Từ Binh Biến Huyền Vũ Môn Bắt Đầu

Chương 265: Chủ Thần sứ giả thứ sáu





Một tháng sau, Thủy hệ thần vị diện.
Trên bầu trời xanh thẳm của Lam Vũ đại lục, một cái Kim Chúc sinh mệnh hình kiếm bay lướt qua như một tia sáng vàng óng.
Bên trong Kim Chúc sinh mệnh, Trần Lâm đang ngồi chễm chệ trên bảo tọa nhâm nhi ly rượu đỏ, ngồi đối diện hắn là một cô gái xinh đẹp tóc vàng mắt xanh, mặc bộ váy áo màu xanh biếc vô cùng thanh thoát. Nàng là Lam Vi Á, Thủy hệ chúa tể của thần vị diện này.
“ Khắc Lôi, ngài thấy Thủy thần vị diện này như thế nào ?” Lam Vi Á nở nụ cười mê hồn nói.
“ Ta thấy nó cũng xinh đẹp như nàng vậy” Trần Lâm để ly rượu lên bàn mỉm cười nhìn Lam Vi Á.
Lam Vi Á ra vẻ thẹn thùng cười duyên nói: “ Khắc Lôi ngài lại đùa giỡn Lam Vi Á rồi”
“ Ha ha, ta nói thật không phải giả, trong số bảy vị Pháp tắc chúa tể, ta thấy nàng là hợp mắt nhất, nàng thông minh lại xinh đẹp, vừa nhìn đã yêu” Trần Lâm cười vui nói.
“ Ngài còn nói, mới sáng sớm ngài đã thân chinh đến, làm cho người ta sợ hết hồn. Ta đâu biết rằng ngài lại có nhã hứng đến Thanh Vũ đại lục tiếp quản chứ, nếu biết sớm, người ta đã chuẩn bị chu đáo chào đón ngài rồi” Lam Vi Á tay ngọc vỗ vỗ ngực biểu hiện xinh đẹp động lòng người.
Từ khi Trần Lâm đánh bại dễ dàng Quang Minh chúa tể Áo Cổ Tư Tháp, thực lực của hắn đã được các Chủ thần thầm so sánh với Tứ Đại Quy tắc Chúa tể. Bảy vị Pháp tắc chúa tể đều vô cùng lo sợ bị Trần Lâm tìm cớ gây chiến, bởi vì bọn họ biết Quang Minh chúa tể sử dụng Chí cao thần khí còn thua thảm như vậy thì bọn họ rất có khả năng bị mất mạng nếu Trần Lâm ra tay.
“ Ta làm cho nàng sợ sao ? Thật có lỗi ... ta vốn chỉ muốn tìm một số Chủ thần sứ giả để giải quyết công việc, nghĩ đến có 3 đại lục dưới quyền ta còn chưa đến tiếp quản nên sẵn tiện đến” Trần Lâm ra vẻ áy náy cười nói.
“ Ngài đến tiếp quản Thanh Vũ đại lục là chuyện đương nhiên, lát nữa tới Thanh Vũ đại lục, ta sẽ giới thiệu ngài với Á Khắc Đặc - quân đoàn trưởng của Thanh Vũ quân. Kể từ hai vạn năm trước, mọi việc trên Thanh Vũ đại lục đều do hắn quản lý, ta nghĩ cường giả trên Thanh Vũ đại lục hắn đều biết” Lam Vi Á nghiêm túc nói.
“ Như vậy thì đa tạ nàng, Lam Vi Á” Trần Lâm cười nói.
Một lúc sau, Kim Chúc sinh mệnh đã đáp xuống Thanh Vũ đại lục, nơi đây, cả đất trời đều bao phủ bởi một màu xanh biếc vô cùng đẹp mắt.
Trần Lâm và Lam Vi Á nhanh chóng bước ra khỏi Kim Chúc Sinh mệnh, ở phía dưới đất có vài trăm thân ảnh đang đứng chờ đợi, đứng đầu là một vị nam tử anh tuấn tóc nâu, mặc trường bào màu xanh.
Thấy hai người Trần Lâm đi đến, cả đám người vội vã quỳ xuống hành lễ: “Kính chào Chủ Thần đại nhân”
“ Mọi người đứng lên đi” Lam Vi Á phất tay nói.
“ Dạ đại nhân” cả đám người nhanh chóng đứng dậy.
“ Khắc Lôi, đây chính là A Khắc Đặc mà ta đã đề cập với ngài” Lam Vi Á chỉ A Khắc Đặc cho Trần Lâm biết.
Trần Lâm gật gù, quan sát A Khắc Đặc.
“ A Khắc Đặc, vị này là Chúa Tể Khắc Lôi, từ nay sẽ quản lý Thanh Vũ đại lục này” Lam Vi Á hướng A Khắc Đặc căn dặn.
