Minho. "Hết giờ rồi! Đại diện của đội Casper, xin hãy lên sân khấu."
"Wooh, tiến lên, June!" Jangmoon reo hò. Những người khác nói chuyện với nhau khi họ nhìn June bước lên phía trước.
Steel. "Ồ, anh ấy thực sự sẽ chọn thể loại nhạc trước sao? Anh ấy luôn kém may mắn khi chọn bài hát."
"Đúng vậy," một thực tập sinh cười khúc khích. "Có vẻ như mọi thứ anh ấy thực hiện đều nằm ngoài ý muốn. Nhưng bây giờ, anh ấy được lựa chọn trước."
Bin. " Tôi cảm thấy tự hào lắm. Cuối cùng đại ca cũng được biểu diễn một bài hát và thể loại mà anh thực sự thích".
Lâm Chí cố nhịn cười nhìn thấy bóng dáng của June.
Đội của họ đáng lẽ phải giành được giải thưởng và đặc quyền. Anh ta đã đánh giá thấp June khi họ chơi một thời gian trước.
Anh ta có thân hình gầy gò, nhưng làm sao có thể di chuyển với tốc độ chính xác như vậy trong suốt các trận đấu?
'Thôi kệ.' Lâm Chí nghĩ.
Chỉ cần không lấy Moombahton hay Trap K-Pop, thì Lâm Chí có thể tha thứ cho anh ta.
Lòng tự trọng của hắn vẫn chưa chấp nhận được việc June đã vượt mình về thứ hạng. Vì vậy Lâm Chí muốn vượt qua June trong nhiệm vụ này.
June đứng ở trung tâm của tất cả các lựa chọn, liếc nhìn từng bảng dán thể loại trước mắt.
Anh lướt qua từng lựa chọn một, những người khác nín thở, thầm hy vọng June sẽ không chiếm mất thể loại mà họ thích.
"Tôi nghĩ anh ấy sẽ theo đuổi thể loại Trap K-Pop. Rất nhiều nhóm ở đây muốn theo đuổi thể loại đó."
"Thế nào cũng được miễn là không phải Bubblegum Pop."
"Thật tệ cho đội của Jisung. Họ thực sự có thể sẽ bị mắc kẹt với Bubblegum Pop."
June chỉ giả vờ suy nghĩ, nhưng thực ra anh đã có một lựa chọn trong đầu.
Không chút do dự, anh bước tới lựa chọn thứ năm.
"Khoan đã... anh ấy thực sự sẽ lấy nó sao?"
"Cái quái gì thế? Anh ta muốn trượt hay sao vậy?"
Minho và Bone nhìn nhau, ngạc nhiên khi June bất ngờ chọn thể loại ít được mong muốn nhất trong số các lựa chọn.
Các đồng đội của anh cũng mở to mắt nhìn June khi anh cầm tấm biển có dòng chữ 'Bubblegum Pop' viết trên đó.
Có vẻ như bây giờ họ mới hối hận.
*****
Năm người đàn ông ngồi thành một vòng tròn trong phòng tập. Tất cả đều nhìn chằm chằm vào biển dán màu hồng ở giữa.
'BUBBLEGUM POP' được viết bằng chữ in hoa và phông chữ đậm chào đón họ, và là nỗi sợ hãi dường như tràn ngập trong tim.
June thở dài vỗ tay, khiến đồng đội của anh thoát khỏi trạng thái choáng váng.
"Bubblegum Pop? Chúng ta sẽ làm một bài nhạc pop dễ thương à?" Daeho trông như thể đang mất bình tĩnh.
Jangmoon cười khúc khích một cách vô hồn. "Em thích xem các nhóm nhạc nữ làm aegyo, nhưng anh muốn em sẽ là người làm điều đó ngay bây giờ sao?"
Ren im lặng, môi mím lại tỏ vẻ không tin.
"Các cậu đã nói là tôi có quyền được chọn thể loại của mình mà." June nói một cách vô cảm.
"Đúng vậy," Daeho nói. "Nhưng chúng em không ngờ anh lại chọn thứ như thế này. Ý là, hãy nhìn bọn em này!" anh ấy thốt lên, chỉ vào bốn thực tập sinh cao lớn.
June nhìn từng người một và đột nhiên nhận ra một thực tế.
