Trọng Sinh: Vả Mặt Bạn Cùng Phòng Trà Xanh

Chương 11: Chương 11




Hứa Mộc Thần quả thực tức đến bốc hỏa, vốn là một buổi trưa rất đẹp, tâm trạng tốt đẹp toàn bộ bị Đàm Trà làm cho biến mất.

 

Anh ấy một tay nắm chặt lấy tôi, tay kia tức giận chỉ vào Đàm Trà.

"Anh căn bản không quen biết cô ta, cô ta rốt cuộc đang tự ảo tưởng cái gì vậy? Lát nữa bạn gái tôi tức giận rồi cô mới vui à? Cô nhất định phải hủy hoại tôi cô mới hài lòng đúng không?"

Đàm Trà hoảng hốt xua tay, "Không phải đâu, anh Mộc Thần, em chỉ là..."

Nhưng lời cô ta vẫn chưa nói xong, đã bị Hứa Mộc Thần ngắt lời.

Hứa Mộc Thần kích động nắm tay tôi: "Bảo bối, anh nhớ ra rồi, hôm đó là có cát bị gió thổi vào mắt anh, anh mới nháy mắt thôi! Anh thật sự không có nháy mắt với cô ta đâu!"

Lời Hứa Mộc Thần vừa dứt, trong đám đông liền vang lên tiếng cười ồ.

Mặt Đàm Trà tái đi thấy rõ bằng mắt thường.

Cô ta run rẩy môi "Không, em không tin, không phải như vậy!"

Trong đám đông thật sự có người không nhìn nổi nữa.

"Cô em gái ơi, người ta giải thích rõ ràng thế rồi, người ta không để ý đến cô, cô đừng có quấn lấy người ta không buông nữa đi!"

"Đúng thế, đúng thế..."

Hứa Mộc Thần lúc này như một chú gà trống chiến thắng, thay đổi bộ dạng ỉu xìu vừa rồi, ưỡn ngực đứng bên cạnh tôi.

Mắt sáng long lanh, như thể muốn tôi khen anh ấy vậy.

Tôi nhìn về phía Đàm Trà: "Nghe thấy chưa, bạn trai tôi không có chút ý tứ nào với cô đâu, cô đừng tự mình đa tình nữa được không?"

Nói xong, không thèm để ý đến sắc mặt ngày càng chìm xuống của Đàm Trà nữa, kéo Hứa Mộc Thần bỏ đi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.