“ Dạ vâng, thưa Chúa tể đại nhân. A Khắc Đặc, xin ra mắt Chúa Tể Khắc Lôi đại nhân” A Khắc Đặc cung kính hành lễ với Trần Lâm.
“ Tốt lắm, A Khắc Đặc, sau này ta sẽ cần ngươi hỗ trợ nhiều đó” Trần Lâm cười nói.
“ Thưa đại nhân, được làm việc cho đại nhân là vinh hạnh của thuộc hạ” A Khắc Đặc cung kính nói.
Trần Lâm ngẩng đầu nhìn bầu trời xanh biếc, bất thình lình phất tay một cái. Từ trong không trung bỗng xuất hiện một tòa cung điện nguy nga tráng lệ, lầu các trùng trùng điệp điệp, mây mù lượn lờ giăng kín lối đi.
Đám người A Khắc Đặc còn chưa hết kinh ngạc thì đã nghe Trần Lâm nói.
“ Đây sẽ là cung điện của ta ở Thanh Vũ đại lục, A Khắc Đặc, ngươi hãy sắp xếp Thanh Vũ quân đến đó làm việc, chờ ta phân phó nhiệm vụ” Trần Lâm hướng A Khắc Đặc nói.
“ Thuộc hạ đã rõ, thưa đại nhân” A Khắc Đặc cung kính.
“ Tòa lâu đài thật tráng lệ, Khắc Lôi ngài thật có khiếu thẩm mỹ nha” Lam Vi Á cười duyên nói.
“ Chỉ tiện tay mà thôi, nàng không phiền cùng ta tham quan một vòng cung điện chứ” Trần Lâm nhìn Lam Vi Á cười.
“ Sao ngài lại nói vậy, đó là vinh hạnh của Lam Vi Á mới đúng” Lam Vi Á nở nụ cười mê hồn nhìn Trần Lâm.
“ Xin mời”
Trần Lâm cùng Lam Vi Á hướng tòa cung điện bay đến, đám người A Khắc Đặc cung kính theo sau.
Thời gian thấm thoát trôi nhanh, mới đó đã trải qua hai ngàn năm trăm năm, khoảng thời gian này đối với một vị Thần cấp mà nói thì cũng là rất lâu nhưng lại không tính là gì đối với một vị Chủ thần như Trần Lâm.
Trong thời gian này, hắn đã tiếp quản 3 khối đại lục ở Thủy hệ, Hỏa hệ, Địa hệ Thần vị diện và giao phó toàn bộ cho 3 người con của hắn là Hi Khắc, Hi Na, Hi Lâm quản lý. Chủ Thần sứ giả hắn cũng đã tìm được 5 người, thực lực cao nhất là Thống Lĩnh, thấp nhất cũng là Thất Tinh Ác Ma, còn một vị trí Chủ thần sứ giả cuối cùng thì hắn đang chờ đợi một người.
Địa Ngục vị diện, Huyết Phong đại lục, U Lam Phủ.
Trên bầu trời Thiên Tế sơn mạch, một thân ảnh mơ hồ từ từ hiện rõ, đó là một thanh niên tóc vàng, vô cùng tuấn lãng, mặc một bộ trường bào màu xanh biếc. Người thanh niên này không ai khác chính là Trần Lâm.
“ Cung nghênh Chủ Thần đại nhân giá lâm” Cái Tư Lôi Sâm cùng với tộc trưởng của ba tộc cung kính hành lễ.
Bọn họ đoán Chủ thần đến đây là có liên quan đến Lâm Lôi, việc Lâm Lôi trở thành Đại Viên Mãn, từ Vị Diện chiến trường trở về U Lam Phủ đã được mấy tháng, tin tức này các Chủ thần chắc chắn đã biết. Hôm nay Chủ thần đến đây rất có thể là muốn tuyển Chủ thần sứ giả.
“ Các ngươi gọi Lâm Lôi ra đây gặp ta” Trần Lâm ôn tồn truyền âm.
“ Dạ tuân lệnh Chủ thần đại nhân” Cái Tư Lôi Sâm vẻ mặt vui mừng cung kính nói.
Một lúc sau, Lâm Lôi, Địch Lỵ Á, Bối Bối, Đức Lâm Kha Ốc Đặc, Ốc Đốn, Hoắc Cách từ đỉnh núi Long tộc bay đến.
“ Tham kiến chủ thần đại nhân” đám người Lâm Lôi cúi đầu hành lễ, riêng Lâm Lôi chỉ hơi khom mình chào.
“ Lâm Lôi, Địch Lỵ Á, Bối Bối, đã lâu không gặp. Ah, Đức Lâm Kha Ốc Đặc, ngươi cũng sống lại và thành thần rồi” Trần Lâm vui vẻ cười nói.
“ Đa tạ chủ thần đại nhân quan tâm, ta cũng không ngờ một cậu bé năm nào giờ đã thành một Chủ thần” Đức Lâm Kha Ốc Đặc vuốt râu cảm thán nói.
