Trực Tiếp: Ta Là Người Dẫn Đường Nổi Tiếng Toàn Giới

Chương 123: Cuộc sống (12)




Chương 123: Cuộc sống (12)
Dù sao thì hai ngày trước nàng còn là người bình thường, không phải đặc công hay gián điệp được huấn luyện bài bản.
Một người bình thường, làm sao có thể duy trì cảnh giác cao độ suốt ngày, nhìn ai cũng như kẻ địch?
Lại thêm việc nàng vốn là fan Iron Man, thậm chí có phần thiên vị Tony hơn cả Captain America, đối với thần tượng thì sao có thể phòng bị từng li từng tí?
Huống chi nàng còn tưởng Tony sẽ không đến mức để Jarvis giá·m s·át mình, cho nên mới không kiêng dè mà lỡ miệng nói ra nhiều lời “phá kịch bản” như vậy.
Cũng chính vì vậy, Tony mới vô tình nắm trong tay rất nhiều thông tin vượt ngoài tầm hiểu biết hiện tại.
Cùng lúc đó, tại một nơi bí mật nào đó trong sa mạc, căn cứ nơi trước đây Tony từng bị giam cầm, một nhóm người may mắn sống sót đã tìm thấy xác Lucas I do hắn chế tạo, đang cố gắng khôi phục lại nó. Chỉ là tiếc rằng toàn đám đều là loại chỉ biết bắn súng đánh nhau, đầu óc ngu si, chưa đạt được tiến triển gì đáng kể.
Nhưng — nguy cơ, vẫn chưa chấm dứt.

Ngày hôm sau.
Ana tỉnh dậy, hoàn toàn không phát hiện có gì khác thường. Vừa ra khỏi phòng, xuống lầu, liền thấy Tony và Lucas đang mỗi người cầm một chiếc hamburger lớn, ăn đến hăng say.
Ana nhịn không được văng tục một câu: “Các ngươi không tính thuê quản gia hay đầu bếp à? Lắm tiền như vậy mà để ăn hamburger cầm tay?”
Tony không hề tức giận, chỉ nhún vai một cái, vẻ mặt vô tội: “Nhà ta có quá nhiều bí mật, không thể để người lạ đi lại lung tung. Với lại, ta cũng rất thích hamburger phô mai.”

“Ta cũng thích!” Lucas gật đầu lia lịa, vừa ăn vừa tán đồng, “Vừa ngon vừa tiện!”
“Ăn ít mấy thứ này đi.” — Ana thuận miệng lầm bầm một câu, rồi không để ý đến bọn họ nữa, xoay người đi về phía phòng vệ sinh.
Tony nhún nhún vai, nhìn theo bóng lưng nàng, không biết lại đang suy nghĩ điều gì sâu xa.
.
tốc độ nhanh nhất hoàn thành đánh răng rửa mặt, Ana đã quay trở lại phòng khách, không bao lâu liền cùng Tony với Lucas ngồi trên sofa, mỗi người đều cầm trong tay một cái hamburger.
Tony nhìn dáng vẻ bình thản gặm burger của nàng, ánh mắt nhịn không được có chút quái dị: “Ngươi cứ như vậy đánh răng rửa mặt là xong? Nữ hài tử không phải đều rất chú trọng dưỡng da, trang điểm các kiểu sao? Quả ớt nhỏ chuẩn bị cho ngươi cả đống đồ mỹ phẩm, đều có thể mang ra làm tiệm bán lẻ rồi đó.”
Ana vô cùng bình tĩnh gật đầu, “Ta thấy rồi. Nhưng đáng tiếc là… ta không biết dùng, mà cũng không định dùng.”
Với thân phận là một đứa nghèo, nàng thật sự không thể lý giải nổi niềm vui khi lấy cọ chà mấy thứ kia lên mặt. Nói trắng ra là không thích.
Thói quen cá nhân trước kia của nàng thậm chí đến sữa rửa mặt cũng chẳng buồn xài, nhiều nhất là lấy cục xà bông thơm chà đại mấy phát. Còn sữa tắm? Thôi khỏi, trực tiếp xài nước lạnh dội cho sạch là được. Một một đứa con nhà nghèo, không biết makeup là gì, không hiểu skincare ra sao, cũng rất là bình thường a.
Đương nhiên, nàng cũng không khinh thường những nam hài ưa sạch sẽ thích làm đẹp, người mỗi người một kiểu, ai ép buộc ai được đâu? Chỉ là nàng không định thử mà thôi.
Tony nhíu mày nhìn nàng, ánh mắt tràn ngập khó tin.
Không trang điểm, không làm tóc, thậm chí cả mặt mộc cũng không qua xử lý, vậy mà làn da vẫn trắng nõn như trứng gà bóc, môi đỏ tự nhiên, mắt to long lanh như hồ nước, lông mi cong dài, hàng chân mày vừa vặn. Quan trọng nhất là... mái tóc dài bạch kim kia, sáng sớm chưa kịp gội, vậy mà vẫn rũ xuống sau lưng như lụa, mềm mại đến mức làm người khác hâm mộ.
“Ngươi kiểu này... tương lai chắc chắn là nữ thần công địch rồi.” Tony cảm khái từ tận đáy lòng.