Jangmoon với vẻ ngoài "thô kệch".
Daeho với vẻ mặt "nghiêm túc".
Casper với khuôn mặt "diễn viên" và thân hình lực lưỡng.
Và Ren với vẻ ngoài ''thanh lịch'' hơn.
Đúng vậy, June chưa cân nhắc đến tính thẩm mỹ của nhóm. Tuy nhiên, anh quyết tâm làm cho sân khấu này thành công, vì vậy anh khoanh tay trước ngực.
"Ý cậu là sao?" June hỏi, hít một hơi thật sâu trước khi nói những lời tiếp theo. "Mấy người vô cùng c-cu...cut...c-cu." (ý là cute nha)
June cố tỏ ra tự tin khi gọi đồng đội của mình là đồ dễ thương, nhưng cuối cùng, anh không thể làm được.
"Thấy chưa!" Jangmoon thốt lên. "Anh thậm chí không thể nói được. Chúng em không phải là kẹo. Thành thật mà nói, bọn họ còn cứng rắn như thịt bò khô nữa."
"Này," Casper và Daeho đồng thanh nói, có chút khó chịu.
Jangmoon thở dài. "Tôi chỉ nói sự thật thôi. Sẽ khó để chúng ta trông dễ thương như thế này." anh chỉ vào mặt mình.
Daeho. "Đừng xen vào chuyện này nữa. Tôi có thể không dễ thương, nhưng khuôn mặt tôi vẫn khá ổn đó."
Jangmoon. "Ồ, mặc kệ. Cậu biết ý tôi mà."
June thở dài. "Được rồi, chúng ta không thể làm gì được. Chúng ta không thể trao đổi thể loại của mình với một đội khác được."
"Anh có muốn em hỏi C-Jay không?" Jangmoon hỏi.
June lè lưỡi và lắc đầu. "Tôi cần các cậu lắng nghe tôi một lúc. Tôi tin chúng ta giải quyết được. Hơn nữa, các cậu không nhận ra một khuôn mẫu trong tất cả các nhiệm vụ sao?"
"Mẫu nào?" Daeho hỏi.
June bắt đầu giải thích. "Thường thì có một sự khác biệt trong tất cả các bài hát - một bài hát 'gây tranh cãi'. Chúng ta có thể gọi như vậy",
"Ví dụ, các bài hát của nhóm nhạc nữ trong nhiệm vụ đầu tiên, bản ballad duy nhất trong nhiệm vụ thứ hai và bài hát gợi cảm duy nhất trong số các lựa chọn trong nhiệm vụ thứ ba."
"Có một khuôn mẫu. Luôn có một bài hát nhất định phải nổi bật".
Đồng đội lắng nghe một cách chăm chú.
"Moombahton, Trap, Grunge, Electro-Techo-những thể loại này nằm trong vùng xám. Tất nhiên, chúng vẫn là những thể loại khác nhau, nhưng nếu không được thực hiện tốt, nó có thể nghe giống hệt những thể loại còn lại."
"Nó đơn điệu. Và với những người mới vào nghề như chúng ta, rất dễ để kết hợp các yếu tố khiến bài hát trở nên chung chung."
"Bubblegum Pop là thể loại nhạc duy nhất có âm thanh đặc biệt. Vì vậy, tôi đã chọn thể loại này để làm cho nhóm của chúng ta nổi bật".
Mấy người kia sửng sốt đến mức im lặng sau khi June giải thích xong. Bây giờ khi họ nghĩ lại, June có vẻ đúng.
Và đó cũng là lý do tại sao tất cả các buổi biểu diễn của June đều mang tính biểu tượng - vì đó là buổi biểu diễn khác biệt nhất.
Jangmoon gãi gáy. "Được thôi, em đồng ý thử thách. Em chỉ không biết phải bắt đầu từ đâu thôi."
"Chúng ta lo lắng điều gì?" June hỏi.
"Chúng ta có thực tập sinh có kỹ năng sản xuất bài hát tốt nhất trong nhóm", anh liếc nhìn Ren, người đang bận vẽ những vòng tròn trên sàn.
Những người cũng nhìn Ren, khiến cho thực tập sinh này phải ngước lên.
"Khoan đã, tôi á?" Ren hỏi với đôi lông mày nhướng lên.