“ Đa tạ Ngài đã giúp đỡ Thiên Đạo tu bổ bản nguyên, công đức của Ngài thật vô lượng” Thiên Đạo vừa nói vừa hóa ra mười chín đóa công đức chi vân màu vàng kim bay đến người Trần Lâm. “ Nếu ngươi đã có lòng như vậy thì ta thu nhận” Trần Lâm phất tay thu lấy từng đóa công đức chi vân, hắn biết những đóa công đức chi vân màu vàng kim này là điều kiện để đạt đến bậc Thánh Nhân trong thế giới Hồng Hoang, tuy hắn không cần nhưng có thể ban phát cho người khác. “ Ngươi lui xuống đi, ta muốn đi dạo Hồng Hoang một chút” Trần Lâm hướng Thiên Đạo nhàn nhạt nói. “ Dạ vâng, thưa đấng toàn năng” Thiên Đạo cúi đầu chào rồi biến mất trong thiên địa. Trần Lâm đảo mắt qua toàn bộ Hồng Hoang, hắn nhanh chóng xác định được vị trí ba tia nguyên thần cũng như mười hai giọt tinh huyết của Bàn Cổ lưu lại khi thân vẫn. Tuy nhiên, Trần Lâm không hề quan tâm đến những thứ này, cái hắn đang tìm kiếm là bốn đóa hoa sen mười hai phẩm đã hóa ra từ Hỗn Độn Thanh Liên. “ Đã xác định được vị trí” Trần Lâm lẩm bẩm nói rồi biến mất. Cuối cùng Trần Lâm cũng đã thu thập được bốn đóa hoa sen tại bốn vị trí cách xa nhau trong đại địa Hồng Hoang, đó là: Thập nhị phẩm thanh liên, hồng liên, hắc liên và kim liên. Bốn đóa hoa sen này là Tiên Thiên linh thể, ẩn chứa đại đạo pháp tắc vô cùng huyền diệu, dùng bốn đóa hoa sen này để dựng dục linh hồn thì không gì tốt bằng. “ Tuyết Kỳ, Linh Nhi, tiểu Vân, tiểu Ngọc, bốn người đến đây với ta nào” Trần Lâm lớn tiếng gọi, từ trong Thần quốc của hắn bốn vị thiên sứ mười hai cánh bay ra, người nào cũng xinh đẹp tuyệt mỹ. “ Phu quân, có chuyện gì mà gọi bọn thiếp ?” Điền Linh Nhi bay đến khoác tay Trần Lâm tinh nghịch cười nói. Lục Tuyết Kỳ không nói lời nào, chỉ mỉm cười vô cùng xinh đẹp nhìn Trần Lâm. “ Phụ thân, chuyện gì vậy ?” tiểu Vân và tiểu Ngọc bay vòng xung quanh hắn. Trần Lâm nắm tay Lục Tuyết Kỳ và Điền Linh Nhi, rồi vui vẻ nói. “ Mọi người tuy đã thành Thiên Thần, có thể bất lão bất tử nhưng không thể nào so sánh với một vị Thần được, vì vậy ta muốn cho hai nàng và tiểu Vân cùng tiểu Ngọc được trở thành những vị Thần đầy quyền năng, vĩnh hằng bất hủ” “ Thiếp tùy chàng quyết định, chỉ cần chúng ta luôn ở cùng nhau là được” Lục Tuyết Kỳ ôn tồn nói, gương mặt nàng mỹ lệ vô cùng. “ Thiếp cũng vậy, phu quân” Điền Linh Nhi ngả đầu lên vai của Trần Lâm âu yếm nói. “ Tụi con nghe theo người, phụ thân” tiểu Vân và tiểu Ngọc cười vui vẻ nói. “ Được rồi, bốn đóa hoa sen này là Tiên Thiên Linh Thể, có thể dựng dục nên thân thể của một vị Thần, các nàng hãy chọn lựa đóa hoa sen phù hợp với mình rồi cố gắng hấp thu thật nhiều Tiên Thiên linh khí trong trời đất này, tu luyện đến Hỗn Nguyên Vô Thượng Thiên Đạo. Đây là phương cách tu luyện cùng với công đức kim vân có thể hỗ trợ rất nhiều cho các nàng” Trần Lâm nói rồi phất tay một cái, từng đóa công đức kim vân bay đến từng người. “Chúng ta thử thi xem ai sẽ tu luyện đến Hỗn Nguyên Vô Thượng Thiên Đạo trước, Tuyết Kỳ tỷ tỷ, muội sẽ không để tỷ qua mặt đâu” Điền Linh Nhi cười tinh nghịch hướng ba người bọn Lục Tuyết Kỳ. “Muội có vẻ tự tin quá nhỉ” Lục Tuyết Kỳ cười duyên dáng. “ Thôi, mọi người mau lựa chọn hoa sen đi, xong xuôi ta sẽ dẫn các nàng đến Bồng Lai Tiên Đảo, nơi đó rất thích hợp cho tu luyện, ta cũng dự định xây dựng tiên phủ cho chúng ta tại đó” Bốn người nhanh chóng chọn lựa hoa sen phù hợp với mình. Lục Tuyết Kỳ chọn thập