Nhưng điều kỳ lạ đã xảy ra, Dương Mi chỉ ôm đầu la lên một tiếng rồi trở lại bình thường, giống như không hề bị thôn phệ linh hồn. “ Ngươi có Hỗn Độn Chí Bảo có thể bảo vệ linh hồn à ?” Trần Lâm đã hiểu ra vấn đề, Dương Mi không hề hấn gì là do một Hỗn Độn Chí Bảo đang bảo vệ linh hồn của hắn, luồng tinh thần lực của Trần Lâm không thể thôn phệ được. “ Ngươi thật ghê gớm, có thể tấn công cả linh hồn Ma thần” Dương Mi thần sắc kinh hãi nhìn Trần Lâm, vừa nãy hắn đã có cảm giác gần như tử vong, cũng may là trên đỉnh đầu hắn có cất giữ Hỗn Độn Châu, trong phút nguy cấp bảo vệ lại linh hồn của hắn, nếu không thì bây giờ hắn chỉ còn là một cái xác. “ Xem ra phải đánh tay đôi với ngươi rồi” Trần Lâm vừa nói vừa áp sát Dương Mi và đánh ra một quyền mạnh mẽ vô cùng. “ Ngươi muốn giết ta cũng không dễ đâu” Dương Mi điên tiết, nâng lên hàng ngàn cành dương liễu mang theo cuồn cuộn sức mạnh đánh thẳng về phía Trần Lâm. “ Ầm” “Ầm” Quyền kình của cả hai đều chạm vào thân thể của đối phương làm phát ra những tiếng ầm vang dội, nhưng lúc này tình trạng của hai người lại vô cùng khác biệt. Trần Lâm không hề bị ảnh hưởng gì, còn Dương Mi thì cả thân thể đã bị đánh nát thành từng hạt nguyên tử, chỉ có cái đầu là còn lành lặn. “ Không, không thể nào, sao hắn có thể mạnh như vậy được ? Ta đã đạt đến cảnh giới Hỗn Nguyên Thái Thượng Thiên Đạo rồi mà? Tại sao? Chẳng lẽ hắn đã đạt đến Hỗn Nguyên Bất Diệt Đại Đạo” Dương Mi thần sắc hoảng loạn, cái đầu lơ lửng trong không gian từ từ biến mất, hắn đang ra sức trốn chạy khỏi Trần Lâm. “ Ngươi không thể thoát khỏi ta, cho dù có chạy đi đâu” Trần Lâm mỉm cười nói, rồi biến mất trong không gian. Tại một không gian xa xôi, một cái đầu vô cùng quái dị và to lớn bất thình lình xuất hiện. “ May quá, đã thoát được tên quái vật đó, cũng nhờ có Hỗn Độn Châu mà ...” Dương Mi chưa kịp nói hết câu thì cái đầu của hắn đã nằm gọn trong tay Trần Lâm. Hắn vô cùng sợ hãi, liên tục thi triển dịch chuyển không gian nhưng không thành công, cái đầu lâu của hắn đã bị Trần Lâm đặt không gian cấm chế. Trần Lâm mỉm cười, nhanh chóng lấy ra từ đầu lâu của Dương Mi một viên châu màu hồng, to cỡ nắm tay trẻ em. “ Xin tiền bối tha mạng, xin tiền bối tha mạng” Nằm trên tay Trần Lâm, Dương Mi lớn tiếng than khóc, cầu xin. Trần Lâm không nói nhiều lời, hắn liền đánh ra một luồng tinh thần lực vào ngay mi tâm của Dương Mi, linh hồn của Dương Mi nhanh chóng bị thôn phệ hoàn toàn. Cái đầu lâu cũng được Trần Lâm cất vào không gian giới chỉ. “ Đây là Hỗn Độn Châu, vẫn còn chưa được luyện hóa hoàn toàn, không biết tên Dương Mi kiếm từ đâu ra nữa, ta đúng là may mắn” Trần Lâm cầm viên châu màu hồng lên ngắm ngía. Trần Lâm chậm rãi thả thần thức vào Hỗn Độn Châu, hắn phát hiện ra một thứ làm cho hắn không khỏi kinh hỉ. “ Trong Hỗn Độn Châu vậy mà chứa cả một tiểu hỗn độn thế giới, bên trong lại có một Hỗn Độn Chí Bảo khác, hỗn độn chí bảo này trốn tránh rất nhanh, chỉ một thoáng đã mất dấu nó … Hỗn độn thế giới trong hỗn độn thế giới, Hỗn độn chí bảo trong Hỗn độn chí bảo, thật thần kỳ làm sao” “ Trước tiên cảm ngộ pháp tắc không gian trong linh hồn Dương Mi cái đã, sau đó sẽ luyện hóa Hỗn Độn Châu để cho nó nhận chủ” Trần Lâm thầm nghĩ. Thời gian thấm thoát trôi qua, đã hơn mười vạn năm kể từ khi Trần Lâm bắt đầu luyện hóa Hỗn Độn Châu, Trần Lâm không ngờ luyện hóa Hỗn Độn Chí Bảo lại khó khăn như vậy. Trong Hỗn Độn Chí Bảo có vô vàn cấm chế cần phá giải, mỗi một cấm chế muốn phá giải cần thời gian trăm năm trở lên, có cấm chế khó phải mất cả ngàn năm. “ Cuối cùng đã luyện hóa được Hỗn Độn Châu này, tốn của ta không ít thời gian … còn Hỗn độn chí bảo trong Hỗn Độn Châu, rất