Ana yên lặng mà dơ ngón cái về phía Tony. Một nữ hài tử như nàng lại bị một nam nhân khác khen xinh đẹp... còn nói nàng là nữ thần công địch, cảm thấy rất là vinh hạnh a.
Nhưng nàng cũng không thể không thừa nhận, ngoại hình của nàng, phối hợp với khí chất từ chiến đấu phục toát ra, quả thực là cấp bậc nữ thần max chỉ số.
Da dẻ dù không chăm cũng không xuống cấp, tóc ngủ dậy chẳng cần chải cũng như mới gội, tùy tiện hất ra sau vai đều mang theo cảm giác khí chất ngút trời.
Đương nhiên, điều đó không có nghĩa là nàng không gội đầu. Vệ sinh cá nhân vẫn là vấn đề nguyên tắc, không thể lười.
“Được rồi, ta ăn xong rồi.” Tony đứng dậy phủi phủi tay, nhìn nàng nói: “Ngươi từ từ ăn, chờ quả ớt nhỏ đến sẽ dẫn ngươi ra ngoài mua vài bộ quần áo mới. Không thể cứ mặc mãi bộ quân trang kia được, còn có nội y, đồ ngủ, mấy món lặt vặt nữa cũng cần mua đủ.”
Ana chỉ gật đầu lấy lệ, ánh mắt nhìn xa xăm, rõ ràng là đang xuất thần.
Quần áo? Nàng thật chưa từng nghĩ sẽ có ngày cần phải đi mua đồ, dù sao thì kiếp trước nàng cũng chỉ nhặt những bộ đồ mà bị người vứt bỏ để mặc lại mà thôi. Trong đầu hiện giờ chỉ có combo jeans và T-shirt là tốt rồi. Đơn giản, dễ mặc, dễ di chuyển.
Giày càng không phải lo. Chiến đấu phục của nàng có chất liệu chống mài mòn quá tốt, đến mức nàng thậm chí thường xuyên quên mình đang mang giày trong nhà, ngay cả lúc ngủ cũng chẳng buồn cởi.
Mặc váy? Không tồn tại. Không có trong từ điển.
Phong cách của nàng chỉ có thể là trung tính. Rộng rãi, thoải mái, tiện hành động.
Còn chiến đấu phục? Nếu không phải hệ thống cho phép mặc trong người như nội y, nàng còn phải đấu tranh tâm lý mấy ngày trời xem có nên mặc hay không.

.
Ngay lúc này Ana vẫn đang vừa gặm hamburger vừa lén quan sát trực tiếp gian trong hệ thống — chính xác hơn là mưa đạn trên livestream.
Từ khoảnh khắc nàng tỉnh lại, hệ thống liền tự động phát sóng trực tiếp toàn bộ hành trình cho cả thế giới xem, hơn nữa còn không quên rất có tâm mà đẩy quảng cáo đến cho những người chưa kịp vào xem. Tóm lại, dù có muốn trốn cũng không trốn được.
Thế là, hôm nay nàng rất "may mắn" phát hiện... số người xem trực tiếp vậy mà lên đến 8 tỷ!
Tám… tám tỷ ?!!
Oa, tính sơ sơ cả thế giới hơn tám tỷ người, trong đó khoảng năm mươi ức là dân mạng, vậy mà gần một nửa trong số đó đều chạy đến xem nàng phát sóng?!
Nàng không nhịn được lặng lẽ chửi thề một tiếng trong lòng.
Đây là dữ liệu thật đó hả? Đồng nhân văn cũng không ai dám viết liều như vậy đâu nha? Khoa trương như vậy mà cũng được?
Bản thân tự thấy hốt hoảng luôn đó!
Mà đông người xem như vậy, vấn đề kéo theo cũng không nhỏ nếu 8 tỷ người cùng lúc phát mưa đạn, thì dù hệ thống livestream không bị lag, cũng không thể nào đọc hết từng dòng mưa đạn chớp tắt như tia chớp đó được, đúng không?
Trước đây nàng cũng từng thắc mắc, nhưng hôm nay rốt cuộc mới nhận được lời giải thích từ hệ thống.
Nguyên lai — hệ thống sẽ tự động tiến hành xử lý và quản lý mưa đạn!
Tỷ như những mưa đạn trùng lặp, spam quá nhiều lần sẽ bị hệ thống lọc và ẩn đi. Những dòng vô nghĩa, hoặc công kích cá nhân, chửi bới dẫn chương trình... trực tiếp “bay màu” không để lọt một chữ vào tầm mắt nàng.
Bảo sao nàng vẫn luôn thấy mưa đạn trong phòng mình hiền lành ngoan ngoãn lạ thường, một câu chửi cũng không có. Tưởng đâu bây giờ internet văn minh tới mức không còn bình luận tiêu cực nữa chứ, ai ngờ là bị hệ thống một tay xử lý hết rồi!
Xem ra, bình xịt vẫn còn, chỉ là... sẽ không bao giờ xuất hiện trước mắt nàng mà thôi.
Không thể không nói, hệ thống này, đúng là có tâm có lực.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.