"Đội tiếp theo xin mời lên sân khấu!" Staff hét lên khi nhóm của Casper kết thúc phần đánh giá cuối cùng.
Hyerin mới đến khi hoàn thành xong lịch trình. Cô xin lỗi rồi ngồi xuống cùng ban giám khảo.
Cô ấy vẫn mặc trang phục sân khấu.
"Ồ, hôm nay em rất xinh đẹp." Minho khen ngợi.
Hyerin nhếch mép cười. "Không phải ngày nào tôi cũng xinh đẹp sao?"
Jihyun cười khúc khích. "Tôi đẹp hơn khi còn trẻ."
"Tôi không thể phủ nhận rồi." Hyerin vặn lại.
"Có bao nhiêu đội đã biểu diễn rồi?" cô quan sát sân khẩu.
Đội ngũ sản xuất hiện đang tích cực chuẩn bị nhiều đạo cụ khác nhau. Một màn khói dài như những bông hoa trắng được đặt trên sân khấu.
"Đến đội cuối cùng." Gun nói. "Nhưng tôi lo lắng cho đội này. Mặc dù xuất hiện những thực tập sinh có thứ hạng cao nhưng họ đã thể hiện không tốt trong buổi đánh giá tạm thời. Chưa kể, Hwan cũng sẽ đến xem buổi diễn trực tiếp."
"Tôi hy vọng họ sẽ cân nhắc đề xuất của tôi." Jihyun nói với vẻ mặt đầy hy vọng. “Nếu họ tiếp nhận sẽ làm tốt thôi."
"Sân khấu đã sẵn sàng chưa?" Bone hỏi một trong những thành viên của nhóm sản xuất..
"Vẫn còn một món thưa ngài," thành viên này trả lời. "Sau đó chúng ta sẽ gọi Đội Aces lên sân khấu."
Bone gật đầu, quay lại lướt điện thoại. Các giám khảo khác cũng quay lại cuộc trò chuyện của họ. Tuy nhiên, tất cả đều dừng lại khi một vật to lớn màu trắng được kéo lên sân khấu.
Đôi mắt họ mở to ngạc nhiên.
"Đó là gì thế?" Hyerin kêu lên. "Đừng nói với tôi là họ sẽ sử dụng thứ đó nhé?"
Họ không có thời gian để phản ứng khi Đội Aces bước lên sân khấu và đảm nhận vị trí của mình.
Sau đó là phần giới thiệu của 'I Love You, Leave; I Don't Love You, Don't Leave' đã bắt đầu phát.
Nó quen thuộc nhưng đồng thời cũng mới mẻ ... được tân trang lại bằng cách nào đó.
Buổi diễn tập cuối cùng vẫn tiếp tục, ban giám khảo say mê theo dõi sân khấu của họ.
Đến cuối cùng, thậm chí không thể nghe thấy một tiếng thở trong phòng thu.
*****
Một cơn gió chiều se lạnh thổi qua đám đông người hâm mộ cuồng nhiệt, từng người háo hức chờ đợi để được vào trường quay.
Jia đứng ở đầu hàng, những người bạn khác của cô không thể đến được vì tất cả đều quyết định quay trở lại quê sau năm học.
Vì vậy, bây giờ, cô bị mắc kẹt một mình bên ngoài tòa nhà Azure, chờ bảo an mở cổng.
Khi họ bước vào studio, Jia nhận ra khuôn mặt quen thuộc bên cạnh mình. Đó chính là cô gái mà cô đã gặp trong nhiệm vụ đầu tiên-fangirl của Ren.
"Chào." Jia chào. “Tôi nghĩ chúng ta đã từng gặp nhau trước đây."
Dù vậy nhưng thái độ của cô gái vẫn xa cách như trước.
"Bạn là fan của Ren phải không" Jia hỏi.
"Hmm.” cô gái ậm ừ. “À, cô là người có những người bạn phiền toái đúng không? Ngạc nhiên là lần này họ không có ở đây."
Jia cười ngượng ngùng. "Ừ, tôi đoán đó là tôi. Nếu bạn không phiền thì hãy cho tôi biết tên bạn là gì? Tôi cảm thấy từ bây giờ chúng ta sẽ gặp nhau thường xuyên hơn."
Kỳ nghỉ hè của họ sẽ kéo dài một tháng nên Jia muốn kết bạn với một người khác vì bạn bè của cô sẽ chỉ quay lại thành phố trước khi diễn ra nhiệm vụ thứ tư.
"Bora." cô gái trả lời, giọng điệu thản nhiên. "Còn cậu?"
"Jia, tôi là fan hâm mộ của June. Tôi có thể kể cho bạn nghe tất cả về-"
"Không, cảm ơn." Bora ngắt lời cô. "Tôi không quan tâm đến bias của bạn. Tôi chỉ quan tâm đến Ren."
"Oh" Jia nói, mím môi.
Cô không muốn làm bạn với cô gái này nữa.
Khi họ chờ đợi sự kiện bắt đầu, không khí se lạnh xung quanh họ dường như đông cứng lại.
Tuy nhiên, bầu không khí dần ấm áp hơn khi Kang Minho bước lên sân khấu.
Sự phân khích tột độ và tiếng reo hò vang vọng khắp studio.
"Xin chào tất cả mọi người" Kang Minho nở nụ cười nhẹ. "Các bạn đã sẵn sàng cho trận chiến XX chưa?"
Người hâm mộ tò mò về nhiệm vụ mới, tự hỏi trận chiến XX có ý nghĩa gì. Mọi người một lần nữa nhiệt tình réo hò.