nhị phẩm thanh liên. Điền Linh Nhi chọn thập nhị phẩm hồng liên. Trần Tiểu Vân chọn thập nhị phẩm hắc liên. Trần Tiểu Ngọc chọn thập nhị phẩm kim liên. Thế giới Hồng Hoang vô cùng to lớn, nếu tính bằng năm ánh sáng thì khoảng cách của Hồng Hoang có thể tới mấy trăm triệu năm ánh sáng. Trong đó Hồng Hoang Đại Lục chiếm tổng cộng bốn phần mười, sáu phần mười còn lại là đại dương bao la bát ngát, vì vậy có thể thấy đại dương trong Hồng Hoang thế giới rộng đến cỡ nào. Trong đại dương có tồn tại một tòa gọi là Bông Lai Tiên đảo, tòa tiên đảo này không hề cố định vị trí mà luôn luôn thay đổi, vì thế cho dù là Thánh nhân, nếu như không hao tốn cực đại pháp lực thì vẫn vô phương suy đoán ra vị trí tòa tiên đảo này. Thế nhưng đối với Trần Lâm mà nói, chuyện đó không thể nào làm khó hắn. Hắn chỉ cần nhắm mắt, thả ra thần thức khắp toàn bộ Hồng Hoang là tìm ra được ngay. Cả năm người trong tích tắc đã đứng phía trên Bồng Lai Tiên Đảo. “ Phu quân, thiếp đâu có thấy tiên đảo gì đâu” Điền Linh Nhi nhanh nhạy hỏi Trần Lâm. “ Con cũng không thấy Bồng Lai Tiên đảo đâu cả, không lẽ chúng ta đã nhầm vị trí” tiểu Vân cũng nói theo. Trần Lâm thấy thái độ của vợ con thì cười nói. “ Phía dưới chân chúng ta chính là Bồng Lai Tiên Đảo, tại vì có trận pháp cao thâm che mắt nên mọi người không thấy, các nàng nhìn xem” Trần Lâm vừa nói vừa phất tay một cái, cả tòa tiên đảo vô cùng to lớn, rộng cả tỷ vạn dặm hiển hiện ra trước mắt. “ Thật là kỳ diệu” tiểu Ngọc mở miệng nói. “ Tòa đảo này rộng lớn hơn Trung Châu cả ức lần chứ không ít” tiểu Vân cảm khái nhìn tòa tiên đảo bao la rộng lớn. Trên đảo Tiên Thiên Linh khí vô cùng đậm đặc, nồng độ cao hơn Hồng Hoang Đại Lục cả trăm lần. Tuy bây giờ chưa có bất cứ sinh linh gì ngoài núi đá, sông suối nhưng Trần Lâm tin tưởng trong tương lai nơi đây sẽ dày đặc các loài động thực vật sinh sống. Trần Lâm bắt đầu tìm vị trí thích hợp để xây dựng động phủ cho vợ con tu luyện. Cuối cùng hắn cũng tìm được một nơi rất ưng ý, hắn tạo tổng cộng 12 cái động phủ, bên trong mỗi động phủ hắn đều bố trí một Hấp Linh Đại Trận, trận pháp này không ngừng hấp thu Hỗn Độn linh khí từ Tam Thập Tam Thiên bên ngoài Hồng Hoang và chuyển hóa thành Tiên Thiên Linh Khí, vì vậy nồng độ linh khí trong động phủ cao hơn bên ngoài cả triệu lần, tu luyện trong động phủ này một ngày tương đương với ở Hồng Hoang Đại Lục cả vạn năm. Trần Lâm lơ lửng trên không, tâm niệm vừa động, lập tức tại trung tâm đảo bất thình lình một tòa đại sơn từ dưới đất chui lên, tòa đại sơn không ngừng bành trướng, cho đến khi cao gần cả tỷ trượng thì mới dừng lại. “ Ngọn núi này đặt tên là Bồng Lai sơn đi” Trần Lâm vui vẻ nói. Hắn phất tay một cái, trên ngọn núi bỗng xuất hiện vô số đình đài lầu các cao lớn hùng vĩ. Cả năm người Trần Lâm nhanh chóng đi lên đỉnh núi Bồng Lai, tiến vào cung điện. Một tòa đại môn cao sừng sững hiện ra trước mắt bọn họ, cao hơn 500 trượng, màu vàng kim sáng rực rỡ, phía trên đại môn có ba chữ lớn ghi “Bồng Lai Cung”. “ Đây là Bồng Lai Cung, từ đây về sau sẽ là nhà của chúng ta” Trần Lâm quay sang nhìn bốn người nói. “ Cung điện thật to lớn” tiểu Vân và tiểu Ngọc xuýt xoa nói. “ Chúng ta vào xem đi” Điền Linh Nhi hăm hở nói. Cả năm người tiến vào đại điện, chỉ thấy bên trong rộng lớn vô cùng, cao có đến hàng vạn trượng, ở phía trên chủ vị có đặt 12 bảo tọa to lớn màu vàng kim, nạm ngọc lấp lánh.