Trần Lâm gật đầu cười: “ Uhm, thời gian trôi thật nhanh, mới đây đã ba ngàn năm rồi. Lâm Lôi, ngươi bây giờ cũng đã là Đại Viên Mãn rồi ha”
“ Đại nhân chê cười rồi, so với đại nhân, tại hạ chẳng là gì cả” Lâm Lôi nói ra suy nghĩ trong lòng, người đứng trước mặt hắn chính là bức tường cao nhất mà hắn không bao giờ có thể vượt qua được, cho dù hắn có cố gắng như thế nào đi nữa.
“ Đừng tự hạ thấp mình, đối với ta ngươi thật sự là một thiên tài, không chỉ Ngọc Lan vị diện mà là trong vô số vị diện” Trần Lâm mỉm cười nói.
“ Ngài đến đây không chỉ nói mấy thứ này chứ ? Nói mục đích của ngài đi” Lâm Lôi khảng khái nói.
Đám người Cái Tư Lôi Sâm nghe Lâm Lôi nói vậy thì âm thầm nhíu mày, bọn họ rất lo sợ Lâm Lôi sẽ chọc giận Chủ thần. Cho dù Lâm Lôi là Đại Viên Mãn nhưng trước uy áp của Chủ thần cũng không tính là gì.
“ Ta muốn ngươi đưa cho ta một vật mà ngươi đang nắm giữ và trở thành Chủ thần sứ giả của ta” Trần Lâm nói thẳng.
“ Ta không đồng ý” Lâm Lôi từ chối một cách thẳng thừng.
“ Đừng vội, đổi lại ta sẽ cứu thoát mẹ của ngươi từ tay Quang Minh chúa tể, thấy thế nào ?” Trần Lâm cười nói.
“ Ngươi nói là thật ? Làm sao ta có thể tin được ?” Lâm Lôi ra vẻ nghi hoặc. Hoắc Cách và Ốc Đốn nghe vậy cũng giật mình, ánh mắt ngập tràn hy vọng.
“ Ta tin Bối Lỗ Đặc cũng kể cho ngươi nghe về cuộc chiến của ta và Quang Minh chúa tể Áo Cổ Tư tháp hơn hai ngàn năm trước chứ. Áo Cổ Tư Tháp đã thua cuộc và thiếu nợ ta một cái điều điện. Nếu ngươi đồng ý ta sẽ dùng cái điều kiện này để cứu mẹ của ngươi” Trần Lâm ôn tồn nói.
“ Được, ta đồng ý. Nhưng ngươi phải thề với Chí Cao thần” Lâm Lôi nghiêm túc nói, hắn biết những lời Trần Lâm nói là thật, hy vọng cứu mẹ của hắn chỉ trông chờ vào điều này mà thôi.
“ Trước bốn vị Chí Cao thần, ta, Khắc Lôi xin thề, sẽ cứu mẹ của Lâm Lôi thoát khỏi bàn tay của Áo Cổ Tư Tháp với bất cứ giá nào” Trần Lâm giơ cao tay thề.
Bốn đạo quang mang vây lấy Trần Lâm và Lâm Lôi, lời thề của hắn đã được bốn vọ Chí cao thần chứng giám.
“ Vật ngươi muốn là gì ?” Lâm Lôi lạnh nhạt hỏi.
“ Nếu ta đoán không nhầm, ngươi có một cái Vương miện rách nát lấy được từ Vị Diện Chiến trường có phải không ?” Trần Lâm ôn tồn nói.
“ Đúng vậy, có phải là nó đây không ?” Lâm Lôi vừa nói vừa lấy ra một cái vương miện cũ kỹ.
“ Không sai, vật đó là một trong ba Chí cao thần tín vật ta đang tìm kiếm” Trần Lâm vừa nhìn là biết vật đó đúng là Sinh mệnh Chí cao thần tín vật thứ ba, Mậu Thiết Vương miệng.
“ Bắt lấy” Lâm Lôi không ngần ngại ném cái vương miện cho Trần Lâm, đối với hắn món đồ này không có chút tác dụng gì.
Trần Lâm nhận lấy vương miện và lấy ra hai món đồ vật đưa cho Lâm Lôi.
“ Từ đây ngươi sẽ là Chủ Thần sứ giả của ta, đây là Công kích Chủ Thần Khí và mười vạn giọt Chủ thần lực, ngươi hãy cất lấy. Việc đã hứa với ngươi ta sẽ lập tức thực hiện”
“ Đa tạ” Lâm Lôi khom mình nhận lấy.
“ Lâm Lôi, ngươi chờ ở đây, chờ ta làm việc này xong sẽ cùng với ngươi đi đến Quang minh thần vị diện tìm Áo Cổ Tư Tháp” Trần Lâm nói xong thì biến mất.





truyện não to , khá hay logic đồng nhân tiêu biểu của Phàm Nhân Tu Tiên

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.