phải không? Cô không lừa được ông đây.”
Phàm là đám người trẻ tuổi này thực sự có dị năng, đã sớm phản kháng rồi, làm sao có thể bị trói chặt như vậy?
Cái gì mà có dị năng, rõ ràng là cố ý nói ra để hù dọa hắn.
Đao ca ngửa đầu cười lớn, vẫy tay, ý bảo đàn em dẫn họ đi.
“Đao ca, tiếc quá, không phải là dị năng giả.”
“Đúng vậy, nếu là dị năng giả thì tốt rồi. Mấy mẫu vật thí nghiệm trong phòng thí nghiệm đều c.h.ế.t hết rồi, tình hình này biết đi đâu bắt dị năng giả…”
Phía sau là tiếng xì xào của đám đàn em, truyền đến tai họ, mọi người đều im lặng, cúi đầu giả vờ rất sợ hãi.
Sau khi bị áp giải lên xe, họ bị bịt đầu lại.
Xe chạy với tốc độ cao.
Hơn hai mươi phút sau mới dừng lại.
————