"Hôm nay, các thực tập sinh tài năng của chúng tôi sẽ thể hiện kỹ năng của mình không chỉ ở một mà ở hai vị trí vocal, rap hoặc dance."
"Mỗi màn trình diễn sẽ là cơ hội để họ tỏa sáng và chiếm trọn trái tim của các bạn." anh tiếp tục.
Khi Kang Minho giải thích luật lệ của nhiệm vụ, cả căn phòng xôn xao háo hức. "Sau mỗi phần biểu diễn, các starlight, sẽ có quyền bình chọn cho thành viên xuất sắc nhất. Và thành viên may mắn đó sẽ nhận được một quyền lợi đặc biệt."
"Nhưng hãy nhớ rằng, không chỉ là quyền lợi. Phiếu bầu của bạn sẽ trở thành lời động viên và hỗ trợ cho những học viên chăm chỉ này."
Ánh mắt của Kang Minho trở nên nghiêm túc, anh kết luận: "Khi kết thúc chương trình ngày hôm nay, chúng tôi cũng sẽ bầu chọn đội thể hiện xuất sắc nhất ở mỗi hạng mục. Vì vậy, hãy lựa cân nhắc kĩ càng vì phiếu bầu của bạn sẽ định hình diễn biến của cuộc thi."
"Không chần chứ gì nữa, hãy để tôi gọi đội đầu tiên lên sân khấu. Đội biểu diễn 'Beside Me' của THRICE, hãy lên sân khấu. Đã đến lúc tỏa sáng!"
Tiếng reo hò của đám đông càng nồng nhiệt hơn khi Minho lùi lại, nhường ánh đèn sân khấu cho các học viên.
Bora, người vừa bình tĩnh lướt điện thoại cách đây không lâu, đã biến thành một người khác khi nhìn thấy đội hình có Ren. Cô hét lên như một kẻ hưng cảm, khiến Jia kinh ngạc.
Jia không như vậy khi cô ấy làm fangirl phải không?
Ánh đèn mờ đi và sân khấu trở nên sống động khi Đội 'Beside Me' bước về phía trước. Tiếng reo hò của khán giả tràn ngập không gian khi các học viên vào vị trí, mỗi người cầm một nhạc cụ khác nhau - guitar, trống, v.v.
Khái niệm "ban nhạc" là một sự khởi đầu mới mẻ so với chuẩn mực và sự mong đợi về màn trình diễn của họ thể hiện rõ qua năng lượng của đám đông.
Bora áp tay lên má, đôi mắt cô lấp lánh khi tập trung hết tâm trí quan sát Ren. Âm nhạc nổi lên, cô ấy hoàn toàn bị hút vào khung cảnh trước mắt.
Các chuyển động đồng bộ và giai điệu sống động. Khi họ đi chuyển sang phần điệp khúc, ý tưởng của ban nhạc đã hòa quyện một cách liền mạch thành một điệu nhảy sôi động. Năng lượng của các thực tập sinh đã truyền tải tinh thần nhiệt huyết của tuổi trẻ vào từng bước nhảy.
"Bên cạnh tôi, bạn và tôi, một điệu nhảy thật tuyệt vời,
Tình bạn của chúng tôi đã trở thành tình yêu dưới ánh trăng.
Được dẫn dắt bởi âm nhạc, trái tim chúng ta bắt đầu rung chuyên,
Cùng nhau tại thời điểm này, mãi mãi ở đây."
Sự hâm mộ cuồng nhiệt của Bora đã đạt đến một tầm cao mới, tiếng hét phần khích của cô gần như nhấn chìm tiếng reo hò xung quanh. Jia tự động lùi xa cô một chút, sợ Bora vô tình tát mình.
Khi màn trình diễn kết thúc, Jia vỗ tay và liếc nhìn Bora một lần nữa.
Cô gái này thực sự đáng sợ. Cô lại quay trở lại với vẻ thờ ơ một lần nữa.
Sự phấn khích của Bora lắng xuống và cô ấy muốn rời khỏi sau khi bỏ phiếu cho Ren. Tuy nhiên, phiếu bầu của cô chỉ có giá trị nếu cô ở lại đến cuối chương trình.
Với một tiếng thở dài, Bora cam chịu lướt điện thoại.
Vô số màn biểu diễn sau đó nhưng chúng nhàm chán đến nỗi khiến Jia buồn ngủ.
Cô cũng nóng lòng chờ đội của June biểu diễn. Nếu cô nhớ không lầm thì Minho nói rằng sẽ có mười hai đội biểu diễn, mỗi đội một hạng mục. Có nghĩa là đội của June sẽ biểu diễn cuối cùng.
"Đợi đã." Jia lầm bầm. "Anh ấy có định biểu diễn cùng Zeth không?"
Những người hâm mộ khác trong trường quay cũng trò chuyện sôi nổi với nhau.
"Leo và Yuri vẫn chưa lên phải không?"
"Còn có Lâm Chí nữa!"
"Ồ, đây là sân khấu của Jisung à? Cuối cùng cũng đến."
"Chết tiệt. June cùng đội với họ à? Tôi nóng lòng chờ đợi quá!"
Trước khi đội cuối cùng lên sân khấu, ekip sản xuất đã tháo rời các đạo cụ và sắp xếp cho màn trình diễn tiếp theo.
Jia chăm chú theo dõi đội đạo cụ mang các vật liệu khác nhau lên sân khấu.
Màn khói...
Những bông hoa màu trắng...
Những tấm rèm trắng bồng bềnh...
Và...
Đôi mắt của Jia mở to vì sốc.
"Một quan tài?"