có linh tính lại nghịch thiên như vậy thì gọi là Nghịch Đạo Châu đi” Trần Lâm cảm khái nói. “ Khả năng vận dụng Viên Đá Không Gian của ta đã đạt 100%, con mồi tiếp đến sẽ là Tinh Thần Ma Thần. Thời gian và Không gian Ma Thần là mạnh mẽ nhất trong các Ma Thần nhưng sức mạnh chỉ là cấp Vũ Trụ cấp 2, do đó các Ma Thần còn lại chắc cũng cỡ này mà thôi” “ Đã phát hiện ra vị trí, Tinh Thần Ma Thần, ta đến đây” Trần Lâm mỉm cười, từ từ biến mất trong không gian Hỗn độn. Hơn 5 triệu năm trôi qua, Trần Lâm đã lần lượt thôn phệ toàn bộ linh hồn của tất cả các Ma Thần trong Hỗn Độn không gian. Khi hắn cảm ngộ được hết 3000 Đại Đạo pháp tắc thì Găng Tay Vô Cực trên tay trái của hắn đã phát sinh biến hóa kinh khủng. Sáu viên Viên Đá Vô Cực trên găng tay đã bay lên cùng với Hỗn Độn Châu và nhập lại thành một với Thần Cách bảy màu của Trần Lâm. Khi Trần Lâm nhận ra thì hắn đã trở thành cường giả Vũ Trụ Cấp 6, chưởng khống 7 chiều thời không, một vị Siêu Thần toàn tri, toàn giác, toàn năng. Trần Lâm cảm thấy hắn hiện tại mạnh hơn trước kia cả tỷ lần trở lên, hắn tin tưởng chỉ cần một phất tay là hắn có thể tùy tiện hủy diệt cả một phần vũ trụ. “ Ta hiện tại đã có thể miễn cưỡng sáng thế ra một vũ trụ mới hoàn toàn nhưng sẽ phải tiêu hao một nguồn năng lượng vô cùng lớn, xem ra phải đến một số nơi tìm kiếm Tâm Vũ Trụ - Heart Of The Universe để tích súc năng lượng đủ lớn thì mới nghĩ đến sáng thế vũ trụ. Khi tạo ra được một tân sinh Vũ trụ thì sức mạnh của ta sẽ tăng tiến không ít” Trần Lâm âm thầm tính toán. “ Ngươi là Đại Đạo phải không ?, lấp ló ở đó làm gì, ra đây mau!” Trần Lâm bất giác hướng vùng không gian Hỗn độn nói. Từ trong không gian hỗn độn, từng luồng linh khí bắt đầu tụ lại rồi hình thành một hình thù giống người cực kỳ to lớn, hình thù này không phân biệt rõ là nam hay nữ, ánh mắt màu vàng kim chói lọi, toàn thân trong suốt như thủy tinh, cất lên giọng nói kết hợp nhiều âm vực. “ Đại Đạo xin được tham kiến Ngài, đấng Toàn năng, Ngài có gì cần sai khiến Đại Đạo” “ Ngươi lén lút quan sát ta nãy giờ có phải không ?” Trần Lâm ôn tồn nói, hắn phát hiện thân ảnh to lớn, trong suốt này vậy mà mang lực lượng Vũ trụ cấp 4, thật không đơn giản, nếu hắn không gặp kỳ ngộ thì thực lực của hắn chỉ ngang hàng với tên này thôi. “ Thưa Ngài, xin Ngài thứ tội, Đại Đạo thấy Ngài chém giết các Ma thần vừa mới khai sinh nên mới âm thầm theo dõi” Đại Đạo ôn tồn trả lời, trên gương mặt trong suốt của hắn không hề biểu hiện thái độ gì. Trần Lâm nhìn thẳng Đại Đạo rồi giả vờ nghiêm mặt nói: “ Uhm, ta thấy bọn chúng vừa xấu xí lại còn ra vẻ ta đây, rất là chướng mắt nên ra tay tiêu diệt hết, làm sao ? ngươi thấy không vui à?” “ Dạ không phải, bọn chúng chỉ là do bản nguyên của Đại Đạo sinh ra nên khai sinh lần nữa cũng không phải chuyện khó khăn gì, Ngài ra tay rất đúng, thưa đấng toàn năng” Đại Đạo nói thẳng một mạch như được lập trình sẵn. “ Vậy thì tốt, ngươi cũng rất biết điều, chứ nếu không chỉ cần một búng tay thôi là vùng không gian này của ngươi sẽ đi tong” Trần Lâm cười nói. “ Dạ vâng thưa Ngài, Ngài là đấng toàn năng, không gì là không làm được” Trần Lâm thấy thái độ của Đại Đạo cũng không lấy làm lạ, hắn biết rằng đứng nói chuyện với hắn lúc này không phải là một sinh vật mà là hóa thân của tạo hóa. Đại Đạo chỉ dựa vào logic mà làm việc, không hề có cảm xúc hay tính cách, đối xử với mọi vật đều như nhau, có thể nói Đại Đạo là vô tình cũng không sai. “ Nếu không có việc gì nữa thì ngươi lui đi” Trần Lâm phất tay nói. “ Dạ vâng thưa đấng toàn năng” Đại Đạo cúi đầu chào rồi biến mất trong không gian vô tận.
truyện não to , khá hay logic đồng nhân tiêu biểu của Phàm Nhân Tu Tiên