Trọng Sinh: Vả Mặt Bạn Cùng Phòng Trà Xanh

Chương 5: Chương 5




4

 

Ba người ở trong phòng vệ sinh bận rộn một hồi, rất nhanh hương trà xanh liền qua khe cửa lan tỏa khắp phòng ngủ.

Tôi lặng lẽ đeo thêm một lớp khẩu trang nữa lên mặt.

Đàm Trà thấy nhiệt độ nước gần được rồi, ra ngoài tìm quần áo thay giặt, để lại Đinh Kỳ và Ngô Tư Vũ hai người ở trong phòng vệ sinh tiếp tục giúp cô ta đun nóng.

Đàm Trà nhìn thấy ba lớp khẩu trang trên mặt tôi, trong mắt lại dâng lên hơi nước.

Tôi thật sự không hiểu nổi, Đàm Trà lấy đâu ra nhiều nước mắt như vậy chứ.

Đây là công lực luyện thành thế nào? Có thể tùy thời tùy chỗ, muốn khóc là khóc được.

Cô ta sụt sùi nhìn tôi: "Tuyết Đình, tớ thật sự không biết đã chọc giận cậu chỗ nào, cậu lại phải làm ra bộ dạng này cho tớ xem. Cậu đeo nhiều lớp khẩu trang trên mặt như vậy, không phải là có bất mãn với cách làm của tớ sao? Nhưng tớ đây cũng là hết cách rồi mà..."

Tôi thật sự có chút mất kiên nhẫn rồi, sao kiếp này tôi muốn tránh cô ta cũng khó như vậy.

Tôi đã cố gắng hết sức không giao du với cô ta rồi, sao cô ta còn cứ cố sống cố chết lại gần tôi chứ?

Tôi đưa tay ra, ngăn cản bước chân muốn đến gần của cô ta.

"Tôi chưa bao giờ nói tôi muốn nhắm vào cô nhé? Là cô từ lúc mới gặp mặt đến giờ cứ tìm cách gây chuyện với tôi đấy."

Tôi bực bội gãi gãi tóc: "Cô vừa gặp tôi liền cô liền khóc khóc, sao thế, tôi là củ hành à? Khiến cô vừa nhìn thấy tôi liền không nhịn được rơi lệ?"

Đàm Trà mở to mắt, "Sao cậu lại có thể nghĩ về tớ như vậy? Tớ không tìm chuyện với cậu, tớ chỉ muốn làm bạn với cậu thôi mà!"

Tôi thật sự sắp bị Đàm Trà làm phiền chết rồi.

"Tôi không muốn làm bạn với cô, cô chỉ uống trà xanh, tôi dị ứng trà xanh, chúng ta trời sinh tương khắc. Bốn năm này cô tốt nhất nên cách xa tôi một chút, cút càng xa càng tốt!"

Tôi cảm thấy mình bây giờ đã ở bên bờ vực bùng nổ rồi, chỉ thiếu một cơ hội là có thể khiến tôi phát nổ.

Đàm Trà nghe lời tôi nói xong vẫn không từ bỏ, tiến lên một bước muốn kéo tay tôi.

"Sao lại thế được Tuyết Đình, những vấn đề này đều có thể khắc phục được mà..."

Tôi không thể chịu đựng được nữa.

Ngay lúc tôi chuẩn bị tát cho cô ta một cái, cả phòng ngủ đột nhiên chìm vào bóng tối.

Công suất cây đun nước của Đàm Trà quá lớn, khiến cả tầng lầu chúng tôi bị nhảy aptomat.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.